Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
- Mở Phù thiên đại trận, mau mở Phù Thiên đại trận!
Trong Tề gia lập tức có thanh âm vang lên. Khi nghe thấy những âm thanh đó, Lâm Phong hạ xuống phía dưới. Vào lúc này, trong đôi mắt hắn hiện ra một đạo hàn quang. Nhưng vào lúc này, đột nhiên có một luồng kim sắc quang hoa loá mắt đột nhiên thắp sáng đêm tối, khiến cho cả Tề gia bừng sáng. Mà cũng kinh động cả Bình Minh thành, khiến cho cả thành đều nhìn về phía Tề gia.
- Phù Thiên đại trận, Tề gia muốn đối phó người nào, mà lại khởi động Phù Thiên đại trận?
Một ít người có kiến thức rộng rãi kinh hãi, đã rất lâu rồi, Phù Thiên đại trận mới xuất hiện. Nếu không phải hôm nay được thấy nó, bọn họ cũng quên Tề gia còn có đại trận như vầy.
- Lại có người dám công kích Tề gia, rốt cuộc là ai?
Vào lúc này, đang có vô số người đang nhìn về Tề gia. Cả Tề gia bây giờ cực kỳ chói mắt, trên bầu trờ Tề phủ đang xuất hiện hình ảnh của từng tòa cung điện rộng lớn và vô số người đang đi tới đi lui.
- Sức mạnh thật đáng sợ!
Ngay lúc này, thần sắc của Lâm Phong vô cùng khó coi, toàn bộ Tề gia đang tràn ngập trong những tia sáng hoàng kim. Những tia sáng phảng phất như những cái xúc tua, khồng ngừng phản chiếu thân ảnh của tất cả mọi người. Chỉ cần có người bị giết, những người xung quanh lập tức sẽ biết được.
- Tất cả mọi người đều dừng lại cho ta. Trừ chấp pháp đội, không ai được di động, người trái lệnh, trảm!
Một âm thanh kinh khủng truyền khắp toàn bộ Tề gia, khiến cho tất cả mọi người đều ngừng lại, không dám di động.
- Hảo thủ đoạn!
Ánh mắt của Lâm Phong ngưng lại, nếu hắn cử động vào lúc này, chẳng khác nào nói cho những người khác biết, hắn là sát thủ.
Khi âm thanh kia chấm dứt, Tề gia chấp pháp đội cũng bắt đầu kiểm tra tất cả mọi người. Mà đối tượng bị nghi vấn đầu tiên, là những người bay trong hư không lúc nảy.
- Sớm muộn gì, ta cũng sẽ bị tra ra!
Khi nhìn thấy đám người chấp pháp đội bay về hướng này, Lâm Phong trong nghỉ đến khả năng bị lộ. Nhưng nếu như hắn hành động, cũng sẽ lập tức bại lộ. Trong cái Phù Thiên đại trận này, hắn cũng không có chỗ nào có thể ẩn nấp.
Trong lúc Lâm Phong vẫn còn đang đắng đo quyết định, đã có một đội chấp pháp đến kiểm tra hắn. Tu vi của người cầm đầu hết sức đáng sợ, Tôn vũ tầng chín, mà đám đội viên còn lại cũng đều có khí tức biển, phảng phất như sắp ứng chiến vậy.
- Xoay người lại!
Một tên cường giả quát Lâm Phong một tiếng, Lâm Phong chậm rãi di chuyển. Khi những người đó thấy khuôn mặt của Lâm Phong, hơi khẽ cau mày.
- Ta tựa hồ chưa từng thấy qua ngươi, ngươi là người của chi nào? Phụ thân ngươi là người nào?
Tên đội trưởng chấp pháp đội lạnh lùng hỏi Lâm Phong một tiếng. Hắn không hỏi Lâm Phong tên gì, mà lại hỏi Lâm Phong thuộc chi nào và danh tính của phụ thân. Tên thì kẻ giả mạo có thể tùy nói ra, nhưng ở chi nào và phụ thân là ai? Thì lại không dễ dàng như vậy, chỉ cần nói sai một câu, thì sẽ bại lộ.
- Ngươi dám nói như với ta sao?
Trong con ngươi Lâm Phong lập tức hiện lên một đạo hàn mang , chậm rãi đi về phía đối phương.
- Hử?
Khi thấy cử động của Lâm Phong, tên đội trưởng cau mày lại, tỏ vẻ khó chịu.
- Ta là... Lâm Phong!
Khi Lâm Phong vừa dứt lời, nguyền rủa quyền trượng xuất hiện. Lực lượng trớ chú kinh khủng tràn ngập khắp nơi, ăn mòn sinh cơ của đối phương. Mà Lâm Phong cũng chém một kiếm về phía những cường đó.
- Cẩn thận!
Khi Lâm Phong tự báo tính danh, tất cả mọi người phóng khí tức ra. Nhưng tử vong trớ chú của Lâm Phong lại khiến cho bọn họ đều dừng lại, mà ngay sau tử vong trớ chú là một đạo kiếm quang dài trăm trượng chém ngang về phía bọn họ. Một kiêm kia ẩn chứa uy lực khôn cùng, uy thế tựa như có thể quét ngang thiên địa, không gì cản nổi. Khi đội trưởng chấp pháp đội nhìn thấy một kiếm kia, cả người hắn đều đổ mồ hôi lạnh, nhìn chằm chằm quỷ tích của một kiếm đó.
- Lâm Phong!
Khi tên đội trưởng nhìn thấy một kiếm này, hắn đã có thể khẳn định người chém ra kiếm kia là Lâm Phong. Kiếm thuật của hắn và kiếm thuật của Thiên Kiếm Hoàng vô cùng giống nhau. Mà cũng chỉ có hắn mới dung hợp nhiệu loại áo nghĩa vào trong một chiêu như vậy.
- Sát!
Trên người Lâm Phong lập tức tràn ngập ma khí, khiến cho cả khu vực xung quanh hắn đều là ma khí. hôm nay hắn và Như Tà sư huynh đã giết hơn hai trăm cường giả Tôn vũ, khiến Tề gia bị thương gân động cốt. Hắn quyết phải điên cuồng một lần, để cho Tề gia phải sám hối về những việc họ làm với đệ tử Thiên Đài.
- Phù Thiên đại trận, tỏa!
Lập tức có một tên cường thể bay lên không, nổi giận gầm lên một tiếng. Sau đó liềm có vô số đạo thân ảnh điên cuồn đánh về hướng Lâm Phong.
- Tử vong!
Khi thấy cả đống người đang lao tới, Lâm Phong chém ra một kiếm. Nhưng tốc độ của đội trưởng chấp pháp đội vô cùng kinh người, hắn ta chỉ cần đạp chân một cái đã né được chiêu kia. Mà cùng lúc đó, phía sau Lâm Phong đột nhiên có một cái nắm đấm phá không bay qua. Một quyền kia có sức công phá cực kỳ kinh khủng, coi như thân thể của Lâm Phong cũng đều sẽ bị xé rách. Như Lâm Phong làm sao có thể dễ dàng bị đánh trúng, khi thấy một quyền kia, hắn đã nhanh tay chén ra một kiếm. Khi một kiếm kia va vào một quyền phá không kia, một quyền kia an nát, khiến cho người đánh ra một quyền kia phả gầm lên giận dữ. Nhưng Lâm Phong lại dùng mà ý khóa cứng đối phương, sau đó lập tức dùng thiên cơ Kiếm chém bay đầu tên kia.
- Chi, chi…
Sau khi vị cường giả kia vừa vẫn lạc, Phù Thiên đại trận lập tức hóa thành những sợi tơ liên miên vô tận, bay đi khóa cứng thân thể Lâm Phong.
- Ông!
Khi Lâm Phong đi thuấn di né tránh, hắn phát hiện những sợi tơ kia cũng đi theo hắn.
- Phá cho ta!
Lâm Phong chém ra một kiếm vào những sợi tơ kia, nhưng một kiếm kia không hề có tác dụng. Những sợi tơ giống như hư huyễn kia vẫn theo hắn. Mà xung quanh Lâm Phong cũng xuất hiện rất nhiều cường giả, mà Lâm Phong cũng phát hiện những cường giả bao vây hắn đều là Tôn giả trung kỳ trở lên, thấp nhất cũng là Tôn vũ tầng sáu. Từ đó có thể thấy được nội tình thâm hậu của Tề gia.
- Rống…
Một tiếng chấn thiên ma rống vang lên, trên người Lâm Phong lập tức có vô số ma khí hội tụ thành một con cuồng bạo ma đầu. Nó lập tức chạy ra, cầm đại phủ chém về những cường giả đang bao vây hắn. Cái đại phủ kinh khủng kia ẩn chứa một luồng Pháp tắc, nên khiến cho vài vị cường giả sơ ý bị chém chết. Mà trên người Lâm Phong có vô số kiếm ý dâng trào, khí tức hắn dâng lên đến trình độ kinh người.
- Không gian phong tỏa!
Vị đội trưởng vi Chấp pháp đội lại quát một tiếng, khiến cho trận pháp trên bầu trời trên lại phóng ra vô số sợi tơ bao lấy Lâm Phong, tạo thành một cái quang trụ.
Mặc dù Lâm Phong đã bị giam lại, nhưng vị cường giả kia vẫn không hề đình chỉ, hắn vận dụng năng lượng hư không vô tận, hội tụ vào cái quang trụ kia. Mà đám người Tề gia cũng được bao phủ trong một luồng ánh sáng đặc thù. Vào lúc này, đang có vô số luồng năng lượng hư không rưới vào thân thể bọn họ, khiến khí tức của họ càng thêm dâng trào.
- Đại trận này thật mạnh, phảng phất như đã nối liền toàn bộ Tề gia cùng một chỗ!
Khi nhìn thấy những ánh sáng kia gia trì trên đám người Tề gia, Lâm Phong cảm thán một tiếng. Nhưng hai tay của hắn vẫn liên tục bắn ra từng đạo kiếm quang, mà những đạo kiếm quang kia không hề tấn công Tề gia, mà chỉ lượn lờ trước người hắn. Vào lúc này, cả người Lân Phong tràn ngập khí tức bất hủ, càng tụ càng mạnh.
- Đoạt Thiên Sát!
Khi đã cảm thấy hội tụ đủ, tên đội trưởng Chấp pháp đội lạnh lùng quát. Người của Tề gia lập tức hội tụ hư không lực, chém ra một thanh hư không kiếm dài đến trăm trượng. Một kiếm kia như rũ xuống từ vòm trời, khí tức vô cùng cường đại.
- Chết!
Trong đám Tề gia bất chợt có một đạo sát khí nỡ rộ như những đóa hoa. Như Tà đang dùng khoái kiếm quét ngang tất cả, khiến cho từng đạo thân ảnh vẫn lạc, không cho hư không đoạt thiên kiếm hội tụ. Từ khi Lâm Phong bại lộ, tất cả mọi người đều chú ý Lâm Phong, nên hắn khoác quần áo của Tề gia, gia nhập đội ngũ bao vây tiễu trừ Lâm Phong. Lúc nhìn thấy đoạt thiên kiếm hội tụ, hắn xuất thủ, một kiếm kia thật sự quá mạnh mẻ, nếu không ngăn cả, nó sẽ tru diệt Lâm Phong.
- Còn có một người nữa!
Khi thấy Như Tà giết người, đám Tề gia hoảng loạn. Họ không ngờ không chỉ có Lâm Phong thâm nhập vào Tề gia, mà còn có một người nữa.
- Là Như Tà của Thiên Đài!
- Chết!
Một đạo hư không quyền đạo bá xuyên thấu hư không, lập tức đánh vào người Như Tà.
- Mạn!
Khi thấy một quyền kia, Như Tà hét lớn một tiếng, khiến đám người Tề gia có cảm giác như bị trì trệ.
- Tuế nguyệt!
Khi Như Tà gầm lên lần nữa, đám người nọ cảm thấy cả người trở nên già nua. Mà vào lúc đó, Lâm Phong vẫn liên tục phóng ra từng đạo kiếm quang, nhưng kiếm hội bên người hắn, khiến cho hắn gần như vĩnh hằng, bất hủ.
Khi vị đội trưởng Chấp pháp đội nhìn thấy Như Tà không ngừng giết chóc và Lâm Phong đang tụ Kiếm, lạnh lùng quát:
- Sát!
- Sát, sát, sát, sát…
Từng đạo thanh âm tràn đầy sát khí tràn ngập trong bầu trời, Đoạt Thiên kiếm trong hư không lập tức chém xuống Lâm Phong.
- Đi, đi!
Hai tay Lâm Phong cầm kiếm, chỉ về hướng hư không. Vô tận kiếm quang thôn thiên va chạm với đoạt thiên kiếm, đồng thời hắn cũng chém ra hai đạo tia kiếm.
- Rống!
Khi thấy đoạt thiên kiếm chém xuống, Cuồng ma cầm đại phủ chém về hướng đoạt thiên kiến. Một kiếm kia đã khóa được Lâm Phong, nên hắn không thể tránh né, chỉ có cứng đối cứng.