Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Thế cục tại Chiến Vương Học Viện vẫn dương cung bạt kiếm, mang theo một luồng uy áp trầm trọng, nó hấp dẫn tất cả ánh mắt trong Thánh Thành Trung Châu.
Hạ Tiêu là thượng khách của Doanh gia, mấy ngày nay tùy thời dùng Vận Mệnh Nhãn giám thị động tĩnh của Lâm Phong, phát hiện Lâm Phong vẫn trong Chiến Vương Học Viện, còn Tiêu Vũ Thiên thì Vận Mệnh Nhãn không thể tìm thấy.
Một ngày kia, Hạ Tiêu quyết định đi đến trước Chiến Vương Học Viện, xâm nhập vào trong Chiến Vương Học Viện, dùng Vận Mệnh Nhãn quan sát nơi ở của Lâm Phong, xem có phải Tiêu Vũ Thiên biến mất bên trong Chiến Vương Học Viện hay không?
Bên ngoài Chiến Vương Học Viện.
Tứ đại Thánh Đế chia ra chấn thủ bốn phương vị, khoanh chân ngồi trong hư không, khiến cho môn sinh ra vào Chiến Vương Học Viện học viện cảm thấy kinh hãi, mỗi lần đi qua đều có một cỗ áp lực vô hình bao phủ, toàn bộ Chiến Vương Học Viện giống như thiếu đi vài phần sinh cơ vì loại áp vô hình lực này, cho đến hiện tại các lão tổ Chiến Vương Học Viện vẫn không thể nghĩ ra biện pháp giải quyết.
Lúc này, xa xa có một nhóm thân ảnh cuồn cuộn đi đến, đám người này chính là Hạ Tiêu, chỉ thấy cước bộ của Hạ Tiêu đi thẳng vào trong học viện, nhưng lúc gần đến, đột nhiên có một đạo thân ảnh già nua ngăn cản trước người Hạ Tiêu, thản nhiên nói:
- Người phương nào?
- Hạ Tiêu của Hạ gia tại Thiên Nguyên cố đô.
Hạ Tiêu bình tĩnh nói, Thiên Nguyên cố đô cùng Thánh Thành Trung Châu là một trong ba tòa thiên chủ thành của Thanh Tiêu đại lục, Hạ Tiêu tin tưởng tất cả cường giả đế cảnh trên Thanh Tiêu đại lục đều biết đến Hạ gia ở Thiên Nguyên cố đô, tự nhiên lão giả trước mắt của Chiến Vương Học Viện cũng không ngoại lệ.
- Người Hạ gia đến Chiến Vương Học Viện ta làm gì?
Trong mắt lão giả hiện lên một tia dị sắc, lập tức bình tĩnh nói.
- Có một số việc, ta muốn nhìn.
Hạ Tiêu an tĩnh nói.
- Từ trước đến nay Chiến Vương Học Viện và Hạ gia chưa từng có liên hệ, chúng ta không hi vọng Vận Mệnh Nhãn được sử dụng trong học viện, để nhìn một số chuyện bí mật của Chiến Vương Học Viện, cho nên Hạ Tiêu tiên sinh trở về đi.
Lão giả an tĩnh nói, khiến đồng tử Hạ Tiêu ngưng lại, hắn đến đây không phải chủ ý của Doanh gia, Doanh gia biết làm như vậy không lễ phép đối với Hạ Tiêu, dù sao Hạ Tiêu cũng không có đáp ứng cùng Chiến Vương Học Viện phát sinh tranh chấp, nhưng chính Hạ Tiêu lại muốn đến xem, nơi đây có lực lượng gì cản trở Mệnh Vận Nhãn của hắn, vì sao Tiêu Vũ Thiên lại biến mất dưới Mệnh Vận Nhãn.
Chiến Vương Học Viện đã biết tứ đại cổ Thánh Tộc thỉnh Hạ gia xuất thủ, giờ phút này họ nhìn thấy Hạ Tiêu muốn đi vào trong học viện, tự nhiên không thể đồng ý, chuyện này khiến cho đồng tử Hạ Tiêu trở nên lạnh lùng, trong mắt hiện lên một đạo hàn mang.
- Chiến Vương Học Viện tự đại như vậy sao?
Hạ Tiêu nói một tiếng lạnh nhạt, người này dĩ nhiên không cho hắn tiến nhập học viện.
- Nếu ngươi là khách, Chiến Vương Học Viện tự nhiên hoan nghênh ngươi đến, tuy nhiên việc ngươi làm ra trong lòng ngươi tự rõ, bây giờ bốn người kia vẫn còn ngồi ngoài Chiến Vương Học Viện, mà ngươi lại yêu cầu Chiến Vương Học Viện ta dùng lễ đối đãi, ngươi không cảm thấy chuyện này rất buồn cười sao?
Lão nhân châm chọc một tiếng, khiến cho Hạ Tiêu hừ lạnh, nói:
- Tốt, nếu đã như thế ta không vào học viện cũng được.
- Không tiễn.
Lão nhân thản nhiên nói, sau đó nhìn Hạ Tiêu xoay người rời đi.
Hạ Tiêu đi đến vị trí chính giữa tứ đại Thánh Đế, bốn người khẽ gật đầu với hắn, sau đó nghe thấy Hạ Tiêu nói:
- Không ngờ Chiến Vương Học Viện vì một đệ tử không tiếc đắc tội tứ đại cổ Thánh Tộc, khinh bạc Hạ Tiêu ta, ta thấy khí số của Chiến Vương Học Viện Thánh Thành Trung Châu đã hết rồi.
Thần sắc Thánh đế Cơ gia bình tĩnh, cười nói:
- Khí số Chiến Vương Học Viện như thế nào ta không biết được, nhưng Lâm Phong giết người cổ Thánh Tộc thì nhất định phải bắt được.
Mọi người nghe được lời nói này trong lòng đều ngầm hiểu, lần này Chiến Vương Học Viện thật sự đối mặt với một tràng kiếp nạn đáng sợ rồi.
Cơ gia và Doanh gia truyền thừa không biết bao nhiêu năm tháng, nội tình sâu không lường được, không có ai biết bọn họ có cường giả mạnh đến cỡ nào, có bao nhiêu vị Thánh Đế tồn tại, tuy nói một cổ Thánh Tộc không thể có nội tình sâu như học viện, nhưng tứ đại cổ Thánh Tộc liên thủ tạo thành uy hiếp thì học viện cũng không cách nào lường được, hơn nữa tứ đại học viện Thánh Thành Trung Châu luôn ganh đua nhau, có thể nghĩ Chiến Vương Học Viện thừa nhận áp lực kinh khủng như thế nào, huống hồ bên trong Chiến Vương Học Viện chưa chắc đã đồng tâm thống nhất.
Có người bình tĩnh nói, phân tích rất có lý, khiến cho không ít mọi người nhẹ gật đầu, chỉ sợ bên trong Chiến Vương Học Viện cũng có tiếng nói không đồng nhất đi.
Bên trong Tiên Sơn, có sáu vị lão nhân ngồi xung quanh một cái bàn cờ, bất kỳ một người nào trong số họ đi ra ngoài cũng có thể khiến Thánh Thành Trung Châu run lên, tất cả đều là nhân vật cấp bậc Lão Tổ, các vị Lão Tổ khác thì bên ngoài du lịch không về, bởi vậy cục diện hôm nay do mấy người trước mắt quyết định.
- Chiến Vương Học Viện đứng sừng sững ở Thánh Thành Trung Châu nhiều năm như vậy, chưa từng có bị vũ nhục như thế, mặc dù đối phương là tứ đại cổ Thánh Tộc thì như thế nào, tuyên chiến.
Thí Thiên Lão Tổ lạnh lùng nói ra, ánh mắt vô cùng sắc bén, hắn một mực xem trọng Lâm Phong, nên hắn muốn tuyên chiến.
- Ta cùng Thí Thiên cho rằng, chúng ta nên chiến.
Huyền Thiên Lão Tổ lạnh lùng nói, từ khi nào Chiến Vương Học Viện bị miệt thị như này, tứ đại Thánh Đế canh giữ ở bên ngoài học viện, chính là sỉ nhục lớn nhất của học viện.
Tru Thiên Lão Tổ không ngừng đánh cờ trên bàn, phát ra âm thanh đát đát, thái độ vẫn rất bình tĩnh, chỉ nghe hắn chậm rãi mở miệng nói:
- Trong bốn đại gia tộc Cơ gia, Doanh gia, Bùi gia, Vũ Văn gia, chỉ có Cơ gia và Doanh gia là hai cổ Thánh Tộc lâu đời nhất, nội tình Bùi gia và Vũ Văn gia cũng không chút nào kém biệt, nói như vậy chư vị đều rõ ràng lực lượng của tứ đại cổ Thánh Tộc, tuyên chiến rất dễ nhưng sau đó thì sao, Chiến Vương Học Viện sẽ xuống dốc, bị ba đại học viện khác hất ra ngoài!
- Chiến Vương Học Viện thu nhận đệ tử trong Thánh Thành Trung Châu cùng các cổ Thánh Tộc có quan hệ không tệ, Cơ Thương vẫn là người ta xem trọng, tuy nói hắn bại bởi Lâm Phong, nhưng chúng ta không thể phủ nhận thiên phú của hắn, có khi nào mọi người nghĩ, làm như vậy vì một đệ tử có đáng giá hay không.
Mặt một vị Lão Tổ khác nói tiếp.
- Cứ như ngươi nói, chúng ta phải giao nộp đệ tử trong học viện ra, chắp hai tay đưa cho tứ đại cổ Thánh Tộc xử trí?
Thí Thiên Lão Tổ phẫn nộ nói.
- Hoang đường, không nói đến thiên phú của Lâm Phong, cho dù đó là đệ tử bình thường thì chúng ta cũng không thể làm như vậy, dưới sự uy hiếp của tứ đại cổ Thánh Tộc giao môn sinh người ta, Chiến Vương Học Viện còn mặt mũi nào đặt chân tại Thánh Thành Trung Châu chiêu thu đệ tử nữa.
Huyền Thiên Lão Tổ cũng tỏ ra rất tức giận, việc nhục nhã như thế, hắn không làm được.
Các vị Lão Tổ nói ra cái nhìn của mình xong, không gian đột nhiên trở nên an tĩnh, không phải ý kiến của tất cả lão tổ Chiến Vương Học Viện đều đồng nhất, ví dụ như Tru Thiên Lão Tổ và Thông Thiên Lão Tổ chẳng hạn, hai người bọn họ có quan hệ rất thân thiết với Cơ Thương, thậm chí người ta có thể coi bọn họ như lão sư của Cơ Thương, Lâm Phong là người Huyền Thiên Lão Tổ và Thí Thiên Lão Tổ phát giác coi trọng, hai người bọn họ tự nhiên toàn lực bảo vệ.
Đương nhiên, hai vị Lão Tổ kia cũng có khuynh hướng bảo vệ như Thí Thiên Lão Tổ bên này, dù sao Lâm Phong cũng là môn nhân Chiến Vương Học Viện, hơn nữa thiên phú rất cường đại, nhưng bởi vì Lâm Phong mà bọn họ phải đối mặt với tứ đại cổ Thánh Tộc, chuyện này khiến bọn họ cảm thấy được một trận áp lực, tuy bọn họ không e ngại mấy cái cổ Thánh Tộc, nhưng tuyên chiến dễ dàng như thế có chút hơi thái quá.
- Bất kể như thế nào, Chiến Vương Học Viện không có khả giao Lâm Phong ra, nếu các ngươi không chiến, một mực giữ thế giằng co như vậy đi.
Thí Thiên Lão Tổ cường thế nói, còn những người khác trầm mặc không nói gì, cho dù họ muốn giao Lâm Phong ra thì họ cũng không dám mở miệng nói.
Cục diện giằng co như thế kéo dài không ít thời gian, tứ đại Thánh Đế vẫn đứng ngoài Chiến Vương Học Viện như trước, mà Chiến Vương Học Viện cũng không có động tĩnh gì, tất cả đều trở nên an tĩnh, nhưng nó lại giống sự yên tĩnh trước cuồng phong, tất cả ánh mắt trong Thánh Thành Trung Châu chưa từng rời đi Chiến Vương Học Viện, cuối cùng việc của Lâm Phong sẽ như thế nào, Chiến Vương Học Viện sẽ làm ra lựa chọn gì.
Một ngày kia, Thanh Phượng dẫn theo Kim Ô đi khỏi Chiến Vương Học Viện, không nói sẽ đi nơi nào, khi nàng trở về mang theo một cái tin tức vô cùng tốt cho Lâm Phong, để Lâm Phong chờ đợi thời cơ, chuẩn bị rời khỏi Chiến Vương Học Viện.
Người Thiên Đài nghi hoặc, không biết Thanh Phượng lấy đâu ra tự tin như vậy, tứ đại Thánh Đế cổ Thánh Tộc đã nói, nếu Lâm Phong bước ra khỏi Chiến Vương Học Viện, bọn họ sẽ xuất thủ, đối Lâm Phong mà nói chuyện như vậy tuyệt đối là tai nạn.
Một ngày kia, Giới Vương thể Lang Tà và Lâm Phong liên lạc với nhau, hắn đồng dạng mang cho Lâm Phong một cái tin tức tốt, nói cho Lâm Phong biết, nếu hắn muốn ra khỏi Chiến Vương Học Viện, có thể tùy thời nói cho Lang Tà.
Một ngày kia, Lâm Phong đứng trước thác nước, ngẫm nghĩ hồi lâu rồi cũng lập tức xoay người, hướng đến phương hướng nào đó của Chiến Vương Học Viện đi đến, cuối cùng một mình một người, bước chân vào trong Tiên Sơn!