Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 2116 - Mỹ Nữ Đánh Cược

Mỹ nữ đánh cược Mỹ nữ đánh cược viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

Lâm Phong bước vào cánh cửa kia, trước mặt hắn xuất hiện một mảnh không gian đặc biệt, từng đạo văn lộ đan chéo vào nhau, phía trước có một bức trận đạo đồ phổ.

- Thiên Trận Kỳ Phủ thật thú vị, muốn bước vào trong trước tiên phải phá mở Thiên Trận Bia, sau đó lại phá chín trăm chín mươi chín trận đạo, mới có thể chân chính trở thành một thành viên của Thiên Trận Kỳ Phủ.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, đối với chuyện diễn ra trước mắt, hắn đã sớm biết được từ trong miệng đám người bị hắn nhốt bên trong thế giới võ hồn, Thiên Trận Bia kiểm tra đo lường khả năng nhìn thấu trận đạo của một người, nếu như cả năng lực nhìn thấu cũng không rõ, sẽ không xứng tiến vào trận môn.

Sau Thiên Trận Bia thiếp lập chín trăm chín mươi chín trận đạo, chín trăm chín mươi chín cánh cửa, phía trước là trận pháp chỉ dẫn ngươi nhập môn, phía sau dần dần tới phá trận, độ khó tăng dần, đến khi ngươi có thể phá giải chín trăm chín mươi trận, cho dù ngươi trước giờ chưa từng tiếp xúc với trận pháp thì cũng sẽ trở thành một vị cao thủ trận đạo, có cơ sở vững chắc.

Đây là yêu cầu nhập môn của Thiên Trận Kỳ Phủ, nếu như không thể bước vào cánh cửa thứ chín trăm chín mươi chín phiến này, tu trận vô ích, không có thiên phú trận đạo, nên tự mình rời đi.

Đương nhiên, rất nhiều người khi tiến vào Thiên Trận Kỳ Phủ đã có trình độ trận đạo không hề yếu, thậm chí bản thân họ cũng rất mạnh, như vậy bọn họ có thể không cần phí quá nhiều lực lượng để thông qua cánh cửa thứ chín trăm chín mươi chín, vì vậy, người của Thiên Trận Kỳ Phủ tạo nên cái này sẽ dựa vào thời gian nhập môn để phỏng đoán trình độ trận đạo hoặc thiên phú trận đạo của người tới như thế nào.

Lâm Phong lập tức giẫm chân tại chỗ, dưới chân hắn bắt đầu hình thành các trận văn đang đan vào nhau, sau một lát, từng đạo trận đạo văn lộ hoàn chỉnh hoàn toàn thành hình, đại môn phía trước mở ra.

Bước vào trong cánh cửa thứ hai, vẫn là trận pháp nhập môn, Lâm Phong dễ dàng đi qua như đang đi trên mặt đất bằng phẳng, không chút chông gai, rất nhanh, Lâm Phong đã đi qua chín mươi chín cánh cửa, bắt đầu từ đơn giản sang phức tạp.

Sau nửa canh giờ, Lâm Phong đã thông qua sáu trăm cánh cửa, tốc độ có thể nói nhanh đến cực đại, mỗi một cánh cửa cơ hồ chỉ trong vài hơi thở đã có thể thông qua, có thể thấy được hiệu suất của hắn khủng bố đến mức nào.

Nhưng mà giờ phút này, trận đạo rốt cục cũng bắt đầu trở nên phức tạp hơn, nghìn vạn sợi tơ từ tám hướng vọt tới, bao phủ trên người Lâm Phong, giống như hội tụ thành một tòa mê cung, làm cho người ta khó có thể nhìn ra đường đi.

- Cho dù ta cũng phải dùng một chút thời gian để suy xét mới có thể vượt qua trận đạo này, nếu như một con người tinh khiết mới bước vào Thiên Trận Kỳ Phủ mà nói, không biết phải dùng bao nhiêu thời gian mới có thể bước qua chín trăm chín mươi chín cánh cửa này.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, tiếp tục tiến lên, hai canh giờ sau, hắn đi tới cánh cửa thứ tám trăm.

Lúc này, giữa Thiên Trận Kỳ Phủ, có một tòa cự phong, phía trên tòa cự phong này, có chín trăm chín mươi quang điểm không ngừng lóe lên ánh sáng, hiện giờ đã có hơn tám trăm quang điểm, chuyện này cũng mang ý nghĩa có người đã thông qua hơn tám trăm cánh cửa.

Toà cự phong này, người của Thiên Trận Kỳ Phủ chỉ cần đứng nơi có tầm nhìn tốt đều có thể nhìn thấy những quang điểm đang sáng lên kia, lúc này, có rất nhiều đạo ánh mắt đồng thời ném về phía này.

- Người này hình như đi vào trận môn chưa được bao lâu.

Lúc này, giữa hư không, có người hồ nghi mở miệng, cao giọng nói:

- Không biết có ai chú ý đến thời gian đạo quang điểm đầu tiên sáng lên không nhỉ?

- Nhiều hơn hai canh giờ một chút, ta chú ý thấy hắn tiến vào trận môn, thời gian tuyệt đối không vượt qua ba canh giờ.

Giữa Thiên Trận Kỳ Phủ, có người đứng trên hư không, chậm rãi mở miệng.

- Ngươi nói cái gì, nhiều hơn hai canh giờ mà hắn đã đi qua tám trăm cánh cửa, Diêu Thanh Sơn, ngươi xác định ngươi không có nhớ lầm?

Có âm thanh nghi ngờ vang lên.

- Đúng, nhiều hơn hai canh giờ đã đi qua tám trăm cánh cửa, chẳng phải chính là thời gian ngắn nhất hay sao, này sao có thể như thế.

- Ta Diêu Thanh Sơn không đến mức nói bậy, ba canh giờ trước ta không nhìn thấy ánh sáng sáng lên.

- Thời điểm ta nhìn thấy quang điểm đầu tiên sáng lên cụ thể chắc hai canh giờ trước, khi đó, vừa vặn sáng lên tia sáng thứ chín, ta không có chú ý đến.

Lúc này, lại một người mở miệng nói, nhất thời mọi người cả kinh trong lòng, người này là một nhân vật phi thường lợi hại, tuyệt đối sẽ không nói láo, hơn nữa có hai người có thể chứng minh, căn bản không cần hoài nghi.

- Người có năng lực có thể đi qua tám trăm cánh cửa trong vòng hai canh giờ, chín cánh cửa đầu tiên không cần lưu ý tới, người này nhiều hơn hai canh giờ đã bước qua tám trăm cánh cửa, rất có khả năng chỉ trong vòng năm canh giờ sẽ thông qua khảo nghiệm chín trăm chín mươi chín cánh cửa, bước vào Thiên Trận Kỳ Phủ, năm canh giờ, trong lịch sử của Thiên Trận Kỳ Phủ, có thể trực tiếp tiến vào bảng xếp hạng năm trăm người lợi hại nhất.

- Ha ha, xem ra Thiên Trận Kỳ Phủ ta sắp xuất hiện một nhân vật có trình độ trận đạo cực kỳ lợi hại.

Âm thanh lanh lảnh cuồn cuộn truyền tới, một trăm người lợi hại nhất trong lịch sử, tuyệt đối là phi thường khủng bố, thời gian truyền thừa của Thiên Trận Kỳ Phủ cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng rồi.

- Ừm, quả thật lợi hại, cho dù ta hiện tại cũng không có biện pháp trong vòng năm canh giờ thông qua khảo nghiệm chín trăm chín mươi chín trận đạo kia.

Có một vị cường giả thừa nhận nói, ngay lập tức không ít người đều gật đầu, năng lực trận đạo của cường giả còn chưa tiến vào Thiên Trận Kỳ Phủ kia, có thể còn mạnh hơn so với bọn họ.

- Đã tám trăm ba mươi đạo ánh sáng, không nhất định phải đến năm canh giờ đâu.

Có người mở miệng nói, ngay lập tức mọi người đều nhìn về phía đó, đồng tử tất cả đều khẽ co rút lại, tốc độ quả thật rất nhanh.

- Thú vị.

Chỉ thấy lúc này, một đạo thân ảnh buông xuống tại một tòa Kình Thiên Phong phía trước tòa cự phong kia, đỉnh núi chỉ có thể tiếp nhận một người, người nọ đứng nơi đó, nhìn về ánh sáng phía trước.

- Thiên Mạc, hắn cũng bị thu hút đến đây.

Mọi người nhìn người nọ, thần sắc sững lại.

- Cố Sơn Thu, ngươi cho rằng hắn có thể sử dụng thời gian bao lâu để bước qua tất cả cánh cửa.

Ánh mắt Thiên Mạc nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy lại có một người đang chậm rãi tiến đến, rõ ràng chính là Cố Sơn Thu.

- Sớm muộn trong vòng năm canh giờ, hắn nhất định am hiểu trận đạo, vì thế những cửa phía trước đối với hắn rất thoải mái, chẳng qua phía sau cũng sẽ không đơn giản như vậy.

- Có lẽ sẽ vượt qua năm canh giờ.

- Có lẽ bốn canh giờ đủ rồi.

Liên tục có hai đạo thân ảnh tiến đến, hơn nữa lúc này đây là thanh âm của nữ tử.

- Nguyệt Khinh Sa cùng Tuyết Lạc, xem ra cao thủ trận đạo sắp nhập môn này thu hút không ít người xuất hiện.

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, mấy người này, đều là nhân vật phi thường lợi hại của Thiên Trận Kỳ Phủ.

- Thời điểm trước đây khi Diệp Khuyết bước vào Thiên Trận Kỳ Phủ, trải qua năm canh giờ, hắn là một người gần đây nhất của Thiên Trận Kỳ Phủ dùng năm canh giờ để thông qua khảo nghiệm, người làm được trước Diệp Khuyết mà vẫn còn ở Thiên Trận Kỳ Phủ, chỉ sợ cũng cũng chỉ có hai tên kia, người này muốn thông qua trong vòng năm canh giờ, sợ không dễ dàng.

Tuyết Lạc mở miệng nói.

- Không có gì không thể, thời đại nào mà không xuất hiện nhân vật lợi hại, ngươi có thể xác định chúng ta không thể nhìn thấy sao.

Nguyệt Khinh Sa cười nói:

- Ta tin tưởng rằng, người này sẽ dùng bốn canh giờ bước vào Thiên Trận Kỳ Phủ.

- Ha ha, hai vị mỹ nữ lại bắt đầu tranh đấu rồi.

Thiên Mạc sang sảng cười nói, hai người Tuyết Lạc cùng Nguyệt Khinh Sa, từ trước đến nay thích tranh đấu, hơn nữa thực lực cùng năng lực trận pháp của các nàng cũng đều có chút lợi hại, thuộc hàng đầu trong Thiên Trận Kỳ Phủ.

- Có liên quan gì đến ngươi.

Nguyệt Khinh Sa khinh thường nói.

- Đánh cuộc như thế nào, nếu như ngươi nói, hắn làm được chỉ trong bốn canh giờ, xem như ngươi thắng, không có làm được, ta thắng.

Tuyết Lạc nói.

- Tiền đặt cược, thời gian được tính từ lúc nào.

Nguyệt Khinh Sa đáp lại.

- Coi như hai canh giờ nữa vẫn chưa thông qua, ngươi thua, ta muốn ngươi hôn Thiên Mạc.

Tuyết Lạc lạnh nhạt nói, khiến đồng tử Thiên Mạc hiện lên một đạo ánh sáng, mà những người khác thì thầm mắng trong lòng, Tuyết Lạc này đủ tàn nhẫn, nàng trước giờ đều biết Thiên Mạc có ý tứ với Nguyệt Khinh Sa, mà Nguyệt Khinh Sa từ trước đến nay đều không quan tâm, thế nhưng lại ra điều kiện cay độc như vậy.

Nguyệt Khinh Sa mắt đẹp ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn thoáng qua cự phong, sau đó trong mắt hiện lên một đạo tia sáng kỳ dị:

- Nếu ngươi thua, ngươi phải chủ động hôn người vừa đi ra kia, vô luận hắn là ai.

- Nguyệt Khinh Sa cũng thật độc ác, thiên phú trận đạo đến loại trình độ này, là một lão nhân cũng không chừng.

Thiên Trận Kỳ Phủ, ai cũng có thể gia nhập, không giới hạn độ tuổi.

- Đáp ứng nàng, nếu như người nọ thực sự làm được, ta giúp ngươi chém hắn.

Thiên Mạc hướng Tuyết Lạc truyền âm nói, khiến cho mắt đẹp của Tuyết Lạc ngưng trọng, sau đó lại nở nụ cười, lấy địa vị của Thiên Mạc tại Thiên Trận Kỳ Phủ, cho dù giết chết một thiên tài mới nhập môn thì quá lắm chỉ bị quở trách chút ít thôi, không có khả năng sẽ làm gì hắn, thiên phú cùng với thực lực của hắn vẫn còn đặt trước mắt, chẳng qua gia hoả này đủ tàn nhẫn, không hổ độc thủ Thiên Mạc, khó trách Nguyệt Khinh Sa trước đến nay vẫn luôn chán ghét hắn, nhưng như vậy, lại đúng ý nàng.

- Ta đồng ý.

Tuyết Lạc mở miệng nói.

- Vậy chờ xem đi.

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía cự phong, mà hai vị mỹ nữ bên này đã hoàn tất đặt cược, càng ngày càng nhiều người tiến đến, ánh mắt nhìn chằm chằm cự phong kia, bốn canh giờ, quá khó khăn, nếu làm được, tài năng chắc chắn đã ngang bằng với một trăm người đứng đầu trong lịch sử.

Lâm Phong căn bản không có nghĩ đến bên ngoài lại náo nhiệt như thế, chuyện người của Thiên Trận Kỳ Phủ có thể nhìn thấy số cánh cửa hắn đã vượt qua hắn không có hỏi, cho nên, hắn chỉ im lặng tiêu sái đi qua từng cánh cửa, không nhanh không chậm, phi thường tùy ý.

- Sao lại thế này, vẫn nhanh như vậy?

Bên ngoài, đồng tử tất cả đám người đều co rút lại, chín trăm ba mươi cánh cửa, vẫn chưa tới ba canh giờ, chỉ còn lại có hơn sáu mươi cánh cửa, tốc độ của đối phương, mặc dù có giảm bớt nhưng cũng không nhiều lắm.

- Xem ra năm canh giờ quá đơn giản, chỉ nhìn xem có thể làm được trong bốn canh giờ hay không.

Đám người thầm nghĩ trong lòng, nhìn về phía hai vị mỹ nữ.

Thiên Mạc cũng nhìn chằm chằm nơi đây, Nguyệt Khinh Sa, lần này nhất định phải hôn được cô nàng này, để cho nàng ta không thể cao ngạo trước mặt mình.

Thời gian chậm rãi trôi qua, mọi người cũng không tự chủ được trở nên khẩn trương, ngày càng nhiều ánh sáng lóe ra.

- Chín trăm tám mươi cánh cửa.

Đám người nuốt nuốt nước bọt, vẫn chưa đến ba canh giờ rưỡi, chẳng qua, cánh cửa cuối cùng có chút khó.

Hai vị mỹ nữ cũng không nhịn được mà có chút khẩn trương, nhìn chằm chằm quang điểm này.

- Hảo gia hỏa, ta dù sao cũng tranh thủ cho ngươi được hôn mỹ nữ, ngươi cần phải cố gắng.

Nguyệt Khinh Sa nhàn nhạt nói, còn ánh mắt của Tuyết Lạc đã mang theo vài phần lãnh ý, gia hoả này cũng không cần đi ra nhanh như vậy chứ.

Lúc thông qua chín trăm chín mươi cánh cửa, trái tim của rất nhiều người dường như đều bắt đầu đập nhanh hơn, xem ra một nhân vật có năng lực trận đạo phi thường lợi hại , rất có thể đạt đến cấp bậc Tông Sư.

- Hai cánh cửa cuối cùng, cũng sắp hết bốn canh giờ rồi, chẳng qua chỉ cần đối phương nhanh lên, sẽ không có vấn đề.

- Một chút thời gian này, sẽ quyết định xem hai mỹ nữ ai phải hiến hôn.

- Chín trăm chín mươi tám, còn một cánh cửa cuối cùng.

Đám người trong lòng nhảy lên.

- Còn thời gian nửa nén hương cuối cùng.

Chỉ nghe Tuyết Lạc nhàn nhạt nói, Nguyệt Khinh Sa khẽ gật đầu, điểm này trái lại không thành vấn đề.

Nhịp tim đập càng lúc càng nhanh, mọi người thầm nghĩ trong lòng, vô luận hai vị mỹ nữ ai thua ai thắng, người tiến vào Thiên Trận Kỳ Phủ này, cũng là một nhân vật phi thường.

- Sáng.

Một tiếng kinh hô truyền tới, khiến cho Tuyết Lạc tim đập nhanh, còn Thiên Mạc thì thần sắc lạnh như băng, đối phương, chỉ trong vòng bốn canh giờ, thông qua .

Nguyệt Khinh Sa mắt đẹp toát ra nhàn nhạt ý cười, nói:

- Ngươi thua.

Bình Luận (0)
Comment