Chương 929: Nội Gián Vệ Gia 2
Chương 929: Nội Gián Vệ Gia 2Chương 929: Nội Gián Vệ Gia 2
Tần Thương Lan chỉ cần vừa nghĩ tới dáng vẻ lâm nguy không loạn của tôn nữ bảo bối nhà mình khi cầm trường mâu đâm chết loạn đảng, lồng ngực liền trào lên tự hào vô tận.
Trên đời này, sợ là ngay cả nam nhi cũng không can đảm được như con bé.
Không hổ là tôn nữ của Tần Thương Lan!
Cảnh Tuyên Đế không tiếp tục đề tài này nữa, quay lại hỏi: "Có thể tra ra chuyện hôm nay là người nào làm không?”
Tần Thương Lan giọng như thường nói: "À, Tam điện hạ đã đi tra."
Tiểu viện sau núi.
Thị vệ phủ Tam hoàng tử đang trói loạn đảng Bạch Liên Giáo ngổn ngang trên đất.
Tiêu Trọng Hoa đi về phía Vệ Đình dưới tàng cây.
Vệ Đình đang thích thú thưởng thức rượu, thấy hắn ta tới, khẽ nhếch môi: "Bạch Liên Giáo không nói cái khác, cất rượu lại cực tốt, lúc ngươi tra hỏi nhớ thẩm tra công thức cất rượu.
Tiêu Trọng Hoa trước mặt người khác là Tam hoàng tử dịu dàng như ngọc, nhưng ở trước mặt Vệ Đình liên không cần phải ngụy trang.
Nói cho cùng, bọn họ đánh cũng đánh nhiều rồi.
"Ngươi nhất định phải giao những người này cho ta?" Tiêu Trọng Hoa hỏi.
Vệ Đình nói: "Nếu không thì sao? Gọi ngươi tới uống rượu với ta sao?"
Tiêu Trọng Hoa ý vị thâm trường liếc Vệ Đình một cái, không nói nữa, quay đi khám xét hiện trường.
Úy Trì Tu đứng im lặng dưới tàng đào, ngực ôm một thanh kiếm, bĩu môi nói: "Có phải ngài làm chưởng quỹ vung tay mặc kệ nghiền rồi không? Gọi Tiêu Trọng Hoa đến làm gì?"
Vệ Đình nhàn nhạt nói: "Có người tra án không tốt sao? Sao phải tự mình đau đầu chứ?"
Úy Trì Tu xuy một tiếng: "Ta thấy ngài chính là lười! Tiểu Hổ đều là học theo ngài!"
Bảo bảo lười, ngày ngày quăng game!
Nhưng Tiểu Hổ bao tuổi, ngài bao tuổi?
Còn không biết dạy tốt chút!
Trên xe ngựa trở về, Trường Bình không hiểu hỏi: "Điện hạ, có phải Vệ Đình có âm mưu gì không? Công lao lớn như vậy không muốn, tặng không cho Tam điện hạ? Hắn có lòng tốt như vậy?"
"Không có lòng tốt." Tiêu Trọng Hoa nói: "Cây cao đón gió lớn, hai nhà Vệ, Tần gần đây ngọn gió quá lớn, Tô Thừa kế thừa binh quyền vốn đã làm phụ hoàng không vui, hiện giờ hai nhà Tần, Vệ lại liên hôn... Càng làm phụ hoàng kiêng ky, thời điểm quan trọng này, rút lui khi đang trên đỉnh mới là đúng lẽ."
Nhắc tới chuyện này, trong lòng Trường Bình liên thật sự thấy bất bình cho điện hạ nhà mình.
Vốn vị Đại tiểu thư Tần gia kia là hôn thê của điện hạ nha, nhưng bệ hạ lại chỉ hôn cho Vệ Đình, đây là làm sao?
Tiêu Trọng Hoa nghĩ đến hôm đó ở trên điện Kim Loan, Cảnh Tuyên Đế bị nghẹn đến đỏ mặt tía tai, khế nhắm mắt lại: "Chuyện này đã qua, không cần nhắc lại."
"Vâng." Trường Bình buồn bực đáp lại.
Nghĩ đến gì đó, Trường Bình lại nói: "Điện hạ, ta nghe nói đêm nay Đại điện hạ cũng đi tìm công chúa Huệ An, vì sao Vệ Đình không đưa công lao cho hắn ta?"
Tiêu Trọng Hoa nói: "Đại ca động tới Tô Thừa.”
Hắn ta và Vệ Đình đối chọi tương đối gay gắt, không gây họa cho người khác.
Trước giờ, điều Vệ Đình quan tâm đều không phải bản thân hắn.
Trường Bình gãi đầu: "Nhưng nếu như vậy, Đại điện hạ sẽ càng hận điện hạ hơn."
Tiêu Trọng Hoa nhàn nhạt nói: "Để ta gánh một phần địch ý của đại ca, vốn là một trong số những mục đích của Vệ Đình."
Trường Bình nhướng mày: "Vậy điện hạ còn —”
Tiêu Trọng Hoa nâng ly trà ấm trong tay, không quá để ý nói: "Ta và đại ca vốn muốn tranh giành vị trí đó, có Vệ Đình đổ dầu vô lửa hay không đều như nhau. Mọi người đạt được cái mình muốn, là do thiên mệnh"...
Khi Vệ Đình ve đến nhà, cả nhà đã ngủ rồi, chỉ còn lại Tô Tiểu Tiểu còn đang vùi đầu sửa sang lại dược liệu.