Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Lâm Phong giẫm chân tại chỗ mà về, bên cạnh hắn, còn có mấy người ngự không mà đi, Dao Dao nhìn thấy Lâm Phong, mỉm cười nói:
- Lâm Phong ca ca, ta giúp ngươi luyện chế mấy viên đan dược, có thể khôi phục thân thể và linh hồn bị thương, nếu như ở Cửu Tiêu Hội Ngộ có gặp phải cái gì, cũng có cái để dùng, đương nhiên, tốt nhất không có chuyện gì thì hơn.
Tuy nói vô số người Cửu Tiêu đại lục hướng tới sân khấu Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng mà lần này Vận Mệnh Thần Điện chủ trì Cửu Tiêu Hội Ngộ sẽ tiến hành theo loại hình thức nào, bây giờ còn chưa có người nào biết, Thần Điện, đối với đại đa số người Cửu Tiêu đại lục mà nói, đều thuộc loại hư vô mờ mịt, có lẽ mấy thế lực khủng bố ở Thần Tiêu Thành có thể tiếp xúc đến Thần Điện.
Lâm Phong vô cùng tò mò với thứ được gọi là Thần Điện, hắn cũng không có đi tìm hiểu cái gì, hắn tin tưởng rằng một khi vào Cửu Tiêu Hội Ngộ tất cả đáp án đều sẽ được công bố.
Cửu Tiêu Hội Ngộ có thể làm cho hắn tiếp xúc với tầng lớp quan trọng ở thế giới này.
- Ta sẽ nhận an dược chữa trị linh hồn, còn mấy đan dược khác thì không cần, ta tu luyện sinh mệnh pháp tắc.
Lâm Phong khẽ nở nụ cười với Dao Dao, khiến cho ánh mắt Dao Dao nói:
- Lâm Phong ca ca ngươi thật giống như tu luyện rất nhiều lực lượng pháp tắc vậy?
- Đúng vậy, rất nhiều.
Lâm Phong gật đầu.
- Hì hì, tuy rằng ta không có biện pháp tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng vẫn có tư cách đến xem cuộc chiến, chắc có thể chứng kiến Lâm Phong ca ca thể hiện thực lực của chính mình, còn có Linh Hoàng ca, các ngươi cũng không nên tranh đấu với nhau?
Dao Dao nhìn về phía Cửu Linh Hoàng, dặn dò hai người.
Lâm Phong cùng Cửu Linh Hoàng liếc mắt nhìn nhau, không nói thêm gì, bọn họ đều hiểu được, nếu như không phải gặp nhau, tự nhiên không cần chiến đấu, nhưng mà, nếu như lúc hai người không còn lựa chọn nào khác, bắt buộc phải gặp nhau, tin tưởng rằng bất kỳ một người nào cũng không sẽ lùi bước hoặc né tránh.
Bất luận Lâm Phong hay Cửu Linh Hoàng, bọn họ mong đợi trận chiến đấu này đã lâu.
- Chỉ còn một tháng nữa, Lâm Phong ca ca ngươi sẽ làm gì?
Dao Dao nhìn thấy Lâm Phong, lại lần nữa mở miệng hỏi.
- An tâm tiềm tu, tranh thủ một tháng cuối cùng củng cố thực lực của chính mình một phen.
Lâm Phong đáp lại, một tháng, hắn không làm được nhiều chuyện lắm, chỉ có thể tiềm tu trong Luyện Kim Sơn, với ý đồ củng cố các loại lực lượng, tăng cường sức chiến đấu của chính mình, hôm nay Lâm Phong đối với việc lọt vào top 100 của Cửu Tiêu Hội Ngộ đương nhiên sẽ không có áp lực quá lớn, nhưng mà không có ai có thể đoán trước được Cửu Tiêu Hội Ngộ sẽ phát sinh cái gì, tăng thêm vài phần thực lực đồng nghĩa với việc tăng thêm phần bảo đảm .
- Vậy, cũng được, ta cũng phải tu luyện thật tốt để đuổi theo các ca ca mới được.
Dao Dao cười nói.
Lâm Phong về tới chỗ ở của chính mình, ngăn cản người bên ngoài lui tới, an tâm tu luyện.
Mà đồng thời, ba phương thế lực Võ Thánh Tháp, Ma Môn và U Hồn Điện cũng đều lục tục hoàn thành khảo hạch, mỗi một thế lực đều có ba mươi danh ngạch, đạt được tư cách tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ giống Luyện Kim Sơn, tất cả đều là cường giả tinh anh.
Võ Thánh Tháp, trên đỉnh một tòa tháp, có hai vị cường giả đứng đó, ánh mắt nhìn về xa xa, thần sắc lạnh lùng, trong mắt có hàn ý lạnh lẽo.
- Vương Thế, một khi tới Cửu Tiêu Hội Ngộ rồi, bất luận ngươi, hay Lâm Phong, ta cũng sẽ không lưu tình một chút nào đâu.
Hắc ám ma kiếp trên người Lôi Động Thiên cuồn cuộn rít gào, rung chuyển hư không, thần sắc Vương Thế rét lạnh, nhìn tới Lôi Động Thiên, hừ lạnh một tiếng, lập tức, một đạo thân ảnh chậm rãi bay lên không, xuất hiện bên cạnh, chính là Vương Giới, Đan Vương gia tộc nghĩ biện pháp đưa Vương Giới tới Võ Thánh Tháp, mà Vương Thế cùng Vương Giới cũng chiếm được tư cách tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ.
Cách đó không xa, trên một đỉnh tòa tháp khác, ánh mắt yên tĩnh nhìn hư không xa xa, ánh mắt lóe lên vẻ bất định, nhìn thấy vùng đất phía trước hư vô mờ mịt, thì thào nói nhỏ:
- Phượng, ta cảm giác được ngươi đang trong Thần Tiêu Thành, chắc hẳn ngươi cũng sẽ tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ chứ?
U Hồn Điện, từng đoàn sương mù hắc ám bao phủ một đạo thân ảnh, đồng tử người này tối đen, trong thần sắc lộ ra khí tức yêu dị đáng sợ.
- Mấy tên kia chuẩn bị run rẩy đi.
Khóe miệng Thiên Hồn Thánh Nhân lộ ra vẻ tà ác lạnh như băng nói:
- Lâm Phong, nghe nói ngươi cũng ở Đông vực, thân thể của ngươi không thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu.
Đây là Đông vực Thần Tiêu Thành, ở nội vực khác, phía trên một tòa Yêu Sơn, có vài đạo thân ảnh yêu khí ngút trời đứng sóng vai nhau, trong mắt bọn họ đều là huyết quang đáng sợ, yêu dị vô biên, con ngươi cũng giống như có thể giết người, bọn họ liếm liếm miệng, rốt cục Cửu Tiêu Hội Ngộ đã tới rồi.
Bắc Vực, phía trên một đất bằng phẳng, chỉ thấy một người thanh niên đang đứng khoanh tay, người này mặc trường bào màu xanh, chắp hai tay sau lưng, giống như vương dưới bầu trời, đôi mắt sắc bén vô biên, xuyên qua tất cả, khí khái vương giả tràn ngập mà ra, chúng sinh duy chỉ có hắn độc lập, cặp con ngươi sắc bén kia giống như thấy được chiến lực của một tôn tuyệt thế chi vương trên đại lục.
Phía trên Thánh Sơn, một thân ảnh mặc áo bào trắng, phiêu nhiên xuất trần, thanh tĩnh nho nhã, giống như thư sinh, hồn nhiên giao hòa cùng thiên địa, không có bất kỳ khí tức nào phóng ra ngoài, phía sau hắn, có tiếng bước chân chậm rãi truyền đến, người đi tới kia Lâm Phong cũng biết, Nhàn Nhân của Thánh Sơn.
- Sư huynh, lần này Cửu Tiêu Hội Ngộ, ngươi nhất định phải giành được vị trí thứ nhất.
Ánh mắt Nhàn Nhân nhìn về phía phương xa, nói nhỏ một tiếng, thanh niên mặc áo bào trắng bên cạnh hắn không trả lời câu nói của hắn, vẫn bình tĩnh nho nhã như cũ, đôi mắt giống như một hồ nước, hồn nhiên không một chút dao động.
Một bên khác của hắn, chỉ thấy một tăng nhân đầu trọc lốc tay cầm niệm châu chậm rãi đi tới bên cạnh hắn, nhìn ra xa, hai tay tạo thành chữ thập, lập tức, ánh mắt nhìn ra xa kia chậm rãi nhắm lại, lúc sau hắn khoanh chân ngồi xuống, giống như vứt bỏ mọi thứ, bất luận chuyện gì của thế gian đều không thể quấy rầy đến hắn.
- Con lừa ngốc lại giả bộ.
Nhàn Nhân mắng hòa thượng trẻ tuổi một tiếng, nhưng mà tăng nhân đã nhập định, giống như không biết, không nghe thấy.
Ở một nơi khác, cũng có cái đầu trọc lốc, mặt trời chiếu rọi đầu của hắn, tựa hồ có thể chiết xạ ra từng đạo ánh sáng, nhưng mà đầu trọc lốc này lại không phải tăng nhân, giờ phút này hắn đang truy đuổi một vị nữ tử xinh đẹp, mỉm cười nói:
- Sinh linh Cửu Tiêu đại lục vô tận, ngươi và ta gặp nhau đã là một loại duyên phận, không bằng nên duyên, tạo thành một đoạn giai thoại, nếu như vận khí tốt có lẽ sẽ được trời cao ban thưởng lễ vật, lưu lại hậu nhân.
Bên cạnh có người nghe được những lời vô sỉ đó, nhất thời trong lòng phỉ báng, Cửu Tiêu đại lục thật đúng không thiếu chuyện lạ, nơi thiên tài tụ tập chuẩn bị tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, lại có người đùa giỡn nữ tử xinh đẹp, còn nói văn nhã như thế, thật sự hiếm thấy.
Ở một nơi khác, khí tức trên người Hầu Thanh Lâm bình tĩnh, đứng chỗ cao nhìn ra phương xa, Cửu Tiêu Hội Ngộ sắp bắt đầu, hắn cũng đạt được một danh ngạch, nhưng mà, lần đầu tiên hắn lại hoài nghi chính mình, bởi vì hắn thấy được rất nhiều nhân vật lợi hại, hơn nữa, nơi này đã như thế, huống chi, hôm nay cả thiên tài mười hai vực của Thần Tiêu.
Kiếm Manh lại khác với Hầu Thanh Lâm, hắn không thấy cái gì, cho nên lúc này hắn dựa vào cột đá mà ngồi, lẳng lặng chờ.
Đông vực, Vô Tình công tử tự nhiên không bị đào thải, lúc này hắn đứng trên một tòa cung vàng điện ngọc, trên người mơ hồ có vô tình ý tràn ngập mà ra, Cửu Tiêu Hội Ngộ rốt cục đã đến.
Đến đây, càng ngày càng gần, tất cả người trúng cử Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhân sinh muôn màu, trong lòng bọn họ xuất hiện nhiều ý tưởng khác, làm những chuyện khác nhau, ở nơi này, có rất nhiều người chính là nhân vật phong vân một phương, nhưng mà bọn họ biết, rất nhanh, bọn họ sắp sửa cùng những nhân vật oai phong ở nơi khác đi vào một sân khấu, xem ai có thể lên đỉnh cao nhất.
Ở vùng đất Thánh Thành Trung Châu bên ngoài Thanh Tiêu đại lục xa xôi vô tận, trong Chiến Vương Học Viện, năm này qua năm khác, tứ đại học viện vẫn náo nhiệt giống như trước, Chiến Vương Học Viện cũng như thế, Thiên Đài sớm trở thành thế lực mạnh nhất trong này, Vân Thanh Nghiên bận rộn không ngừng, chủ trì Thiên Đài, dẫn người mới đi vào trong học viện, đầu tiên bọn họ sẽ được các học sinh lớp trên đưa đến Phong Vương Điện, ánh mắt đều đã dừng lại trên một cái tên đứng đầu Phong Vương Thiên Bảng, Lâm Phong.
Mỗi một người đều đã sinh ra khát khao vô hạn, hôm nay, người từng bị tứ đại cổ Thánh tộc liên thủ đuổi giết, một kiếm chém Phong Vương Cơ Thương, Lâm Phong nay còn đâu.
Bên trong tiên sơn, hai vị lão nhân ngồi cùng một chỗ chơi cờ, lúc này, Thí Thiên Lão Tổ hạ quân cờ xuống, lập tức mỉm cười nói:
- Nhiều năm trôi qua như vậy, Lâm Phong ở Kỳ Thiên Thánh Đô làm ra động tĩnh lớn như vậy, sau lại biến mất không thấy, mà hôm nay, Cửu Tiêu Hội Ngộ cũng sắp mở ra, chắc hẳn Lâm Phong cũng tới rồi.
Huyền Thiên Lão Tổ hạ một con, bình tĩnh nói:
- Lâm Phong tuy mạnh, nhưng mà Cửu Tiêu đại lục quá lớn, có rất nhiều thiên tài quá mạnh mẽ, chỉ sợ trong khoảng vài năm ngắn ngủn này, khó có thể tiến bộ quá lớn, chẳng qua chỉ cần có thể đứng ở sân khấu kia đã đủ để kiêu ngạo, có thể thêm vài nét về Lâm Phong vào Phong Vương Điện rồi.
- Ông bạn già, ta cho rằng ngươi đã quá coi thường Lâm Phong rồi.
Thí Thiên Lão Tổ khẽ nở nụ cười.
- Có lẽ thế.
Huyền Thiên Lão Tổ khẽ mỉm cười, nhưng mà chỉ thấy lúc này, có một đạo thân ảnh bước chậm mà đến, hai vị lão tổ xoay người nhìn về phía hắn, hỏi:
- Chuyện gì?
- Người nọ muốn tham gia khảo hạch Phong Vương.
Ánh mắt người nọ hiện lên vẻ sắc bén, lập tức hai vị lão tổ lộ ra một chút ý cười:
- Được, được một thế hệ mới nối tiếp thế hệ cũ, hôm nay Chiến Vương Học Viện ta giống như nghênh đón thời kì cường thịnh vậy.
Dứt lời, hắn đẩy quân cờ, nhất thời bàn cờ hỗn loạn một mảnh, trong nháy mắt, sắc mặt Huyền Thiên Lão Tổ trở nên phá lệ thú vị, thổi râu trừng mắt, cả giận nói:
- Ngươi vô liêm sỉ.
Chẳng qua lúc này Thí Thiên Lão Tổ đã cười rời đi, đâu rảnh rỗi để ý tới hắn.
Vào ban đêm mấy ngày này, ngôi sao Cửu Tiêu phá lệ sáng chói, giống như cũng tận tình phóng thích ánh sáng của chính mình, cũng giống như những thiên tài sắp bước lên sân khấu Cửu Tiêu Hội Ngộ vậy.