Rất nhanh linh hồn của Trương Thiên Phàm xuất hiện ở trong không gian “Tru Tiên Thần Đồ Quyển”. Trương Thiên Phàm nhìn xung quanh sau khi bản thân tiến vào bên trong “Tru Tiên Thần Đồ Quyển”, phát hiện nơi này hoàn toàn thay đổi, nơi này đã trở nên tràn đầy sức sống với một khung cảnh trong lành, có cây cối, có thảm cỏ trong xanh, có hồ nước mát dịu.
Hắn kinh ngạc không nói nên lời vì chỉ trong một tuần thời gian mà bên trong “Tru Tiên Thần Đồ Quyển” lại thay đổi như vậy. Hắn đâu biết trước kia “Tru Tiên Thần Đồ Quyển” chính là một không gian pháp bảo cấp cao mà bên trong nó tự hình thành một thế giới, trải qua hàng vạn năm phát triển, cây cối con người sinh sôi và tồn tại ở trong thế giới này, đây là một thế giới lý tưởng để sống. Nhưng đến một ngày nọ, đột nhiên linh khí ở bên trong đó giảm sút nghiêm trọng làm cho sinh linh ở đây lo lắng thế giới diệt vong, họ muốn thoát ra khỏi thế giới này nhưng không được. Cuối cùng, cường giả vô cùng mạnh của map đại vũ trụ này là Thiên Nhân Thần Đế đã đưa tất cả sinh linh ra khỏi thế giới và đưa đến một thế giới khác, đồng thời phong ấn ký ức của sinh linh sống trong nội thế giới của “Tru Tiên Thần Đồ Quyển”, chỉ có số ít sinh linh không bị phong ấn ký ức nhưng số sinh linh đó bắt buộc phải bảo vệ chủ nhân tiếp theo của “Tru Tiên Thần Đồ Quyển”, cấm không được tiết lộ lai lịch thực sự của “Tru Tiên Thần Đồ Quyển” cho các cường giả khác của vũ trụ ngoại trừ người của chủ nhân tiếp theo của “Tru Tiên Thần Đồ Quyển”-những người mà chủ nhân tiếp theo của “Tru Tiên Thần Đồ Quyển” thực sự tin tưởng.
Tại hệ thống sủng vật nội có ba cô gái dung nhan vô cùng xinh đẹp, đang nhìn Trương Thiên Phàm; trong ba cô gái này có một cô gái mặc y phục màu vàng, một người mặc y phục màu bạch còn một người mặc y phục màu xanh ngọc-hai trong số họ là hai chỉ linh thú bạch hồ của Trương Thiên Phàm ở trong hình dạng nhân tộc, đó là cô gái bạch y và cô gái xanh ngọc y; người con gái còn lại chính là hệ thống khí linh.
“Bọn ta không thể gặp chủ nhân ở trong hình dạng nhân tộc sao?” Cả hai vị nữ tử này quay sang nói với nữ tử mặc y phục màu vàng.
Nữ tử màu vàng nghe xong liền nói: “Bây giờ chưa đến thời cơ thích hợp để hai cô gặp người ở trong hình dạng này, trừ khi người gặp chuyện nguy hiểm thì hai người có thể gặp người ở trong hình dạng này.”
“Chủ nhân có biết đến sự tồn tại của ngươi không?” Hai nữ tử này nghe xong đồng thanh hỏi vị nữ tử mặc y phục màu vàng.
“Không. Nhưng tương lai người sẽ biết sự tồn tại của ta. Các ngươi nhanh biến về hình dạng thú đi, chủ nhân sắp triệu hồi các ngươi rồi.” Nữ tử mặc y phục màu vàng nhìn nữ tử mặc y phục màu trắng và nữ tử mặc y phục xanh ngọc, sau đó cất tiếng nói với hai vị nữ tử này.
Hai vị nữ tử này nghe xong liền biến về hình dạng thú, rất nhanh hai chỉ bạch hồ xuất hiện ở trước mặt vị nữ tử mặc y phục màu vàng. Vị nữ tử mặc y phục màu vàng không lâu sau quay trở về hệ thống nội, để hai chỉ bạch hồ này ở trong hệ thống sủng vật. Ngay sau khi nữ tử mặc y phục màu vàng rời khỏi hệ thống sủng vật, hai chỉ bạch hồ biến mất khỏi hệ thống sủng vật, nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt người thiếu niên.
Trương Thiên Phàm ôm lấy hai chỉ bạch hồ, ân cần hỏi thăm sức khỏe của hai chỉ bạch hồ cũng như tình hình tu luyện của hai chỉ bạch hồ. Hắn linh hồn nhanh chóng biến mất khỏi “Tru Tiên Thần Đồ Quyển” quay trở về cơ thể, rất nhanh linh hồn hắn xuất hiện ở bên trong cơ thể, hắn sau đó dùng ý niệm của bản thân đưa hai chỉ linh thú bạch hồ của mình ra khỏi “Tru Tiên Thần Đồ Quyển”.
Khi Linh Phương và Linh Nhi xuất hiện ở trước mặt hắn thì hắn từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một vài viên đan dược Linh Thú Đan và đưa cho Linh Phương và Linh Nhi. Hai đứa cầm lấy vài viên đan dược, chia cho nhau, rồi mỗi đứa dùng một viên đan dược đó.
Trương Thiên Phàm nhìn hai chỉ của mình dùng Linh Thú Đan, cất tiếng nói: “Đó là Linh Thú Đan, đan dược giành cho linh thú cũng như tọa kỵ của con người, loại đan dược này đối với linh thú cũng như tọa kỵ rất có lợi nhưng không có hại. Có điều, Linh Thú Đan không nên sử dụng nhiều trong vòng một ngày, mỗi ngày chỉ được sử dụng một viên.”
Linh Phương và Linh Nhi đương nhiên hiểu được những gì mà Trương Thiên Phàm nói, hai đứa nhanh chóng gật đầu.
Cửa phòng của Trương Thiên Phàm nhanh chóng mở ra, một người phụ nữ nhanh chóng bước vào bên trong phòng. Trương Thiên Phàm khi nhìn thấy người phụ nữ xuất hiện ở trong phòng mình về sau liền nói: “Tham kiến mẫu thân!”
Người phụ nữ này không ai khác chính là Hoàng Vân Như, mẫu thân của Trương Thiên Phàm, tên thật là Phượng Loan Huệ-thực chất không phải là nhân tộc mà là yêu tộc, hơn nữa bản thể thực sự của Phượng Loan Huệ là Thiên Hỏa Phượng Hoàng.
Phượng Loan Huệ tập trung nhìn vào hai chỉ bạch thiên hồ ở bên cạnh Trương Thiên Phàm sau đó quay sang nói với Trương Thiên Phàm: “Phàm nhi! Hai chỉ yêu thú Bạch Thiên Hồ này đều là linh thú của con sao?”
“Vâng! Chúng đều là linh thú của con.” Trương Thiên Phàm nghe được mẫu thân của mình ở đời này là Phượng Loan Huệ nói liền cất tiếng trả lời.
“Để ta chăm sóc chúng cho con được không?” Phượng Loan Huệ sau khi có được câu trả lời liền nói.
“Được. Con cảm ơn mẹ.” Trương Thiên Phàm nghe xong liền cất tiếng trả lời câu hỏi của mẹ mình.
Hắn sau đó lấy ra năm trăm viên Linh Thú Đan từ trữ vật giới chỉ của mình sau đó đưa hết cho Phượng Loan Huệ, rồi giảng cho Phượng Loan Huệ công dụng của đan dược Linh Thú Đan. Trương Thiên Phàm đợi Phượng Loan Huệ tiêu hao hết những gì mà mình vừa nói, thì hắn liền xin phép mẹ cho hắn đi ra ngoài, mẹ hắn rất nhanh liền đồng ý; hắn sau khi được mẹ đồng ý cho đi ra ngoài, liền rời khỏi phòng của mình, rất nhanh hắn xuất hiện ở bên ngoài phòng của hắn, sau đó hắn di chuyển về phía cổng chính của Trương gia.
Còn Phượng Loan Huệ thì tìm hiểu nguyên nhân mà đứa con trai duy nhất của mình và phu quân lại có được hai chỉ linh thú Bạch Thiên Hồ. Hai chỉ linh thú Bạch Thiên Hồ hoá thành hình dạng nhân tộc, sau đó nói cho Phượng Loan Huệ biết.
Chuyện là hai chỉ Bạch Thiên Hồ này vốn ở khung trung bay lượn, sau đó bị ai đó đẩy cả hai xuống vực. Lát sau Trương Thiên Phàm xuống, gặp hai chỉ Bạch Thiên Hồ bị thương và chữa trị cho chúng, sau khi Trương Thiên Phàm chữa thương cho cả hai chỉ Bạch Thiên Hồ thì Trương Thiên Phàm hấp thu hai loại yêu đan khác nhau vào trong cơ thể và nhanh chóng hôn mê. Hôn mê xong, Trương Thiên Phàm liền đưa cả hai chỉ Bạch Thiên Hồ lên khỏi vực, sau khi đưa cả hai chỉ Bạch Thiên Hồ ra khỏi vực thì Trương Thiên Phàm một lần nữa lâm vào hôn mê sâu còn hai chỉ Bạch Thiên Hồ thấy Trương Thiên Phàm hôn mê bất tỉnh liền ở bên cạnh bảo vệ thân thể của Trương Thiên Phàm.
Sau khi Phượng Loan Huệ biết được nguyên nhân vì sao mà Trương Thiên Phàm có được hai chỉ Bạch Thiên Hồ, thì Phượng Loan Huệ nói với hai chỉ Bạch Thiên Hồ ở trong hình dạng nhân tộc này: “Hai đứa cố gắng tu luyện nhé, để sau này trở thành cánh tay đắc lực của Trương Thiên Phàm-con trai ta.”
Linh Phương nhìn trước mặt người phụ nữ này nói: “ Phu nhân, người có phải là thần thú không? Tại con thấy khí tức thần thú xuất hiện ở trên người của phu nhân.”
“Đúng vậy. Ta không phải là nhân tộc, mà là một chỉ thần thú. Bản thể của ta là Thiên Hỏa Phượng Hoàng mà ta chính là đại công chúa của Phượng Hoàng tộc.” Phượng Loan Huệ nghe Linh Phương nói xong liền cất tiếng trả lời cho Linh Phương và Linh Nhi biết.
Linh Phương và Linh Nhi sau khi có được câu trả lời, liền đồng thanh nói: “Huyết mạch Phượng Hoàng của chủ nhân làm sao chưa thức tỉnh vậy?”
“Cái này ta cũng chịu. Do phu quân của ta là nhân tộc, cho nên huyết mạch Phượng Hoàng của con ta khó thức tỉnh nhưng vẫn có thể thức tỉnh khi cơ duyên tới.”
“Phu nhân! Trong người của chủ nhân vẫn còn một lực lượng nào đó đang tác oai, loại lực lượng này được hình thành từ hai loại nội đan khác thuộc tính của hai chỉ linh thú khác nhau, ít nhất cũng phải là tứ giai yêu thú mà tứ giai yêu thú thì tương đương với tu sĩ Kết Nguyên kỳ rồi.” Linh Nhi nhìn Phượng Loan Huệ, sau đó cất tiếng nói.
“Đợi khi nào con trai ta về thì ta kiểm tra. Trong thời gian con trai ta không có nhà, ta sẽ chỉ đạo hai đứa tu luyện, nhưng hai đứa phải ở trong hình dạng nhân tộc, ẩn đi khí tức yêu thú của mình.” Phượng Loan Huệ nhìn trước mặt mình Linh Phương, Linh Nhi sau đó nói với cả hai.
Linh Phương lại nói tiếp: “Chủ nhân còn có thêm một chỉ tọa kỵ nữa. Nhưng chỉ tọa kỵ này không phải là yêu thú mà là nguyên thú, bản thể là Hắc Giao, thực lực ở tam giai. Ngoài ra chủ nhân còn có nữ nhân, nữ nhân của người là viện trưởng của học viện Thanh Hiên, tên là Mậc Thu Minh.”
Phượng Loan Huệ nghe xong Linh Phương nói, liền đi an bài cho cả Linh Phương và Linh Nhi....
................
Không lâu sau Trương Thiên Phàm xuất hiện ở bên ngoài cổng chính của Trương gia. Hắn sau đó từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một thanh pháp khí, thanh pháp khí này chính là Linh Tiêu kiếm, hắn nhảy lên thân của Linh Tiêu kiếm và rất nhanh hắn yên vị ở trên thân của Linh Tiêu kiếm, sau đó hắn khống chế Linh Tiêu kiếm bay về nơi có nhiều tu sĩ ở Huyền Linh đại lục.
Sau hơn một canh giờ liên tục ngự khí phi hành, Trương Thiên Phàm khống chế Linh Tiêu kiếm bay vào trong một khu rừng nhỏ, nhanh chóng khống chế Linh Tiêu kiếm đáp xuống mặt đất sau khi hắn xuất hiện ở trong khu rừng nhỏ này, rất nhanh hắn xuất hiện ở trên mặt đất sau đó hắn thu hồi Linh Tiêu kiếm rồi chạy ra khỏi khu rừng nhỏ. Nửa nén hương nhanh thời gian sau, thân hình của hắn xuất hiện ở bên ngoài khu rừng nhỏ đó, hắn sau đó đi thẳng về phía cửa thành nơi đang tập trung nhiều tu sĩ chờ đợi thủ hộ thành tu sĩ kiểm tra.
Thành trì mà hắn đi tới đó chính là Bắc Lương thành, tọa lạc ở phía Bắc của Bắc Lương núi non, cách Bắc Lương núi non trăm dặm và cách Vân Linh cốc hai chục dặm.
Lúc này ở phía trước cửa thành của Bắc Lương thành đang có đoàn xe ngựa chuyên chở linh cốc bị tu sĩ thủ hộ thành kiểm tra, không lâu sau đoàn xe ngựa đó tiến vào trong thành sau khi người dẫn đội nộp phí vào thành. Tu sĩ thủ hộ của Bắc Lương thành tiếp tục làm nhiệm vụ, đó là kiểm tra tu sĩ ra vào Bắc Lương thành. Lý do kiểm tra là tránh ma tu trà trộn vào Bắc Lương thành, phòng trường hợp ma tu tấn công Bắc Lương thành.
Hai khắc sau, nhóm tu sĩ thủ hộ thành kiểm tra thân phận của Trương Thiên Phàm. Trương Thiên Phàm từ trữ vật giới chỉ lấy ra tiên nhân lộ dẫn đưa cho một vị tu sĩ Linh Sĩ hậu kỳ, sau đó nộp phí vào thành. Tu sĩ thủ hộ Bắc Lương thành sau khi kiểm tra xong liền trả Trương Thiên Phàm tiên nhân lộ dẫn, Trương Thiên Phàm nhận lấy tiên nhân lộ dẫn và nhanh chóng cất vào trữ vật giới chỉ của mình, sau đó Trương Thiên Phàm đi vào cổng thành của Bắc Lương thành.
Không lâu sau Trương Thiên Phàm xuất hiện ở bên trong Bắc Lương thành. Hắn thấy nồng độ linh khí ở trong thành còn nhiều hơn so với bên ngoài, hơn nữa đây còn ở gần cổng ra vào của Bắc Lương thành, càng vào trong Bắc Lương thành thì nồng độ linh khí càng tăng. Hắn liền di chuyển ở trên đường cái của Bắc Lương thành.
“Nhiệm vụ chủ tuyến nhiệm vụ: Tham dự luyện đan đại hội ở Bắc Lương thành do Đan Dược Các phối hợp với các tông môn, thế lực tổ chức, thời gian bắt đầu là vào một tuần sau. Yêu cầu: Giành vị trí chung cuộc.”
“Hệ thống kiến nghị, chủ nhân trước mắt tạm thời gia nhập vào một trong tứ đại gia tộc ở Bắc Lương thành. Tống gia là lựa chọn thích hợp đối với chủ nhân, vì gia tộc này chuyên về luyện đan, ngày mai Tống gia bắt đầu tuyển nhận đan đồ. Chủ nhân có thể lợi dụng nó để gia nhập vào Tống gia.” Hệ thống liên tục nói.
Trương Thiên Phàm nghe hết hệ thống thanh âm liền thì thào nói: “Bắc Lương thành Tống gia. Không lẽ đây là gia tộc mà mình và Duyên Nhi thành lập. Giờ Duyên Nhi ở trên Tiên Giới rồi, mình hiện giờ không còn là cường giả nổi tiếng ở Tiên Giới nữa mà chỉ là Huyền Linh thế giới một vị tu luyện giả sở hữu ngũ hành đạo thể, đồng thời tu cả võ đạo là tu chân thôi.”
Bắc Lương thành trước đây không phải là thành, mà chỉ là một trấn nằm gần một con sông, có giáp với Bắc Lương núi non. Trước khi Bắc Lương thành được thành lập thì Bắc Lương trấn có Lương gia, Diệp gia, Trúc gia, Tống gia ngoài ra là một số thế lực khác. Hai chục năm sau, Tống gia bị diệt vong và chỉ có một người sống sót đó là Tống Nhi Duyên, người đã cứu Trương Thiên Phàm một mạng. Hắn sau khi tỉnh lại liền biết bản thân ở một thế giới khác, theo lời kể của Tống Nhi Duyên thì hắn đã đến Huyền Linh đại lục-một đại lục thuộc Huyền Linh thế giới. Hắn ở Huyền Linh đại lục tu luyện một thời gian, khôi phục tu vi của chính mình, sau khi hắn khôi phục tu vi thì hắn cùng với Tống Nhi Duyên đi trả thù Lương gia tại đây hai người nảy sinh tình cảm kết thành phu thê, hai người sau khi diệt Lương gia thì cả hai người khôi phục lại Tống gia đồng thời lập nên Bắc Lương thành. Dưới danh tiếng của Trương Thiên Phàm, Bắc Lương thành được lập nên thành công vị trí y như bây giờ còn Tống gia sau đó liền trở thành đại gia tộc ở Bắc Lương thành. Tiếc rằng, Tống gia bắt đầu xuống dốc sau khi hắn và vợ mình là Tống Nhi Duyên phi thăng lên Tiên Giới, đến nay chỉ còn là một trong tứ đại gia tộc của Bắc Lương thành không còn là gia tộc hùng mạnh nhất Bắc Lương thành.