Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Một pho tượng ở đại điện nối đến một kim sắc đại điện khác, bây giờ đang có không ít người ở đây nhưng bọn họ đều bị giữ lại, phía trước có một huyễn trận.
Phía trước huyễn trận lại có không ít người, trong đó có rất nhiều nhân vật lợi hại như Hi Hoàng, Cửu U Ma Đế, nhưng dù ai cũng bị giữ lại tại đây mà không cách nào đi qua được nó để đến bên kia đại điện.
“Oanh”
Đúng lúc này truyền đến tiếng nổ và tiếng rên, một thân ảnh đã bị đánh văng ra, người bên cạnh lập tức né ra và thân thể người đó nện thẳng xuống đất, thi thể lạnh cóng không còn dấu hiệu gì của sự sống.
- Lại một vị trận đạo đại sư chết rồi!
Ánh mắt mọi người giật giật, không ai dám bước lên, bọn họ hiện tại khong phải cường giả một phương, không phải cảnh giới đại Đế cũng không phải thuợng vị Hoàng mà chỉ bị áp chế làm người có tu vi hạ vị Hoàng thôi, sự việc rất vô lí cùng sức lực không thể nào phát huy hoàn toàn, để lại cho người Quảng Hàn cung thôi.
Lúc này một hàng tiên nữ nối đuôi nhau ra, bọn họ chính là người Quảng Hàn cung.
- Cung chủ, trận pháp này dường như đang bị người khống chế mà không ngừng biến hoá, chúng ta không thể đọc được.
Một vị tiên nữ nói ra với sắc mặt không tốt, phía sau các nàng còn có mấy vị đại sư.
- Các ngươi xác định?
Âm thanh Hi Hoàng vang lên nhẹ nhàng dường như đã biết trước.
- Cung chủ, nhất định có gười khống chế để tùy thời có thể cải biến trận pháp không cho chúg ta đọc được chứ nếu không nó đã sớm bị giải rồi.
Có người khẳng định, ánh mắt Hi Hoàng hơi động:
- Cường giả Thiên Diễn Thánh tộc đã chết hết rồi mà, nếu như nói có người sống ở đây thì cũng chỉ là ý chí lưu lại để khảo nghiệm người bên ngoài, đang làm khảo nghiệm thì không nên ngăn cản chúng ta chứ.
Hi Hoàng vừa dứt lời, ánh mắt nhìn xuyên qua trận pháp, nói:
- Viêm Đế, ngươi đã đến rồi đúng không a.
- Viêm Đé?
Mọi người hơi kinh ngạc, trong đám người có người ở Vọng Thiên Cổ Đô, đối với người thế hệ trước đương nhiên biết đến cái tên này, làm gì có ai không nghe đến tên thái tử Thiên Diễn Thánh tộc chứ, dù những cường giả mạnh mẽ của cổ Thánh tộc cũng sẽ không dễ quên.
Trận pháp trầm xuống, đúng lúc này truyền đến một âm thanh:
- Hi Hoàng, ngày xưa ngươi mang thần hồn của mình phong ấn ở đâu?
- Mộ của ta, trong một trang kinh thư.
Hi Hoàng đáp, mọi người nghe chuyện mà ngạc nhiên, phía bên kia lại truyền đến âm thanh tự giễu:
- Bên trong Tam Sinh Kinh, khi ánh sáng kia chiếu lên trời ta đã nghĩ có lẽ ngươi mang thần hồn mình phong ấn trong kinh thư không phải do chết vì đạo mà vì vừa nuôi dưỡng tâm hồn bị tổn thương cũng như có thể tìm hiểu cổ kinh, ngươi cứ thế đến ngày có thể hoàn thiện mình, nhìn thấy được ánh mặt trời.
- Tam Sinh Kinh.
Mọi người khẽ run, chẳng lẽ tin đồn khi trước là thật ư, Hi Hoàng thực cùng Tam Sinh Đại Đế tồn tại không rời ư, thậm chí còn cầm Tam Sinh Kinh, vậy không lẽ Thiên Diễn Thánh tộc bị Tam Sinh Đại Đế tiêu diệt?
Vị Hi Hoàng này ngày xưa bị thương nên mang thần hồn phong bên trong Tam Sinh Kinh để nuôi dưỡng tâm hồn và có thể tìm hiểu Tam Sinh Kinh đến tận ngàn năm sau.
Mọi người đưa mắt nhìn Hi Hoàng, nàng không hề mở miệng phủ nhận giống như đang đồng ý với đối phương.
Lại một hồi trầm mặc, lát sau có âm thanh:
- Cổ điện này là nơi tổ tiên Thiên Diễn Thánh tộc lưu lại, nó dùng để khảo nghiệm mọi người, tuyển chọn thiên tài thiên phú trác tuyệt để tiếp nhận truyền thừa của Thiên Diễn Thánh tộc và cũng để phục hưng gia tộc, đương nhiên còn một mục đích khác, nếu như ngày đó ta không chết thì nó chính là tồn tại để chờ ta đến.
- Cũng may mắn thay ta đã sống, hơn nữa còn trở lại được đây, hôm nay kẻ thù ngày xưa đều ở đây cả, nếu người nào có thể đánh chết Hi Hoàng, ta nguyện truyền thừa hết thảy của Thiên Diễn Thánh tộc cho, kể cả Thiên Diễn Thánh Kinh và các trận đạo.
Âm thanh vang vọng đánh vào lòng người, đánh chết Hi Hoàng sẽ có được truyền thừa của Thiên Diễn Thánh tộc?
- Giết Hi Hoàng!
Mọi người đưa mắt sang Hi Hoàng, giết nàng gần như giết Cửu U, khi đó còn có thể phải đắc tội Tam Sinh Đại Đế!
- Hiện tại tu vi của Hi Hoàng đã bị áp chế nên chính là cơ hội cho các ngươi, chỉ cần tham gia đánh Hi Hoàng cũng được truyền thừa Tam Sinh Kinh.
Âm thanh lại vang lên làm lay động không ít người, hiện nay tu vi của Hi Hoàng và Cửu U Ma Đế đã bị áp chế ở hạ vị Hoàng, nếu như mọi người cùng tiến lên đánh thì thật sự có thể giết đấy.
Cửu U Ma Đế chậm rãi quay sang nhìn mọi người, đồng tử của hắn như chứa một toà Cửu U ma tuyền, Cửu U khúc vang lên đánh động tâm thần họ, khi nhận ra thì sắc mặt tất cả mọi người trầm xuống lập tức bảo vệ chặt chẽ ý chí, những tên có ý chí kém đã cảm thấy mình không thể khống chế ý chí được nữa, bị Cửu U khúc nắm thóp.
- Ma khúc thật khủng khiếp!
Tất cả đều run lên, ánh mắt Cửu U Ma Đế lạnh lùng đảo qua đâm người, khúc nhạc kia cũng tiêu tán, ý tứ uy hiếp thể hiện rõ ràng!
- Xem ra ma khúc của Cửu U Ma Đế đã đạt đến trình độ xuất quỷ nhập thần, chỉ một ý niệm trong đầu đã có thể khiến cho ý cảnh trong đó ăn mòn được ý chí người khác, dù cho tu vi có bị áp chế thì chỉ cần có ma khúc đây, sao lại sợ không khống chế được người khác chứ.
Mọi người nghĩ thầm, lại càng do dự và thấp thỏm, không biết lựa chọn thế nào lại càng không ai dám đối đầu với Hi Hoàng dù cho họ đã bị áp chế rồi, bọn họ rất muốn tru sát Hi Hoàng nhưng sự thật ngay trước mắt, tiến tới chắc chắn chết, mà không ai lại muốn chết cả.
Lần lượt có thêm người đến, đám Lâm Phong cũng nằm trong số đó, đối với chuyện vừa rồi thì Lâm Phong không hiểu gì cả, chỉ thấy mọi người trong đây đều trầm mặc.
- Xem ra các ngươi không dám giết Hi Hoàng rồi.
Đúng lúc này lại vang lên âm thanh ấy, Lâm Phong vừ nghe đã cảm thấy vô cùng quen thuộc.
- Tên gia hoả Viêm Đế kia mà, hắn thế mà không thèm che giấu thanh âm luôn sao.
Trong mắt Lâm Phong loé lên tia sáng, gia hảo kia đúng thật ở trong cổ điện rồi.
- Các ngươi không dám giết hắn, ta cho các ngươi thêm một cơ hội, trong mười người thì chỉ cần giết chín người khác còn lại mình mình ta sẽ cho bước vào trận pháp và cho tiếp nhận truyền thừa để giúp ta phục hưng Thiên Diễn Thánh tộc.
Âm thanh tràn ngập lãnh ý làm mọi người thất kinh, mười người chỉ cần còn lại một người sẽ có thể thông qua?
- Tất cả những người ở đây sao không cùng người Quảng Hàn cung ta xông vào, hắn cũng chỉ có một mình thôi nên không thể cải biến trận pháp ngay được, chỉ cần đồng tâm hiệp lực thì trận phâp có thể cản đươc các ngươi sao?
Hi Hoàng đạm mạc nói:
- Chỉ cần có thể phá vỡ trận pháp này và giết gia hỏa kia, đương nhiên sẽ có được những thứ bên trong cổ điện.
- Cùng nhau đi, những người hiểu biết trận pháp cùng với tiên nữ Quảng Hàn cung hợp tác lại chắc chắn có thể phá giải trận pháp này.
Một trận đạo đại sư nói làm lay động mọi người, hiết Hi Hoàng quá khó, giết chín người cũng không dễ, làm vật có khi người chết lại là mình, phá trận cũng nguy hiểm không kém nhưng mọi người cùng chịu chung.
- Ta đồng ý.
Một người phụ hoạ.
- Chúng ta nhiều người như vậy một đường chém tới, đòng tâm hiệp lực, ai có ý động tay thì cùng tru sát, nhất định có thể phá trận pháp.
Lại có người nói, dù sao người bày trận trong cổ điện này hẳn cũng bị áp chế tu vi nên không có nhiều cường giả như bọn họ được.
Rất nhanh mọi người đã đạt thành hiệp nghị, chuẩn bị cường lực phá trận.
Lâm Phong âm thầm thay tên Viêm Đế véo một cái, nếu như nhiều người như vậy mà phá giải được trận pháp thì tên gia hoả đó sẽ chết không toàn thây mất.
- Tất cả mọi người phải tham dự, nếu không sẽ giết không tha.
Một vị cường giả quét mắt sắc bén qua đám người.
- Hiện tại chư vị đều đã đến biên trận pháp, các trận đạo đại sư sẽ ở trung tâm còn tiên nữ Quảng Hàn cung phía sau làm việc, bất kể có ân oán gì thì cũng tạm thời ném nó sang bên mà phá trận đi.
Những người này không hổ là cường giả một phương, sau khi đạt thành hiệp nghị đã phân chia rất nhanh, từng đạo thân ảnh đi đến trước, bọn người Lâm Phong cũng đứng ở lối vào trận pháp, loại cục diện này ai dám không tham dự, chỉ cần làm vậy sẽ bị chém chết đồng loạt mà không được lựa chọn, những cường giả kia đã quen thói nói năng bá đạo, ra lệnh dù cho tu vi có bị áp chế.
- Những người ở đây lập tức công kích.
Một âm thanh truyền đến làm chí khí bùng nổ cực đại, mọi người dồn lực đánh về phía trước, hư không rung chuyển nhưng những công kích này lại tiêu tan dần mà không thấy hiệu quả.
- Trận pháp này là huyễn hoá chi trận cực lớn nên dùng cường lực cũng khó mà phá vỡ.
Một vị trận đạo đại sư nói.
- Mọi người đồng thời công kích.
Lại vang lên âm thanh khi nãy, đám người lại tiếp tục tiến lên nhưng lúc này học phát hiện ra mình đang trong sương mù.
- Tiếp tục công kích.
Thanh âm vang lên tiếp tục, nhiều công kích cùng phóng ra nhưng chỉ đánh vào hư vô.
- Các ngươi đang tự tìm đường chết.
Âm thanh lạnh lùng truyền ra, mọi người nhận ra trên mặt đất các văn lộ đang toả ra hào quang sáng chói, chúng nhanh chóng biến ảo.
- Không tốt, trận pháp đang tiến hành biến đổi, mau lui.
Một tiếng kinh hô, đám người nhanh chóng lùi lại nhưng đã trễ, trận pháp nuốt họ vào mất, quang vân che khuât bầu trời tạo cho bọn họ cảm giác như đang di chuyển, bản thân đã không còn ở nơi cũ nữa.