Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Khách và chủ của Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo ngồi vào chỗ, những người vây xem xung quanh ầm ĩ cũng dần dần trở nên yên tĩnh, Tề Vân Kiêu ngồi đó nhìn thoáng qua người bên cạnh nói:
- Thời gian không sai biệt lắm, bắt đầu tế tổ đi!
- Vâng, đại nhân!
Người kia nhẹ gật đầu, lập tức đi dọc theo con đường trung tâm chỗ Tề Thiên Bảo, sau một lát, một đạo tiếng chuông vang lên, lập tức trên hành lang của cửu đại Tiên Cung Cổ Bảo, một đám thân ảnh uyển chuyển xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Dáng người của những cô gái này đều vô cùng tốt, nhất là giờ phút này, bọn họ ăn mặc lễ phục tế tự, váy dài xẻ tà, một đôi chân dài uyển chuyển như ẩn như hiện, bộ lễ phục đặc biệt ưu nhã xinh đẹp làm tôn lên làn da trắng nõn và dáng người hoàn mỹ của các nàng.
Bộ lễ phục của Tề Thiên Bảo có màu trắng thuần khiết, đoan trang cao nhã, mà vai của các nàng lại lộ ra bên ngoài càng tăng thêm vài phần kiều diễm, nơi đầy đặn kia như ẩn như hiện, hơn nữa, trên người nữ tế ti của Tề Thiên Bảo lộ ra tiên linh khí nhè nhẹ, càng toát lên vẻ kiều diễm nhưng cao quý, làm cho người ta không thể khinh nhờn.
- Các đại Tiên Cung Thiên Bảo, trong lúc tế tổ, nữ tế ti mà xuất hiện cũng là lúc tỷ thí, những nữ tế ti này đều là nữ tế ti hoàn mỹ nhất trong bộ lạc bọn họ khống chế.
Tất cả mọi người âm thầm nói trong lòng, lúc này đây Tề Thiên Bảo đã chuẩn bị lễ phục cho nữ tế ti rất kỳ lạ, cao quý lại kiều diễm, khiến cho người khác muốn xem dung mạo của các tiên nữ, nhất là khi trên mặt các nàng đều đeo mặt nạ tế tự, càng làm tăng thêm cảm giác thần bí.
Lâm Phong đạm mạc đứng đó, nhìn các nữ tế ti đứng trước Tề Thiên Cổ Đỉnh nhảy múa, sâu trong đôi mắt như có từng sợi chấn động, những nữ tế ti này rất đẹp, mặc dù không nhìn thấy mặt của các nàng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sức hấp dẫn xinh đẹp này, khiến cho tâm người võ đạo đều hơi chấn động.
- Có phải rất đẹp hay không?
Lúc này, một đạo thanh âm chui vào trong tai của Lâm Phong, lập tức ánh mắt Lâm Phong chuyển qua liền thấy Tề Vũ Thần đang truyền âm với chính mình. Nghe được những lời của hắn, Lâm Phong nhíu mày, nhớ trước kia lúc Tề Vũ Thần ở Tề Thiên Bảo đã từng nói sẽ để cho hắn nhìn thấy Doãn nhi xinh đẹp, chẳng lẽ. . . Cảnh này khiến trong lòng của hắn sinh ra một cỗ lãnh ý, ánh mắt cẩn thận quan sát nữ tế ti trước cổ đỉnh, cuối cùng, đôi mắt của hắn đã rơi vào trên người nữ tế ti đầu tiên, thân thể thon thả khêu gợi, chân dài trắng nõn, như ẩn như hiện, còn có bên trong mặt nạ là môi đỏ mọng cùng với đôi mắt quyến rũ mê người.
- Doãn nhi!
Trong lòng Lâm Phong lạnh đi vài phần. Doãn nhi bị Tề Vũ Thần bức bách, cho nên không thể không trở thành nữ tế ti tế tổ.
Điệu múa của nữ tế ti là một loại khác thường, nhưng rất duy mỹ, cuối cùng, trên cổ đỉnh lưu lại ba tiếng vọng, mọi người Tề gia nhao nhao đứng dậy, có nghĩa là tế tổ đã kết thúc, nữ tế ti theo hành lang lui trở về, đi vào khán đài.
- Gỡ mặt nạ của các ngươi xuống.
Tề Vũ Thần lãnh đạm nói với các nữ tế ti một tiếng, lập tức các nữ tế ti cùng nhau lấy mặt nạ xuống, mà nữ tử đứng đầu rõ ràng là Mục Doãn.
Mục Doãn cũng nhìn thấy Lâm Phong, thấy Lâm Phong đứng trong đám người không nhúc nhích, trong nội tâm thầm than, hắn cũng giống như mình, cuối cùng chạy không thoát khỏi bàn tay của Tề Thiên Bảo.
- Thúc phụ, chư vị tiền bối, những nữ tế ti này đều do ta chú tâm chọn lựa, chư vị có thể rất thích đó.
Tề Vũ Thần bình tĩnh nói, trong mắt người võ đạo, chuyện nam nữ rất chuyện bình thường, ngày bình thường chư vị cường giả đều khổ tu, ngẫu nhiên đi giao hợp lại quá bình thường.
Tề Vân Thịnh hơi động, những cô gái này quả thật không tệ, ngay cả mấy vị cường giả bên cạnh hắn cũng cảm thấy có chút thoả mãn, sau đó ánh mắt Tề Vân Thịnh rơi vào trên người Mục Doãn, hỏi:
- Ngươi tên gì?
- Thúc phụ, người này tên Mục Doãn!
- Được, ngươi mang các nàng đi xuống trước đi!
Tề Vân Thịnh phất phất tay, chuyện nam nữ chỉ trò tiêu khiển, huống hồ nàng kia cũng không tệ, hắn không ngại vui vẻ một đêm.
Mục Doãn cắn răng, sắc mặt có chút tái nhợt, Tề Vũ Thần cười lạnh với Mục Doãn, chính mình đã từng theo đuổi nàng ta, nếu như nàng ta không nắm lấy cơ hội lại đi phản bội hắn, vậy thì biến thành đồ chơi đi, có thể khiến thúc phụ cao hứng, cũng đã không tệ rồi.
Nhưng mà lúc này, Lâm Phong hơi quay người, nhìn Tề Vân Thịnh nói:
- Đại nhân, ta muốn nói ra suy nghĩ của mình?
- Hả?
Tề Vân Thịnh nhìn thoáng qua Lâm Phong, hắn cũng là người Tề Thiên Bảo, tuy rằng đã ở Thanh Đế Sơn nhiều năm, nhưng làm sao có thể lại không biết phong tục của Tề Thiên Bảo, Lâm Phong mặc trên người áo tím, hẳn là thiên phú không kém cường giả ở tiểu thế giới đi.
- Lâm Phong!
Vũ Hoàng áo tím thần sắc cả kinh, Lâm Phong này xảy ra chuyện gì vậy, lại tự tiện chủ động mở miệng.
- Đại nhân, ta có mấy lời nhất định phải nói rõ ràng, để tránh đại nhân Thanh Đế Sơn tức giận.
Lâm Phong chậm rãi mở miệng với Vũ Hoàng áo tím, lập tức ánh mắt hắn nhìn về phía Tề Vân Thịnh, mở miệng nói:
- Đại nhân, trước khi ta thuần phục Tề Thiên Bảo, đã từng tránh né trốn trong một bộ lạc trong sa mạc, Mục Doãn này có quen biết với ta, hơn nữa thu nhận ta, để ta tránh né Tề Thiên Bảo, mà trong lúc đó, hai bọn ta đã sinh ra cảm tình, cũng đã va chạm xác thịt, hơn nữa, Tề Vũ Thần cũng từng ái mộ Doãn nhi, nhưng bởi vì chuyện này, mà giận lây sang Doãn nhi, mới khiến cho nàng đến nơi này.
Lâm Phong nói chuyện không kiêu ngạo không siểm nịnh, khiến lông mày Tề Vân Thịnh hơi nhíu lại, có chút không vui, nếu thật sự có chuyện này, Mục Doãn đã không còn tấm thân xử nữ, mà Tề Vũ Thần lại dám kính dâng cho hắn.
Mà lúc này, Tề Vũ Thần lại bị lời nói của Lâm Phong toát ra mồ hôi lạnh, bên trong con ngươi hiện lên một tia lạnh lùng, nhìn chằm chằm Lâm Phong cùng Mục Doãn:
- Các ngươi thật sự có làm chuyện cẩu thả sao?
- Ngày xưa, ta cùng Doãn nhi sống chung lâu ngày, làm sao có thể không sinh tình chứ.
Lâm Phong bình tĩnh nói, lập tức đôi mắt xinh đẹp của Mục Doãn quay ra nhìn Lâm Phong, trong mắt có một tia khác thường, Lâm Phong không bị khống chế!
Lâm Phong đang cứu nàng? Nếu như Lâm Phong bị khống chế, thì sẽ không thể nào nói ra những lời này đâu?
Nhưng bởi vì người Tề Thiên Bảo đều cho rằng Lâm Phong đã bị khống chế, cho nên bọn họ đều không hoài nghi lời nói của Lâm Phong.
- Đúng vậy, Mục Doãn không dám lừa gạt đại nhân.
Mục Doãn hơi khom người với Tề Vân Thịnh, mở miệng nói.
- Thúc phụ, ta cũng không biết nàng lại lớn mật như thế, lại phản bội Tề Thiên Bảo làm ra mấy chuyện cẩu thả.
Sắc mặt Tề Vũ Thần nhìn không được tốt cho lắm, sau đó mau chóng tạ tội với Tề Vân Thịnh.
- Được rồi, được rồi, để cho các nàng lui xuống đi!
Tề Vân Thịnh ngược lại cũng không bởi vì chút chuyện nhỏ này đi trách tội Tề Vũ Thần, hắn chỉ hơi mất hứng mà thôi.
- Mục Doãn, ngươi dám làm ra chuyện đại nghịch bất đạo, ta sẽ ban thưởng ngươi cho những người hạ đẳng kia.
Tề Vũ Thần lạnh lùng nói, nhưng vào lúc này, Lâm Phong lại lên tiếng lần nữa:
- Đại nhân!
Vũ Hoàng áo tím nhíu mày, Lâm Phong này hư đến mức không tưởng tượng nổi rồi!
- Đại nhân, nàng đã là nữ nhân của ta, mong đại nhân ban thưởng nàng cho ta.
Lâm Phong mở miệng với Vũ Hoàng áo tím. Lập tức, Vũ Hoàng áo tím cau mày, lại bị Lâm Phong hỏi không nói được gì, nhất thời không biết nên xử lý như thế nào, tuy rằng Lâm Phong là người bị khống chế, nhưng dù sao cũng được Mê Thần Quân coi trọng, cũng là người của mình, mà Tề Vũ Thần lại là dòng chính của Tề Thiên Bảo, mặc dù địa vị tôn quý, nhưng lại bất hòa với hắn.
- Ngươi nằm mơ đi, nàng ta không tuân thủ lễ nghĩa của nữ tế ti, đã không tuân thủ được như thế, nàng ta sẽ bị trừng phạt!
Tề Vũ Thần lạnh lùng nói. Nhưng vừa dứt lời, hắn cảm giác một đạo băng lãnh rơi vào trên người của hắn, đôi tròng mắt vô cùng sắc bén kia khiến hắn cảm thấy hơi đau đớn, thậm chí, khiến hắn cảm nhận được khí tức tử vong.
- Đăng!
Lúc này, Lâm Phong chậm rãi bước ra đi về phía Tề Vũ Thần, một bước này làm cho thiên địa chấn động, rồi hung hăng gõ vào lòng Tề Vũ Thần.
- Lâm Phong!
Vũ Hoàng áo tím hô một tiếng, Lâm Phong này xảy ra chuyện gì vậy, trước kia chỉ biết ngủ, không nói nhiều, hôm nay lại dám động thủ với Tề Vũ Thần.
- Đại nhân, ta nghe lệnh Mê Thần Quân, nhưng Mê Thần Quân chưa từng nói với ta phải nghe lệnh Tề Vũ Thần, ta tôn trọng với hắn, nhưng người này lần lượt vũ nhục ta, hôm nay lại vũ nhục nữ nhân của ta, lý nào lại như vậy?
Lâm Phong lại bước mạnh lần nữa, thiên địa hợp tấu, đại thế chi lực khủng bố cuồn cuộn giống như sóng lớn sóng cả, lại giống như mang tất cả Thiên Hà chèn ép Tề Vũ Thần, khiến cho Tề Vũ Thần chau mày. Phản rồi, chẳng lẽ Lâm Phong làm phản không thành, lại đi động thủ với hắn.
Mặc dù trong nội tâm rất phẫn nộ, nhưng thực lực của Lâm Phong không thể nghi ngờ, giờ phút này đại thế cuồng mãnh như sóng lớn Thiên Hà ép xuống, làm hắn có cảm giác hít thở không thông.
Tề Vân Thịnh hăng hái nhìn một màn trước mắt, tu vi của Lâm Phong chỉ có Tôn Vũ tầng bảy, lại có bảy trăm lần đại thế chi lực, đáng quý, khó trách lại được mặc thêm áo tím, xem ra Mê Thần Quân rất coi trọng hắn.
- Ầm ầm!
Khán đài chấn động, Thiên Hà cuồn cuộn, cuồng phong sóng lớn bay lượn trên người Tề Vũ Thần, làm cho trường bào của hắn bay phần phật, mà cặp con ngươi Tử Vong của Lâm Phong nhìn chằm chằm vào hắn, giống như đang cướp đoạt tính mạng của hắn. Sau đó, tiếng xuy xuy truyền ra, hắn lại lui về sau mấy bước, lập tức sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
- Đã đủ rồi, chớ để người khác nhìn vào chê cười Tề Thiên Bảo.
Tề Vân Thịnh thản nhiên nói, sau đó Lâm Phong mới thu liễm khí tức cường thịnh lại, nhưng vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Tề Vũ Thần, lạnh nhạt nói:
- Ngươi là cái thá gì, về sau phải khách khí với ta một chút, nếu không phục ngươi có thể đi tìm Mê Thần Quân cáo trạng ta!
Lâm Phong cuồng ngạo nói, không cho hắn sắc mặt tốt. Ban đầu hắn còn cho rằng chính mình có thể bị khi nhục tùy ý trừ bỏ bị Mê Thần Quân khống chế, hắn trung với Mê Thần Quân, trung với Tề Thiên Bảo, nhưng lại nắm giữ tư tưởng của mình, vì nữ nhi mà phẫn nộ, cũng không có gì lớn.
- Ngươi là cái thá gì?
Sắc mặt Tề Vũ Thần vô cùng khó coi, trong lòng có chút chấn động, Lâm Phong làm phản, hắn tự tìm cái chết đấy.
----- o O o -----