Chương 1001: Kết Thúc 2
Chương 1001: Kết Thúc 2Chương 1001: Kết Thúc 2
Giang phu tử giống như vừa bị năm tia sét đánh trúng, cả khuôn mặt trong nháy mắt mất đi huyết sắc.
Công chúa Huệ An khoanh tay trước ngực, ngạo kiều nói với Tô Tiểu Tiểu: "Làm không sai, không làm bổn công chúa mất mặt!"
Công chúa Tĩnh Ninh nhàn nhạt liếc nhìn muội muội ngốc nghếch một cái.
Mặt Quách Linh Tê tái mét.
Nếu nói đạt được hạng A trong cuộc thi ở Học Cung chỉ khiến mọi người cảm thấy kinh ngạc, nếu vậy trận quyết đấu thắng Giang phu tử này, không thể nghi ngờ khiến mọi người đều cảm thấy kinh ngạc.
Ai có thể ngờ tới một nữ sinh ở Học Cung, lại vả bốp bốp hai cái vào mặt trạng nguyên đứng nhì kỳ thi Đình?
Công chúa Huệ An đắc ý nói: "Quách Linh Tê, lân này ngươi hoàn toàn không có gì để nói rồi chứ?"
Móng tay Quách Linh Tê bấm vào trong thịt.
Thái hậu chậm rãi khoát tay, nói với Giang phu tử: "Được rồi được rồi, không phải chỉ là thua bởi một nữ sinh thôi sao? Có gì ghê gớm đâu? Ngươi là trạng nguyên nhì bảng, chút đả kích này đã chịu không nổi sao? Vậy còn khoe khoang cái gì! Làm phu tử cái gì!"
Hai câu cuối cùng, ngữ khí Thái hậu đột nhiên lạnh lùng hẳn lên.
Mọi người không rét mà run!
Trái tim Giang phu tử rơi lộp bộp một cái!
"Thân là phu tử, tài ít học nông thì thôi đi, lại còn đổ oan cho học trò của mình như thết"
Thái hậu cũng là một người vô tình.
Dù sao, Hoàng đế là con ruột của bà ấy, bà ấy đã không còn kiên nhẫn đợi đến lúc Hoàng đế hoàn toàn trưởng thành để nhiếp chính rồi, làm sao có thể không cân nhắc nặng nhẹ của một quan liêu như ông ta?
Chuyện này vốn có thể có kết cục viên mãn, không quan tâm thi thư của Tô Tiểu Tiểu là ai dạy, Tô Tiểu Tiểu vào lớp Giang phu tử, đó chính là học trò của Giang phu tử.
Tô Tiểu Tiểu lợi hại, trên mặt ông ta cũng như được dát vàng.
Nhưng hat lần này tới lân khác, ông ta đã đổ oan cho Tô Tiểu Tiểu gian lận...
Đây chính là thứ gọi là một tay bài tốt đánh đến nát bét (*).
(*) "—*t†l#†T4S4‡5!Š': 'Một tay bài tốt đánh đến nát bét', câu này có nghĩa là người đó có lợi thế rất lớn và có thể hoàn thành rất tốt một việc, một việc nào đó. Kết quả là không thu được kết quả tốt do sử dụng phương pháp sai hoặc biện pháp không hiệu quả. Ở đây ý chỉ Giang phu tử có học trò là Tô Tiểu Tiểu mà không biết khai thái tài năng của nàng để ông ta được thơm lây.
Cũng đừng nói Tô Tiểu Tiểu cố ý giấu diếm khiến người ta hiểu lầm, nếu Giang phu tử cũng giống như Vệ Đình, cũng không kỳ thị học sinh kém, Tô Tiểu Tiểu cũng không có cơ hội vả mặt ông ta.
"Hoàng tổ mẫu, người thật tốt." Công chúa Huệ An ôm cánh tay Thái hậu làm nũng.
Thái hậu hừ nói: "Ngươi ít hồ nháo lại cho ai gia thì ai gia sẽ càng tốt hơn!"
Công chúa Tĩnh Ninh nhìn hai người thân thiết, không nói gì.
Hoàng hậu không phải là người khó gần nên từ nhỏ công chúa Tĩnh Ninh đã đi theo bà ấy.
"Linh Tê.' Thái hậu đột nhiên gọi tên Quách Linh Tê.
Quách Linh Tê sững sờ nhìn về phía Thái hậu.
Thái hậu uy nghiêm nói: "Con là một hài tử thông minh, nhưng con cũng phải biết, ngoài núi có núi, ngoài người có người (*)."
(*) 'LIýR&LLU, AØ^'-': "Ngoài núi có núi, ngoài người có người", câu này ý chỉ trong số những người giỏi, thậm chí còn có những ngươi giỏi hơn. Ngụ ý khuyên mọi người đừng kiêu ngạo mà hãy khiêm tốn.
Lời này thật sự có chút y tứ sâu xa.
Đấn tột cùng là đang nói não Quách Linh Tê bé như hạt dưa không bằng Tô Tiểu Tiểu, hay là đang nói chỗ dựa vững chắc của Quách Linh Tê không bằng Tô Tiểu Tiểu, không ai biết được.