Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 901 - Chương 907: Một Động Thái Nhỏ 1

Chương 907: Một Động Thái Nhỏ 1 Chương 907: Một Động Thái Nhỏ 1Chương 907: Một Động Thái Nhỏ 1

Mấy người vừa vào viện đã ngửi thấy một mùi thơm nồng nàn của đào.

Tưởng thị oa một tiếng: "Nương năm nay lại trông đào rồi!"

Dưới một gốc cây đào trong viện, một phu nhân mặc y phục sạch sẽ đang hái đào.

"Nương." Chử thị tiến lên thi lễ, đưa tay cầm giỏ trong tay bà ta,'Người để con cầm."

Vệ phu nhân đưa giỏ cho nàng ta, động tác rất nhẹ rất chậm, biểu cảm nhàn nhạt.

"Nương.

Lý thị và Lam thị cũng chào hỏi, tiến lên muốn giúp bà ta hái đào.

Chử thị quay đầu nhìn Tưởng thị và Trần thị: "Hai người các ngươi thất thần làm gì? Lại đây hái đào đi."

"Đến ngay đây, đại tẩu." Tưởng thị kéo tay áo Trần thị, đi tới dưới cây đào lặng lẽ hái lên.

Vệ phu nhân ở trong viện trông bốn cây đào, năm nay đào vừa nhiều vừa lớn, mấy người hái được nhiều tới mức không thể dựng hết vào giỏ.

"Đủ rồi, lại đây ngồi đi." Vệ phu nhân nói.

Mấy người đi tới, tất cả đều ngồi xung quanh bàn đá.

Tổng cộng chỉ có bốn cái ghế đá, Chử thị, Lý thị và Trần thị ngồi xuống, Lam thị và Tưởng thị đứng, ai bảo hai người kia là tứ tẩu, ngũ tẩu chứ.

Vệ phu nhân ở một mình, bên người chỉ có một tiểu nha hoàn, mấy ngày nay nương của tiểu nha hoàn bị bệnh, Vệ phu nhân bảo nha hoàn này trở về với nương của mình.

Chử thị nhẹ giọng nói: "Nương, người ở nơi này quá lạnh lếo, con sẽ chọn cho người một hạ nhân thông minh tới đây.'

Vệ phu nhân không nói tiếp.

Bà ta nhặt một cành đào, bắt ra một con bọ nhỏ trên đó.

Tưởng thị xấu hổ, cái đó là do nàng ta hái, ngay cả cành đào cũng kéo xuống.

Vệ phu nhân thản nhiên nói: "Hôm nay không phải ngày ăn tết, cũng không phải ngày trọng đại gì, sao tất cả lại đến chỗ ta?"

Chử thị nói: "Tiểu Thất muốn thành thân."

Thần sắc của Vệ phu nhân vẫn thản nhiên như cũ: "Vậy sao?"

Chử thị nói tiếp: "Cùng với đại tiểu thư phủ Hộ Quốc Công."

Tách.

Cây đào trong tay Vệ phu nhân bị gấy. ...

Hôm qua Tô Tiểu Tiểu quá bận rộn, hôm nay mới có thể mang điểm tâm cho Lăng Vân. Lăng Vân đen mặt, không nói một lời.

Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Xin lỗi, ta làm thêm hai hộp bánh hạnh nhân."

Lăng Vân lạnh lùng nói: "Mới hai hộp? Ngươi cho rằng bổn công tử là ăn mày sao?"

"Cái đó...

"Ba hộp!"

Tô Tiểu Tiểu: Ta vừa mới chuẩn bị nói năm hộp tới...

Tô Tiểu Tiểu đưa điểm tâm rất công phu, nhân tiện bắt mạch cho Lăng Vân, hỏi hắn ta về chuyện ăn uống.

Kể từ khi uống men tiêu hóa, các triệu chứng khó tiêu của Lăng Vân đã giảm đi rất nhiều và gần như không còn nôn nữa.

Tuy nhiên, ăn những thứ quá khó tiêu vẫn không thích hợp, đồ ăn vặt Tô Hiểu Hiểu làm cho hắn ta đều đã giảm bớt đường và dầu.

Nhìn chiếc má hóp vào của hắn ta cuối cùng cũng có một chút thịt, trong lòng Tô Tiểu Tiểu cảm thấy được an ủi.

"Nhìn cái gì?" Lăng Vân nhận ra Tô Tiểu Tiểu đang quan sát mình, lạnh lùng hỏi.

Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Trước kia ngươi quá gây, hiện tại đã bình thường một chút, hình như còn rất tuấn tú."

Lăng Vân ôm lấy điểm tâm, cho nàng một ánh mắt khinh thường.

Hình như là đang nói, đại nam nhân ai thèm để ý thứ này? Hắn ta bước vào trong phòng với vẻ mặt vô cảm.

Nửa phút sau, bên trong truyền đến âm thanh líu ríu nhỏ.

'Sư phụ, người đang làm món ăn mặn sao?"

"Đồ ngốc, sư phụ đang soi gương!"

"Còn nữa, rìu nhỏ không phải ngu ngốc, rìu lớn là ngu ngốc!"...

Buổi chiều, Tô Mạch tới.

Hắn ta mới vừa ở quân doanh luyện binh xong, lại đây nhìn xem Tô Tiểu Tiểu và Tô Nhị Cẩu.

Tô Nhị Cẩu đang ngồi ở trong phòng, bị hai biểu ca bắt phải học thêm, đến mức đầu muốn nổ tung.
Bình Luận (0)
Comment