Người dịch: Muỗi
Biên: Hám Thiên Ma Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
----------------------------------------
Bên trong Hoàng cung, một toà cung điện nằm giữa sân, một nhóm thanh niên quý tộc đang tụ tập, trong đó có mấy người mặc Hoàng bào, rõ ràng là dòng dõi của Băng Hoàng, cao quý ngạo nghễ, hoàng cung quý tộc tụ tập uống trà phẩm rượu.
Dãy hoàng cung trên sông băng mênh mông vô tận, đương nhiên không thể vẻn vẹn chỉ có một nhà Tôn Chủ Vũ Hoàng, phàm thế lực lớn của Băng Tuyết đế quốc đều có thể vào Hoàng Thành, dưới chân đế Hoàng, tắm rửa hào quang của thần điện, thế lực càng mạnh, càng tới gần thần điện, đẳng cấp sâm nghiêm, nhưng lại không ngừng va chạm, câu tâm đấu giác, đặc biệt, thời đại có song chí tôn Băng Hoàng và tuyết chủ bây giờ, càng làm cho thế lực phân hoá.
- Điện hạ, Y Nhân Lệ hình như đã thay nam nhân của nàng từ chối khiêu chiến của Đao Hà!
Lúc này, một vị thanh niên cười nói, Đao gia, vốn đặt hy vọng vào việc Y Nhân Lệ có thể lựa chọn Đao Hà, ngay cả tuyết chủ cũng có ý tứ này, bởi vậy Đao gia cực kỳ trung thành đối với tuyết chủ, bảo hộ Y Nhân Lệ về đế quốc, đương nhiên không chỉ vì Y Nhân Lệ, mà còn vì tử tôn của Đao gia Đao Hà.
Mà bây giờ, Y Nhân Lệ nhưng dẫn theo một người đàn ông trở về, hơn nữa còn sắp sửa lựa chọn cùng hắn đi vào thần điện, cái kia há không phải không có chuyện của Đao gia, không có Đao Hà hay sao, giựt giây Đao Hà khiêu chiến Lâm Phong, muốn tiêu diệt Lâm Phong cũng trở thành chuyện thuận lý thành chương.
- Nghe nói nam nhân của Y Nhân Lệ tựa hồ đang đột phá, sắp đặt chân đến cảnh giới Tôn Vũ rồi!
Thanh niên mặc Hoàng bào hơi một ngụm rượu trong chén, cười nhẹ nói.
- Ha ha, Tôn Vũ. . .
Mọi người nhìn nhau nở nụ cười, những người đang ngồi ở đây, người yếu nhất, cũng là Tôn Vũ tầng một trở lên, mới đột phá Tôn Vũ, buồn cười đến cực điểm.
- Tu vi của điện hạ năm ngoái cũng đã bước vào Tôn Vũ tầng bốn, chiến đấu với Tôn Vũ tầng sáu cũng dễ như ăn cháo, chỉ thiếu chút nữa, đã có thể độc chiến với Tôn Chủ.
Một nữ tử mắt ngọc mày ngài, nũng nịu cười nói, cô gái này cũng là nữ tử quý tộc, nói xong không quên ném cho thanh niên một ánh mắt kiều mị, nỗ lực muốn có một ngày nằm trên hoàng giường, nằm dưới thân hoàng tử.
- Nữ nhân Y Nhân Lệ kia không biết cân nhắc, điện hạ để ý là phúc phận của nàng, nhưng tùy ý tìm một người đàn ông đến qua loa lấy lệ, buồn cười đến cực điểm, không bằng, chúng ta nhục nhã nàng một phen thế nào?
- Nhục nhã thế nào?
Bên cạnh lập tức có người hỏi, tựa hồ lộ ra mấy phần hứng thú.
Người vừa nãy nói cười đứng dậy, ánh mắt lấp loé, hướng hoàng tử nói:
- Điện hạ, ta này phái người đi tới cung điện của Y Nhân Lệ, nói điện hạ mời nàng cùng nam nhân nàng đến đây, đến rồi, còn không phải tùy ý để chúng ta nhục nhã sao, nếu như không đến, cũng có thể sỉ nhục như thế!
Thanh niên mặc hoàng bào không nói gì, vẫn cúi đầu phẩm rượu như trước, phảng phất như không nghe thấy, người kia biết tính khí của hoàng tử, ánh mắt lộ ra ý cười, hướng về xa xa đi đến, hiển nhiên, tìm người đi mời.
Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, có giáp sĩ thông báo một tiếng liền đi tới bầu trời trên cung điện Y Nhân Lệ.
Thần sắc Y Nhân Lệ lãnh ngạo, quét nhìn bầu trời, trong con ngươi có một tia sát ý lan tràn.
- Y Nhân Lệ điện hạ, Lục hoàng tử kêu ta đến đây mời điện hạ cùng với phu quân người đến Nhất Tự.
Giáp sĩ người mặc áo giáp chiến đấu trong hư không uy phong lẫm lẫm, tu vi Tôn Vũ tầng năm, thực lực mạnh mẽ, hiển nhiên phòng ngừa Y Nhân Lệ động thủ chém người giống như lần trước.
- Chuyển cáo hắn, nam nhân của ta không rảnh!
Y Nhân Lệ lạnh lùng đáp lại một tiếng.
- Nếu như hắn không rảnh, điện hạ đơn độc đi tới cũng được.
Giáp sĩ trong hư không tiếp tục nói, mơ hồ có mấy phần khí thế ép người.
- Ta cũng không rảnh!
Trên người Y Nhân Lệ phóng ra hàn ý, một tia sát ý bắt đầu lan tràn.
- Lục hoàng tử kêu ta chuyển cáo với điện hạ, nếu như ngươi không rảnh, sau này hắn sẽ mỗi ngày đều phái người đến đây mời, điện hạ chung quy không thể nào tránh được!
Người kia lãnh đạm nói một tiếng, sau đó thân thể cuồn cuộn chuyển động, bay lên không.
Trên trán Y Nhân Lệ lướt qua thần sắc khó chịu, quay đầu lại, ánh mắt rơi vào căn phòng Lâm Phong tu luyện, lẩm bẩm nói nhỏ:
- Nam nhân, lần đột phá này của ngươi phải mất bao lâu đây!
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, trong hoàng cung của Băng Tuyết đế quốc như có thêm nhiều chuyện có thể tìm vui, người Lục hoàng tử mỗi ngày đều đến, hạ xuống bên trong cung điện của Y Nhân Lệ, nhưng bất luận khi nào, Y Nhân Lệ cũng đều từ chối, tuy rằng nàng biết đám người Lục hoàng tử dựa vào đó mà nhục nhã Lâm Phong.
Nhưng Lâm Phong vẫn đang tu luyện, nàng có thể làm sao, chỉ có thể lẳng lặng bảo vệ, dù sao lần này Lâm Phong đang đột phá vi tôn, vô cùng trọng yếu, không thể bị người đánh gãy, điều này làm Y Nhân Lệ cười khổ, Lâm Phong còn chưa bảo hộ nàng đã thành nàng trước tiên bảo vệ Lâm Phong.
Trong nháy mắt, hai tháng trôi qua, đoạn thời gian này, Y Nhân Lệ cùng Lâm Phong đóng cửa không ra ngoài, dẫn đến không ít người chế nhạo, thật không có can đảm, vậy mà lại chuẩn bị trốn luôn đến ngày thân điện mở ra hay sao, chỉ còn dư lại một tháng cuối cùng, thần điện sẽ mở ra.
Hai tháng này buồn bực nhất không thể nghi ngờ chính là Y Nhân Lệ, Lục Dục thiên công, sa đọa trong lục dục, nàng lấy được lợi ích to lớn, tu vi trực tiếp bước vào Tôn Vũ tầng hai, thậm chí mơ hồ có xu thế tầng hai đỉnh cao, nhưng bởi vì Lâm Phong, nàng vẫn không thể nào củng cố tu vi của mình, đi xung kích lên cảnh giới Tôn Vũ tầng ba.
Mà người của Lục hoàng tử mỗi ngày đều đến, âm thanh khiêu chiến của Đao Hà cũng truyền đến mấy lần, tuy rằng nàng không để ý những người đó nghĩ như thế nào, nhưng chung quy vẫn luôn thấy khó chịu.
- Chỉ còn một tháng thôi!
Y Nhân Lệ vẫn như trước ngồi ở đình đài trước gian phòng Lâm Phong tu luyện, dựa vào lan can nhìn về phương xa, sau khi thần điện mở ra, không tới bốn mươi ngày, chính là chúng Hoàng ước hẹn.
- Ê a!
Lúc này, một tiếng vang lanh lảnh truyền tới, thanh âm trong hoàn cảnh yên tĩnh này có vẻ đặc biệt rõ ràng, càng khiến trái tim Y Nhân Lệ hơi rung động, sau đó, ánh mắt của nàng chuyển qua, nhìn về phía gian phòng đang đóng của rất lâu kia, trên khuôn mặt lãnh ngạo lộ ra một nụ cười khuynh thành.
Đôi mắt Lâm Phong giờ phút này càng thêm thâm thúy nội liễm, không có khí thế mạnh mẽ, thậm chí khí tức của hắn hình như cũng đã thu liễm toàn bố, khí tức bình tĩnh, tựa như phản phác quy chân*, thời điểm Lâm Phong tu luyện kiếm tâm, cũng đã từng có một lần trạng thái như thế này, tuy nhiên đi ra thế giới bên ngoài, hơi thở xuất trần kia cũng giống như đã bị ăn mòn, không thể nào chân chính thoát khỏi thế tục.
*phản phác quy chân: trở lại trạng thái ban đầu
Y Nhân Lệ thân hình lấp loé, đi tới bên người Lâm Phong, tay ngọc duỗi ra, xương cốt nhu nhược, vô cùng quen thuộc ôm lấy cổ Lâm Phong, thân thể tựa trên người hắn, hơi thở như hoa lan, dịu dàng nói:
- Nam nhân của ta, ngươi cuối cùng cũng cam lòng đi ra rồi?
- Ngươi cũng không cần ta vừa xuất quan liền dụ hoặc để ta bế quan lần nữa!
Lâm Phong cười khẽ nói, trong con ngươi thâm thúy mơ hồ lộ ra một tia ngạo thế, đặc biệt trong tình huống dựa sát vào nhau, Y Nhân Lệ cảm thụ càng thêm rõ ràng, Lâm Phong đột phá Tôn Vũ, khí chất thay đổi, tuyệt nhiên không giống trước, trước đây Lâm Phong tuy cũng sắc bén, nhưng cũng không có nội liễm tự tin như lúc này, nếu như muốn dùng một từ để hình dung giờ Lâm Phong khắc này, hẳn là, bá kiêu!
- Bởi vì hắn tu luyện ma công ư?
Y Nhân Lệ nói nhỏ trong lòng, võ tu theo đúng công pháp tu luyện, thực lực mạnh mẽ, khí chất biến hóa là chuyện đương nhiên, người tu luyện tà công, khí chất sẽ tà, người tu luyện Lục Dục thiên công, lại có thể mị hoặc vô hạn, loại khí chất này có lẽ không phải của bản thân Lâm Phong, nhưng ma công bá đạo này, lại sẽ làm cho loại khí chất này tự nhiên sinh ra.
- Ai bảo ngươi để ta sa đọa trong lục dục!
Trên người Y Nhân Lệ hiện lên vô tận mị hoặc, khiến trên người Lâm Phong dục hỏa tái sinh, không khỏi thầm nghĩ trong lòng, cùng Y Nhân Lệ sa đọa trong lục dục, loại cảm giác đó, tựa hồ khiến hắn có chút mê luyến, giống như muốn trầm luân trong đó, chân chính sa đọa, Y Nhân Lệ tùy ý câu dẫn, sức hấp dẫn đối với hắn đương nhiên càng mạnh hơn, khiến hắn không thể không cảm thán Lục Dục thiên công mạnh mẽ, hắn còn như vậy, nếu như những người khác tu luyện công pháp phổ thông, càng triệt để bị sa đọa, không có cách nào tự kiềm chế.
- Tại sao không phải người khiến ta sa đọa trong đó!
Con ngươi Lâm Phong mang theo một tia bá đạo nhàn nhạt, nhìn chằm chằm vào mắt Y Nhân Lệ.
Y Nhân Lệ cười duyên một tiếng, khinh ngâm nói:
- Một trăm ngày này, Y Nhân hoàn toàn thuộc về ngươi, nam nhân của ta, ta vì ngươi mà sa đọa!
Nghe thanh âm gợi cảm của Y Nhân Lệ, Lâm Phong thấp giọng mắng:
- Ngươi…yêu tinh này!
Dứt lời, hắn ôm lấy thân thể mềm mại của nàng đi vào trong căn phòng vừa tu luyện, chỉ chốc lát sau, từng đạo từng đạo thanh âm tiêu hồn truyền ra, hai người cùng sa đọa bên trong lục dục.
Sau khi chìm đắm trong dục vọng một trận, Lâm Phong không chỉ không có cảm giác một chút uể oải nào, trái lại tinh khí thần còn ngưng tụ không tan, huyết mạch trong người cuồn cuộn không ngừng, uể oải sinh ra trong lúc tu luyện cũng quét đi sạch sành sanh, mỹ nhân tuyệt thế người trắng như tuyết bên cạnh hắn đôi mắt như nước mùa xuân, mị nhãn như tơ , cũng cảm thấy thoải mái như thế, giờ khắc này mị nhãn của nàng nhìn chằm chằm Lâm Phong, khiến Lâm Phong có một loại kích động muốn làm lần nữa, không khỏi thầm mắng một tiếng yêu tinh hại nước hại dân, Lục Dục thiên công này thật bá đạo.
- Điện hạ!
Xa xa, một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền đến, Y Nhân Lệ hơi động thân thể, trong nháy mắt mặc quần áo vào, bao lấy thân thể hoàn mỹ mềm mại.
Lâm Phong đứng dậy, khẽ nhíu mày, trong con ngươi lộ ra một tia không vui.
- Ai thế?
Lâm Phong nhìn Y Nhân Lệ nhàn nhạt hỏi một tiếng.
- Còn không phải bởi vì ngươi, cái tên Lục hoàng tử kia mỗi ngày đều phái người đến mới ngươi đi tới, ta đều thay ngươi từ chối, nhưng bọn họ tựa hồ chơi mãi không chán!
Y Nhân Lệ ôn nhu nói, sau đó hai người cùng đi ra bên ngoài, chỉ thấy cường giả Tôn Vũ tầng năm kia giống như thường ngày, tự mình thông bẩm một tiếng liền trực tiếp bước vào, đứng ở trên bầu trời.
Người kia nhìn thấy Lâm Phong cùng Y Nhân Lệ đi ra, ánh mắt hắn hơi sững lại, sau đó lạnh lùng cười nói:
- Ngươi rốt cục chịu đi ra rồi!
- Có việc?
Lâm Phong nhìn thấy một vị giáp sĩ cũng dám đứng trên cao nhìn xuống, ánh mắt lạnh lùng.
- Lục hoàng tử muốn gặp ngươi!
Người kia kiêu ngạo nói, phảng phất như Lục hoàng tử muốn gặp Lâm Phong, chính là vinh quang lớn lao của Lâm Phong.
- Hắn muốn gặp ta?
Lâm Phong hỏi ngược lại một tiếng.
- Phải!
- Vậy thì để hắn tự đến đây là được!
Lâm Phong lạnh lùng đáp lại, làm cho con ngươi đối phương cứng lại, có chút buồn cười nhìn chằm chằm Lâm Phong:
- Lục hoàng tử thân phận gì, ngươi kêu hoàng tử tới gặp ngươi?
- Ngươi nói hắn muốn gặp ta, còn ta không có hứng thú đi gặp hắn.
Lâm Phong lạnh lùng nói.
- Rất tốt!
Trong đôi mắt người kia lướt một đạo hàn mang, sau đó xoay người, chuẩn bị rời đi.
- Chờ đã!
Lâm Phong âm thanh cuồn cuộn truyền đến, kêu hắn dừng lại, hắn xoay người, nhìn Lâm Phong nói:
- Ngươi còn muốn nói cái gì?
Lâm Phong chậm rãi bước ra, thân thể lập tức bay lên trời, đi tới trước người giáp sĩ kia, ánh mắt giáp sĩ kia nhìn về phía Lâm Phong, sau đó, hắn thế nhưng nhìn thấy một đôi con ngươi thâm thúy hắc ám vô tận, trong con ngươi, ma ý bá đạo tuyệt luân ngập trời tỏa ra, khiến đầu óc hắn mãnh liêt run lên, ma ý cường thịnh vô cùng khủng bố kia dường như muốn đánh tan ý chí của hắn.
- Ầm!
Lâm Phong bước tới, lập tức một nắm đấm khủng bố đánh vào trên người hắn, sức mạnh bá đạo tuyệt luân oanh kích đến ngũ tạng lục phủ hắn đều không ngừng sôi trào, thân thể bị đánh văng ra bên ngoài cung điện.
- Nữ nhân của ta có thân phận gì, ngươi cũng xứng đứng trên đầu nàng nói chuyện sao?
Thanh âm bá đạo lạnh lùng từ trong miệng Lâm Phong phun ra, lan truyền ra rất xa bên ngoài.