Lúc này một người thiếu niên khoảng mười hai, mười ba tuổi khuôn mặt sáng sủa mặc một bộ y phục màu nâu đi tới gần Trương Thiên Phàm, một lát sau vị thiếu niên đó cất tiếng nói với Trương Thiên Phàm: “Tiên sư, ngài có thể mua hộ tiểu nhân một cái ngọc giản được không? Bên trong ngọc giản là địa đồ chi tiết của Bắc Lương thành cùng một số tin tức khác.”
Trương Thiên Phàm nhìn trước mặt vị thiếu niên này, hắn thấy được khí tức võ giả ở trên người của vị thiếu niên này, nháy mắt liền biết được cụ thể thực lực của vị võ giả này-thực lực võ giả của vị thiếu niên này đạt tới luyện thể cảnh tam trọng, chưa tiến vào luyện thể cảnh trung kỳ. Hắn không ngờ, ở Bắc Lương thành này còn nhìn thấy một vị võ giả, phải biết rằng Bắc Lương thành người chủ yếu là tu sĩ và phàm nhân trong đó tu sĩ là chủ yếu, phàm nhân cũng có nhưng số lượng thì ít hơn tu sĩ. Bắc Lương thành là một thành trì giáp với Bắc Lương núi non còn có một tên gọi khác là Nguyên Linh sơn mạch, bên trong nhiều yêu thú, thiên địa linh bảo, linh dược thậm chí bí cảnh thần bí, cổ tu động phủ của cường giả tu sĩ ở Nguyên Linh sơn mạch cũng có. Cho nên hằng ngày có nhiều tán tu, dong binh đoàn hoặc tu sĩ của các tông phái đi vào trong Nguyên Linh sơn mạch lịch lãm rèn luyện nhằm tìm kiếm linh dược quý hiếm, săn giết yêu thú hoặc tìm kiếm cơ duyên đột phá cảnh giới. Nhưng bên trong Nguyên Linh sơn mạch cũng đầy nguy hiểm, có nhiều tu sĩ vẫn lạc ở trong Nguyên Linh sơn mạch có thể bị tu sĩ khác giết, hoặc bị yêu thú giết.
Trương Thiên Phàm nhìn ngọc giản ở trong lòng bàn tay phải của vị thiếu niên này, sau đó cất tiếng nói với vị thiếu niên này: “Cậu bé nên cố gắng tu luyện, mặc dù tư chất võ đạo thấp nhưng chỉ cần cố gắng thì sau này cậu nhất định trở thành một phương cường giả ở Huyền Linh thế giới. Cậu nên gia nhập vào thế lực võ đạo nào đó hoặc chờ đợi cơ duyên gia nhập vào thế lực mới thành lập. Ta sau này có thành lập thế lực, đến khi đó ta sẽ mời cậu gia nhập vào thế lực của ta, thế lực mà ta thành lập có cả võ giả lẫn tu chân giả.”
Thiếu niên nghe xong Trương Thiên Phàm nói liền lên tiếng trả lời: “Cảm ơn tiên sư đã tạo điều kiện cũng như cho tiểu nhân lời khuyên.”
“Ngọc giản này cậu bán bao nhiêu linh thạch vậy?” Trương Thiên Phàm nhìn cái ngọc giản ở trong lòng bàn tay phải của vị thiếu niên này nói.
“Ngọc giản này tiểu nhân bán ba viên hạ phẩm linh thạch.” Thiếu niên nghe được câu hỏi của Trương Thiên Phàm về giá cả của cái ngọc giản ở trong lòng bàn tay phải của mình, liền cất tiếng nói cho Trương Thiên Phàm biết giá cả của cái ngọc giản này.
Trương Thiên Phàm sau khi biết được giá cả của cái ngọc giản này liền từ trữ vật giới chỉ của mình lấy ra chục viên hạ phẩm linh thạch, hai lọ Luyện Thể Đan, một lọ Tẩy Tủy Đan, cùng với hai chục viên hạ phẩm nguyên thạch đưa cho vị thiếu niên này. Vị thiếu niên này nhận lấy những đồ vật mà Trương Thiên Phàm đưa cho, xúc động không nói nên lời, nhanh chóng cất chúng vào trữ vật giới chỉ của mình sau đó đưa cho Trương Thiên Phàm cái ngọc giản.
Trương Thiên Phàm nhận lấy ngọc giản này, sau đó để ngọc giản vào trữ vật giới chỉ của bản thân rồi Trương Thiên Phàm cất tiếng nói với vị thiếu niên này: “Ba viên hạ phẩm linh thạch là tiền trả, ngoài ra ta cho cậu thêm ba viên hạ phẩm linh thạch, hai lọ Luyện Thể Đan và một lọ Tẩy Tủy Đan cùng với hai chục hạ phẩm nguyên thạch. Hai lọ Luyện Thể Đan, một lọ Tẩy Tủy Đan cùng với hai chục viên hạ phẩm nguyên thạch là tài nguyên tu luyện võ đạo mà ta tặng cho cậu. Quên không nói cho cậu biết tên của ta, ta là Trương Thiên Phàm đến từ Huyền Linh trấn Trương gia.”
“Cảm ơn tiên sư rất nhiều. Sau này tiên sư thành lập thế lực, tiểu nhân nhất định gia nhập vào thế lực của tiên sư. Tiên sư, tiểu nhân tên là Vương Tiêu Lễ.” Vị tiên sư cuối cùng biết được nguyên nhân vì sao mà Trương Thiên Phàm tặng cho mình nhiều đan dược, nguyên thạch hạ phẩm, liền cất tiếng nói với Trương Thiên Phàm đồng thời không quên nói cho Trương Thiên Phàm biết tên của mình.
Trương Thiên Phàm nghe xong liền gật đầu một cái, sau đó Trương Thiên Phàm cất tiếng nói với Vương Tiêu Lễ: “Cố gắng tu luyện cho tốt. Lúc ta gặp lại cậu, thì thực lực của cậu phải khác so với bây giờ nhé.”
Trương Thiên Phàm nói xong liền tiếp tục đi ở trên đường cái của Bắc Lương thành.
Còn Vương Tiêu Lễ nhìn Trương Thiên Phàm hướng đi, sau đó tiếp tục làm công việc hằng ngày. Vương Tiêu Lễ không biết bản thân là người may mắn khi gặp phải khí vận chi tử của Huyền Linh thế giới cũng là thiên tuyển chi nhân của Huyền Linh thế giới, cuộc đời của hắn hướng sang một trang khác thậm chí sau này mẫu thân hắn được khí vận chi tử của Huyền Linh thế giới cứu sống.
............
Đại khái nửa canh giờ sau, lúc này Trương Thiên Phàm dạo xong. Hắn ngồi ở một quán trà bên đường nghỉ ngơi một lúc, trả tiền cho chủ quán rồi hắn hướng thẳng về khu vực sinh sống của tán tu gần Tống gia lãnh địa.
Hơn một khắc sau, Trương Thiên Phàm xuất hiện ở khu vực mà tán tu sinh sống tại phía đông nam Bắc Lương thành, cách Tống gia không xa. Hắn sau đó đi thuê một toà động phủ, động phủ mà hắn lựa chọn ở gần Tống gia cách Tống gia hơn hai chục dặm, hắn thuê mười lăm ngày, sau khi hắn trả tiền thuê động phủ thì hắn đi tới động phủ của mình và rất nhanh thì hắn tới được bên ngoài động phủ của hắn, sau đó hắn nhanh chóng bước vào bên trong động phủ.
Hắn sau khi xuất hiện ở bên trong động phủ thì hắn nhìn toàn bộ động phủ này phát hiện động phủ có tất cả bốn căn phòng trong đó một phòng bếp, hai phòng ngủ và một phòng giành cho việc tu luyện.
Hắn đi vào bên trong một căn phòng ngủ, rất nhanh hắn xuất hiện ở trong căn phòng này sau đó hắn ngồi lên trên giường; sau khi hắn yên vị ở trên giường thì hắn ôn lại kiến thức về các loại linh dược ở Huyền Linh thế giới, mặc dù kiếp trước hắn nắm rất rõ từ lúc hắn ở Huyền Linh thế giới. Ba canh giờ sau, hắn hoàn thành việc ôn lại kiến thức về các loại linh dược ở Huyền Linh thế giới, sau đó hắn kiểm tra lại đan lô lục phẩm của mình, thấy lục phẩm đan lô của mình vẫn còn dùng tốt thì hắn thu hồi đan lô vào trữ vật giới chỉ, rồi hắn ngủ.
Ngày hôm sau. Trương Thiên Phàm tỉnh giấc vào đầu giờ Dần, hắn ngay sau đó liền thử triệu hồi thiên hỏa mà kiếp trước hắn thu phục được đó là “Tử Viêm Thiên Hỏa”. “Tử Viêm Thiên Hỏa” là thiên hỏa ở Huyền Linh thế giới mà hắn thu phục được khi hắn thám hiểm Tử Viêm Thần Sơn, lúc đó thực lực của hắn mới khôi phục đến Linh Anh kỳ, hắn mất tận một tuần thời gian mới thành công thu phục được “Tử Viêm Thiên Hỏa” bởi vì “Tử Viêm Thiên Hỏa” đã có linh trí từ trước khi hắn thu phục.
Một lúc lâu sau, trong lòng bàn tay phải của Trương Thiên Phàm xuất hiện một ngọn lửa có phần quỷ rị, ngọn lửa hình đóa hoa sen nhưng cánh hoa đều là màu đen, nụ hoa màu trắng; ngọn lửa đó chính là “Tử Viêm Thiên Hỏa”. Trương Thiên Phàm nhìn trong lòng bàn tay phải của mình “Tử Viêm Thiên Hỏa”, thì thào nói: “Tử Viêm, ngươi còn nhận ra ta không? Ta là chủ nhân của ngươi đây?”
“Tử Viêm Thiên Hỏa” ở trong lòng bàn tay phải của Trương Thiên Phàm phản ứng ba lần bằng việc tăng khí tức của mình lên. Trương Thiên Phàm thấy “Tử Viêm Thiên Hỏa” vẫn nhận ra mình liền nở nụ cười, sau đó cho “Tử Viêm Thiên Hỏa” nghỉ ngơi rồi hắn đem pháp quyết “Ngũ Hành Tu Chân Đạo Thần Quyết” tu luyện.
Một canh giờ sau, Trương Thiên Phàm thôi tu luyện pháp quyết “Ngũ Hành Tu Chân Đạo Thần Quyết”. Trong một canh giờ tu luyện, linh lực của Trương Thiên Phàm đạt tới Linh Sĩ kỳ thập tam trọng đỉnh phong nhưng chưa tiến vào Linh Sĩ kỳ thập tứ trọng. Linh Sĩ kỳ cảnh giới một cảnh giới trong Ngọc Thanh cảnh mà Ngọc Thanh cảnh lại gồm hai đại cảnh giới nhỏ đó là Linh Sĩ kỳ và Linh Tuyền kỳ.
Lúc này trời đã sáng rõ vì bây giờ Huyền Linh thế giới là mùa hè. Trương Thiên Phàm sử dụng một viên Tích Cốc Đan, không lâu sau hắn cảm thấy no bụng; sau đó Trương Thiên Phàm rời khỏi phòng ngủ mà hắn đêm qua nghỉ ngơi, rất nhanh hắn xuất hiện ở bên ngoài căn phòng ngủ đó. Hắn nhanh chóng rời khỏi động phủ, di chuyển về phía cổng chính của Tống thị gia tộc vì hôm nay Tống gia bắt đầu tuyển nhận đan đồ.