Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Tề thiên sơn mạch, Húc Nhật thành.
Vào lúc này, Đông Hoàng đang đứng trên đỉnh của tòa chủ phong. Trường bào phần phật, đôi mắt băng lãnh, trong tay hăn lập tức xuất hiện một cái gương, cái gương phảng trong suốt vô cùng, ẩn chứa lực lượng hư không đáng sợ.
- Đi!
Đông Hoàng huy động hai tay, cho cái gương kia lập tức bay lên, bắn ra từng đạo hào quang đáng sợ, khiến cho hư không gào thét. Sau đó, cái gương dung nhập vào trong hư không, biến mất vô tung.
Thần niệm của Đông Hoàng xuất hiện hình ảnh của Vũ Hoàng, từ từ dung nhập vào trong hư không. Hư không lập tức nổ tung, mà cái cái gương kia cũng bắt đầu quét khắp hư không.
Cách nơi đó không xa, Mộc Trần và Lâm Phong cũng đang ngự không phi hành. Nhưng đôi mắt của Mộc Trần đột nhiên ngưng đọng, ngẩng đầu nhìn về hướng hư không. Hắn chỉ thấy một đạo phù quang chiếu rọi trên người hắn. Nhưng chỉ trong nháy mắt, cái phù quang kia đã không biết tung tích, tiếp tục chiếu rọi hư không.
Mà Lâm Phong tựa cũng nhận ra cái gì đó, khẽ ngẩng đầu nhìn lên, nhưng Mộc Trần lại không hề nói cái gì? Nên Lâm Phong cũng khẽ lắc đầu một cái, rồi tiếp tục bay đi.
Không chỉ có Lâm Phong và Mộc Trần cảm thấy như vậy, mà rất nhiều cường giả trong Húc Nhật thành đều cảm nhận có thứ gì đó đang nhòm ngó mình. Nhưng lại không phát hiện được cái gì.
Trong một thôn nhỏ ở một chỗ nào đó, Vũ Hoàng đang cùng Hình Chiến chiến đấu.
- Lực lượng không chỉ là sự cường đại cùng ngang ngược, nếu như con gặp được ngươi có lực lượng mạnh hơn con, thì con thua không nghi ngờ.
Vũ Hoàng đang lấy nham thạch đối chiến cùng Hình Chiến, do Hình Chiến là yêu thú, nên lực lượng thân thể của hắn vô cùng hùng mạnh. Lại thêm Man Hoang chiến ý, nên sức lực của hắn vô cùng to lớn, không gì không phá được. Nhưng hắn cũng có nhược điểm trí mạng, nên Vũ Hoàng rất hi vọng hắn cải thiện.
- Dạ.
Hình Chiến liền khẽ gật đầu. Sau đó, Vũ Hoàng lập tức nói:
- Con đi nghỉ ngơi một chút đi, Si Nhi tới đây!
- Vâng.
Thiên Si vốn đang ngồi bên cạnh lập tức chạy tới trước mặt Vũ Hoàng. Nhưng đúng vào lúc này, Vũ Hoàng khẽ ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời, trên đó phảng phất như có một tấm kính đang chiếu vào trên người hắn. Tuy mọi chuyện chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhưng Vũ Hoàng lại có cảm giác bị người ta nhìn trộm.
- Sư tôn làm sao vậy?
Thiên Si tò mò hỏi.
Vũ Hoàng khẽ nhíu mày, nhưng lại không nhìn không ra cái gì, nên chỉ có thể lắc đầu. Cùng lúc đó, Đông Hoàng đang ở trên Tề Thiên, cũng đã nhìn thấy rõ hình ảnh Vũ Hoành và Thiên Si đối chiến. Trong đôi mắt của hắn lập tức lóe lên một đạo hàn quang, lạnh lùng nói.
- Vũ Hoàng, tử kỳ của ngươi đã đến!
Vừa dứt lời, Đông Hoàng bay lên không, thu hồi tấm gương. Sau đó, cuồn cuộn bay về phương xa.
Giờ phút này, Vũ Hoàng vẫn còn hồn nhiên không biết chuyện gì, hướng dẫn mấy vị đệ tử tu luyện. Cho đến khi hư không cuồng loạn, một cỗ tuyệt thế sát ý bạo phát, sắc mặt hắn mới lập tức đại biến, nổi giận gầm lên một tiếng.
- Đi, toàn bộ đi!
- Oanh.
Ngay lúc đó, hư không bổng nhiên sụp đổ, từng khối đá khổng lồ từ trên trời giáng xuống, khiến Vũ Hoàng rung động cả người. Nhưng mặt đất cũng đột nhiên lõm xuống, hắn và mấy vị đệ tử đều bị lọt vào lòng đất.
- Oanh, oanh, oanh!
Từng khối đá vẫn không ngừng xuyên thấu hư không, oanh kích thôn nhỏ kia. Mà Đông Hoàng cũng đã xuất hiện trên bầu trời, đánh một chưởng về phía Vũ Hoàng.
- Sư tôn, đi.
Khi mấy vị đệ tử Thiên Đài thấy Đông Hoàng xuất hiện, họ cũng minh bạch, vì sao Vũ Hoàng lại nổi điên, đuổi bọn họ đi.
- Tất cả cút cho ta!
Vũ Hoàng gầm thét một tiếng, sau đó đưa tất cả đệ tử vào một khe nứt không gian ra ngoài. Vào lúc này, Vũ Hoàng chỉ có thể cầu nguyện bọn hắn có thể thoát đi.
- Oanh!
Khi một chưởng vô cùng đáng sợ của Đông Hoàng đánh xuống, hư không xuất hiện từng đạo khe hở đáng sợ, mặt đất nứt toát. Mà nham thạch khải giáp của Vũ Hoàng cũng bị bể không ít chỗ, khóe miệng chảy ra vết máu.
Mặc dù Vũ Hoàng khống chế thiên đại đại thế, nên có thể khống chế cái phiến thiên địa này, làm cho pháp tắc của hắn tùy ý vận dụng. Nhưng vô luận sức mạnh của pháp tắc hay khã năng vận dụng, Vũ Hoàng đều không thể so được với Vũ Hoàng trung kỳ. Vũ Hoàng biết mình không có khả năng vượt cảnh giới chiến đấu, nên hắn chỉ có thể dốc sức liều mạng, cho đám đệ tử của Thiên Đài kịp trốn.
- Các ngươi cũng sẽ chết đấy, một tên cũng không thoát!
Ánh mắt Đông Hoàng lúc này lạnh lùng đến cực hạn, chỉ cần có thiên mạc cổ kính, những người này sớm muộn đều phải chết, ai cũng không thể đào thoát khỏi lòng bàn tay hắn.
- Giết!
Lực lượng không gian pháp tắc tàn sát bừa bãi khắp nơi, không ngừng tràn vào thân thể Vũ Hoàng. Khiến Vũ Hoàng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị thương vô số chỗ. Nếu hắn không có am hiểu lực lượng địa pháp tắc, có lực phòng ngự cường đại, chỉ sợ hắn đã chết rồi. Nhưng hắn vẫn không có cách nào chịu được sức mạnh hư không pháp tắc của Đông Hoàng,
- Rống!
Khi Vũ Hoàng gào thét một tiếng, một cây nham thạch xuyên thủng hư không, khiến cho thôn nhỏ chung quanh hóa thành phế tích, hư không bị xé ra một đường vết rách.
- Ông!
Sau đó, Vũ Hoàng mượn lực chấn động từ những đòn tấn công của Đông Hoàng, trốn vào không gian. Nhưng Đông Hoàng vẫn lạnh lùng mỉm cười, nói.
- Trốn? Ngươi có thể trốn đi nơi nào?
- Diệt!
Đông Hoàng đạp xuống đất một cái, khiến cho lực lượng của hư không pháp tắc lập tức xé cả phiến đại địa này thành vô số mảnh vỡ. Sau đó, hắn cũng lập tức đuổi theo Vũ Hoàng vào bên trong hư vô không gian.
- Ah. . .
Một tiếng gầm thê thảm liền vang lên, thân thể Hình Chiến xuất hiện ở cái phiến đại địa kia. Một cái chân của hắn đã bị một cước xé rách đại địa của Đông Hoàng xé rách mất.
- Hình Chiến!
Cùng lúc đó, mấy người Thiên Si chạy tới. Vào lúc này, trong mắt bọn họ đều tràn đầy sát khí, gắt gao nhìn chằm chằm hư không. Sư tôn đã trốn vào hư không để dẫn dắt Đông Hoàng rời đi. Khiến cho bọn hắn có thể tạm thời an toàn, nhưng sư tôn cũng không phải đối thủ của Đông Hoàng! Nhưng Đông Hoàng làm sao tìm được bọn hắn!
- Chuyện gì xảy ra?
Khi tất cả đang vô cùng lo lắng, lập tức có hai đạo thân ảnh cuồn cuộn chạy đến, người đi phía trước chính là Đại Viên Hoàng. Mọi chỉ thấy hắn bước chân hai bước, đã đi tới bên người đám đệ tử của Thiên Đài.
- Đông Hoàng, hắn giết đến rồi. Hắn hiện tại đang truy sát sư tôn.
Vào lúc này, sắc mặt Thiên Si vô cùng tái nhợt, trong nội tâm của hắn cũng sợ hãi. Từ trong đáy lòng, hắn vô cùng yêu quý sư tôn, ân tình của sư tôn đối với hắn, hắn không làm cách nào báo. Người đều coi các sư huynh đệ như là con cháu, nên khi sư tôn gặp nguy hiểm, hắn vô cùng lo lắng.
- Ông!
Một đạo thân ảnh lập tức lăng không dịch chuyển đến, dùng một chưởng xuyên thủng hư không. Sau đó trực tiếp tiến nhập hư vô không gian. Một màn này làm cho Đại Viên Hoàng cùng với mấy vị đệ tử Thiên Đài trở nên cứng đờ.
- Đạo sĩ, đúng là hắn!
Khi Đại Viên Hoàng thấy bóng người kia, hắn nghĩ tới một người, Viêm Đế. Hắn và Viêm Đế đã từng kề vai chiến đấu, nên biết thực lực gia hỏa kia rất khủng bố. Nhưng hắn thật không ngờ, tên đó lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này, hơn nữa cong xông vào hư vô không gian.
- Viên Hoàng tiền bối, cái kia là người phương nào vậy?
Thiên Si chỉ nhìn thấy một một bóng người lướt qua, nhưng không rõ là ai, nên hắn có chút bận tâm. Thực lực người đó rất đáng sợ, nếu hắn ta cùng một phe với Đông Hoàng, thì sư tôn sẽ nguy hiểm hơn.
- Đó là tân Viêm Hoàng của Hỏa Diễm Sơn, hắn ta tự xưng Viêm Đế. Mà hắn và Lâm Phong rất quen thuộc, hắn hẳn đến giúp.
Đại Viên Hoàng mở miệng nói:
- Người này thành Hoàng không lâu, nhưng chiến lực thâm bất khả trắc, cường đại hơn ta không ít, hi vọng hắn có thể giúp Vũ Hoàng!
Khi nghe tới đây, thần sắc đám Thiên Si vẫn rất khó coi. Bọn hắn bất lực, chỉ có thể cầu nguyện cho Vũ Hoàng!
- Chúng ta mau rời khỏi nơi này trước đi!
Một khi Đông Hoàng xuất thủ, Tư Không lão Vũ Hoàng cũng có thể ra tay, nên bọn hắn vẫn không có an toàn.
- Không cần như vậy. Đông Hoàng nhất định có biện pháp tìm được chúng ta. Mới vừa rồi, sư tôn và ta phát hiện trong hư không có điểm khác thường, giống như có một tấm kính vào người, sau đó liền biến mất rồi. Sau đó không lâu, Đông Hoàng đã giết tới.
Thiên Si liền lắc đầu nói.
- Chư vị Vũ Hoàng Bát Hoang gặp nguy hiểm rồi.
Khi nghe Thiên Si nói, sắc mặt Đại Viên Hoàng tái xanh. Nếu Đông Hoàng thật sự có thể tìm được bọn hắn, các Vũ Hoàng Bát Hoang sẽ gặp phải tai nạn.
- Sư tôn nói, sứ giả đại nhân đã tuyên cáo, chúng ta phải ly khai trong ba mươi ngày. Xem ra chúng ta nhất định phải liên hợp lại, một mực sống chung một chỗ, phòng Đông Hoàng và Tư Không lão Vũ Hoàng săn giết!
Đông Hoàng và Tư Không lão Vũ Hoàng đều là Vũ Hoàng trung kỳ. Mà thân phận Thí Hoàng Đồng Minh của bọn hắn đã bị vạch trần, nên song phương đã trở mặt. Hai vị Vũ Hoàng đó nhất định sẽ cùng đi săn giết bọn hắn. Hai vị Vũ Hoàng trung kỳ liên thủ vô cùng khủng bố, khó có thể tưởng tượng đạt được. Nếu Tôn Vũ gặp được bọn họ, không chịu nổi một kích.
Đại Viên Hoàng nhẹ gật đầu. Giờ phút này, hắn cũng ý thức được vấn đề này nghiêm trọng. Kỳ hạn ba mươi ngày, nhất định có lên hệ với Đông Hoàng.