Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 953 - Chương 959: Kết Quả Giám Định Kết Quả 1

Chương 959: Kết Quả Giám Định Kết Quả 1 Chương 959: Kết Quả Giám Định Kết Quả 1Chương 959: Kết Quả Giám Định Kết Quả 1

Tô Tiểu Tiểu không tránh, vì nếu nàng tránh đi thì người bị đâm sẽ là Chử thị bên cạnh.

Tiểu cô nương rên rỉ, ôm lấy cái trán đau lâm râm của mình, ngơ ngác nhìn Tô Tiểu Tiểu.

Chử thị cười: "Là con à."

Tiểu cô nương thấy Chử thị, lập tức nhào vào lòng nàng ta: "Dai bá mẫu!"

Chử thị ôm nàng ấy rồi giới thiệu: "Thất thẩm thẩm của con này."

Xong quay sang nói với Tô Tiểu Tiểu: "Hi Nguyệt, nửa năm nữa là tròn bảy tuổi."

Vệ Hi Nguyệt hơi sợ người lạ, vùi đầu vào lòng Chử thị.

Nàng ấy trông nhỏ gầy hơn bạn cùng lứa nhiều, cú va chạm vừa rồi với Tô Tiểu Tiểu còn không đau bằng lúc ống pháo nhỏ Đại Hổ nhảy xổ vào người.

Một nha hoàn mặc áo ngoài màu hồng nhạt thở hồng hộc đuổi tới: "Đại thiếu nãi nãi..."

Nàng ấy không quen Tô Tiểu Tiểu, nhưng thấy đối phương đi cùng với Chử thị nên vẫn khách sáo hành lễ.

"Dẫn Hi Nguyệt đi chơi đi." Chử thị giao cháu gái nhỏ cho nàng ấy.

Nàng ấy dắt Vệ Hi Nguyệt đi rồi.

Chử thị cười nói: "Trong nhà chỉ có một đứa trẻ là Hi Nguyệt, quạnh quẽ vắng tanh, hy vọng ngươi và thất đệ có thể sớm ngày thành thân, thế thì trong phủ cũng náo nhiệt hơn."

"Tứ tẩu! Ngươi trả đào lại cho ta! Là ta hái mà! Đó là quả to nhất!"

"Hết rồi hết rồi hết sạch rồi đó! Có giỏi thì ngươi tới cướp đi!"

Trong hoa viên, Lam thị trêu đùa Tưởng thị, đùa một lúc rồi bắt đầu đánh nhau.

Người trong phủ nhìn mãi cũng quen, Lý thị bình tĩnh uống trà, Trân thị tập trung gặm đào.

Đột nhiên, Lam thị đụng phải Lý thị, Lý thị bị nước trà hắt văng khắp người.

"Hai người các ngươi hơi quá khích rồi đó!"

Sau đó Lý thị cũng chen vào nhóm đánh nhau.

Tưởng thị: "Tứ tẩu, chúng ta hợp tác giải quyết nhị tẩu trước rồi lại xử lý nợ nần nhau saul"

Lam thị: 'ĐượcH"

Lý thị nghiến răng nghiến lợi: "Tam đệ muội, ngươi còn ăn được à? Còn không mau lại đây!"

Trân thị ngơ ngác: "A? Qua đó làm gì?"

Lý thị nói: "Đánh hai người các nàng chứ làm gì! Sắp lật trời rồi!"

"Ồ”" Trần thị ăn hết miếng đào cuối cùng: "Đánh ai trước?"

Một trận hỗn chiến, chim chóc bị dọa bay hút. Chử thị ho nhẹ: "Không cần đánh tiếng với họ, ta tiễn ngươi ra phủ."

Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Các nàng rất thường như thế à?"

Hình như hơi bạo lực nhỉ?

"Không đâu." Chử thị nói: "Bình thường họ còn mang theo vũ khí."

Tô Tiểu Tiểu: "..."

Sau khi ra phủ, Tô Tiểu Tiểu lên xe ngựa của y quán, nói với A Trung: "Về hẻm Lê Hoa."

Bánh xe bắt đầu chuyển động.

Tô Tiểu Tiểu lấy ra một sợi tóc từ trong ống tay áo rộng, cẩn thận gói nó trong một chiếc khăn tay sạch.

Nàng vừa chạm vào má và sau tai Vệ phu nhân, có thể xác nhận Vệ phu nhân không đeo mặt nạ da người. Nhưng mối nghi ngờ vẫn còn đó, nàng tiện tay lấy một sợi tóc của Vệ phu nhân.

Sau khi trở về hẻm Lê Hoa, nàng đi thẳng đến phòng Vệ Đình.

Trên gối còn dính vài sợi tóc, không biết cái nào là của Vệ Đình, cái nào là của nàng.

Người cổ đại bất tiện ở chỗ này, tóc ai cũng dài.

Tô Tiểu Tiểu chọn, trái tim hơi nóng lên.

"Thật là, tóc tai lẫn hết vào nhau, không biết của ai là ai, đêm đó kịch liệt đến vậy à..."

"Nàng đang làm gì thế?"

Giọng Vệ Đình bất thình lình vang lên sau lưng.

Cơ thể mập mạp của Tô Tiểu Tiểu run lên, nhìn tư thế venh mông nằm sấp khó diễn tả của mình, nàng lặng lẽ đi xuống giường.

"Không có gì, trên gối dính nhiều tóc quá, ta dọn dẹp lại thôi."

Vệ Đình nghi ngờ nhìn nàng: "Nàng lại định giở trò quỷ gì nữa?"

"Đã nói là chỉ dọn dẹp thôi! Tin hay không tùy chàng!"

Tô Tiểu Tiểu vừa bực bội đi lướt qua hắn vừa giận dỗi đẩy hắn một cái.

Vệ Đình phủi ống tay áo: "Khó hiểu!"
Bình Luận (0)
Comment