Hôm nay tâm trí Lâm Phong cứng cỏi cỡ nào, làm sao bị động được, cho dù đối phương là Đại Đế cũng vậy.
- Hì hì…
Đột nhiên không gian có tiếng cười quanh quẩn vào trong đầu Lâm Phong, đầu óc Lâm Phong xuất hiện rất nhiều ảo giác, vô số thân ảnh nữ nhân mập mờ vũ động, thân thể mềm mại hướng về phía hắn tiến tới gần, cỗ khí tức mập mờ kia làm cho người ta không kìm lòng được, hô hấp của Lâm Phong dồn dập lên vài phần, loại tình cảnh này rất thực, trực tiếp đi vào trong đầu hắn.
Lâm Phong khẽ cắn môi, ánh mắt trở nên đen kịt, hắn bài trừ hết thảy huyễn chướng trong đầu ra ngoài, khiến đầu óc thanh tỉnh, nhưng mà trước mặt hắn vẫn có bóng dáng mỹ nữ bay tới, căn bản không thể ngăn cản loại ảo cảnh nảy sinh ra.
- Biến.
Lâm Phong mặc kệ đó là mĩ nữ gì, quyền mang đen kịt không ngừng oanh giết mà ra, trong khoảnh khắc có từng cỗ ảo giác bị phá vỡ, khiến cho Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, ảo giác này giống như thực giống như giả, thật giả khó phân biệt, cực kỳ lợi hại.
Một tiếng gió rất nhỏ phất qua, đột nhiên Lâm Phong cảm giác được một cỗ nguy cơ mãnh liệt, bốn phương tám hướng đều có mỹ nữ vũ động tiếp tục hướng về chỗ hắn đi tới, thậm chí quần áo của các nàng đang chậm rãi tụt xuống, lộ ra da thịt trắng như tuyết, bộ phận đẹp nhất giống như sắp lộ ra.
- Huyễn hoặc chi đạo thật là lợi hại.
Trong lòng Lâm Phong run lên, đột nhiên những mỹ nữ này hóa thành rắn rết, mở ra cái mồm to như chậu máu cắn hắn, chỉ sợ mỹ nữ cũng là một màn trước mắt, Lâm Phong đứng ở giữa đám mỹ nữ kia, thật giống như sắp bị nuốt mất, một cỗ khí tức trực tiếp bổ lên người Lâm Phong, khiến Lâm Phong có loại cảm giác buồn ngủ, và hắn sắp bị rắn rết cắn nuốt.
- Hừ.
Từng cỗ Bất Động Minh Vương hiện lên trong đầu Lâm Phong, tất cả mỹ nữ rắn rết kia đều là nghiệp chướng, hắn làm sao có thể vì đó mà dao động, linh đài thanh minh, ánh mắt lóe ra ánh sáng, vô số lợi kiếm chém giết mà ra, trực tiếp xé rách thân thể những mỹ nữ kia, cùng lúc đó thân thể Lâm Phong đột nhiên hướng về phía một người trong đó oanh qua, khiến cho sắc mặt những nữ tử kia cứng đờ, sao đối phương có thể thấy được bản tôn của nàng.
Giờ khắc này ánh mắt Lâm Phong bài trừ hết thảy nghiệp chướng, trong con ngươi bắn ra vô số dấu ấn tử vong, tử vong chi đạo đại thành cuồn cuộn mà ra, trong khoảnh khắc nó khiến cho cả người đối phương bị tử khí bao trùm, cướp đoạt sinh mệnh đối phương, thần sắc cô gái kia đại biến, huyễn cảnh bị Lâm Phong phá nát, lại bị tử vong ý công kích, khoảng cách giữa nàng ta và Lâm Phong gần như thế, nàng làm sao chống cự được Lâm Phong.
Một tiếng động truyền ra ngoài, không ngờ nàng ta quay đầu lại nhìn về phía Thất Vũ công tử, sắc mặt Thất Vũ công tử cứng đờ, thân thể hướng về phía trước, quát lên một tiếng lớn:
- Dừng tay.
Nhưng mà tiến quát ấy đâu có tác dụng, nắm tay Lâm Phong tiếp tục giết đi ra ngoài, lại là một tiếng thét chói tai truyền ra, thân thể nữ nhân kia bạo liệt, trực tiếp rời khỏi vùng đất thí luyện này.
Ngoài cửa vào Yêu Linh Tháp, cô gái kia mở mắt ra, bộ ngực sữa đầy đặn phập phồng không ngừng, sắc mặt tái nhợt đến cực điểm.
- Hỗn đản, ta muốn giết ngươi.
Nàng phẫn nộ rống lên một tiếng, lại lần nữa tiến nhập Yêu Linh Tháp, ở địa phương nàng bị Lâm Phong tiêu diệt, Thất Vũ công tử đang nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, thần sắc lạnh như băng, sát khí tràn ngập, nữ nhân của hắn mà Lâm Phong cũng dám giết, hơn nữa người này còn là một nhân vật Võ Hoàng, hắn làm sao để như thế được.
- Ngươi tự tìm tử lộ.
Thất Vũ công tử nói ra một câu lạnh như băng, chỉ thấy sau thân hắn có một đôi cánh xuất hiện, trong giây lát chém về phía Lâm Phong, nhất thời hư không xuất hiện một đạo yêu hà đáng sợ, muốn bao phủ Lâm Phong.
Thân thể Lâm Phong phóng lên cao, cánh chim phá vỡ hư không chém qua lần thứ hai, chùm tia sáng hắc ám muốn không gian vỡ ra.
- Sau thân Thất Vũ công tử có đôi cánh bảy màu mang theo đủ các loại thần thông sao.
Lâm Phong nghĩ thầm trong lòng, rất nhanh đôi cánh của đối phương chém ra ngoài lần thứ ba, đột nhiên nó hóa thành một con chim ưng đáng sợ, xuất hiện ở phía sau Lâm Phong, lợi trảo khủng bố chụp về phía Lâm Phong.
Lâm Phong không lùi mà tiến tới đón lấy ưng trảo, quyền cước ẩn chứa lực đạo khủng bố bạo kích mà ra, ưng trảo bị hắn đánh nát bấy, lúc này đây cái cánh bị chém đứt, trong giây lát hóa thành ba đầu ưng điểu khổng lồ, toàn bộ hướng về phía Lâm Phong gào thét mà qua.
Trên người Lâm Phong tràn ra vô số kiếm ý, càn quét hư không, cuối cùng Thất Vũ công tử cũng lao ra ngoài, một tiếng oanh long bạo vang, Lâm Phong cảm giác vô số lưỡi dao sắc bén giết về phía hắn, công kích này không chỉ chém giết thân thể, mà còn diệt sát thần hồn hắn nữa, bảy cánh cùng ra hóa thành vô số công kích, phong kín đường lui của Lâm Phong.
Chứng kiến công kích phong tỏa hết thảy đường đi, cả người Lâm Phong tràn ngập kiếm ý, một tiếng bạo vang lập tức truyền ra, chín chữ cổ quấn quanh quanh thân, khí tức hoang cổ tràn ngập.
- Đông…
Một đạo âm thanh đáng sợ cuồn cuộn tràn ra, tiếng chuông muốn trấn áp hết thảy công kích, thời điểm vô số công kích giết về phía Lâm Phong thì nó lại lập tức ngưng đọng, Lâm Phong oanh ra vô số quyền mang, tiêu diệt hết thảy công kích của đối phương.
Lúc này bản tôn của Thất Vũ công tử đã đánh giết mà ra, bàn tay hắn trảo một cái, hư không giống như bị kéo ra, mặc dù thân thể Lâm Phong rất đáng sợ, nhưng hắn vẫn có loại cảm giác bị phá vỡ, từng đạo lực lượng đáng sợ cắt qua cơ thể Lâm Phong.
- Giết.
Thất Vũ công tử bạo rống một tiếng, bảy cánh đồng thời giáng xuống, giống như bảy chuôi lợi kiếm xuyên qua người Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt có chút tái nhợt, cho dù Đại Đế gặp phải loại cường độ công kích này cũng bị tru sát.
Thiên địa vũ trụ đồng tấu, Lâm Phong bạo rống một tiếng, tất cả đều bin trấn vỡ vụn, thân thể Lâm Phong gào thét mà ra, nhằm thẳng hướng Thất Vũ công tử đi tới.
- Như vậy cũng không chết sao.
Thất Vũ công tử không nghĩ tới một vị Võ Hoàng lại có được sức sống ương ngạnh của Yêu Đế, sắc mặt hắn trở nên xanh thẫm, song chưởng xuyên thủng hết thảy, vô số lợi trảo trực tiếp cắt xé cơ thể Lâm Phong mà qua, từng đạo công kích đủ để phá huỷ thân thể người khác, Lâm Phong không nhìn hết thảy, nổi giận gầm lên một tiếng, âm thanh như hồng chung, trấn áp thiên địa, khí thế kinh khủng, cả thân hình giống như mãnh thú bất tử.
Một đạo âm thanh dẫn phát hư không, trận đạo diễn biến sinh ra, âm ba của Lâm Phong xuyên qua trận đạo, lực lượng trấn áp dung nhập vào trong đó, chấn cho hư không run rẩy, công kích của Thất Vũ công tử đều bị dập nát bạo liệt, cùng lúc đó vô số quyền mang bạo kích mà ra, uy lực vô cùng.
Quanh người Thất Vũ công tử có rất nhiều hư không pháp tắc diễn sinh ra trận quang, hợp lại thành một mảnh.
- Tru!
Lúc này Thất Vũ công tử phóng xuất ra bảy cánh, hóa thành mãnh thú, lợi kiếm, giết về phía Lâm Phong, nhưng mà giờ phút này Lâm Phong cũng giẫm chân tại chỗ mà ra, thân thể giống như biến mất khỏi khư không, khi xuất hiện thì hắn đã ở trong một mặt hư không khác, vòm trời phía trên xuất hiện vô số hắc động, trực tiếp giáng từ trên trời xuống, đánh lên người Thất Vũ công tử.
- Tử, tử!
Vô số lực lượng tử vong, trấn áp Thất Vũ công tử, hư vô Tử Vong Chi Kiếm sát phạt mà ra, tất cả đều là tử vong, thân thể Thất Vũ công tử lóe lên, lưng sinh ra hai cánh tạm lánh phong mang, nhưng mà cước bộ của Lâm Phong lại tiến lên lần nữa, lần này hắn biến mất không thấy, sau khi xuất hiện liền ngăn cản tất cả đường lui của Thất Vũ công tử, hắn rống giận một tiếng, vô số lực lượng nhảy vào trong thân thể đối phương, đồng thời quyền đầu trấn áp hết thảy giết ra ngoài, trong một quyền này, giống như có kiếm, có lực lượng tử vong vô tận, có pháp tắc ngập trời.
Thần sắc Thất Vũ công tử cứng ngắc lại, tử vong đạo uy gần tới viên mãn, khiến Đại Đế đỉnh phong như hắn cũng cảm thấy cực kỳ khó chơi, giống như sắp chết vậy, loại thống khổ này để hắn không muốn tái chiến, nhưng Lâm Phong cứ cuốn lấy hắn, hắn chỉ có thể ngăn cản.
- Ông!
Thất Vũ Yêu công tử không nghĩ đến chuyện tái chiến, hắn không ngờ mình phải bỏ chạy trước một nhân vật Võ Hoàng, Lâm Phong nhìn thấy hắn rời đi thì không có truy kích nữa, hắn có thể đánh bại đối phương, nhưng muốn tru sát thì không dễ dàng như vậy.
Chứng kiến Thất Vũ công tử rời đi, Hà Trạch Chi Mãng cũng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, công kích của gia hoả này, có điểm gần giống như người đi cùng hắn, tên kia cũng là Võ Hoàng, chỉ có điều hắn lợi hại như vậy sao?
Lúc ấy Lâm Phong ở cùng hắn, hắn cũng không có cảm giác Lâm Phong mạnh như vậy, chỉ sợ hắn đã nghĩ nhiều rồi, tên kia tu luyện lực lượng tử vong, có lẽ là trùng hợp.
Có điều một vị Võ Hoàng, có sức chiến đấu này cũng khiến hắn kinh ngạc.
- Kiệt kiệt, gia hỏa lợi hại.
Cuối cùng Hà Trạch Chi Mãng cũng phun ra độc khí, Lâm Phong theo dõi hắn, trên người tràn ngập chiến ý, cực kỳ đáng sợ, lực lượng tử vong bao phủ quanh thân, giống như độc khí của đối phương vậy.
- Xem ra có đối thủ.
Hà Trạch Chi Mãng phun ra một ngụm độc khí, đột nhiên bao vây Lâm Phong ở bên trong, cỗ độc khí kia ngưng tụ không tiêu tan, trong khoảnh khắc thân thể Lâm Phong oanh ra ngoài, nhưng mà trên người lại có độc khí sền sệt, trong cơ thể có độc khí lan tràn.
Ánh mắt đối phương khiến cỗ độc khí kia lan tràn nhanh hơn, đạo uy đối phương am hiểu cũng là độc, cùng loại người này chiến đấu, đủ để cho da đầu người ta run lên, khí huyết trong cơ thể người nào không mạnh, chỉ sợ máu sẽ đình chỉ lưu động, huyết mạch bị độc cắt đứt, khí quan nhiễm độc mà chết, thần hồn cũng bị đầu độc.
Khí huyết trên người Lâm Phong vô cùng cường đại, sinh cơ vô tận sinh sôi không dứt, đồng thời trấn áp hết thảy lực lượng trong cơ thể mình, giống như muốn trấn áp độc khí ra ngoài, lực lượng tử vong của hắn cũng bắt đầu tàn phá thân thể đối phương.
Chỉ thấy đối phương mở miệng, phun ra một ngụm nọc độc, Lâm Phong không thể tránh thoát loại nọc độc này, nhất định sẽ dính lên người, hắn chỉ có thể lợi dụng tốc độ lánh ra, hướng tới gần bản tôn đối phương, nhưng lão độc vật không để ý, thấy Lâm Phong gần sát, đột nhiên hắn mở cái mồm to như cái chậu máu ra, trực tiếp nuốt Lâm Phong vào bụng, nọc độc trong cơ thể hắn vô cùng cường đại, nếu bị nuốt vào trong cơ thể, chỉ sợ Lâm Phong sẽ dễ dàng bị độc chết, đó là nọc độc tạo thành từ thân thể, đã được hắn rèn luyện vô số lần!