Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: vipTruyenGG.com
------------------------
Trên người Tề Vũ Thần mơ hồ có khí cường thịnh phóng ra ngoài, nhưng lại bị Tề Vân Thịnh lên tiếng ngăn cản:
- Đã đủ rồi, Vũ Thần, làm việc của ngươi đi!
Thần sắc Tề Vũ Thần cứng đờ, lập tức khẽ gật đầu, thu liễm khí tức lại, nhưng con ngươi vẫn lạnh buốt như cũ, nhìn thẳng vào Lâm Phong.
- Lâm Phong, ta sẽ cho ngươi biết ta là ai?
Lâm Phong không đếm xỉa đến hắn, lúc này Tề Vân Kiêu cũng mở miệng:
- Cho tất cả các nàng lui xuống đi, còn nữ nhân kia thì ban thưởng cho Lâm Phong, Vũ Thần chuẩn bị lên chiến đài.
- Vâng!
- Tạ đại nhân!
Tề Vũ Thần cùng Lâm Phong phân biệt mở miệng. Lúc này, trên mặt Mục Doãn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nguy hiểm thật, cũng may Lâm Phong cứu được nàng.
Mục Doãn cùng nữ tế ti nhao nhao lui xuống, phong ba này xem như tạm thời lắng xuống, nhưng chỉ sợ Tề Vũ Thần sẽ không để cho Lâm Phong sống tốt đâu.
- Ngươi quá xúc động, lần sau không thể tái phạm!
Thanh âm Vũ Hoàng áo tím cũng trở nên nghiêm khắc hơn rất nhiều, hôm nay là ngày tranh đoạt quyền chưởng khống tiểu thế giới, vạn chúng chú mục, thậm chí tất cả người trong Tề Thiên Bảo, cường giả Thanh Đế Sơn cùng với đại năng Thanh Đế Sơn đều đã đến rồi, Lâm Phong lại gây sự trong trường hợp này, cũng may hắn biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ, bằng không nếu thực lực Lâm Phong yếu đuối, chỉ sợ sẽ bị trực tiếp đánh gục.
Tề Vân Thịnh đáp ứng ban thưởng Mục Doãn cho Lâm Phong bởi vì cố kỵ mặt mũi Mê Thần Quân, một nữ nhân vốn là nữ nhân của Lâm Phong, đưa cho hắn cũng không sao, nếu như Tề Vân Thịnh nói muốn, có thể lựa chọn trong đám nữ tế ti kia, thậm chí muốn mấy người cũng không sao, nhưng mà người võ đạo không si mê trong đó, nhất là khi đã đến Vũ Hoàng .
Tranh đấu ngắn ngủi này xác thực hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người, nhưng cũng không ảnh hưởng toàn cục, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo đều ở đây, bọn họ không có khả năng để tất cả mọi người chỉ chú ý đến chút chuyện nhỏ của Tề Thiên Bảo.
Lúc này, phía Vấn Thiên Bảo, một vị cường giả đứng dậy, rõ ràng là chủ sự của Vấn Thiên Bảo phất tay ra hiệu cho mọi người bên dưới, lập tức không gian trở nên yên tĩnh, đợi hắn mở miệng.
Mà lúc này, trong lòng những người Tiên Cung Thiên Bảo khác hừ lạnh một tiếng. Hôm nay, Vấn Thiên Bảo ỷ vào Nghịch Trần Vũ Hoàng là thượng khách của bọn họ, tự cho mình là chủ kiêu ngạo vô cùng.
- Chư quân, cái việc gọi trọng đại này, ta không tiện nói nhiều, nhưng trong lòng tất cả người đều biết rõ, vậy thì cứ dựa theo quy tắc trước kia mà làm đi.
Cường giả của Vấn Thiên Bảo nói xong, ánh mắt nhìn về phía Nghịch Trần Vũ Hoàng , cười nói:
- Nghịch Trần Quân, ngươi xem có thể bắt đầu chưa?
- Không cần phải cho ta vào, các ngươi nên như thế nào thì như thế đấy đi?
Nghịch Trần Vũ Hoàng thờ ơ nói, lập tức cường giả Vấn Thiên Bảo khẽ gật đầu, sau đó mở miệng nói với mọi người:
- Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, mỗi một thế lực đưa ra chín người, tổng cộng có 81 người đều lên chiến đài đi.
Tiếng nói của hắn vừa rơi xuống, lập tức thanh niên của các đại Tiên Cung Thiên Bảo nhao nhao đi vào hành lang lên chiến đài. Phía Tề Thiên Bảo, tính cả Tề Vũ Thần tổng cộng có chín người, ánh mắt nghiêm nghị cũng nhao nhao đi vào hành lang, hôm nay là ngày vô cùng quan trọng đối với bọn họ, hơn nữa còn quyết định phương nào được chưởng khống tiểu thế giới trong một vạn năm tới, mà bản thân bọn họ cũng có cơ hội được Thanh Đế Sơn xem trọng, lúc này đây, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo giống như đang đánh một ván cờ, cho nên bọn hắn đều không dám khinh thường, phải dốc toàn lực ứng phó.
- Kính xin Nghịch Trần Quân đứng lên chủ trì.
Cường giả Vấn Thiên Bảo khách khí nói Nghịch Trần Vũ Hoàng , để bảo đảm chiến đấu công bằng, quy tắc trận đấu là phải rút thăm chiến đấu, hơn nữa, bất kỳ người nào cũng phải đấu một trận với tất cả những người tranh tài của tám đại thế lực, cuối cùng, lấy chiến tích của mười tám người mạnh nhất, xem bọn hắn thuộc về thế lực phương nào, mà mười tám người này phải thuộc về cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo. Thứ hạng được tính như sau cường giả mạnh nhất có chiến tích 18 điểm, người thứ hai là 17 điểm, cứ như vậy, người xếp thứ 18 được một điểm, cuối cùng ba thế lực có điểm cộng lại cao nhất sẽ có quyền chưởng khống tiểu thế giới trong vạn năm.
Còn vì sao chỉ lấy mười tám người đứng đầu, vì tất cả mọi người đều cho rằng, chiến tích của những người sau vị trí thứ 18 đã không có giá trị tham khảo rồi, muốn xem thanh niên đồng lứa ở thế lực nào mạnh mẽ, đương nhiên phải nhìn một đám người cường đại nhất.
Nếu như đệ tử một phương thế lực nào đó lấy được điểm trong trận chiến đầu tiên, như vậy trực tiếp lấy được mười tám điểm, coi như thứ tự mấy người phía sau cộng lại cũng không bằng một người.
Mà lần này, tất cả mọi người cho rằng, cái tên Vấn Ngạo Phong của Vấn Thiên Bảo được Nghịch Trần Vũ Hoàng thu làm đệ tử có thể lấy được chiến tích đầu đoạt mười tám điểm, nếu như Vấn Thiên Bảo có thể lấy được chiến tích của trận chiến đầu tiên, vậy chỉ cần chiến tích của những người còn lại không kém, thì việc đoạt được chiến tích nằm trong top 3 cũng không khó lắm.
- Ngươi đi cân nhắc quyết định đi.
Nghịch Trần Vũ Hoàng tự nhiên sẽ không đích thân đi làm trọng tài, mà quay sang nói với người bên cạnh, người kia nhẹ gật đầu, sau đó đi tới trung tâm chiến đài, lần này sẽ do hắn chủ trì quyết định.
Loại phương thức chiến đấu này, ai tới quyết định cũng không ảnh hưởng gì, mỗi người đều phải đấu với tất cả người tham gia, chỉ là thứ tự chiến đấu sẽ khác nhau mà thôi, hơn nữa, lần chiến đấu này cho phép trực tiếp nhận thua, bằng không mà nói cường cường va chạm, một phương hơi yếu một chút kia vốn có thể lấy được chiến tích tốt, nhưng bởi vì trong lúc đụng chạm bị thương nặng không bù đắp được tổn thất làm ảnh hưởng đến chiến tích, cho nên lúc ngươi cho là mình sẽ chiến bại có thể trực tiếp nhận thua.
- Ở khoảng thời gian trước, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo có rất nhiều thanh niên đi đến các nơi rèn luyện lịch lãm, thậm chí có không ít người đi vào tiểu thế giới, không biết hôm nay thực lực bọn hắn đã đến trình độ nào rồi, ai mạnh ai yếu?
Mọi người âm thầm nghĩ trong lòng, trận đấu hôm nay rất có thể ảnh hưởng đến thế cục mạnh yếu của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo trong nhiều năm về sau.
Đây là lần đầu tiên Lâm Phong dưới chiến đài nhìn mọi người chiến đấu, trước kia trong tiểu thế giới, hắn đã trải qua mấy lần đối chiến trên chiến đài, nhưng lúc nào cũng là nhân vật chính, phong vân một cõi, hôm nay, lại bị gò bó, không thể hiển lộ thực lực của chính mình chỉ có thể trở thành một tên quần chúng.
Nhưng mà nhìn người khác chiến đấu, đồng dạng có thể xem phong cảnh, vừa vặn, trận chiến này, hắn có thể nhìn một chút thực lực của những người trẻ tuổi trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo như thế nào, bọn hắn đều là Tôn Vũ tầng tám cùng Tôn Vũ tầng chín, mà Tôn Vũ tầng bảy chỉ có rải rác một ít người mà thôi, chỉ sợ sức chiến đấu đều không yếu.
Không bao lâu sau, trận đấu đã bắt đầu. Trận chiến đầu tiên là một vị cường giả Tề Thiên Bảo đối chiến người Vấn Thiên Bảo, hai thế lực lớn vốn có mâu thuẫn rất sâu, cho nên mãnh liệt va chạm không chịu nhượng bộ. Mặc dù trận chiến đấu này cho phép nhận thua, nhưng thực lực song phương lại không kém nhau nhiều, cộng thêm việc không có ai nguyện ý ném mất thể diện, cho nên vẫn luôn cuồng chiến.
Cuối cùng, người Vấn Thiên Bảo chiến thắng cường giả Tề Thiên Bảo, nhưng đối phương cũng có chút thương thế.
- Thực lực không tệ, tuy rằng hai người đều ở Tôn Vũ tầng tám, nhưng chiến lực tuyệt đối đều là Tôn Vũ tầng chín, hơn nữa, nếu như đấu với Bát Hoang cảnh bình thường, nhất định có thể thắng.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, dù sao cũng chín vị thanh niên cường giả mà cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo chọn ra, nếu như thực lực không mạnh mẽ thì gần như không có cơ hội đứng phía trên, chắc chắn sẽ bị người khác thay thế.
Đương nhiên, hai vị Tôn Vũ tầng tám này muốn đi vào 18 vị trí đầu sợ sẽ khó khăn. Trước kia, Lâm Phong gặp qua mấy người Chu Thiên Nhược, Cổ Lực cùng Kiều Xích Phong ở Bát Hoang còn mạnh hơn hai người này không ít, hơn nữa đã cách đây một khoảng thời gian rồi, trong khoảng thời gian này vì chạy nước rút chuẩn bị đại chiến lần này, Lâm Phong không tin bọn họ không có chuẩn bị.
Trận chiến thứ hai, Chu Thiên Nhược ra trận, đối thủ của hắn là một cường giả Tôn Vũ tầng chín. Lúc này, toàn thân Chu Thiên Nhược phóng thích Hoàng Kim Thánh Khí, kim đâm phá chư thiên, thánh kiếm phá diệt tất cả, quả nhiên so với lúc trước Lâm Phong áp chế hắn đã tiến bộ không ít, tất nhiên hắn cũng lấy được thắng lợi trận đấu này.
Chiến đấu không ngừng diễn ra, cường giả va chạm càng ngày càng mạnh liệt khiến cho người ta kinh hỉ, thậm chí có một ít cường giả va chạm, khiến cho người ta có cảm giác hít thở không thông, vô cùng hưng phấn.
Bởi vì mỗi người đều phải va chạm với bảy mươi hai người của tám đại thế lực, cho nên chỉ cần không chết, bất luận kẻ nào cũng đều phải đấu bảy mươi hai trận, vì thế cuộc chiến đấu này nhất định sẽ diễn ra trong khoảng thời gian rất lâu.
Lâm Phong chăm chú nhìn mỗi một trận đấu, trong những người chiến đấu, kỳ thật có rất nhiều người có thiên phú còn không bằng thiên tài yêu nghiệt của Bát Hoang, dù sao những yêu nghiệt ở Bát Hoang kia là ở trong cả tiểu thế giới chọn một đám thanh niên ưu tú, nếu để cho những đại thế lực đi bồi dưỡng những người này một khoảng thời gian, thì hắn tin tưởng bọn họ có thể càn quét không ít người.
Đương nhiên, trong đám người kia cũng không thiếu người có thiên thú cường đại chân chính, cái tên Vấn Ngạo Phong kia chiến đấu một trận, cũng vô cùng lợi hại, lúc hắn ra sân, một vị cường giả Tôn Vũ tầng chín trực tiếp va chạm với hắn, khi song quyền vừa tiếp xúc, thân thể của đối phương lại bị hắn cứng rắn giết chết, nhìn vô cùng thê thảm, mà người bị giết kia là người của Tư Không Thiên Bảo, một màn này khiến mọi người trong Tư Không Thiên Bảo giận dữ vô cùng, mặc dù phẫn nộ, nhưng bọn hắn cũng không thể làm gì được, sinh tử trên chiến đài do trời định, Vấn Ngạo Phong đánh một chiêu trí mạng, vừa rồi không có vi phạm quy tắc, huống hồ, hôm nay, bên trên Vấn Ngạo Phong còn Nghịch Trần Vũ Hoàng nữa.
Sau khi chiến đấu hơn trăm trận, sắc trời cũng dần tối lại, cường giả Vũ Hoàng Vấn Thiên Bảo nhìn thoáng qua bầu trời đêm, nói với Nghịch Trần Vũ Hoàng bên cạnh:
- Tiền bối, hay bây giờ nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lại tái chiến có được không?
- Được.
Nghịch Trần Vũ Hoàng khẽ gật đầu, tuy rằng đêm tối không ảnh hưởng đến mắt, có thể tiếp tục chiến đấu, nhưng nơi đây không chỉ có riêng người của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, cũng không có không ít võ tu Thanh Đế Sơn, bọn hắn cũng không thể để những võ tu Thanh Đế Sơn một mực nhìn tiếp trận đấu, ban đêm, vừa vặn có thể gần gũi với võ tu Thanh Đế Sơn hơn một ít, đây là lệ cũ vạn năm một lần!
Cường giả bên Vấn Thiên Bảo gật đầu với người chủ trì kia, người chủ trì đó tuyên bố tạm dừng trận đấu, ngày mai tiếp tục!
----- o O o -----