Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 2163 - Kết Thúc Khảo Hạch

Kết thúc khảo hạch Kết thúc khảo hạch viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

Trên hư không, cường giả Luyện Kim Sơn nhìn đám người xung quanh, lập tức tiếp tục mở miệng nói:

- Lần này, danh ngạch của Luyện Kim Sơn chỉ có ba mươi người, cho nên vẫn còn dư lại mười người.

- Vừa đủ mười liên minh, mỗi một liên minh lại lần nữa lựa chọn một người trong đó đào thải, nếu như liên minh có tranh luận, thì đấu một trận để quyết định đào thải ai, mặt khác, người đào thải có thể chọn lựa một người thắng ba trận liên tiếp tiến hành chiến đấu, người thắng thì ở lại, người thua bị đào thải.

Thanh âm bình tĩnh khiến cho không khí lại khẩn trương lần nữa, vòng đào thải cuối cùng, lúc này đây, cần đào thải mười người, vừa lúc, một liên minh đào thải một người.

- Một vòng luân chuyển đi.

Trong hư không, ánh mắt cường giả nhìn về phía một liên minh, nhìn bọn họ nói:

- Trong ba người, ai bị đào thải đây.

Sắc mặt ba người đều ngưng lại, người có chiến tích ba chiến thắng liên tiếp là nhân vật có chút lợi hại, là nhân vật tinh anh trong liên minh bại vừa rồi mới có thể đạt được chiến tích ba thắng liên tiếp, nếu như bọn họ bị liên minh bài trừ thì phải khiêu chiến với một trong mấy người kia, khó khăn rất cao, thậm chí có thể nói hy vọng vô cùng nhỏ bé.

Nhưng mà một khi quy tắc đã như thế, trong bọn họ nhất định phải có một người bị đào thải, lập tức ánh mắt hai người đồng thời dừng trên người tên còn lại, khiến cho sắc mặt người nọ vô cùng khó coi, đã chiến đấu qua, kỳ thật bọn họ đối với thực lực người trong liên minh của mình đại khái có hiểu biết, trừ phi người nọ nhìn không thấu hoặc ẩn tàng thực lực, nếu không những người khác ai mạnh ai yếu rất dễ dàng nhìn ra được, người kia bị hai người nhìn chằm chằm đúng là người yếu nhất, hắn cũng không nói gì thêm, cam nguyện đi khiêu chiến một người có chiến tích ba thắng liên tiếp mà hắn cảm thấy là người yếu nhất, tranh thủ hi vọng cuối cùng, đáng tiếc, hắn vẫn là bị thua, bại, đồng nghĩa với việc bị đào thải, không có tư cách tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ.

- Hiện tại bắt đầu đào thải nhân vật tinh anh cấp bậc thiên tài rồi.

Lâm Phong thấy hai người chiến đấu vừa rồi đều là cường giả có chút đáng sợ, các đại Cổ Thánh tộc từ ba bốn ngàn người chọn ra đội ngũ ba bốn trăm người, lại trải qua đào thải tàn khốc chỉ còn lại có ba mươi người, mức độ tàn khốc này có thể tưởng tượng được.

Một vòng tròn đào thải quay liên tục, mảnh không gian này có vẻ phá lệ trầm mặc cùng áp lực, rốt cục, đến phiên liên minh của đám người Lâm Phong khiến cho không ít người cũng phá lệ chú ý, liên minh này còn lại Ngọc Tiêu Đệ Nhất Quân Ngọc Thanh, Kim Chấn của Luyện Kim Sơn Kim, Vương thể Độc Cô Bất Bại và Lâm Phong, bốn nhân vật vô cùng lợi hại, chỉ sợ trong liên minh của bọn họ không có ai cam tâm bị đào thải đâu.

Đầu tiên, ánh mắt Kim Chấn dừng trên người Lâm Phong, mà Lâm Phong cũng đồng thời nhìn về phía Kim Chấn.

- Ngươi trực tiếp đi khiêu chiến người có chiến tích ba thắng liên tiếp đi, sau đó hai người chúng ta đấu một trận.

Lâm Phong bình tĩnh nói, khiến cho đôi mắt của Kim Chấn lạnh đến cực điểm, hắn còn chưa mở miệng, Lâm Phong đã dùng tư thái đó nói chuyện với hắn, giống như, trong liên minh của bọn họ, Kim Chấn hắn mới là người nên bị đào thải.

Ngọc Thanh đương nhiên không khả năng, Kim Chấn cùng Lâm Phong có mâu thuẫn, không liên quan đến Độc Cô Bất Bại, bởi vậy, hai người bọn họ đều muốn đào thải đối phương, cứ như vậy, Độc Cô Bất Bại kỳ thật có chút may mắn.

- Đây cũng là câu ta muốn nói với ngươi.

Kim Chấn bình tĩnh nói.

- Ngươi suy nghĩ cho kỹ đi, chiến đấu không có mắt, nếu như ngươi bị thương rồi, sau đó lại phải đi khiêu chiến nhưng sẽ không có thời gian để ngươi khôi phục đâu, nói như vậy, ngay cả tư cách tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ ngươi cũng không có.

Lâm Phong tiếp tục mở miệng, khiến cho thần sắc Kim Chấn lóe lên hàn quang đáng sợ.

- Cút ra đây.

Vừa dứt lời, thân hình hắn phủ xuống chiến đài, ánh mắt nhìn phía Lâm Phong, sát khí tràn ra, đạo uy tràn ngập, pháp tắc ngập trời.

Lâm Phong nhìn thấy Kim Chấn, bước chậm đi tới, lập tức chỉ thấy bàn tay Kim Chấn vươn ra, nhất thời giữa hư không, vô tận ánh sáng pháp tắc màu vàng hóa thành một cự chùy đáng sợ.

- Luyện khí chùy pháp sao?

Đồng tử đám người khẽ co rút lại, võ tu Luyện Kim Sơn am hiểu rèn binh khí, mà Kim Chấn chính là võ tu Luyện Kim Sơn, cho nên ở phương diện luyện khí cũng có thành tựu, giờ phút này bàn tay trong cự chuỳ của hắn, giống như một chùy đi xuống có thể đánh phá người khác, hơn nữa phía trên cự chuỳ có ánh sáng màu vàng đáng sợ lượn lờ.

Lâm Phong giẫm chận tại chỗ mà ra, trong hư không, một tiếng nổ vang lên, chỉ thấy trên người Lâm Phong, kiếm quang khủng bố hét giận dữ không dứt, một cỗ kiếm ý đáng sợ tràn ngập giữa trời đất, Lâm Phong duỗi tay, nhất thời trong hư không xuất hiện một thanh cự kiếm, hắc ám cực kiếm trầm trọng đáng sợ, nhưng lại lộ ra binh vương khí tuyệt thế sắc bén, giống như vạn binh chi tổ.

- Binh vương ý?

Đồng tử của đám người khẽ co rút lại, chẳng lẽ là võ hồn của Lâm Phong? Vì sao hắn lại có loại ý này, còn có, lực lượng pháp tắc hội tụ thành hắc ám cự kiếm kia thật khủng khiếp, rõ ràng còn mạnh hơn pháp tắc của Kim Chấn.

Kim Chấn khẽ nhíu mày, lập tức cự chuỳ vung lên, trong hư không giống như có từng đạo trận tia sáng đan vào nhau, chỉ thấy Kim Chấn bước một bước, thân thể bay lên trời, cự chuỳ theo kia từng đạo quang văn bay lên, trong nháy mắt, phong vân biến hóa, khắp thiên địa hư không giống như bị chùy ảnh bao phủ, một cỗ uy áp vô thượng tràn ngập mà ra, có thể xuyên thủng thiên địa, đánh trời xanh.

- Thật mạnh, uy áp điên cuồng tăng lên.

Đám người nhìn chằm chằm hư không, toàn bộ đều là lưu quang màu vàng, càng tụ càng mạnh, đạo uy giống như là lực lượng vô thượng vậy.

Ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng, lập tức cự kiếm điên cuồng giận dữ hét lên, tụ hợp lực lượng thiên địa giống như vạn pháp giao hòa, toàn bộ muốn dung nhập vào trong cự kiếm, đồng thời phía trước có trận văn khủng bố đan vào, tiên thai trận đạo ngưng tụ mà sinh, hóa thành chín bậc thang tiên, cự kiếm chậm rãi nhảy vào trong đó, uy áp càng ngày càng khủng bố, giống như không có bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn cản được một kiếm này.

Uy áp đáng sợ giận dữ hét lên, cự chùy của Kim Chấn đánh ra, tiếng vang thùng thùng đáng sợ nhảy lên, có khí tức vô cùng cường thịnh, giống như muốn đập vỡ mảnh thiên địa này, hung hăng đánh tới Lâm Phong, khắp hư không hóa thành một mảnh chùy ảnh cực lớn vô tận.

- Đi.

Bàn tay Lâm Phong đánh vào phía trên cự kiếm, cự kiếm xuyên qua tiên thai trận đạo, uy lực điên cuồng tăng cường, hóa thành một đạo lưu quang, xuyên thủng chùy ảnh vô tận kia, xung quanh cự kiếm xuất hiện lốc xoáy hắc ám ma đạo, xuyên qua tất cả, xuyên qua toàn bộ chùy ảnh vô tận, cự kiếm không chút hao tổn, cuối cùng, màu vàng cùng hắc ám bao phủ không gian, cự chuỳ cùng cự kiếm giống như đã xảy ra va chạm khủng bố, hư không chấn động xuất hiện sóng gợn đáng sợ, một tiếng ầm ầm bạo vang, thân thể Kim Chấn lại một lần nữa bị đẩy lui, chỉ thấy trước người hắn, cự chuỳ bị xé rách, cự kiếm vẫn bay về phía trước.

- Phá.

Kim Chấn đánh ra một đạo chưởng lực, nhất thời hư không liên tục chấn động, lực lượng vô tận đáng sợ lại lần nữa đánh vào cự kiếm, khiến cho cự kiếm không thể thừa nhận, tan vỡ ngay lập tức.

Mà đồng thời, một cỗ cơn lốc gào thét mà đến, Kim Chấn chỉ thấy một đạo quyền mang hắc ám đáng sợ mang theo ma uy khủng bố cuồn cuộn đánh về phía hắn, Kim Chấn nâng tay chống cự, nhưng mà chỉ nghe thấy tiếng vanh răng rắc truyền ra, giống như âm thanh cốt cách vỡ vụn, thân thể hắn điên cuồng lui về phía sau, nổi giận gầm lên một tiếng, ánh sáng khủng bố tiến vào trong đầu Lâm Phong.

- Chết!

Tử vong đạo nghĩa thổi quét mà ra, đồng thời Kiếm Tử Vong sát phạt mà ra, song quyền của Lâm Phong xuyên thủng thiên địa, điên cuồng oanh kích, âm thanh ầm ầm đáng sợ không ngừng vang lên, đám người chỉ thấy cả người Kim Chấn bị đánh bay, khoé miệng không ngừng tràn ra máu tươi, lập tức rơi xuống hạ không, hung hăng ngã trên mặt đất, khiến cho đám người kịch liệt chấn động .

- Thật mạnh, uy lực của cự kiếm kia, còn có lực lượng của hắn…

Đám người nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong lòng âm thầm rung động, khó trách hắn làm càn như vậy, chỉ sợ tên này đã có đầy đủ tư cách tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ.

Lâm Phong nhìn thấy Kim Chấn bò lên, thần sắc lạnh lùng, nói:

- Ngay cả tư cách nhập môn Cửu Tiêu Hội Ngộ ngươi cũng không có.

Nói xong, thân hình Lâm Phong lập tức di chuyển, đi về cột trụ của hắn, liên minh của bọn họ còn lại hắn, Ngọc Thanh và Độc Cô Bất Bại.

Trong nháy mắt, sắc mặt Kim Chấn trở nên trắng bệch, ho ra vài ngụm máu tươi, chỉ thấy cường giả Luyện Kim Sơn nói với hắn:

- Hiện tại, ngươi có thể lựa chọn khiêu chiến một người có chiến tích ba thắng liên tiếp, hoặc ỏ quyền.

Kim Chấn nghe thấy thế thần sắc khó coi đến cực điểm, với tình trạng này, hắn còn khiêu chiến người có chiến tích ba thắng liên tiếp được sao? Những người đó đều là nhân vật tinh anh cả.

- Ta... Bỏ quyền.

Ánh mắt âm độc của Kim Chấn nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, nhưng mà Lâm Phong lại trực tiếp không nhìn hắn, Kim Chấn, chẳng qua là chướng ngại vật nho nhỏ để hắn bước vào Cửu Tiêu Hội Ngộ mà thôi, rốt cục Cửu Tiêu Hội Ngộ đã mở rộng cửa chào đón hắn.

Tiếp đó, mỗi một liên minh vẫn có một người bị đào thải, cuối cùng, lúc khảo hạch hạ màn, cuối cùng chỉ còn lại đội hình ba mươi người.

- Chúc mừng chư vị.

Trong hư không cường giả khẽ cười nói với mọi người.

- Ba mươi người còn lại có thể tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, những người khác có thể có tư cách xem cuộc chiến.

Mọi người nghe thấy thế, đám người trên cột trụ lộ ra ý cười nhàn nhạt, mà người bị đào thải lại không có một chút cao hứng, chỉ có cô đơn, bọn họ chỉ có thể làm quần chúng.

- Được rồi, đi thôi. Chư vị còn một tháng cuối cùng để chuẩn bị sẵn sàng tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ.

Người nọ bình tĩnh nói, ba mươi tấm lệnh bài bay ra, dừng trước mặt người trên cột trụ, tất cả đám người đều duỗi tay tiếp nhận, trực tiếp dùng thần niệm xâm nhập vào trong đó, lệnh hóa thành ấn ký dung nhập vào trong thần niệm của bọn họ.

Lập tức, từng đạo thân ảnh lóe lên mà đi, rời khỏi bên này, một tháng cuối cùng.

Bình Luận (0)
Comment