Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Trước sức mạnh của Đoạt thiên kiếm, tất cả đều tan biến, cuồng ma tan vỡ, những đạo kiếm quang của Lâm Phong cũng không ngừng bị mai một.
- Xuy!
Khi thấy như thế, Lâm Phong chém thêm hai kiếm lên trời, đồng thời sau lưng hắn cũng xuất hiện một đôi cánh bạch ngân dài đến hơn mười mét. Đôi cánh bao bọc thân thể Lâm Phong.
- Chết đi!
Vào lúc này, đám người Tề gia đều nhìn chằm chằm vào Lâm Phong. Khi đoạt thiên kiếm chém xuống, trong ánh mắt của họ lộ vẻ vui mừng, Đoạt Thiên kiếm kia do Phù Thiên đại trận cướp đoạt thiên địa lực hình thành, là công kích mạnh nhất của đại trận. Tuy bất hủ kiếm của Lâm Phong hết sức kinh khủng, nhưng trước sức mạnh của Đoạt Thiên kiếm, cũng không chống đỡ được lâu.
- Mạn!
Khi thấy cảnh đó, Như Tà nộ quát một tiếng, khiến cho hư không phảng phất như chậm lại. Sau đó, Như Tà Kiếm đánh ra một kiếm, một kiếm của Như Tà lập tức phá không, đánh vào Đoạt Thiên kiếm. Tuy Như Tà biết rõ không có cách nào có thể ngăn trở thanh kiếm kia, nhưng hắn vẫn toàn lực suy yếu uy lực một kiếm đó. Có như vậy, Lâm Phong mới có cơ hội sống sót.
Đoạt thiên kiếm chỉ dừng lại chỉ chốc lát, rồi nó rốt cục cũng xỏ xuyên qua vô tận kiếm quang của Lâm Phong và một kiếm kia của Như Tà, chém xuống đôi cánh bạch ngân của Lâm Phong. Khi bị Đoạt Thiên kiếm đâm vào, đôi cánh bạch ngân xuất hiện vài vết nứt những vết nứt kia nhanh chóng lan rộng. Sau một lúc, ngân dực cũng tan vỡ, Đoạt Thiên kiếm cuối cùng đã đâm vào trong thân thể Lâm Phong.
Khi ngân dực tan vỡ, bên trong nó có một ánh sáng bất hủ toát ra, Lâm Phong đã lợi dụng khoảng thời cực kỳ ngắn ngủi khi Đoạt Thiên kiếm chưa đâm vào, để bố trí một đạo bất hủ kiếm ý khác.
- Phá!
Lâm Phong ngửa mặt lên trời rống giận, đôi mắt hắn vô cùng lạnh lùng nhìn Đoạt Thiên kiếm. Giờ khắc này, cả người hắn đã hóa thành một thanh bất hủ kiếm, muốn phá vỡ bầu trời.
- Ầm ầm!
Lực lượng kinh khủng từ sự va chạm của hai thanh kiếm tàn sát bừa bãi trên hư không phá hủy tất cả. Từ trong hai thanh kiếm bắn ra vô số những kiếm quang nhỏ bé giống như những thanh phi kiếm tung tóe khắp nơi. Thậm chí còn có vài tia xuyên thấu qua đầu của vài người, trực tiếp giết chết bọn họ. Vào lúc này, mọi người chỉ thấy hai thanh Kiếm đó đang va chạm trong hư không, đan vào cùng một chỗ. Mà chuôi Đoạt Thiên kiếm càng ngày càng hư ảo, dần dần tiêu tán. Sau khi Đoạt Thiên kiếm tiêu tán, Lâm Phong cũng hóa lại thành bản thể. Hắn phun ra một ngụm máu tươi, thở hổn hể như thoát lực.
Một kiếm kia vô cùng đáng sợ, thiếu chút nữa đã lấy mạng của hắn, khiến hắn phải khó khăn lắm mới chống lại được. Vũ hoàng thế gia quả thực đáng sợ, mặc dù không có Vũ Hoàng, nhưng cũng có thể uy hiếp được tính mạng hắn.
Giờ khắc này, đám người Tề gia nhân đang vô cùng chấn động. Họ không ngờ một kiếm hội tụ thiên địa nguyên lực và được Phù Thiên đại gia trì, mà lại không giết được Lâm Phong.
- Sát!
Nhân lúc Tề gia đang sửng sờ, Như Tà dùng tốc độ như thiểm điện bôn lôi của hắn chém chết một cường giả Tề gia. Sau khi hắn chạy trốn, đám người Tề gia mới giật mình tỉnh dậy.
- Trước tiên giết chết Lâm Phong đã.
Khi thấy mọi người đang đính truy đuổi Như Tà, đội trưởng chấp pháp đội hét to. Sau khi Lâm Phong ngăn cản Đoạt Thiên kiếm, Lâm Phong tựa hồ đã thoát lực, nên đấy chính là cơ hội tốt để giết chết hắn.
- Ông!
Khi nghe vậy, đám người Tề gia lao về phía Lâm Phong. Lực lượng hư không kinh khủng dường như muốn xe nát hắn lại.
- Tử vong nguyển rủa!
Trong tay Lâm Phong lập tức xuất hiện Nguyền Rủa quyền trượng. Lực lượng tử vong nguyền rủa tập kích tất cả bộ phận trên cơ thể của đám người Tề gia, làm cho thần sắc của những người trở nên trắng bệch, thân thể cứng ngắc, dường như sắp tử vong.
- Ông!
Sau đó, bọn họ thấy Lâm Phong để nguyển rủa quyền trượng trong hư không. Chỉ trong khoảnh khắc, nguyển rủa quyền trượng hóa thành nguyển rủa cổ thụ.
- Như Tà sư huynh, huynh mau đi bổ ra hư không, để bọn chúng cho ta.
Thanh âm Lâm Phong lúc này phảng phất như đến từ Cửu U, lạnh lẽo đến xương. Sau khi nghe vậy, Như Tà hơi chần trừ, nhưng lập tức gật đầu, bay về phía đại trận trên trời. Hắn nhất định phải phá vỡ phong tỏa của Phù Thiên đại trận, nếu không khi Tề Hoàng trở về, cả hai bọn họ đều trốn không được.
- Hắn làm sao lại tự tin như vậy?
Đám người Tề gia nhìn chằm chằm Lâm Phong, chỗ này có rất nhiều cường giả Tề gia, tất cả đều là Tôn giả trung kỳ, chẳng biết Lâm Phong lấy tự tin ở đâu ra, mà đòi ngắn cả bọn ho.̣
- Nguyền rủa!
Lâm Phong ngửa mặt lên trời rống giận một tiếng, lực lượng nguyển rủa vô cùng vô tận xỏ trên nguyển rủa cổ thụ ăn mòn thân thể hắn. Lúc này, Lâm Phong phảng phất như nguyển rủa ôn thần, chỉ cần một cái nhìn, đã làm cho lòng người kinh đảm.
- Thật ác độc, không ngờ hắn lại tự nguyền rủa chính mình. Đây là thủ đoạn gì?
Khi mọi người thấy nguyển rủa cổ thụ đang phóng ra vố số lực lượng nguyển rủa vào cơ thể Lâm Phong, họ cũng chỉ biết ngơ ngát.
- Hình như nguyển rủa cổ thụ đang dung nhập vào trong thân thể của hắn, khiến chi hắn trở thành nguyển rủa thể.
Sau khi một vị cường giả nói ra suy đoán của hắn, các cường giả Tề gia run rẩy dữ dội. Lúc này, Lâm Phong thật đáng sợ, nguyển rủa vốn là một loại lực lượng khiến rất nhiều người sợ hãi và kiêng kỵ, không người nào dám đụng vào. Một khi đã bị nguyển rủa quấn lấy, hậu quả sẽ cực kỳ đáng sợ. Mà lúc này, cả người Lâm Phong đều có trớ trú, bảo bọn họ đánh kiểu gì đây?
- Giết, chết hắn!
Một vị Tôn vũ tầng bảy phóng ra một ngọn lửa màu đen về phía Lâm Phong. Nhưng khi ngọn lửa đó sắp chạm vào thân thể hắn, Lâm Phong lại bỗng nhiên quét mắt nhì Tôn vũ tầng bảy nọ. Trong khoảnh khắc, thân thể người đó biến thành một mảnh tro nguội, trong ánh mắt của hắn vô cùng mờ mịt.
- Giết chết bọn họ!
Thanh âm Lâm Phong dường như vọng từ Cửu U, khiến cho đôi mắt của vị Tôn vũ tầng bảy đó lập tức lóe lên. Sau đó, hắn ta về hướng người của Tề gia.
- Chết!
Lâm Phong đột nhiên nhìn vèe phía một người khác, thân thể người đó run lên, lập tức rơi từ trên bầu trời xuống. Vào lúc này, chỉ cần một ánh mắt cũng Lâm Phong cũng có có thể giết người.
- Ông!
Đột nhiên có một hư không ba động truyền ra, lại có một người lao về hướng Lâm Phong, Lâm Phong chuyển mắt nhìn hắn. Khi người đó định giết Lâm Phong, thân thể hắn đột nhiên dừng lại, sắc mặt xám như tro tàn, sinh cơ tuyệt diệt.
Khi thấy cảnh đó, trái tim của những cường giả khác đập mạnh một tiếng. Mặc dù Lâm Phong đã thoát lực, nhưng hắn lại hóa thành nguyển rủa thể. Khiến cho những cường giả kia không dám lại gần.
- Mau tái khởi Phù Thiên đại trận!
Khi người nọ vừa dứt lời, Phù Thiên đại trận tỏa ra những ánh sáng loá mắt, lực lượng hư không cũng điên cuồng hội tụ.
Mà giờ khắc này, Lâm Phong đột nhiên lóe lên một cái, xuất hiện trước mặt một người, ánh mắt lạnh như băng của hắn quét nhìn người nọ. Khi thấy cảnh đó, hai người hai bên trái phải muốn xuất thủ, ánh mắt của Lâm Phong đột nhiên nhìn qua hai người đó.
Mà lúc này, Như Tà đang khắc từng đường hoa văn kỳ dị, tạo thành một hình đồ án, đồ án đó không ngừng ăn mòn Phù Thiên đại trận. Mà trong hư không không ngừng có cường giả Tề gia vẫn lạc, bất cứ nơi nào Lâm Phong đi qua,
hầu như không có người nào có thể ngăn cản tử vong nguyền rủa ăn mòn. Khi bọn họ muốn công kích Lâm Phong, sẽ bị Lâm Phong dùng một ánh mắt nguyền rủa giết chết.
Khi những người bên ngoài nhìn thấy từng vị cường giả Tôn vũ của Tề gia vẫn lạc, họ cảm thấy lạnh cả người. Nếu tiếp tục như vậy, toàn bộ những cường giả đang bao vây Lâm Phong sẽ phải chết. Ngoại trừ những người Tề Hoàng mang đi, đó là nhóm cường giả tinh anh nhất của Tề gia. Nếu tất cả chết đi, Tề gia sẽ gặp tổn thấy to lớn.
- Nhất định phải thông tri chi Tề Hoàng!
Nếu không thông tri cho Tề Hoàng, Tề gia sẽ có tai ương ngập đầu. Lâm Phong là một người điên, hắn nguyền rủa mình, không biết hắn sẽ quật Tề gia thành cái dạng gì nữa?
- Phốc, phốc!
Vào lúc đó, đột nhiên có hai âm thanh thanh thúy âm vang lên, khiến cho Lâm Phong cùng Như Tà khẽ run. Ấn ký ở trên người họ đều đã phá bể nát, Tề Hoàng đã tới hư vô chiến trường.
- Lâm Phong, chuẩn bị đi thôi!
Như Tà rống lên một tiếng. Lâm Phong cũng biết đã đến lúc cần phải đi, Tề Hoàng là Vũ Hoàng, nên tốc độ vô cùng kinh người, rất nhanh sẽ chạy về Tề gia.