Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
--------------------------
Ngày hôm sau, trong lúc Lâm Phong và Lang Tà đanh đứng bên ngoài ngắm nhìn phương xa, đột nhiên nhìn thấy vài bóng người đi tới, mà người người cầm đầu chính là Thương Khiếu.
Sau một lát, Thương Khiếu đi tới trước mặt Lang Tà và Lâm Phong, vui vẻ nói:
- Quảng Hàn Cung Khuyết đã xuất hiện ở Hàn Nguyệt hồ.
- Đi.
Lang Tà lập tức gật đầu, chuẩn bị rời đi cùng đám người Thương Khiếu. Lúc Lâm Phong ngoảnh lại nhìn về hướng của một tòa cung điện gần đó, hắn thấy một bóng hình xinh đẹp đang nhìn hắn chằm chằm.
Lâm Phong khẽ gật đầu với Thu Nguyệt Tâm, rồi lập tức đi theo đám Lang Tà.
Lúc Lâm Phong biến mất, nụ cười trên mặt Thu Nguyệt Tâm cuyngx biến mất, thay vào đó là vẻ ưu sầu.
- Càng lúc càng mạnh, nàng ta sắp xuất hiện rồi ư!
Khi Thu Nguyệt Tâm vừa dứt lời, trên người nàng liền có một luồng vô tình chi ý xuất hiện, phảng phất như không cách nào áp chế nổi.
…..
Hàn Nguyệt hồ là một hồ nước lớn tọa lạc bên ngoài Vọng Thiên Cổ Đô. Vì nước hồ vô cùng lạnh buốt, nên nó được gọi Hàn Nguyệt. Giờ phút này, quanh Hàn Nguyệt xuất hiện không ít bóng người đanh nhìn về phía cung điện giữa hồ.
Mà trong một cổ đình ven bờ hồ đang có một mỹ nhân phiên phiên khởi vũ, vô cùng xinh đẹp.
- Quảng Hàn cung đúng như một mỹ nữ tuyệt trần, mà ta vừa yêu vừa hận. Dù biết rõ trong đó có hiểm, nhưng vẫn có vô số tuấn kiệt nguyện ý dấn thân vào nguy hiểm.
Có một người nên cạnh bờ hồ thở dài nói. Vì Quảng Hàn cung khuyết này, mà đã có không biết bao nhiêu hậu bối ưu tú đọa lạc trong đó.
Đúng lúc này, đột nhiên có một tiếng đàn dằng dặc vang lên, khiến cho mọi người chú ý. Khi họ nhìn về hướng đó, thì lập tức thấy một bóng người đang ngồi đánh đàn ở trong mây. Tiếng đàn của hắn ta vô cùng ưu nhã, phảng phất như đang hòa mình với vũ khúc của mỹ nhân trong đình.
- Cầm Thương công tử.
Mọi người lập tức nhận ra vị công tử văn nhã kia chính là Cầm Thương công tử, mặc dù tu vi của hắn không quá mạnh mẽ, nhưng lại rất có danh tiếng ở Vọng Thiên Cổ Đô.
Sau đó, Cầm Thương lại đáp xuống ven bờ hồ, mỉm cười nói:
- Không biết Cầm Thương có may mắn nhập đình, để thưởng thức điệu múa của Quảng Hàn tiên nữ không?
Trong đình liền vang lên một tiếng cười, lập tức có một giọng nói đáp lại Cầm Thương:
- Công tử đừng vội, đợi đến lúc có thuyền đi đến bên cạnh bờ, nghênh đón chư vị công tử đến bên trong Quảng Hàn cung, tiểu nữ sẽ cùng cộng hưởng phong nguyệt với công tử.
- Vậy thì tốt, Cầm Thương sẽ chờ chỗ này.
Sau khi Cầm Thương vừa dứt lời, hắn ngồi xuống, tiếp tục gảy đàn.
Một lúc sau, trong trên bầu trời đột nhiên có một luồng sát ý bùng hiện, lập tức khiến cho mọi người chú ý.
- Bạch gia, Bạch Khởi công tử cũng đến rồi.
Trong đám người kia có người nhận ra Bạch Khởi, rồi hô lên một tiếng. Khi tin tức Quảng Hàn cung khuyết sắp tái hiện ở Vọng Thiên Cổ Đô, đã kinh động không ít cổ xưa thế gia, nên mới có nhiều người đến đây như vậy.
Sau khi sát ý của Bạch Khởi dần dần nội liễm, trong hư không đột nhiên xuất hiện từng luồng khí tức nóng bỏng. Lúc mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời, họ thấy trong hư không có một bóng người như một vầng Thái Dương chói mắt. Chỉ cần hắn đứng đó đã khiến cho đôi mắt của người ta có cảm giác hơi đau đớn.
- Không ngờ thiên tài của Thái Dương Thánh tộc cũng đến đây.
Cầm Thương nhìn chằm chằm cây đàn cổ của hắn thấp giọng nói, hắn không nhìn cũng biết người đến là ai.
- Quảng Hàn cung khuyết tái hiện, nên ta tất nhiên phải đến đây xem một chút chứ.
Người thanh niên trong hư không đáp.
Ngay lúc đó, phía bắc có một bóng người áo bào xám chậm rãi đi tới. Cả người hắn dường như đều được cái áo bào xám bao phủ.
- Từ lúc nào, mà Cổ Vu tộc cũng cảm thấy hứng thú với tiên nữ của Quảng Hàn cung khuyết vậy.
Vị thiên tài Thái Dương Thánh tộc nhìn người mặc áo bào xám kia, tươi cười hỏi.
Người mặc áo bào xám ngẩng đầu lên, gỡ mũ xuống, để lộ ra khuôn mặt thanh tú phi thường tuổi trẻ. Khuôn mặt của người đó vô cùng trắng nõn và thanh tú, như một vị thư sinh vậy. Người này chính là thiên tài của Cổ Vu tộc nổi tiếng am hiểu dị chủng năng lực.
- Cái tên Sở gia kia cũng đến rồi à. Khí tức của ngươi nội liễm đến mức này, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bước vào vào Vũ Hoàng cảnh rồi.
Lúc thanh âm của vị thiên tài Cổ Vu tộc chấm dứt, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía một người thanh niên đang đi bộ tới. Người đó là nhân vật thiên tài ngàn năm khó gặp Sở gia, vì hắn có thể nuốt cổ Hoàng ý chí, nên dù chưa trở thành Vũ Hoàng, hắn đã cực kỳ nổi danh.
- Thương tộc cũng đến rồi.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người lại đưa mắt về một hướng khác. Đó đúng là hướng của đám người Thương Khiếu, Lang Tà và Lâm Phong.
- Người bên cạnh Thương Khiếu là ai vậy? Kẻ có ánh mắt thâm thúy như vậy, tuyệt không phải người Thương tộc.
Có không ít người nhìn về phía Lang Tà, nói nhỏ. Lúc vị thiên tài của Sở gia nhìn về phía Lang Tà, thì trong đôi mắt của hắn tức hiện ra vài tia dị sắc, dường như hắn đã nhận ra thân phận của Lang Tà.
- Nhìn chỗ kia kìa!
Sau một lát, mọi người lại đưa mắt về phía phương xa, ở đó đang có một người thanh niên từ từ đi tới. Người này khoác trên người một bộ thất thải trường bào, khiến cho xung quanh người hắn phát ra từng tia sáng chói mắt giống như vô số cổ ấn vậy. Mà khi mọi người nhìn thấy cổ ấn đó, họ đã nhận ra hắn là ai.
- Hắn là Độc Cô Bất Bại.
Tuy Vọng Thiên Cổ Đô mênh mông vô tận, nhưng số thế lực được mệnh danh Thánh tộc cũng chỉ có mấy nhà, mà số người có Vương thể thì lại càng ít. Độc Cô Bất Bại chính là trong đó những người có Vương thể ít ỏi đó. Nghe nói, một khi Thần Ấn Vương Thể của hắn bước vào Vũ Hoàng cảnh, thì quanh người sẽ xuất hiện 3600 cổ ấn, có thể phá hủy hết thảy.
Trừ những người này ra, hai bên hồ còn có rất nhiều tuấn kiệt, nhưng họ không có chói mắt như những người kia mà thôi.
Nếu so sánh danh vọng giữa các thiên tài đó, vị thiên tài của Sở gia và người có Thần Ấn Vương thể cao nhất. Còn Thương Khiếu, Cầm Thương công tử và Bạch Khởi đều kém một bậc. Do vị thiên tài của Thái Dương Thánh tộc không phải người ở Vọng Thiên Cổ Đô, nên mọi người cũng không biết gì về hắn. Còn người thanh niên thanh tú của Cổ Vu tộc chỉ có một số ít biết đến, nên mọi người cũng không biết thực lực của hắn thế nào. Đến bây giờ, vẫn chưa có người nào nhận ra Lang Tà và Lâm Phong, e rằng chỉ có vị thiên tài của Sở gia mới nhận biết Lang Tà.
Lúc này, Lâm Phong đang đứng bên người Lang Tà, ngắm nhìn cảnh tượng chung quanh. Vọng Thiên Cổ Đô không hổ là một trong Thập Bát Thiên Chủ thành. Tuy những người thanh niên này còn chưa đột phá Vũ Hoàng cảnh, nhưng cũng có thể đoán được thành tựu của bọn họ trong tương lai sẽ vô cùng đáng sợ. Mà đây cũng chưa phải tất cả nhân kiệt ở Vọng Thiên Cổ Đô, chỉ sợ trong đám tuấn kiệt không có đến, còn có vài vị thiên tài tuyệt diễm khác.
Bầu không khí quanh hồ cũng bắt đầu thay đổi, càng ngày càng trở nên sôi trào hơn. Tất cả những người xuất hiện ở đây đều là những người xuất sắc nhất trong thế lực của mình, nên bọn họ đều không ai phục ai. Lúc này Lâm Phong cảm nhận trong người hắn dang có một cỗ nhiệt huyết sôi trào. Chỉ có những thiên tài xuất sắc mới có thể kích phát quyết tâm trở thành cường giả của hắn.
Một lát sau, đột nhiên có một vị nữ tử xinh đẹp như một vị cửu tiên huyền nữ đi ra từ trong cung điện giữa hồ. Sau đó nàng bước lên một con thuyền, đi về phía bờ hồ.
Lúc nàng đến bên cạnh bờ, thì đôi mắt dễ thương của nàng nhìn về phía những người trên bờ, mỉm cười nói:
- Do chiếc thuyền này chỉ có thể chở một lúc chín người. Ngoại trừ tiểu nữ tử, nó chỉ có thể chở thêm tám người. Không biết tám vị công tử nào muốn lên thuyền cùng tiểu nữ không?
- Nếu một lần chỉ chở có chín người, vậy nó có chuyến sau không?
Lập tức có người hỏi mỹ nữ kia. mỹ nữ kia liền mỉm cười lắc đầu, nói:
- Vì Quảng Hàn cung không có bao nhiêu tiên nữ, nên không cách nào tiếp đãi nhiều người như vậy. Nên hôm nay chỉ có một chiếc thuyền. Mong l chư vị công tử thứ lỗi.
Lúc mọi người nghe đến đây, thì đồng tử của họ lập tức trở nên ngưng trọng. Họ cũng không ngờ, Quảng Hàn cung chỉ chọn có tám người nhập Quảng Hàn cung, nơi này có rất thanh niên ưu tú có xuất thân từ trong Cổ tộc, thậm chí cổ Thánh tộc, nên rất nhiều người đều biết mình không có hy vọng.
- Thái Dương Thánh tộc, Dương Diễm.
Vào lúc đó, vị thiên tài của Thái Dương Thánh tộc đáp xuống thuyền, chiếm cứ một cái danh ngạch.
- Sở gia Sở Xuân Thu.
Ngay sau đó, thiên tài Sở gia cũng nhanh chóng bước chân lên thuyền.
- Độc Cô gia, Độc Cô Bất Bại.
Vị thiên tài tài có Thần ấn vương thể của bay lên thuyền, chiếm một vị trí.
- Cổ Vu tộc, gọi ta Cổ Vu.
Ngươi thanh niên thanh tú của Cổ Vu tộc mặt nhẹ nhàng bước lên trên thuyền. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, mà nháy đã có bốn người đồng thời bước lên thuyền, nhưng không có ai phản đốim
- Chúng ta đi.
Lang Tà thấp giọng nói một tiếng. Rồi cả ba người lập tức nhảy lên thuyền. Khi thấy cảnh đó, thần sắc của mọi người đều trở nên rất khó coi. Vào lúc đó, Cầm Thương thu đàn, nhìn Bạch Khởi một cái. Rồi hai người lần lượt bước lên trên thuyền, nếu tính cả nữ tử xinh đẹp của Quảng Hàn cung khuyết, thì trên thuyền đã xuất hiện mười người, nhiều hơn một người.
- Chư vị công tử, hình như thừa một vị.
Vị nữ tử của Quảng Hàn cung khuyết mỉm cười nói. Những người ở đây đều là thanh niên kiệt xuất, nên bọn hắn sẽ tự mình xử lý tốt.
Lúc thanh âm của thiếu nữ kia vang lên, có không ít người đều đưa mắt nhìn về phía Lang Tà và Lâm Phong. Trong những người trên thuyền, chỉ có hai người này xa lạ, nên rất nhiều người không phục.
Cùng lúc đó, Dương Diễm cũng nhìn chằm chằm Lang Tà, Lâm Phong và Thương Khiếu, một trong ba người họ sẽ phải đi ra.
- Thương tộc, chiếm cứ nhiền danh ngạch rồi.
Dương Diễm nhàn nhạt nói một tiếng. Các thế lực khác đều chỉ có một người, mà Thương tộc lại có thể chiếm ba cái danh ngạch, nên mọi người đều nhắm vào họ.
- Cổ Giới tộc, Lang Tà!
Câu trả lời bình tĩnh của Lang Tà khiến cho trái tim của mọi người nhảy lên một cái. Họ cũng không ngờ hắn là người của Cổ Giới tộc.
- Cổ Giới tộc, Giới Vương thể Lang Tà!
Khi nói đến đây, trong ánh mắt Dương Diễm lóe lên vài tia dị sắc, khiến cho mọi người rung động. Vì Lang Tà là Giới Vương thể, nên không có người nào dám chất vấn hắn chiếm cứ một vị trí rồi!