Trong lúc mọi người đang vô cùng quan tâm đến sống chết của Lâm Phong, thì Lâm Phong vẫn im lặng nằm ở trong Sinh Mệnh Thần Điện, được vô cùng vô tận sinh mệnh lực lượng ôn dưỡng.
Vào lúc này, Mộ Dung Tích Tích đang đứng ở trước người Lâm Phong, nàng duỗi tay đặt ở trên người Lâm Phong, từ trong cơ thể nàng có một luồng sinh mệnh khí tức không ngừng chảy xuôi vào cơ thể Lâm Phong, dẫn dắt sinh mệnh lực vận hành. Nàng lại có thể cảm giác được rõ ràng, ở trong cơ thể Lâm Phong có hai luồng khí tức sinh và tử đang giao nhau, vô luận nàng dẫn dắt như thế nào, tử vong khí tức vẫn không tiêu tan. Điều này làm cho nàng cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
-Ngươi đây là làm gì đó?
Mộ Dung Tích Tích thì thào nói nhỏ.
-Không biết tại sao tử khí trong cơ thể hắn lại không thể xua tan đi được?
Câu hỏi của Băng Nhan khiến Mộ Dung Tích Tích khẽ lắc đầu:
-Ta cũng không biết nữa, dù sao ta cũng không thể xâm nhập vào thức hải của hắn được Nếu chẳng may chạm phải cái gì đó, thì tình trạng của hắn sẽ xấu hơn.
-Ý của ngươi là ý thức của hắn vẫn đang vận hành sinh tử pháp tắc trong cơ thể hắn ư?
Mộc Băng Nhan hỏi.
-Ân.
Mộ Dung Tích Tích khẽ gật đầu. Rất có khả năng là ý thức của Lâm Phong đang vẫn chưa lâm vào ngủ say, chỉ là không biết tại sao hắn không muốn tỉnh lại.
Đứng là trong cơ thể Lâm Phong lúc này đang tràn ngập sinh tử pháp tắc. Vô luận là thân thể hắn hay là linh hồn của hắn đều đang ngủ say. Vì ngay lúc bị vị Thánh nhân kia của Hỏa Diễm Thần Điện đánh trúng, cả cơ thể và linh hồn hắn đều tưởng là hắn sẽ chết, nên hắn đã đem tất cả sinh cơ tập trung lại một chỗ, khiến cho cơ thể hắn không thể chết đi ngay lập tức. Cộng thêm sự trợ giúp kịp thời của Mộc Băng Nhan, nên hắn vẫn chưa chết.
Mặc dù Lâm Phong chưa chết, nhưng hắn vẫn suýt nữa là tử vong, nên trong cơ thể sinh ra một luồng tử khí, rồi lại được Mộc Băng Nhan dùng sinh mệnh khí tức cứu, nên trong cơ thể hắn đã hình thành một vòng sinh tử tuần hoàn. Và sau khi khôi phục một chút ý thức, Lâm Phong liền nhận ra loại sinh tử cảm ngộ này cực khó được, nếu như hắn bỏ qua cơ hội lần này, thì sẽ vĩnh viễn không thể gặp lại, nên hắn mới không xua đi tử khí. Hắn đang muốn trải nghiệm tử vong và cảm ngộ nó.
Cho nên cả cơ thế và linh hồn của hắn lúc này mớ chìm vào trong ngủ sâu, một khi hắn tỉnh lại, sinh tử chi đạo của hắn sẽ đạt được viên mãn.
Trong khi hai người Mộc Băng Nhan và Mô Dung Tích Tích đang bàn luận về Lâm Phong, thì cũng đang có một bóng người khổng lồ, tỏa ra từng đợt từng đợt viễn cổ khí tức đang quan sát Lâm Phong. Người đó chính là Tần Sơn cổ thánh, Vãng Sinh Kinh hắn tu luyện mặc dù vẫn không hoàn toàn khôi phục, nhưng nó vẫn mạnh hơn hơn lúc trước vô số lần.
Đúng lúc này, đột nhiên có một con chim xanh xuất hiện, lượn vòng trên không trung đồng thời kêu to.
-Có hai vị cô nương của Phượng Hư gia tộc muốn thăm Lâm Phong.
Mộc Băng Nhan lập tức hóa thành cổ thụ, ngẩng đầu mở miệng nói:
-Mời các nàng vào.
Ngay khi vừa dứt lời, cây cỏ xung quanh hồ từ từ tản ra, tạo thành một con đường. Một lúc sau, từ phía xa xa, có hai bóng hình xinh đẹp từ từ tiếp cận, hai người đó đúng là Tịnh Tả cùng với Thanh Phượng.
-Lâm Phong!
Ngay khi thấy, Thanh Phượng liền nhanh chóng đi tới bên cạnh Lâm Phong. Khi nhìn thấy bóng người nằm ở trong hồ, lòng của nàng lại có chút đau.
-Thương thế của huynh ấy sao rồi?
Thanh Phượng nhìn thấy Mộ Dung Tích Tích, hỏi.
-Nửa sống nửa chết, ta cũng không biết hắn rốt cuộc đang ở trạng thái gì nữa.
-“Nửa sống nửa chết” là sao?
Gương mặt của Thanh Phượng lập tức trở nên ngưng trọng, rồi hỏi lại:
-Ý của tiền bối là hắn có thể chết bất cứ lúc nào sao.
-Ân.
Cái gật đầu của Mộ Dung Tích Tích khiến cho gương mặt của Thanh Phượng trở nên cứng đờ. Vào lúc này, nàng đột nhiên không biết nên nói cái gì. Nàng chỉ yên lặng xoay người lại, nhìn Lâm Phong.
-Tại sao lại có thể như vậy. . .?
Thanh âm lúc này của Thanh Phượng trở nên vô cùng suy yếu, giống như có chút thất hồn lạc phách. Nàng còn nhớ, chỉ mấy ngày trước, hắn vẫn còn xuất hiện tại trước mặt nàng, nói sẽ chiếu cố nàng. Nhưng tại sao bây giờ, mọi chuyện lại thành ra như vậy.
-Thanh Phượng.
Khi thấy Thanh Phượng như vậy, Tịnh Tả liền đi đến cạnh Thanh Phượng, an ủi nàng. Nha đầu này đã khổ cực từ nhỏ, nên nàng cứ tưởng sau khi gặp được Lâm Phong, Thanh Phượng sẽ được hạnh phúc. Nhưng không ngờ lại gặp phải tình cảnh này.
Sau một lúc lâu, Thanh Phượng lại đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Mộ Dung Tích Tích, hỏi:
-Tiền bối, ta nếu hóa đạo niết bàn, dung nhập vào bên trong thân thể huynh ấy, thì huynh ấy có thể tỉnh lại không?
-Hóa đạo niết bàn ư?
Khi nghe Thanh Phượng nói vậy, thần sắc của Mộ Dung Tích Tích liền trở nên ngưng trọng. Nàng có nghe nói, Phượng Hư gia tộc có được một loại thần thông vô cùng kỳ diệu, nhưng chỉ có một số ít người sử dụng được.
-Có lẽ sẽ có hiệu quả.
Mộ Dung Tích Tích khẽ gật đầu, rồi nói tiếp:
-Ít nhất cũng có thể đề cao khả năng hắn tỉnh lại.
-Ân.
Khi thấy Thanh gật đầu, sắc mặc của Tịnh Tả liền biến đổi:
-Thanh Phượng, ngươi hiện tại căn bản không thể hóa đạo niết bàn.
-Chỉ cần ta đáp ứng điều kiện của gia tộc, sau đó lại trải qua phượng huyết tẩy lễ, thì ta chắc chắn có thể hóa đạo niết bàn. Tịch Tả, chúng ta nhanh chóng trở về thôi.
Ngay sau khi nói xong, Thanh Phượng liền quay người lại, nhẹ nhàng nói:
-Ta không đồng ý cho ngươi làm vậy đâu.
-Đi thôi.
Thanh Phượng lập tức lôi kéo Tịnh Tả rời đi.
Sau khi Thanh Phượng và Tịch Tả rời đi, Mộ Dung Tích Tích và Mộc Băng Nhan vẫn còn chưa hết kinh ngạc. Sau một lúc, Mộ Dung Tích Tích mới cười khổ một tiếng. Nàng không ngờ lại có người nguyện ý vì cái tên gia hỏa như Lâm Phong mà hi sinh. rồi nàng lại nhìn về phía Mộc Băng Nhan, cười nói:
-Băng Nhan à. Cố gắng tìm một chàng trai đi nhé.
Mộc Băng Nhan lập tức cười khổ, đáp:
-Cái nha đầu nhà ngươi còn dám trêu chọc ta.
-Nào có. Ta nhớ ngươi và Ma Thiên lúc trước cũng rất là oanh liệt mà.
Mộ Dung Tích Tích mỉm cười đáp.
Khó có thể tưởng tượng, hai vị Thánh nhân của Thần Điện lại có thể trêu chọc nhau như là những thiếu nữ. Đây đúng là chuyện hiếm gặp. Nhưng người duy nhất có thể biết được chuyện này lại hồn nhiên chẳng biết gì.
Vào lúc này, thần hồn và ý thức của Lâm Phong đang tụ hội lại cùng một chỗ, sinh tử tuần hoàn, hắn hiện tại thầm nghĩ đả thông sinh tử đại tuần hoàn, đột phá gông cùm xiềng xích, thành tựu sinh tử đại viên mãn.
Chỉ khi đạo đạt được viên mãn, thì Lâm Phong mới có thể mở ra thánh pháp, trở thành vô thượng Thánh Vương. Có thể nói, đây là bước tất cả các cường giả đỉnh cao đều phải đi qua.
Trong khi chúa tể lực lượng trong cơ thể Lâm Phong đang không ngừng dung hợp sinh khí và tử khí, thì tất cả các thần điện đều đang tập trung sự chú ý đến Sinh Mệnh Thần Điện, bọn họ đang đợi tin tức về Lâm Phong.
…..
Mấy hôm sau, từ trong Phượng Hư gia tộc truyền ra tin, Thanh Phượng đã tiếp nhận an bài của gia tộc, đáp ứng thông hôn cùng Hỏa Diễm Thần Điện. Chuyện này đối với bắt Phượng Hư gia tộc ý nghĩa cực kỳ phi phàm, nhưng ở trong mắt mọi người, đây không phải là việc gì lớn. Thậm chí Hỏa Diễm Thần Điện cũng không để tâm đến chuyện này mấy. Vì ánh mắt của bọn họ đều bị Lâm Phong thu hút.
Thời gian chậm rãi trôi. Vào lúc này, chúa tể lục lượng của Lâm Phong đã hoàn toàn khống chế sinh khí và tử khí trong cơ thể hắn, tạo nên một vòng tuần hoàn bất tận.
-Hắn như thế nào rồi?
Ngay khi Mộc Băng Nhan phát hiện dị thường trong cơ thể Lâm Phong, nàng liền điều khiển vô số sinh mệnh lực lượng tiến vào trong cơ thể hắn.
-Tại sao lại có thể như vậy? Tại sao sau khi sinh mệnh lực lượng tiến vào trong cơ thể hắn, thì nó lại hóa thành tử khí, rồi tiếp tục tiến hành tuần hoàn. Duy trì trạng thái nửa sống nửa chết của hắn.
Mộ Dung Tích Tích chưa từng tiếp xúc qua người có sinh tử đạo đại viên mãn, nên nàng mới không biết ý nghĩa của sinh tử tuần hoàn. Nàng vẫn cứ tưởng Lâm Phong do bị thương nên mới rơi vào trạng thái này. Nhưng thật ra, vết thương trên người hắn đã hoàn toàn khỏi, chỉ là hắn muốn đột phá một cảnh giới mới mà thôi.
-Ta cũng không biết hắn bị làm sao nữa? Chỉ có thể tiết quan sát.
Mộc Băng Nhan mở miệng nói.
Số lượng sinh mệnh lực mà hai nàng đưa vào cơ thể Lâm Phong vô cùng khổng lồ, nhưng không biết tại sao hắn số sinh mệnh khí tức kia lại giống như không thể thỏa mãn thân thể của hắn. Chuyện này khiến cho hai người phi thường khiếp sợ.
….
Mà ngày sau.
Thanh Phượng và Tịnh Tả lại đến Sinh Mệnh Thần Điện một lần nữa. Lần này, Tịnh thẳng đến để ngăn cản Thanh Phượng, nhưng Thanh Phượng vẫn bướng bỉnh, không nghe lời khuyên. Nên nàng chỉ hy vọng, sự hi sinh của Thanh Phượng thật sự làm cho Lâm Phong tỉnh lại!