Tuyết Phủ Cung Tâm - Thẩm Lục Vũ

Chương 55

Khi biết chuyện, Nhan Tịch Lam không những không ghen tuông, mà ngay hôm sau còn rộng rãi sắc phong nàng cung nữ ấy làm Liễu Bảo Lâm.

 

Cung nữ ấy đã giúp Nhan Tịch Lam nắm rõ khẩu vị của Tạ Quân. 

Chẳng mấy chốc, trong điện Hợp Hoan liên tiếp có các cung nhân được hắn sủng hạnh, hậu cung bỗng chốc thêm mấy vị bảo lâm, tài nhân, lại có vài tân sủng được phong hẳn mỹ nhân.

 

Triều chính có quý phi trợ lực, hậu cung mỹ nhân vây quanh, Tạ Quân sau mười ba năm đăng cơ rốt cuộc cũng buông lỏng bản thân, ngày ngày đắm mình trong tửu sắc, hoan lạc vô cùng.

 

Thấy hắn chìm đắm nữ sắc, Nhan Tịch Lam lại chu đáo sai Trương Mậu Nhiễm đến kiểm tra thân thể, dặn dò kỹ càng: nhất thiết không thể để hoàng thượng lực bất tòng tâm trên giường.

 

Nghe lời ấy, Trương Mậu Nhiễm hiếm khi lộ vẻ do dự, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.

 

Những năm qua, hắn sống hòa thuận với Tố Ngọc, sinh được ba đứa con. 

Có quý phi chống lưng, họ Trương nay cũng thành đại hộ ở Trường An, quan lộ của hắn càng hanh thông. 

Đến nước này, Trương Mậu Nhiễm hiểu rõ: nếu Nhan Tịch Lam thực sự muốn ra tay với Tạ Quân, hắn cũng chỉ có thể theo đến cùng.

 

Y thuật của Trương Mậu Nhiễm vốn cao minh. Suốt một năm trời, hậu cung đêm đêm xuân tiêu. 

Tạ Quân đôi lúc có chút hối hận vì phóng túng, nhưng luôn được Nhan Tịch Lam dịu dàng dỗ dành, thế là càng buông thả.

 

Một năm trụy lạc qua đi, đến mùa xuân năm Nguyên Khang thứ mười bốn, Tạ Quân đổ bệnh.

 

Ban đầu, hắn chỉ nhiễm phong hàn trong cung một phi tần, nghỉ ngơi mấy hôm là khỏe. 

Nhưng hắn chẳng chịu an phận, vừa khỏe được chút liền tiếp tục vui thú cùng mỹ nhân, cứ thế từng chút một, hắn bị hút khô đến tàn tạ.

 

Trước sự khuyên nhủ thiết tha của Nhan Tịch Lam, Tạ Quân cuối cùng cũng đồng ý không gặp lại những "oanh oanh yến yến" kia nữa. 

Song hắn tuy đồng ý, Nhan Tịch Lam ngoài miệng vẫn nói lo lắng, năm lần bảy lượt khẩn khoản, khiến Tạ Quân chấp thuận dọn sang điện Hợp Hoan dưỡng bệnh.

 

Ngày hắn chuyển đến điện Hợp Hoan, Nhan Tịch Lam ko dùng chữ tiểu khải nữa, đổi sang dùng thể phi bạch để trực tiếp phê duyệt tấu chương từ điện Tuyên Chính.

 

Tạ Quân không hề biết, lần này hắn vào điện Hợp Hoan, là Nhan Tịch Lam không định để hắn còn đường sống rời đi.

 

Trong những ngày dưỡng bệnh, điện Hợp Hoan im ắng đến lạ. 

Tạ Quân thường hỏi, Chi Ninh và Dung nhi đâu, Nhan Tịch Lam khi ấy vừa đút thuốc vừa dịu dàng cười bảo: "Sợ bọn trẻ quấy nhiễu long thể nên đã đưa sang tẩm điện khác."

 

Tạ Quân nghe vậy, dù hơi thất vọng, nhưng cũng e bệnh khí lây sang con trẻ, nên không nài ép gặp chúng nữa.

 

Trương Mậu Nhiễm mỗi ngày đều tới bắt mạch, kê thuốc. 

Mỗi thang thuốc đều đắng đến tận tim gan. 

Hắn dặn đi dặn lại rằng: tuyệt đối không được ăn đồ ngọt béo, nếu không sẽ làm hỏng dược hiệu.

 

Mấy ngày đầu, Tạ Quân còn cố chịu đựng uống hết thuốc. 

Nhưng sau vài lần, thuốc càng ngày càng đắng, hắn liền nổi tính trẻ con, cương quyết không uống.

 

Nhan Tịch Lam đành đi cầu Trương Mậu Nhiễm đổi đơn thuốc, nhưng hắn vẫn kiên quyết không đổi, nói rằng: 

"Bài thuốc này mới hợp thể chất hoàng thượng, chỉ cần kiên trì một tháng, tất sẽ hồi phục."

 

Nghe vậy, Tạ Quân giận đến đập vỡ cả chén thuốc, dứt khoát không uống nữa.

Từ nhỏ, hắn đã sợ thuốc mà giấu bệnh. 

Sau một năm quen được mỹ nhân trong hậu cung vâng dạ thì lời ngay lẽ thật, thuốc đắng canh gắt đều bị hắn xem như cặn bã.

 

Nhan Tịch Lam thấy thế, chỉ đành mềm giọng dỗ dành. 

Mỗi lần đưa thuốc, nàng đều chuẩn bị sẵn mứt trái cây ngọt dịu bên cạnh. 

Nhìn thấy, Tạ Quân mới nguôi giận, uống thuốc xong liền vội vàng lấy mứt rửa miệng.

 

Từ đó về sau, mỗi ngày thuốc đều đắng, nhưng mứt thì luôn đủ, lại có thêm nhiều loại bánh ngọt để hắn lựa chọn. 

Dù Nhan Tịch Lam ngoài mặt vẫn nghiêm khắc căn dặn không được ăn nhiều, nhưng kỳ thực nàng vốn không định cản.

Bởi người bệnh khi uống thuốc phải kiêng kỵ, Tạ Quân lại không nghe lời, mê ăn của ngọt, chỉ khiến thân thể hắn càng chóng sụp đổ.

 

Nhan Tịch Lam ngoài miệng khuyên răn mỗi ngày, nhưng cùng thuốc đưa đến, chưa từng thiếu bánh trái.

Đặc biệt là món Tạ Quân yêu thích nhất: bánh Thái Sư. 

Dù mỗi ngày món bánh đều thay đổi, nhưng trên mâm, nhất định luôn có một miếng bánh Thái Sư, không ngày nào thiếu.

 

Đó là cơ hội cuối cùng mà Nhan Tịch Lam dành cho Tạ Quân. 

Nếu hắn có thể phát hiện, có thể ăn năn hối cải, có lẽ nàng sẽ cho hắn một cái c.h.ế.t nhẹ nhàng.

 

Chỉ tiếc rằng, Tạ Quân hoàn toàn không phát hiện. 

Mỗi lần nhìn thấy bánh Thái Sư, hắn đều lập tức vơ lấy, cho vào miệng ăn sạch.

 

Nhan Tịch Lam nhìn thấy bộ dạng ấy, đã hoàn toàn hiểu rõ: Tạ Quân từ đầu đến cuối, chưa từng nhận ra, hắn năm xưa đã làm ra chuyện gì, có lỗi với Nhan Sơ Tịch đến nhường nào.

Là sự tự phụ của hắn… đã hại c.h.ế.t Xung nhi.

Bình Luận (0)
Comment