Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1655 - Kiếm Ý Vô Thiên

Kiếm Ý Vô Thiên Kiếm Ý Vô Thiên viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

--------------------------

- Tiền bối quá khen.

Lâm Phong mỉm cười gật đầu với đại trưởng lão Kiếm Sơn, lập tức ánh mắt hắn đã rơi trên người thanh niên thiết kiếm đạt được tịch vị thứ hai thử kiếm đại điển, nói:

- Các hạ có nguyện ý thử kiếm với ta không?

Thanh niên thiết kiếm đưa tầm mắt nhìn qua Lâm Phong, kiên quyết bùng nổ, thân hình nhảy lên, xuất hiện trên chiến đài Kiếm Cốc, nói:

- Đang có ý đó.

Lâm Phong đối phó Lục Nghiêu chỉ dùng một kiếm, một kiếm kia ẩn chứa uy lực bạo phá khủng bố như kiểu tiếng sấm rền mạnh mẽ, phảng phất tất cả lực lượng đều trong nháy mắt rút kiếm bạo phát ra, đây không phải điều người thường có thể làm được, hắn muốn xem trên kiếm đạo Lâm Phong có tạo nghệ lợi hại như nào.

Cánh tay Lục Nghiêu vẫn đang rỉ máu, trầm mặt, sắc mặt khó coi, tất cả mọi người dường như đã quên mất sự tồn tại của hắn, cái gọi tịch vị thứ năm thử kiếm lại bị một kiếm chặt đứt cánh tay, mất hết thể diện, chỉ có thể sắc mặt xám xịt đi xuống chiến đài Kiếm Cốc.

Trên người thanh niên thiết kiếm có một cổ khí thế kinh khủng lan rộng lộ ra chí cực mãnh liệt cực trầm trọng lực áp bách số lượng, Lâm Phong cảm nhận được cỗ khí thế này chỉ cảm giác trên lưng như đeo một tòa cự sơn.

- Xùy~~!

Chiến đài Kiếm Cốc bị xé rách, bước chân thanh niên thiết kiếm bước về phía Lâm Phong, thiết kiếm to lớn kéo trên mặt đất, xuất hiện từng đạo kiếm vân, một âm thanh bạo khí truyền ra, chỉ thấy thân thể đối phương bay lên không, một kiếm đánh xuống giữa trời lập tức Lâm Phong cảm giác một tòa kiếm phong càn quét về chính mình, đè sập tất cả.

- Hắn cũng lĩnh ngộ lực lượng bí truyền đại địa, bí truyền dung hợp với kiếm thuật, tuy hai mà một.

Lâm Phong cảm nhận được cỗ kinh khủng trầm trọng, lập tức song chưởng hội tụ kiếm đại địa, chân đạp một cái, thân thể trung thiên, cự kiếm cuồng quét va chạm với thiết kiếm oanh tới kia, một tiếng bạo ầm vang lên, Lâm Phong chỉ cảm giác cánh tay truyền đến một cự lực trầm trọng như núi khiến cho khóe miệng hắn run lên.

Thanh niên thiết kiếm lại lần nữa giơ thiết kiếm lên càn quét, hư không liên tiếp rung động mấy lần như có cổ phong trùng điệp từ trên trời giáng xuống, trên đỉnh đầu Lâm Phong toàn bộ đều là hình ảnh thiết kiếm vô cùng nặng nề, như thiết kiếm thiên mạc vậy, che chắn toàn bộ hư không.

- Lợi hại.

Mọi người thấy một màn này trong nội tâm ám run, công kích cuồng bạo thật mạnh.

- Kiếm Vương Kinh chính là mấy bộ cổ kinh mạnh nhất Kiếm Sơn ta, chưởng môn tự mình hạ lệnh truyền thụ cho hắn nửa bộ phận Kiếm Vương Kinh, vì khảo nghiệm năng lực của hắn, hắn thật sự không để chưởng môn thất vọng.

Thần sắc đại trưởng lão nghiêm nghị, kiếm thuật thanh niên thiết hoàn toàn chính xác là rất mạnh mẽ, hơn nữa đây còn chưa phải trạng thái mạnh nhất.

- Loại công kích này, ngược lại có vài phần tương tự công kích Viên Phi, vô cùng điên cuồng nhưng so với công kích Viên Phi lúc trước cường đại quá nhiều, hơn nữa khó có thể tránh né, chỉ có thể lấy lực phá lực.

Lâm Phong thấy thiết kiếm thiên mạc trong hư không, nội tâm hơi run sợ, người thứ hai thử kiếm đại điển so với tên thứ năm Lục Nghiêu mạnh hơn nhiều.

Ngửa đầu, kiếm đạo ý chí trên người Lâm Phong thay đổi, trở nên vô cùng cứng rắn, không chỗ nào không phá, khí tức sắc bén cực tận như có thể phá hủy tất cả, không thể ngăn cản, thân thể của hắn hóa thành nhất đạo ánh sáng, theo kiếm phá vỡ mà vào hư không, từng đạo kiếm quang từ tay Lâm Phong huy sái ra ngoài, Phong Lôi Trảm, Tịch Diệt Không Sát, Sát Na Hoang Vu, mỗi một kiếm đều uẩn hàm lực lượng đáng sợ, chém tất cả, lập tức thiết kiếm thiên mạc trong hư không bị càn quét mở ra, xuất hiện một phiến khuyết khẩu to lớn.

Vậy mà lúc này, trên khuyết khẩu một kiếm ảnh nặng nề xuất hiện, phong bạo thiết kiếm vô tận hội tụ đến cùng một chỗ, một cỗ kiếm chi vương người khí thế bộc phát ra, có thể đè sập tất cả mọi lực lượng, Lâm Phong trên không thậm chí xuất hiện ánh sáng chói mắt như một tòa trụ trời triển áp từ trên trời xuống.

- Áp lực thật nặng nề, bí truyền đại địa cực hạn dường như tiếp cận pháp tắc, hơn nữa, còn có một cỗ kiếm chi vương người khí thế, lực công kích thật đáng sợ.

Kiếm ý trên người Lâm Phong điên cuồng hội tụ, hắn không định né tránh mà muốn ngạnh bính một kiếm này, nhìn một chút xem uy lực của kiếm đến cùng có bao nhiêu cuồng bá mạnh mẽ.

Cự kiếm xuất hiện, hắc ám cự kiếm, trầm trọng giống như tòa ma sơn, khí tức ma đáng sợ lan rộng, oanh ra với công kích sắp xuất hiện trong hư không, hai đạo công kích đụng vào nhau lập tức khí bạo chấn động, hư không đều như đang rung chuyển, khí lưu như màn sáng vậy hướng tám mặt khuếch tán, khó có thể tưởng tượng đây là lực công kích của hai vị chưa vào Vũ Hoàng mà mới chỉ là cường giả Tôn Vũ thả ra.

Thân thể thanh niên thiết kiếm bị chấn động đến hư không, mà Lâm Phong cũng bị oanh đến ngã trên mặt đất, hai người đều cảm giác bàn tay tê dại.

Giờ phút này, thanh niên thiết kiếm bước chân ra, nhìn Lâm Phong ở hạ không, nói:

- Kiếm thuật của ngươi đích thật tùy tâm sở dục, theo tính mà làm, bởi vì ngươi ẩn chứa nhiều loại lực lượng cũng có thể giao hòa, đây là thiên phú của ngươi, có thể dựa vào các loại lực lượng giao hòa phát huy ra các loại kiếm thuật, ta không phải đối thủ của ngươi nhưng loại kiếm thuật này cũng có khuyết điểm, không đủ thuần khiết, không thể nào giống như của ta, giao hòa kiếm và công pháp, kiếm liền đúng hết thảy, phát huy lực lượng tối cường, đương nhiên có lẽ chính ngươi cũng không tìm ra điểm mạnh nhất của ngươi ở đâu.

- Không có bất kỳ một loại kiếm thuật nào hoàn mỹ cả, ta đương nhiên cũng có chỗ thiếu hụt, cám ơn ngươi giúp ta chỉ ra, tuy rằng ngươi thua nhưng vẫn đáng giá kiêu ngạo.

Lâm Phong nhìn thanh niên thiết kiếm có chút thưởng thức, hắn tùy tâm sở dục dùng kiếm, dung hợp lực lượng bí truyền, thành tựu kiếm thuật siêu phàm nhưng cũng như thanh niên thiết kiếm nói vậy, thật sự hắn không biết điểm mạnh nhất của mình ở đâu, đánh xong trận này, thật sự hắn nên suy nghĩ một chút, sáng tạo ra trước mắt có thể sáng tạo ra kiếm thuật mạnh nhất rồi, dung hợp kiếm và công pháp như thanh niên thiết kiếm, thậm chí cũng đã không cảm giác lực lượng bí truyền của hắn, bởi vì hoàn mỹ sáp nhập vào trong kiếm thuật.

- Ta hiểu ý của ngươi, ngươi cùng khác rất nhiều người, đây là thiên phú của ngươi, ta không thể nào đạt được, bởi vậy ta sẽ cố gắng đi về phía trước bằng con đường kiếm đạo của mình, chiến đấu với ngươi ta cảm thấy không tồi.

Thanh niên thiết kiếm tiếp tục mở miệng, lập tức thân ảnh bay về phía sau.

- Ta cũng giống vậy, thu được ích lợi không nhỏ.

Lâm Phong cười đáp lại, cũng không phải cứ chiến với người mạnh hơn mình mới có thể trợ giúp được, chỉ cần so tài với người có chỗ kiến thụ chính thức tại võ đạo mặc dù thực lực đối phương yếu cũng có thể ngộ được một ít gì đó, một lực lượng của cá nhân cuối cùng có hạn, ngươi không thể có tất cả ưu điểm, người võ đạo nếu có thể biển chưa trăm sông lại cố định tiêu sái con đường của mình, tiếp thu ưu điểm của người khác để hoàn thiện bản thân.

Lúc này, một người lóe lên xuất hiện, trong chớp mắt xuất hiện trước mặt Lâm Phong, đầu đội mũ lông vũ như là công tử trọc thế nhẹ nhàng nhưng đám người lại biết hắn chiến đấu cũng không nho nhã, hơn nữa tràn đầy lực lượng kinh khủng, Cửu Dương giữa trời, kiếm khí tung hoành.

- Xem ra người đạt tịch vị quán quân thử kiếm đại điển cũng không nén được tức giận.

Đám người thấy một màn này thầm nghĩ trong lòng, mà một vài trưởng bối Kiếm Sơn lại để lộ ý cười nhàn nhạt, cho dù thực lực Lâm Phong mạnh mẽ bao nhiêu, người tu kiếm khi có kiếm tu chi khí khái, mặc dù ngươi lại mạnh mẽ vẫn muốn chiến, cái này dù sao cũng chỉ Thử Kiếm Đại Điển không phải trận chiến sinh tử, phải có dung khí có thể tiếp nhận thất bại, huống hồ loại cấp bậc chiến đấu này tuyệt đối có trợ giúp cho bản thân mình, ví dụ như thanh niên thiết kiếm và Lâm Phong chiến đấu, hai người trong tâm đều có điều ngộ ra.

Nhưng Lâm Phong quả thực lợi hại, nghe nói hắn từng lấy Tôn Vũ thí giết Vũ Hoàng, đây còn chưa phát huy toàn bộ thực lực, chỉ là lực lượng kiếm đạo của hắn, loại toàn tài này thiên phú thật đáng sợ.

- Nguyện lĩnh giáo kiếm thuật các hạ.

Thanh niên đầu đội mũ lông vũ nói với Lâm Phong, kiếm trong tay hắn là một chuôi kiếm hỏa diễm vẫn chưa phải Hoàng khí, loại chiến đấu này nhờ Hoàng khí để thắng cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì, Hoàng khí mặc dù có thể tăng chiến lực nhưng người võ đạo chính thức biết rõ lúc nào thì dùng, khi gặp nguy cơ mới phóng thích Hoàng khí để tăng lực lượng của mình, loại so tài này đương nhiên lấy lực lượng bản thân rèn luyện làm chủ.

Lâm Phong khi mới bắt đầu vốn chỉ muốn chiến đấu với thanh niên thiết kiếm, nhìn một chút kiếm đạo ảnh tử Thiết Kiếm Vũ Hoàng ngày xưa, nhưng sau trận chiến đấu đó hắn cũng không ngại thử kiếm với người đạt tịch vị lần này, kiếm thuật Cửu Dương của người này cũng rất lợi hại, nếu không cũng không có khả năng đánh bại thanh niên thiết kiếm đạot được tịch vị quán quân thử kiếm đại điển lần này.

- Xuất kiếm a.

Lâm Phong bình tĩnh nói, ứng chiến.

Thanh niên gật đầu, thân ảnh lóe lên, Kiếm Lăng Không, lập tức hư không xuất hiện chín thái dương, bắn thẳng xuống đâm vào tầm mắt Lâm Phong khiến cho Lâm Phong cảm giác đôi mắt đau đớn, lại không thể nào mở mắt ra được dường như thái dương kia có thể chọc mù mắt người khác.

Một cỗ kiếm hỏa diễm đáng sợ xuất hiện trước người Lâm Phong, cảm giác nguy cơ kinh khủng truyền đến khiến cho lòng Lâm Phong khẽ run, sử dụng phong ngâm, thân ảnh Lâm Phong phiêu thối, nhanh đến đáng sợ.

- Cửu Dương Thí!

Kiếm trong tay thanh niên lóe lên, lập tức Cửu Dương hội tụ, hướng về phía trước chém giết hóa thành nhất đạo hỏa long.

- PHÁ...!

Con mắt Lâm Phong khép hờ, kiếm trong lòng bàn tay bùng nổ, Tử Vong Kiếm bổ hỏa long ra, tiếp tục trảm ra ngoài về phía trước.

Mà giờ khắc này thanh niên đã gần kề Lâm Phong trên không, mũi kiếm sở chỉ, Cửu Dương tái hiện vẫn chói mắt như cũ.

- Cửu Dương Quang Trảm.

Trong miệng thanh niên phun ra một câu lạnh lẽo lập tức Cửu Dương quang hóa thành lợi kiếm hỏa diễm, chín chuôi kiếm vây quanh chém xuống.

- Hoang Bạo!

Trường kiếm Lâm Phong phẫn nộ xoáy, kêu boong boong, run rẩy liên tục khiến cho một cỗ uy lực phá diệt ngưng tụ, lực lượng bạo phá khủng bố dung hợp với lực lượng phá diệt khiến cho màn sáng nổ tung.

- Cửu Dương Độn.

Thân ảnh thanh niên như Cửu Dương quang chợt hiện, trong chớp mắt biến mất, trực tiếp xuất hiện trước mặt Lâm Phong, kiếm đâm ra nhanh như hào quang thái dương.

- Thật lợi hại, xem ra hắn muốn lấy sét đánh không kịp bưng tai đánh bại Lâm Phong, vãn hồi một chút mặt mũi cho Kiếm Sơn.

Đám người thấy một màn này trong lòng ám run, người này kiếm thuật siêu tuyệt, uy lực đáng sợ, người có tịch vị thứ hai thử kiếm đại điển cũng bị thua một cách đơn giản, hắn lại bại cho Lâm Phong, lần thử kiếm đại điển Kiếm Sơn lần này thật sự có chút hữu danh vô thực.

- Trảm, trảm!

Lúc này đây Lâm Phong trực tiếp khí kiếm, lấy tay làm kiếm, lấy người làm kiếm, cả người dũng hiện ngập trời kiếm quang, vô pháp vô thiên, kiếm quang song thủ đồng thời chém ra, đánh trên thân kiếm hỏa diễm của đối phương.

- Hả?

Đại trưởng lão Kiếm Sơn cảm nhận được khí tức vô pháp vô thiên ánh mắt lập tức ngưng tụ, cái này dường như là Vô Thiên kiếm ý.

Bình Luận (0)
Comment