Chương 1005: Quách Hoàn Bị Bắt 1
Chương 1005: Quách Hoàn Bị Bắt 1Chương 1005: Quách Hoàn Bị Bắt 1
Nhưng muốn nói để kết thông gia với Quách gia, thực sự là Trịnh gia đang trèo cao, khi quan môi tới cửa cầu hôn, Trịnh thượng thư không biết đã kinh hỉ thế nào.
Tô Tiểu Tiểu nhìn Trịnh Vân Nhu xấu hổ lộ ra một tia thấp thỏm, ngoài ý muốn rơi xuống nước? Đậu mùa?
Mấy người ăn cơm xong, đi sát vách chào tạm biệt đám Vệ lão thái quân rồi định đi ngắm cảnh.
Trịnh Vân Nhu đi ở cuối cùng.
Lúc xuống lầu, túi xách của nàng ấy rơi xuống.
Nàng ấy khom người nhặt, lại không cẩn thận bị trượt chân.
Mắt thấy sắp ngã xuống cầu thang, một bàn tay thon dài thò ra, nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay nàng ấy.
Đợi nàng ấy ổn định thân hình, Quách Hoàn kịp thời rút tay về, khách khí dịu dàng nói: "Tại hạ mạo phạm rồi."
Trịnh Vân Nhu nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, cùng với sự dịu dàng thanh tuyển giữa lông mày hắn ta, lui vê phía sau một bước, mặt đỏ lên, trái tim đập thình thịch như nai con.
Bên kia, Tô Tiểu Tiểu dưới danh nghĩa đi vệ sinh nhưng thực chất là đến hậu viện.
Vệ Đình và Phù Tô cũng ở đây.
"Xảy ra chuyện gì?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Phù Tô u oán nói: "Thực sự không giấu diếm ngươi, hôm nay chúng ta tới bắt Quách Hoàn, nhưng tên kia rất giảo hoạt, lại muốn kéo người Vệ gia xuống nước!"
Tô Tiểu Tiểu từ trong miệng Phù Tô hiểu được toàn bộ chuyện đã xảy ra.
Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía người nào đó, nguy hiểm híp híp mắt: "Cho nên, tối hôm qua chàng không trở lại là vì đến sòng bạc?"
Phù Tô nói: "Dù sao cũng tốt hơn lúc trước đến thanh lâu."
Tô Tiểu Tiểu mặt tối sâm: "Các ngươi còn đi đến thanh lâu?!"
Phù Tô quyết đoán làm sáng tỏ: "Ta chưa từng đi đến đó, thiếu gia cùng Úy Trì Tu đi, đúng không thiếu gia?"
Vệ Đình muốn nen chết hắn ta.
Tô Tiểu Tiểu ném cho hắn một ánh mắt hung hãn, khi về sẽ tìm chàng tính sổi
Tội của Vệ Đình nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Hắn đi thanh lâu để giết người, không phải ngủ với nữ nhân nài Trong mắt hắn tràn đầy sát khí nhìn ve phía Phù Tô.
Da đầu Phù Tô chợt lạnh, lui về phía sau vài bước.
Tô Tiểu Tiểu trước tiên sẽ đặt chuyện người nào đó đi dạo thanh lâu qua một bên, nghiêm túc nói đến chính sự: "Hôm nay cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch, ít nhất chứng minh Quách Hoàn thật sự là nội gián, cũng thật sự là tín đô Bạch Liên Giáo, cũng không biết Quách thừa tướng có biết hay không, Quách gia... Lại có bao nhiêu tai mặt trong đó?"
Vệ Đình trầm tư nói: "Cái này rất khó nói, cần điều tra từng cái một."
Phù Tô nhỏ giọng nói: "Một Quách Hoàn cũng rất khó giải quyết, điều tra toàn bộ Quách gia, nói dễ vậy sao?"
Lời này không phải không hợp lý.
Nghĩ đến cái gì, Tô Tiểu Tiểu lại nói: 'Nhưng là Quách Hoàn tại sao lại kéo theo người Vệ gia? Chẳng lẽ tin tức bị lộ ra ngoài sao?"
Vệ Đình thản nhiên nói: "Chưa chắc là để lộ tin đồn, cũng có thể là Quách Hoàn đã tự đoán ra cái gì, dù sao, một người như vậy rất khó không đa nghi."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nếu quả thật như thế, tâm cơ Quách Hoàn thật sự quá sâu không lường được."
Đám người Vệ lão thái quân cũng xuống lầu.
Quách Hoàn đỡ Vệ lão thái quân, hai người vừa nói vừa cười, cực kỳ giống người thân ruột thịt, ngược lại có vẻ như cốt nhục thật sự của nhà bọn họ là Vệ Đình mới là đứa nhỏ được nhặt về.
Vệ lão thái quân nói: "Chúng ta về phủ trước."
Quách Hoàn cung thuận nói: "Con đưa người trở về."
Vệ Đình gọi hắn ta lại: "Biểu ca, hiếm khi được ra ngoài một chuyến, ra ngoài đi dạo một chút chứ?"
Vệ lão thái quân vỗ vỗ tay Quách Hoàn: "Cũng tốt, các huynh đệ các con ôn lại chuyện cũ đi. Hoàn nhi con thay ta trông chừng nó, đừng để tiểu tử này gây họa cho ta."