Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1334 - Chèn Ép Tuyệt Đối

Chèn ép tuyệt đối Chèn ép tuyệt đối viptruyenfull.com

Người dịch: Muỗi

Biên: Hám Thiên Ma Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

----------------------------------------

Một câu nói này, giống như đã đánh vỡ yên tĩnh trong hai tháng này, Lâm Phong, từ khi đi tới hoàng cung của Băng Tuyết đế quốc, cuối cùng lộ diện lần thứ hai, hơn nữa, lần này còn lấy tư thái cường thế, trực tiếp đánh một giáp sĩ Tôn Vũ tầng năm bay ra ngoài.

Cú đấm này, phảng phất cũng đem hờn dỗi tích tụ trong lồng ngực Y Nhân Lệ mấy ngày nay đánh cho tan thành mây khói, làm nàng sinh ra ảo giác sau cơn mưa trời lại sáng, đặc biệt là thanh âm bá đạo cuối cùng của Lâm Phong, nữ nhân của ta có thân phận gì, ngươi cũng xứng đứng trên đầu nàng nói chuyện, làm trái tim chưa từng gợn sóng của nàng sinh ra cảm giác khác thường.

Nhìn thấy thân thể Lâm Phong hạ xuống ở bên người, trong đôi mắt đẹp của Y Nhân Lệ lộ ra ý cười trong veo như nước, nhìn Lâm Phong nói:

- Nam nhân của ta, ngươi xem ra không giống với trước, càng bá đạo hơn rồi!

- Như vậy không tốt sao!

Khóe miệng Lâm Phong phác hoạ một nụ cười nhợt nhạt, nhìn nữ nhân giống như yêu tinh trước mắt, sa đọa hai lần, nhưng vẫn như trước cảm thấy bồng bềnh như tiên, tươi đẹp vô cùng, phảng phất như hận không thể vĩnh viễn sa đọa dưới thân Y Nhân Lệ.

Cung may, ma công của hắn cường thịnh bá đạo, có thể khắc chế Lục Dục thiên công, bằng không vẫn không có cách nào tự kiềm chế.

- Đương nhiên được, nhưng một quyền có thể đánh giết Tôn Vũ tầng năm, Y Nhân cũng có chút không tin đây là một người mới vừa vào Tôn Vũ có thể làm được!

- Bất quá chỉ là một tên giáp sĩ mà thôi, Tôn Vũ tầng năm phổ thông, hơn nữa ma nhãn của ta tiên phát chế nhân, vì vậy mới dễ dàng một kích thành công!

Lâm Phong bình tĩnh nói, đánh bại Tôn Vũ tầng năm phổ thông, hắn cũng không có bất kỳ cảm giác tự hào nào, có lẽ đã sớm quen thuộc.

- Nếu như không dùng ma nhãn, toàn lực chiến, đánh tan hắn cần bao nhiêu quyền?

Y Nhân Lệ cười hỏi một tiếng.

Lâm Phong hơi nhíu mày, nhìn vào mắt Y Nhân Lệ cười nói:

- Nếu toàn lực, hẳn... Cũng một quyền!

Đôi mắt đẹp của Y Nhân Lệ nháy nháy mấy cái, nhìn nam nhân góc cạnh rõ ràng kia, cười nhẹ nói:

- Nếu như vậy, cũng có thể ứng phó những người đang kêu gào đó, nam nhân của ta nếu đã lợi hại như vậy, có thể bảo vệ Y Nhân thật tốt!

- Ngươi tu luyện Lục Dục thiên công, sau khi sa đọa, ngươi đã trực tiếp thăng cấp cảnh giới Tôn Vũ tầng hai, ta cũng không nhận ra Y Nhân tiên tử có thể kém hơn so với ta!

Lâm Phong cười nhìn Y Nhân Lệ, nữ nhân này trước sau cho hắn cảm giác không thể nhìn thấy, thời điểm Tôn Vũ tầng một lại ẩn giấu đi thủy áo nghĩa tầng năm, Lục Dục thiên công lại là chủ tu của nàng, hai người đồng thời sa đọa, bây giờ toàn bộ sức chiến đấu của nàng mạnh bao nhiêu, Lâm Phong cũng không thể suy đoán.

- Nam nhân của ta, còn có bốn mươi ngày, trong bốn mươi ngày này, ngươi chí ít không nên gọi ta là tiên tử đi!

Đôi mắt Y Nhân Lệ u oán nhìn Lâm Phong.

- Được, bốn mươi ngày này, ngươi là nữ nhân của ta!

Lâm Phong hai tay vỗ về gò má Y Nhân Lệ, con ngươi sâu không thấy đáy, nếu như nói trước đây Y Nhân Lệ vẫn có thể thấu hiểu Lâm Phong một chút, nhưng bây giờ, nàng hoàn toàn không nhìn thấu hắn nữa.

Đồng thời, giáp sĩ bị Lâm Phong đánh đến khí huyết sôi trào kia đã đi tới bên trong cung điện của Lục hoàng tử, khí huyết trong cơ thể hắn giờ phút này vẫn còn đang bốc lên, mà áo giáp trên người đã vỡ tan từ lâu, bị cú đấm kia của Lâm Phong đánh đến nát tan.

Lục hoàng tử cùng với một nhóm thân ảnh nhìn thấy hắn chật vật thì không khỏi sững lại, lạnh lùng hỏi:

- Chuyện gì xảy ra?

- Điện hạ, nam nhân của Y Nhân Lệ, hắn đi ra khỏi phòng rồi!

Người kia sắc mặt trắng xám, không dám nhìn thẳng vào mắt Lục hoàng tử.

- Nói thẳng!

Lục hoàng tử tựa hồ có chút không kiên nhẫn, trong đôi mắt băng lãnh phong mang lưu chuyển.

- Hắn nói, Lục hoàng tử ngài muốn gặp hắn, thi tự tới đó gặp hắn, sau đó...

- Sau đó đánh ngươi bị thương, đuổi đi ra?

Hàn ý trong con ngươi băng lãnh của Lục hoàng tử như muốn khiến người ta nghẹt thở, kêu hắn đi gặp hắn ta, khẩu khí thật là lớn.

- Phải!

Giáp sĩ cúi đầu đáp.

- Hắn chỉ mới đột phá Tôn Vũ sao có thể đã thương ngươi?

Lục hoàng tử hỏi một tiếng.

- Tôn Vũ tầng một, hắn tu luyện ma nhãn, trong đó ẩn chứa Ma vương ý chí mạnh mẽ, ta chỉ liếc mắt nhìn vào đôi mắt của hắn đã bị đánh ra ngoài!

Người kia đáp lại.

- Ma nhãn?

Lục hoàng tử khá kinh ngạc, Ma vương ý chí ẩn chứa bên trong ma nhãn làm cho một cường giả Tôn Vũ tầng năm cũng không thể nào chịu đựng, thú vị, tuy nhiên, chung quy cũng chỉ là cảnh giới Tôn Vũ tầng một mà thôi, cho dù có yêu nghiệt thì có thể thế nào, coi như hắn có thể đường đường chính chính đánh bại cường giả Tôn Vũ tầng năm, cũng chỉ có thể chứng minh thiên phú của hắn, mà không thể chứng minh hắn mạnh mẽ, dù sao, một tên Tôn Vũ tầng năm, hắn có thể dễ dàng bóp chết.

Liền ngay cả Đao Hà, cũng có thể dễ dàng giết chết một Tôn Vũ tầng năm phổ thông.

- Thông báo xuống, buổi trưa hôm nay, ta bày rượu bên trong cung điện, mời tiệc chư hoàng tử Hoàng muội, mặt khác, nhớ tới báo cho Đao Hà, ngươi lại đi tới chỗ của Hoàng muội một chuyến, cứ nói ta thiết yến, để đón tiếp nam nhân của nàng.

Lục hoàng tử hướng người kia dặn dò một tiếng, người kia thần sắc hơi ngưng lại, ánh mắt có chút cứng ngắc, lại đi một lần?

- Yên tâm, lần này, hắn không đến, ta tự mình đi mời!

Lục hoàng tử lãnh đạm nói một tiếng, người kia đáp, sau đó khom người lui ra.

Tin tức nam nhân của Y Nhân Lệ đánh thủ hạ của Lục hoàng tử một quyền văng xa vạn mét trong nháy mắt truyền khắp nơi, đồng thời, hoàng thất quý tộc, luận nhất hệ của Băng Hoàng hay nhất mạch của tuyết chủ đều nhận được lời mời của Lục hoàng tử, Lục hoàng tử thiết yến, vì để đón tiếp nam nhân của Y Nhân Lệ.

Mọi người đương nhiên hiểu không thể đón tiếp đơn giản như vậy, tựa hồ, có trò hay để nhìn!

Vào lúc giữa trưa, bên trong cung điện của Lục hoàng tử, trong sân rộng rãi to lớn, quý tộc đệ tử của đế quốc hội tụ, phi thường náo nhiệt, thậm chí còn có mỹ nhân kiều mị múa kiếm trong đám người, phong cảnh rất khoái hoạt.

- Điện hạ, Y Nhân Lệ cùng với nam nhân nàng, sao còn chưa đến?

Lúc này, đoàn người đã đến đông đủ, nhưng chỉ có không có Y Nhân Lệ cùng Lâm Phong, không khỏi có người mở miệng nói.

Dù sao, yến tiệc hôm nay, trên danh nghĩa là là vì nam nhân của Y Nhân Lệ mà tổ chức.

- Có lẽ sắp đến rồi!

Lục hoàng tử hồn nhiên không thèm để ý, ánh mắt nhìn nữ tử mỹ lệ múa kiếm trên vũ đài, nhưng đôi mắt lại nói cho người khác biết tâm hắn không để chỗ này

- Hừ, nếu như hắn đến, nhất định phải cho hắn đẹp mặt!

Mọi người tán gẫu đến quen thuộc, lại có một vài người khá yên tĩnh, đó là người của tuyết chủ, nữ tử chiếm đa số, mỗi người đều là mỹ nhân, trong đó không thiếu nữ tử nhân đố kị Y Nhân Lệ, bởi vì, Y Nhân Lệ là người được tuyết chủ tuyển chọn thành công chúa duy nhất bước vào bên trong thần điện lần này, bởi vậy mới có chuyện khiêu khích đợt trước khi Lâm Phong đi ra khỏi cung điện của Băng Hoàng.

Đương nhiên, đó chỉ là một bộ phận nữ nhân, vẫn có rất nhiều cô gái xinh đẹp lãnh lạc băng sương, không thích nhiều lời, chỉ yên lặng tu luyện, tăng thực lực mình, lần này mẫu hậu lựa chọn Y Nhân Lệ, như vậy mang ý nghĩa, lần sau, các nàng đều có cơ hội, mục đích của tuyết chủ lần này, để đánh vỡ quy tắc này.

ên phía những cô gái đó, có một bóng người đứng một mình, có vẻ đặc biệt dễ thấy, trên người người này phóng thích lãnh ý, sắc bén giống như đao phong, đôi mắt kia nhìn chằm chằm phương hướng lối vào phía xa, mơ hồ có từng sợi từng sợi đao quang tỏa ra từ đôi mắt hắn, bởi vì Lâm Phong, giấc mộng hắn chờ mong mấy năm đã bị phá nát, không chỉ không thể ôm được mỹ nhân, còn không thể bước vào bên trong thần điện băng tuyết.

Lục hoàng tử liếc mắt nhìn Đao Hà, cười nhạt nói:

- Nghe nói nam nhân của Hoàng muội bây giờ dễ dàng đánh bại Tôn Vũ tầng năm, điều này cũng làm cho người có cảnh giới Tôn Vũ tầng bốn là ta cảm thấy xấu hổ, có thể sẽ dễ dàng bị đánh bại hay không!

Đao Hà cau mày, ý lạnh càng sâu, tu vi của hắn cũng Tôn Vũ tầng ba.

Đao Hà cũng không coi thường Lâm Phong như Lục hoàng tử, hắn khá xem trọng, dù sao, Lâm Phong đã từng liều mạng giết chết một cường giả Tôn Vũ tầng sáu, bất quá, đó chỉ là bất ngờ mà thôi, hắn ngày ấy đã nhìn ra, chiến lực chân chính của Lâm Phong, ngay cả Tôn Vũ tầng năm cũng khó mà chiến thắng, cần phải mượn uy lực của Thánh khí, bây giờ mặc dù hắn đột phá vi Tôn, không có Thánh khí, Đao Hà vẫn có lòng tin có thể đánh bại Lâm Phong, dù sao, hắn cũng có Thánh khí.

- Điện hạ nói giỡn, sức chiến đấu của hoàng tử điện hạ há có thể dùng cảnh giới tu vi để nói, huống hồ, hoàng tử cũng đã nói người kia đánh bại Tôn Vũ tầng năm, cũng chỉ dựa vào ma nhãn đánh lén đắc thủ, nếu bàn về sức chiến đấu chân chính, Tôn Vũ tầng một như hắn có thể chiến đấu với Tôn Vũ tầng bốn phổ thông, đã là cực hạn.

- Có thể chiến đấu với Tôn Vũ tầng bốn đã đánh giá cao hắn rồi, ta Tôn Vũ tầng hai, đã có thể dễ dàng bóp chết hắn!

Một thanh niên khác tiếp miệng nói lấy lòng Lục hoàng tử, bầu không khí tựa hồ càng trở nên sống động hơn.

- Ngươi muốn bóp chết ta như thế nào?

Lúc này, một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền đến, khiến nụ cười trên mặt mọi người đều cứng lại, ánh mắt nhìn đến phía xa.

Chỉ thấy nơi đó, có hai thân ảnh đang dắt tay đi đến, một người trong đó, rõ ràng là công chúa Y Nhân Lệ, chớp mắt khi thấy Y Nhân Lệ, đôi mắt của tất cả mọi người đều trừng thẳng lên, cho rằng mình nhìn lầm, lộ ra thần sắc khó tin.

Y Nhân công chúa lãnh ngạo băng sương, giờ khắc này, trên mặt mang theo nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, dường như muốn để tất cả nam nhân trên thế gian khuynh đảo vì nàng, nụ cười kia, giống như muốn hòa tan xương cốt đoàn người, quá đẹp, đây thật sự Y Nhân, công chúa lãnh ngạo băng sương sao?

Nhưng làm xấu cả phong cảnh chính là, Y Nhân công chúa tuyệt mỹ kiều diễm giờ phút này, đang ngọt ngào dựa vào trên người một nam nhân, Lâm Phong.

Trong mắt rất nhiều người đều lộ ra băng hàn nhìn Lâm Phong, cực kỳ không có thiện cảm, tiếng vang xì xì truyền tới, trên người Đao Hà, thậm chí đã có đao ý phóng thích.

Nhưng mà chỉ thấy người đàn ông kia cùng Y Nhân Lệ hạ xuống mặt đất, đám người trung gian đều mở ra một con đường, sau đó, Lâm Phong thả Y Nhân Lệ ra, bước chân đi đến chỗ người vừa mở miếng, đôi mắt bá kiêu tràn đầy vô tận kiên quyết, mỗi một bước đều phát ra tiếng vang trầm nặng, phảng phất như đạp ở trong đầu đoàn người.

Ánh mắt tràn đầy lãnh ý của đám người phảng phất như tan rã trong nháy mắt, sau đó lại không có cách nào trở nên sắc bén nữa, tựa hồ là tự tin đã bị phá nát.

Lâm Phong đi tới trước mặt người nói muốn bóp chết hắn kia, đôi mắt vô cùng bá đạo quan sát hắn, nhưng làm cho bàn tay thanh niên đang đặt dưới bàn có chút run rẩy, trong con ngươi Lâm Phong ẩn chứa bá khí, giống như muốn ép vỡ hắn, chỉ đứng đó đã cho hắn thấy một loại sức mạnh chèn ép đến nghẹt thở, tựa như, hắn từ nhỏ đã như vậy, tuyệt thế bá đạo, mình ta vô địch!

Khí chất, chèn ép tuyệt đối!

Bình Luận (0)
Comment