Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Hôm nay Chiến Vương Học Viện vẫn an tĩnh như trước, tứ đại Thánh Đế vẫn bao vây bên ngoài Chiến Vương Học Viện, khoảng thời gian yên tĩnh này không có biến hóa gì xảy ra.
Tuy nhiên hôm nay, Lâm Phong bên trong Chiến Vương Học Viện lại nhận được hồi âm, hắn đứng dậy, một mình một người, chậm rãi đi ra bên ngoài Chiến Vương Học Viện.
- Lâm Phong, đi đâu vậy?
Môn sinh bên trong Chiến Vương Học Viện nhìn thấy Lâm Phong đều ngưng lại, trong lòng có chút gì đó hơi rung động, hôm nay không chỉ có người Chiến Vương Học Viện nhìn chăm chú vào Lâm Phong, mà tất cả mọi người trong Thánh Thành Trung Châu đều nhìn vào hắn, vì họ muốn biết ân oán giữa Lâm Phong và tứ đại cổ Thánh Tộc sẽ kết thúc như thế nào.
- Hắn muốn đi ra ngoài, rời khỏi Chiến Vương Học Viện.
Người trong học viện thấy phương hướng Lâm Phong đi, trong lòng càng cảm thấy kinh hãi, có không ít người đi theo sau lưng Lâm Phong, muốn nhìn xem hắn có thật sự đi ra ngoài hay không.
Không bao lâu sau, Lâm Phong thật sự đi tới cửa ra vào Chiến Vương Học Viện, hướng ra bên ngoài bước đi, khiến cho tâm thần tất cả mọi người rung động.
Lâm Phong, dĩ nhiên ra khỏi Chiến Vương Học Viện.
Thời điểm Lâm Phong bước ra khỏi Chiến Vương Học Viện, có vô số người hiếu kỳ đi tới bên này, giờ khắc này Lâm Phong cảm thấy một luồng áp lực đáng sợ phủ xuống người mình, tuy nhiên hắn vẫn ngẩng cao đầu lên như trước, ánh mắt lạnh lẽo như hàn băng nhìn thẳng về phía tứ đại Thánh Đế trong không trung cách đó không xa.
- Rốt cục cũng chịu đi ra rồi sao?
Thánh Đế Cơ gia cười lạnh một tiếng, bàn tay hắn run lên, trong hư không xuất hiện một cái đại thủ ấn màu vàng, chế trụ thân thể Lâm Phong lại, khiến cả người Lâm Phong giống như bị cố định lại một chỗ, cước bộ của hắn không thể di động mảy may.
- Buông hắn ra!
Một đạo âm thanh lạnh như băng chậm rãi truyền ra, chỉ thấy trong học viện có hai đạo thân ảnh chân đạp hư không bước ra, rõ ràng là hai vị nhân vật Lão Tổ, Thí Thiên Lão Tổ và với Huyền Thiên Lão Tổ.
- Hai vị Lão Tổ thật sự muốn can thiệp?
Thánh Đế Cơ gia nói ra một câu lạnh như băng.
- Ta bảo ngươi buông...ra.
Một luồng uy áp kinh khủng như cuồng phong bạo vũ nổi lên trong hư không hình thành một cơn lốc đáng sợ, khiến toàn bộ không gian đột nhiên trở nên cuồng loạn.
- Hôm nay, chúng ta nhất định phải bắt được Lâm Phong.
Thánh Đế Cơ gia thu bàn tay về, nói ra một câu băng hàn, nhưng đúng lúc này Lâm Phong đột nhiên dậm chân vào hư không, bước về phía trước, khiến cho đồng tử của tứ đại Thánh Đế đều ngưng lại, Lâm Phong cứ như vậy đi qua bọn hắn, còn hai vị lão tổ Chiến Vương Học Viện thì thủ hộ bên người Lâm Phong, cùng với hắn bước ra ngoài Chiến Vương Học Viện, đi vào Thánh Thành Trung Châu.
Chuyện này giống như một cái tín hiệu, tứ đại cổ Thánh Tộc tới bắt người đi, Lâm Phong ta cùng với Chiến Vương Học Viện sẽ chờ các ngươi!
Hôm nay Cơ gia, Doanh gia, Vũ Văn gia, Bùi gia, đều có người từ trong tộc bước ra, tất cả bọn họ đều đi về một hướng, trong lúc nhất thời nơi bọn họ đi qua thiên địa giống như bị rung động.
Từng đạo phù quang xẹt qua hư không, vô số người ngẩng đầu lên nhìn về phía mấy thân ảnh vừa đi ngang qua, bọn họ cảm giác linh hồn mình hơi run rẩy, chỉ có một tia uy áp cũng khiến bọn họ tràn ngập cảm giác kinh hãi, chỉ sợ đây là cỗ lực lượng đáng sợ nhất Thánh Thành Trung Châu rồi.
Trên bầu trời Thánh Thành Trung Châu thỉnh thoảng có mây trắng phiêu động tạo ra khung cảnh thoáng đãng và an bình, nhưng lúc này trên bầu trời lại có ba đạo thân ảnh bước chậm rãi trên hư không, ba người này nhìn có chút cổ quái, bởi vì người đi đầu tiên là một thanh niên có tu vi Trung Vị Hoàng, nhưng hai người phía sau hắn..., cái loại hơi thở này lại làm cho người ta cảm thấy run sợ, không biết họ là tồn tại cấp bậc gì.
Sau lưng bọn họ có rất nhiều thân ảnh đi theo, nhưng rõ ràng nhất chỉ có bốn người, hơi thở của bốn người này cũng phi thường đáng sợ, giống như một pho tượng, liếc mắt liền làm cho người ta cảm thấy tâm thần tùy thời run lên, họ tuyệt đối là nhân vật siêu cấp kinh khủng.
- Đó là Lâm Phong, ta đã từng nhìn thấy hắn!
- Lâm Phong, hắn dĩ nhiên đi ra ngoài Chiến Vương Học Viện, nói như vậy, bốn người phía sau chính là tứ đại Thánh Đế của bốn đại cổ tộc.
- Lâm Phong thật to gan, hắn dĩ nhiên đi ra ngoài Chiến Vương Học Viện, chỉ có hai vị cường giả hộ vệ hắn, hai người này định tuyên chiến với tứ đại cổ Thánh Tộc sao? chẳng lẽ họ không sợ thất bại.
- Lâm Phong khí định thần nhàn, chẳng lẽ hắn có con bài chưa lật, nên mới bình tĩnh bước đi trong Thánh Thành Trung Châu như thế, từ khi hắn bước ra khỏi Chiến Vương Học Viện một khắc kia, đã có ý nghĩa tuyên chiến trong đó rồi, không bao lâu nữa, những nhân vật tuyệt đỉnh có thể so với lão tổ trong Chiến Vương Học Viện của tứ đại cổ tộc sẽ đi ra.
Vô số người nghị luận ở dưới, còn trên không trung đã có mấy đạo thân ảnh lóe lên, theo sau Lâm Phong, đúng vào lúc này, một luồng uy áp đáng sợ từ đằng xa phủ xuống.
- Đông!
Một tiếng chuông rung trời vang lên, khiến không gian nứt toác, một đạo lưu quang phóng tới, nhưng đột nhiên dừng lại ở giữa, khiến cho mọi người có thể nhìn rõ hắn là ai, đây là một vị lão giả mặc trường bào màu vàng, hình như thân thể hơi còng một chút, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến cái khí thế tuyệt đỉnh kia, một đôi mắt sắc bén làm cho hư không rung động léo sáng.
- Cơ Phá Thiên.
Thí Thiên Lão Tổ nhìn thấy người mới đến thì trong miệng liền phun ra một đạo thanh âm lạnh lùng, khiến cho một số lão nhân hơi chấn động trong lòng, Cơ Phá Thiên, người này lão tổ tông của Cơ gia Cơ Phá Thiên, hắn tự mình đến đây.
- Thí Thiên Lão Tổ, Cơ gia ta không mong muốn trở mặt với Chiến Vương Học Viện, lão giao Lâm Phong cho chúng ta đi.
Giọng nói của Cơ Phá Thiên quanh quẩn trong thiên địa giống như tồn tại mãi mãi không tan biến, khiến cho rất nhiều người có thể nghe được.
- Dựa vào ngươi còn chưa đủ.
Thí Thiên Lão Tổ nói ra một câu đạm mạc.
- Thêm ta nữa thì sao.
Xa xa, có từng đạo âm thanh cuồn cuộn truyền đến, khiến cho tâm thần đám người tùy thời nhảy lên, một đạo thân ảnh từ trên vòm trời hạ xuống, tóc dài theo gió vũ động, tạo thành dáng vẻ cuồng loạn, duy ngã độc tôn, tướng mạo người này thoạt nhìn chỉ như trung niên, nhưng sắc mặt lạnh lùng vô cùng, tóc đen sắc bén như là kiếm, ánh mắt khiến hư không rung động.
- Doanh Tử Sở!
Thí Thiên Lão Tổ nhìn người đến, nhưng không lộ ra vẻ kinh ngạc, tuy nhiên thanh âm của hắn lại khiến cho những người khác run sợ, Doanh Tử Sở - nhân vật yêu nghiệt ngàn năm trước của Doanh gia, hôm nay nhìn hắn như người trẻ tuổi nhưng mọi người đều biết, hắn đã là lão quái vật ngàn năm, đương nhiên người này so với Cơ Phá Thiên vẫn được xem như người trẻ tuổi.
- Còn có chúng ta.
Hai đạo thân ảnh đồng thời phiêu đãng mà đến, một người mặc thanh sam, còn người còn lại mặc tử bào, hai người đều có một điểm giống nhau, đó là cái khí chất kinh khủng đang lộ ra ngoài kia.
- Vũ Văn Thái Sơn, Bùi Trọng Dương.
Mỗi một cái tên được đọc lên lại khiến tâm thần đám người run rẩy, tứ đại cổ Thánh Tộc đến bắt người.
- Thí Thiên Lão Tổ, Huyền Thiên Lão Tổ, giao người ra đi.
Doanh Tử Sở bình tĩnh nói.
- Lâm Phong ta có mặt mũi thật lớn, tứ đại cổ Thánh Tộc có bao nhiêu Thánh Đế đều xuất động vì ta.
Lâm Phong nhìn về phía những nhân vật tuyệt đỉnh kia bằng ánh mắt rét lạnh, sau đó dùng giọng nói bất khuất, không phục nói:
Nếu các ngươi muốn bắt ta thì phải nhìn xem tứ đại cổ Thánh Tộc có bao nhiêu nội tình .
- Ta hiểu rõ tự tin của ngươi đến từ đâu, các vị bằng hữu Yêu Giới ra đây đi.
Cơ Phá Thiên thản nhiên nói, lập tức, một luồng yêu khí mênh mông càn quét thiên địa, từ trong hư không cuồn cuộn đập xuống, ba vị nhân vật bá chủ Yêu Giới xuất hiện.
- Tiền bối.
Lâm Phong khẽ gật đầu với ba người trong hư không.
- Uh.
Lão giả cầm đầu đáp lại một tiếng, ánh mắt lập tức nhìn về phía tứ đại Thánh Đế, thản nhiên nói:
- Tứ đại cổ Thánh Tộc liên thủ đối phó một tiểu bối Trung Vị Hoàng, buồn cười thật.
- Ba huynh đệ ngươi không ở Vọng Thiên Cổ Đô, chạy đến Thánh Thành Trung Châu xem náo nhiệt gì, chỉ bằng các ngươi, đã muốn ngăn cản chúng ta bắt Lâm Phong hay sao?
Ánh mắt Doanh Tử Sở xuyên thấu hư không nhìn về phía ba tôn cổ yêu kia, một luồng ý chí kinh khủng tràn ngập không gian, bao phủ thiên địa.
- Ngươi có khả năng thì thử xem.
- Vậy ta đây sẽ thử.
Giờ khắc này, một luồng hơi thở kinh khủng phủ kín thiên địa, thân thể những người ở ngoài xa lui lại, chiến đấu loại này hủy thiên diệt địa, nếu như lan đến gần bọn họ chỉ sợ xương cốt bọn họ cũng không còn.
- Ta nghe nói uy danh của Thí Thiên Lão Tổ đã lâu, hôm nay Cơ Phá Thiên xin lãnh giáo một phen.
Cơ Phá Thiên bước ra một bước nói.
Thí Thiên Lão Tổ như thế nào lại sợ hắn, thân ảnh đồng dạng lóe ra, bước chân chậm ra tiến về trước, nơi hai người đi qua, nổi lên một cái vòi rồng, ầm ầm gầm thét, thân thể hai người nhìn như rất chậm, nhưng lại đụng vào nhau trong nháy mắt, bình tĩnh đánh ra một đạo chưởng lực, khiến thiên địa giống như bị lật nhào.
- Phù phù.... . .
Mấy người ở xa có thực lực không đủ phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, thân thể bạo lui về sao, sắc mặt những người khác cũng tái nhợt, bọn họ cảm giác tâm thần bị xuất ra ngoài.
Trái tim và huyết nhục của Lâm Phong cũng hung hăng nhảy lên, cổ họng ngòn ngọt, trong lòng hoảng hốt, thực lực của những người này thật đáng sợ, va chạm một lượt cũng khiến cho thiên địa cộng minh.
- Huyền Thiên Lão Tổ.
Ánh mắt Doanh Tử Sở nhìn về phía Huyền Thiên Lão Tổ, thân thể hai người lập tức bay lên trời, mọi người thấy vậy liền lui xa.
Vũ Văn Thái Sơn cùng với Bùi Trọng Dương đi về phía ba người Yêu Giới, ba nhân vật bá chủ Yêu Giới chỉ cần một người đối phó lão đại của bọn họ, hai người còn lại giao cho Bùi Trọng Dương.
Phía sau còn có bốn vị cường giả Thánh Đế đang chậm rãi bước về phía Lâm Phong, uy áp bực này khiến cho Lâm Phong không cách nào nhúc nhích.
- Ta ngược lại muốn nhìn xem, ai có thể bảo lãnh ngươi.
Thánh Đế Cơ gia đạm mạc nói một tiếng, thân ảnh chợt loé lên, đánh về phía Lâm Phong, khi hai cái chưởng ấn hư ảo chụp tới người Lâm Phong, hắn phát hiện ra mình chụp vào hư không, dĩ nhiên không có bắt được Lâm Phong, Lâm Phong vẫn đứng đằng kia như trước, trôi nổi trong hư không, giống như không cùng một không gian vậy, ánh mắt Lâm Phong lãnh đạm nhìn hắn.
- Ai?
Thánh Đế Cơ gia quát lên một tiếng, trước người của hắn có một bàn tay chậm rãi vươn ra, chộp lấy thân thể hắn, khiến thân hình hắn bạo lui về sau!