Chương 1002: Kết Thúc 3
Chương 1002: Kết Thúc 3Chương 1002: Kết Thúc 3
Gương mặt Quách Linh Tê nóng bỏng, giống như bị người ta tát một bạt tai trước mặt mọi người.
Thái hậu phẩy phẩy ngón tay phượng cho mọi người lui.
Hoàng hậu cùng Nhàn phi nghe được tin tức ở Học Cung thì cũng lập tức phái người lại đây, gọi hai vị công chúa trở vê.
Lư Dĩnh đi tới nói: "Kế tiếp không có tiết, Tô tiểu thư, chúng ta đi ngắm cảnh đi!"
Hôm qua bọn họ có hẹn, sau khi tan học sẽ đi ngắm cảnh.
Trịnh tiểu thư nói: "Tô tiểu thư đã đồng ý đi chọn trang sức cùng ta rôi!"
"Không phải buổi chiêu ngươi mới chọn trang sức sao?"
Trịnh tiểu thư nói: "Đã sắp xế chiều rồi..."
Lưu tiểu thư nói: "Tô tiểu thư, đừng quên buổi tối chúng ta phải đi xem hoa đăng."
Tô Tiểu Tiểu một giây trước còn khí phách vả mặt phu tử, bây giờ lại biến thành gà con ngơ ngác đứng giữa chư vị thiên kim đang nhiệt tình tranh đoạt nàng.
Cuối cùng, Lư Tuệ đề nghị: "Vậy không bằng thế này đi, mọi người cùng nhau đi, ăn cơm trước, buổi chiều chọn trang sức, ngắm cảnh, rồi buổi tối đi dạo hoa đăng!"
Lư Dĩnh nói: "Ta đồng ý!"
Trịnh tiểu thư: "Ta cũng không có ý kiến."
Lưu tiểu thư: "Được, ta vừa vặn không có chuyện gì khác."
Lư Tuệ hỏi: "Tô tiểu thư, ngươi thấy như vậy có được không?"
Tô Tiểu Tiểu cam lấy sách: "Đầu được, để các ngươi tự quyết định đi."
Mọi người cười vui vẻ.
"Nhưng mà, đi đâu ăn cơm đây?" Trịnh tiểu thư hỏi.
Lư Tuệ hỏi: "Trịnh tiểu thư, các ngươi định đi đâu chọn trang sức?"
Trịnh tiểu thư nói: "Phố Lạc Dương."
Lư Tuệ cười nói: "Cách nơi chúng ta ngắm cảnh không xa, ta nhớ rõ phố Lạc Dương có một tuu lâu mới mở, nghe nói là đầu bếp Giang Nam tới đó nấu ăn đó."
Trịnh tiểu thư hỏi: "Nơi ngươi nói là Nguyệt Mãn Lâu sao? Nguyệt Mãn Lâu làm ăn vô cùng tốt, qua giờ này đã không còn chỗ ngồi rồi."
Lư Tuệ nói: "Vậy tùy tiện tìm một tửu lâu gần đây đi."
Đoàn người ngồi lên xe ngựa đi tới phố Lạc Dương.
Nửa canh giờ trước, xe ngựa của Vệ Đình cũng đã đến phố Lạc Dương. Xe ngựa dừng lại trong ngõ nhỏ đối diện Nguyệt Mãn Lâu.
Phù Tô cẩn thận nhìn chằm chằm Nguyệt Mãn Lâu: "Thiếu gia, người kia thật sự sẽ xuất hiện sao?"
Vệ Đình nói: "Người của Bạch Liên Giáo khi còn sống sẽ an bài hậu sự cho mình, một khi hắn chết, tâm phúc hoặc đồng bạn của hắn sẽ giao di vật của hắn cho người truyền tin của Bạch Liên Giáo. Tin Hà hộ pháp chết đã truyền khắp kinh thành, trừ phi, hắn biết Hà hộ pháp giả chất."
Phù Tô vò đầu: "Cái này hẳn là hắn không biết đâu..."
Chuyện Hà hộ pháp giả chết là Cảnh Dịch một tay lo liệu, tuyệt đối sẽ không để lộ tin tức.
Phù Tô nóng lòng muốn thử nói: "Thiếu gia, lân này chúng ta xem như tang vật cũng lấy được rồi!"
Vệ Đình thản nhiên nói: "Chỉ cần hắn xuất hiện là được."
Đây là lấy danh nghĩa Bạch Liên Giáo hẹn ra, đến chỗ hẹn chính là đã xác thực thân phận của Bạch Liên Giáo.
Phù Tô nhìn chằm chằm vào cửa sổ lầu hai đối diện: "Thiếu gia! Người tới! Cửa sổ bị đóng lại! Là Quách Hoàn! Thiếu gia! Thật sự là hắn tal"
Quách Hoàn đóng cửa sổ, chỉ lộ mặt một chút, nhưng Phù Tô vẫn thấy rõ.
Phù Tô bị sốc.
Vệ Đình thản nhiên đứng dậy: "Cá mắc câu rồi, đi, thu lưới lại."
Hai nam nhân băng qua đường phố.
Vệ Đình đi cửa chính, Phù Tô vòng ra cửa sau, kiên quyết không để cho cá có cơ hội thoát khỏi lưới.
"Thiếu gia!"
Hai người gặp nhau ở hành lang, cất bước lên lầu, đi tới cửa sương phòng đã hẹn.
"Thiếu gia, ta xông vào đây!"
Phù Tô bước lên, đá văng cửa phòng: "Quách Hoàn!"