Dịch: Quang.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: viptruyenfull.com
- Ca!
Đoàn Hân Diệp thấy Lâm Phong đang gặp nguy hiểm, ánh mắt nàng lộ ra vẻ lo lắng nồng đậm, sau đó quay về Đoàn Vô Nhai hô.
- Hắn không có việc gì đâu.
Đoàn Vô Nhai nhìn chằm chằm vào bóng người đang chiến đấu trong không trung, trong ánh mắt Đoàn Vô Nhai lộ ra một sự tự tin mãnh liệt, Lâm Phong chắc chắn sẽ không có việc gì.
Đoàn Hân Diệp thấy Đoàn Vô Nhai tự tin như vậy, nhưng vẫn cảm thấy vô cùng lo lắng. Vũ Cừu lúc này chỉ muốn dồn Lâm Phong vào chỗ chết, một khi hắn có cơ hội thì sẽ không để cho Lâm Phong được sống. Mà Lâm Phong hiện tại lại không có cách nào đối phó lại hắn, nàng không biết Đoàn Vô Nhai tại sao lại tự tin như vậy, nhưng hiện tại ngoài lo lắng, nàng không biết làm điều gì bởi vì thực lực của nàng quá yếu, căn bản là không thể giúp gì cho Lâm Phong.
Lam Kiều cũng nhìn chằm chằm vào Đoàn Vô Nhai, Lâm Phong là Đoàn Vô Nhai mời đến, nếu hắn có xảy ra chuyện gì thì Đoàn Vô Nhai không thể chối bỏ quan hệ.
Trong đám người ở Tương Tư Lâm lúc này không có ai có niềm tin giống như Đoàn Vô Nhai, nhìn thấy thủ đoạn mà Vũ Cừu sử dụng để đối phó với Lâm Phong, mọi người đều có chung ý nghĩ là Lâm Phong lần này khó thoát rồi.
Vũ Cừu đã thật sự tức giận rồi, ngay cả Sóng Âm Vũ Hồn cũng đã sử dụng, Lâm Phong sao có thể chống đỡ được, chẳng mấy chốc Lâm Phong sẽ bị giết chết thôi.
Đáng tiếc cho một thiên tài hết sức yêu nghiệt, lại một mực chọc giận đến uy nghiêm của Vũ gia và Vũ Cừu.
Vũ Tam gia chiến đấu cùng thanh niên mười tám tuổi này vốn là một cuộc chiến không công bằng, thế nhưng trong cái thế giới này làm gì còn cái gọi là công bằng nữa. Thế giới này lấy cường giả vi tôn, khi ngươi đã có sức mạnh thì ngươi nói gì, làm gì đều đúng, giết người bất quá chỉ là việc trong chớp mắt. Thực lực của Lâm Phong mạnh, vì lẽ đó mà hắn có thể giết chết Vũ Thiên Hành, mà hiện tại, Vũ Cừu mạnh hơn Lâm Phong, cho nên hắn muốn giết chết Lâm Phong để báo thù cho Vũ Thiên Hành cũng là điều dễ hiểu, tất cả mọi chuyện đều là do thực lực quyết định.
- Ầm ầm ầm!
Từ trong không trung truyền đến một tiếng va chạm vô cùng mãnh liệt, sóng âm tràn đầy sát khí của Vũ Cừu còn chưa tiêu tan hết thì đã thấy thân thể của hắn bay đến bên người Lâm Phong, sau đó hắn tung một chưởng đánh Lâm Phong bay ra ngoài.
Cả người Lâm Phong giống như một mũi tên bị oanh kích bay thẳng về phía sau, khóe miệng của hắn không ngừng tràn ra máu tươi.
Hai mắt của Lâm Phong chăm chú nhắm lại, hắn đã cảm ứng được một luồng sức mạnh khủng lồ từ trong thế giới hắc ám, nhưng thực lực của hắn vẫn quá yếu, không thế chống đỡ được công kích đến từ Vũ Cừu.
-Ta xem ngươi có thể kiên trì được đến bao giờ.
Giọng nói của Vũ Cừu tràn đầy khinh miệt cùng trêu tức, thân thể của hắn lại lao tới, vô số lực lượng chân nguyên màu trắng của hắn hóa thánh những luồng ánh sáng bao phủ lấy Lâm Phong.
Vô số kiếm quang lập tức hiện lên trước người của Lâm Phong, bất quá mới vừa xuất hiện đã bị luồng ánh sáng tràn đầy lực lượng chân nguyên kia đánh vỡ, hóa thành vô hình.
Lại một chưởng nữa đánh trúng lên cơ thể của Lâm Phong khiến cho hắn lần thứ hai phải lùi lại, máu tươi không ngừng từ khóe miệng hắn chảy ra.
Thế nhưng sống lưng của Lâm Phong vẫn ưỡn lên thẳng tắp, trận chiến này bất luận thắng hay là bại, còn sống hay là phải chết thì hắn vẫn sẽ không chịu khom lưng mà chùn bước.
- Ầm!
Bỗng nhiên trước người Lâm Phong xuất hiện một thanh kiếm tràn ngập sát khí, u tối. Thanh kiếm này không chói mắt giống như lần trước mà lại là màu đen, một màu đen của chết chóc và tuyệt vọng. Khí tức của nó phát ra làm mọi người không rét mà run, giống như trong nó chứa đựng không biết bao nhiêu máu tanh cùng với sinh mạng.
Thanh kiếm phảng phất như lắm giữ sinh mạng của toàn bộ thiên địa, sát khí nồng đậm cùng chiến ý bất khuất từ nó phát ra.
Thế giới màu xám này là thế giới mà Lâm Phong hắn làm chủ, Vũ Hồn thiên thư đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn, nó kết hợp cùng với trường kiếm màu đen vừa xuất hiện lập tức bạo phát ra những tia kiếm ý có uy lực vô cùng khủng khiếp.
- Hả?
Ánh mắt của mọi người chăm chú nhìn lại, chỉ thấy Lâm Phong càng hứng chịu những công kích từ phía Vũ Cừu thì kiếm ý của hắn lại càng cường đại, hắn không hề xuy yếu mà vẫn mạnh mẽ như cũ.
Lâm Phong, thực lực quả là bất phàm.
Trong mắt của Vũ Cừu cũng không khỏi lóe lên một tia kinh ngạc, mặc dù là kẻ thù sống còn, nhưng hắn cũng không khỏi phải bội phục người trẻ tuổi trước mắt. Nếu như hắn không chết thì trong tương lai Tuyết Nguyệt quốc chắc chắn sẽ có thêm một đại thiên tài. Nhưng đáng tiếc, Lâm Phong ngày hôm nay chắc chắn phải chết tại đây.
- Giết, giết!
Những công kích sóng âm vô hình giống nhưng những lưỡi đao sắc bén chém rách không gian, trực tiếp bay về hướng của Lâm Phong. Đồng thời, hai tay Vũ Cừu hợp lại với nhau, sức mạnh chân nguyên hóa thành một thanh đao vô cùng sắc bén, sau đó hắn lăng không chém đến, đao ảnh của thanh chân nguyên đao và sóng âm công kích cùng hướng về phía Lâm Phong mà tới.
- Ầm!
Sóng âm vô hình cùng trường kiếm màu đen va chạm với nhau, bắn ra vô số luồng ánh sáng. Đúng lúc này, Vũ Cừu cũng lao đến, thanh đao trong tay hắn không ngừng chém ra những đạo năng lượng màu trắng làm cho thanh kiếm màu đen của Lâm Phong không ngừng rạn nứt.
- Giết!
Tiếng gầm thứ hai phát ra, do chỉ gần trong gang tấc nên Lâm Phong liền cảm thấy trong lòng mình bỗng run lên, kiếm quang liền trực tiếp tan vỡ. Thời điểm thanh chân nguyên đao của Vũ Cừu sắp chém xuống người hắn thì Tử Xà Vũ Hồn lại bỗng nhiên xuất hiện công kích về phía Vũ Cừu, Lâm Phong tận dụng cơ hội, mượn lực phản chấn tránh được một đao vừa rồi.
- Khặc khặc!
Lui về phía sau hơn trăm mét, Lâm Phong ho khan một tiếng, lực lượng chân nguyên trong cơ thể hắn đã tổn thương, bất cứ lúc nào cũng có thể tan rã, thế nhưng hắn vẫn kiên trì cứng cỏi, thân thể vẫn đứng thẳng tắp không có nửa điểm sợ hãi.
- Khí chất thật đáng khâm phục.
Đoàn người nhìn bóng lưng hiên ngang ở trong không trung thì không khỏi cảm thấy bội phục. Dù cho bị Vũ Cừu liên tục công kích như, trên người xuất hiện vô số vết thương nhưng thanh niên trước mắt vẫn hiên ngang không chịu lùi bước, khí chất như vậy bọn họ thẹn không bằng.
Vũ Cừu nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, lạnh lùng nói:
- Lần này, ta xem ngươi làm sao chặn được.
Nói xong, lực lượng chân nguyên trên người Vũ Cừu lại một lần nữa bạo phát ra, đối phó một tên Lâm Phong cỏn con mà khiến hắn phải tiêu hao tâm lực nhiều như vậy, điều này khiến Vũ Cừu vô cùng tức giận.
- Ca, hắn không chịu được nữa sắp không chịu được nữa rồi.
Đoàn Hân Diệp cảm nhận sát khí từ trên người Vũ Cừu phát ra, nàng cũng nhìn thấy khắp người Lâm Phong đâu đâu cũng là thương tích, sau đó nàng quay về phía Đoàn Vô Nhai kinh hô. Nàng sợ rằng nếu lần này mà Vũ Cừu tiếp tục tấn công thì Lâm Phong hắn sẽ không còn chống đỡ được nữa.
Nàng biết là ở đây người có thực lực ngăn cản được Vũ Cừu chỉ có Đoàn Vô Nhai.
- Hãy tin ta, nếu hắn thực sự không trụ được nữa thì ta chắc chắn sẽ ra tay.
Đoàn Vô Nhai nhìn chằm chằm vào hai bóng người ở trong không trung. Thật sự sắp không chịu được ư? Người như Lâm Phong sao có thể dễ dàng chịu thua như vậy.
Lần này xem như là một phen mài giũa của Lâm Phong đi!
Nói thật thì Lâm Phong lần này khiến hắn đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, nếu để cho Lâm Phong có đủ thời gian, không bao lâu nữa hắn sẽ trở thành cao thủ có thực lực kinh người.
Trong không trung, Lâm Phong trầm mặc mà nhắm mắt lại, bên trong thế giới hắc ám, thiên thư Vũ Hồn bắt đầu rung động một cách điên cuồng, vô số tinh quang lấp lánh từ nó phát ra.
Lâm Phong có một loại loại cảm giác, tựa hồ là thiên thư Vũ Hồn sắp mở ra một tờ mới.
Bây giờ lại không lo được cái khác, tâm thần của Lâm Phong đều tập trung toàn bộ vào việc khống chế và điều khiển thiên thư.
Ánh sáng rực rỡ càng ngày càng phát ra mạnh hơn, thiên thư vẫn trôi nổi bồng bềnh bên trong thế giới hắc ám, càng lúc nó càng rung động mạnh hơn giống như bất cứ lúc nào cũng có thể mở ra.
Mà ở bên ngoài, lúc này thì Vũ Cừu đã không chờ đợi được nữa, con ngươi của hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, sát ý điên cuồng lóe ra.
- Lần này thì ngươi hãy chết đi!
Vũ Cừu lạnh lùng quát ra một tiếng, sau đó bàn tay hắn giơ lên, ngưng tụ lực lượng cường đại của chân nguyên lực, một lần nữa đánh về phía Lâm Phong. Lần này, hắn nhất định phải giết chết Lâm Phong ngay tại chỗ, không thể để cho Lâm Phong có bất cứ cơ hội nào chốn thoát.
Nhìn một bên thì Vũ Cừu đằng đằng sát khí, còn một bên thì Lâm Phong không hề có bất kỳ phản ứng nào, tất cả mọi người trong lòng đều có chung một ý nghĩ, chết rồi, lần này Lâm Phong chết chắc rồi, có lẽ hắn cũng tự nhận thấy không chống đỡ được Vũ Cừu nên mói có thái độ như vậy.
- Lâm Phong, chết đi.
Vũ Cừu gầm lên một tiếng, hắn chẳng thèm quan tâm là Lâm Phong có phản ứng lại hay không, trực tiếp ra tay. Nhưng đúng lúc này, từ trong hư không truyền đến một đạo âm thanh vô cùng sắc bén, thanh âm không lớn thế nhưng lại vô cùng chói tai, nó như những mũi kim đâm vào da thịt của Vũ Cừu, khiến hắn phải khựng lại.
- Hả?
Ánh mắt của Vũ Cừu chuyển qua thì lập tức nhìn thấy những tia sáng rực rỡ hóa thành một đạo cầu vồng hướng về hắn phóng tới. Những tia sáng này mềm mại như những sợi tơ, lại mang trong mình một luồng khí tức nguy hiểm cực mạnh hơn nữa tốc độ của chúng còn rất nhanh, đúng là một lợi khí giết người vô thanh vô tức.
-Chuyện gì xảy ra?
Vũ Cừu không còn công kích trực tiếp về phía của Lâm Phong nữa mà chuyển hướng đánh về đạo thất thải quang mang đang bay về phía mình.
- Ầm!
Thanh âm va chạm lập tức truyền ra, không ngờ sau đó thân thể của Vũ Cừu lại lùi về phía sau, những sợi tơ ánh sáng kia thì vẫn như cũ, vô cùng sắc bén.
- Xèo!
Một âm thanh nho nhỏ lại phát ra làm cho mọi người lập tức chăm chú quan sát. Sau đó bọn họ liền phát hiện đằng sau lưng của Vũ Cừu, phía xa xa từ trong rừng trúc cũng xuất hiện một đạo thất thải quang mang nhanh như chớp cũng bắn về phía Vũ Cừu.
Khi Vũ Cừu cảm giác được điều này thì nhất thời cảm thấy giật mình, sau đó xoay người chuyển hướng thối lui lại. Đối mặt với hai đạo công kích sắc bén như vậy thì hắn chỉ có thể tìm cách tránh né mà thôi.
Nhưng Vũ Cừu chưa kịp có động tác thì đột nhiên từ hai hướng còn lại cũng đồng thời xuất hiện hai đạo thất thải quang mang nữa, triệt để chấm dứt đường lui của Vũ Cừu hắn. Hiện giờ bốn phía Vũ Cừu đều có những tia quang mang bao vây, hắn không có cách nào thoát khỏi, đi về hướng nào cũng sẽ bị những tia thất thải quang mang này tấn công, khó bảo toàn tính mạng.
- Chuyện này là sao? Rốt cuộc là ai đang khống chế những đạo quang mang này, bốn đạo thất thải quang mang từ bốn phía mà tới thật đáng sợ.
Đoàn người lập tức cảm thấy khiếp sợ, bởi vì từ lâu trong Tương Tư Lâm này đã không còn có người sinh sống, nhưng lúc này lại bỗng nhiên xuất hiện bốn đoàn thất thải quang mang có uy lực kinh người, hơn nữa lại không có một chút động tĩnh nào trước đó. Điều đó có nghĩa là trong Tương Tư Lâm này ngoài bọn họ ra còn có bốn vị cường giả khác, mà lúc này bọn họ đã ra tay.