Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 345 - Lệnh Cấm

Lệnh Cấm Lệnh Cấm viptruyenfull.com

Dịch: Quang.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: viptruyenfull.com

- Là Ai?

Vũ Cừu quay về phía sau gầm lên một tiếng, âm thanh mang theo hàn khí ngập trời.

Từ bốn phía đều có các tia quang mang vô cùng sắc bén bao vây Vũ Cừu, hắn bây giờ nếu muốn thoát khỏi công kích này thì chỉ còn đường trở lại mặt đất.

Không có một ai đáp lại lời nói của Vũ Cừu, duy chỉ có những tia sáng sắc bén kia là vẫn lao về phía hắn.

Hai chân của Vũ Cừu sau khi tiếp xuống mặt đất lại trực tiếp đạp lên, thân thể hắn bay ngược lại không trung, tránh né được một đạo công kích từ thất thải quang mang kia.

- Răng rắc...

Bốn tia thất thải quang mang không đánh trúng được Vũ Cừu liền bị va chạm vào nhau, vang lên những âm thanh như xé gió. Điều làm cho mọi người kinh ngạc không thôi chính là sau khi chúng va vào nhau lại không hề hư tổn, bốn luồng ánh sang trực tiếp tách thánh các sợi tơ mảnh nhiều màu sắc, sau đó lại hợp lại thành bốn đoàn thất thải quang mang như lúc ban đầu, rồi lại hướng về phía Vũ Cừu mà công kích.

- Ầm!

Hiện giờ Vũ Cừu đang cảm thấy vô cùng giận giữ, rốt cuộc là ai mà tại thời khắc mà hắn sắp giết chết được Lâm Phong thì lại bất ngờ xuất hiện công kích hắn như vậy.

Vũ Cừu hắn rất muốn sử dụng sóng âm công kích, thế nhưng ngay cả vị trí của đối phương hiện giờ đang ở đâu hắn còn không biết thì hắn sao có thể sử dụng được.

- Lăn ra đây cho ta.

Vũ Cừu đứng ở trong không trung không ngừng rít gào, lực lượng chân nguyên từ cơ thể của hắn phóng ra hóa thành những đạo công kích, bắn thẳng về những sợi tơ ánh sáng màu sắc sặc sỡ kia. Những tiếng xì xì không ngừng vang lên, nhưng những sợi tơ kia vẫn không tổn hại gì, chúng vẫn rực rỡ như những bông sen đầy màu săc, những đạo thất thải quang mang nhanh chóng hóa thành hàng trăm sợi tơ màu sắc khác nhau bay tới hòng bao phủ lấy Vũ Cừu.

- Lực khống chế thật là đáng sợ.

Trong lòng mọi người âm thầm kinh hãi, người còn chưa xuất hiện mà công kích đã đáng sợ như vậy, công kích của Vũ Cừu vào đoàn thất thải quang mang kia không hề làm nó hư tổn mà chỉ khiến nó phân tán ra, như vậy sẽ càng khó đối phó.

Vũ Cừu điên cuồng vận khởi lực lượng chân nguyên, thân hình hắn không ngừng di chuyển, tốc độ của hắn đã gần đạt đến mức tối đa.

Tốc độ của Vũ Cừu đã là rất nhanh, thế nhưng những sợi tơ màu sắc rực rỡ kia còn có tốc độ nhanh hơn, chỉ trong nháy mắt, các sợi tơ đó từ bốn phương tám hướng vây chặt lấy Vũ Cừu, những sợi tơ hợp với nhau tạo thành một ống hình trụ trực tiếp nhốt, chỉ để lại một lỗ hổng hướng lên bầu trời.

Đám người đang đứng ở dưới đã không còn nhìn thấy thân hình của Vũ Cừu nữa, hắn đã bị những sợi tơ vây khốn, mọi người hoàn toàn không biết ở trong đó đã phát sinh chuyện gì.

Sắc mặt của Vũ Cừu lúc này đã tái xanh, hắn nhìn những sợi tơ bốn xung quanh đang vây khốn lấy mình, bay thẳng lên phía trên lúc này không phải là lựa chọn sáng suất. Trong tay hắn liền xuất hiện thanh đao ngưng tụ từ lực lượng chân nguyên, sau đó chém vào những sợi tơ xung quanh hòng tìm ra vệt rách để trốn ra ngoài.

- Xì...

Mỗi một sợi tơ sặc sỡ bị Vũ Cừu chém đứt sẽ ngay lập tức có một sợi tơ khác thay thế vào vị trí đó. Những sợi tơ này dường như là vô cùng vô tận, chúng giống như những cánh sen rực rỡ sắc màu đem thân thể của Vũ Cừu vây khốn vào bên trong, không cách nào thoát được ra ngoài.

Ngay sau đó những sợi tơ này co lại, đóng chặt lỗ hổng phía trên rồi hợp lại với nhau thành một quả cầu ánh sáng có màu sắc rực rỡ, chói mắt.

Đám người tại đó liền chăm chú nhìn về phía quả cầu đang phát ra những luồng tinh quang vô cùng chói mắt kia, chỉ thấy trong đó có một bóng người đang không ngừng dãy dụa, bóng người đó không ai khác chính là Vũ Cừu.

- Chủ nhân của những sợi tơ màu sắc rực rỡ này thật ra là ai?

Mọi người không khỏi chăm chú suy ngẫm, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy liền có thể đem cao thủ đương thời như Vũ Cừu vây khốn ở trong một quả cầu ánh sáng như vậy, thực lực quả thật quá kinh khủng.

Nhưng vào lúc này, từ phía cuối của bốn sợi tơ có màu sắc sặc sỡ nhất dần dần xuất hiện bốn bóng người, bọn họ từ từ bay về phía của quả cầu ánh sáng kia. Mọi người tại đây lập tức cảm thấy sửng sốt.

Bốn thân ảnh vừa xuất hiện, trên tay mỗi người đều là đang cầm một đoàn tơ mỏng màu sắc rực rỡ, bọn họ vừa xuất hiện thì mọi người lập tức phát hiện hóa ra họ đều là cô gái. Bốn người đều có vóc dáng cân đối, mái tóc dìa đen nhánh hơn nữa trên mặt còn phủ một tầng lụa mỏng che đi dung nhan của mình.

Các nàng đạp bước trên không trung, lần theo những sợi tơ của mình hướng về phía quả cầu kia mà bay tới, cử chỉ của họ giống như tiên nữ giáng trần làm cho không ít người tại đây đều nhìn với ánh mắt ngây ngốc.

Ngay khi bốn nàng đến gần khối cầu tinh quang lấp lánh kia thì dừng lại, các nàng đồng thời giơ bàn tay ngọc đặt lên phía trên của khối cầu, từ bàn tay của các nàng vô số sợi tơ lấp lánh xuyên qua bề mặt khối cầu đi vào bên trong. Trong khoảnh khắc đó lập tức xuất hiện một tiếng kêu vô cùng thảm thiết từ trong khối cầu phát ra, tiếng kêu đó chính là của Vũ Cừu.

Vũ Cừu bị vây chặt ở bên trong, bây giờ còn phải hứng chịu công kích từ bốn người, lần này hắn thảm rồi.

Cũng không biết bốn vị nữ tử này là người phương nào, Vũ Cừu đã đắc tội gì với các nàng, mà các nàng vừa mới ra tay đã không chút lưu tình nào như vậy.

Mà có một số người biết chút bối cảnh của Tương Tư Lâm liền âm thầm suy đoán, có lẽ động tĩnh mà Vũ Cừu gây ra là quá lớn, ảnh hưởng trực tiếp đến sự an tĩnh của Tương Tư Lâm nên dưới cơn nóng giận, chủ nhân của Tương Tư Lâm đã phái những người này tới đối phó Vũ Cừu.

Trong đám người không có ai là đã từng gặp qua chủ nhân của Tương Tư Lâm cả, nhưng bọn họ tin vào lời đồn là từ trước đến nay Tương Tư Lâm có chủ nhân, chỉ có điều người này không màng thế sự, chỉ ở trong Tương Tư Lâm này mà không ra ngoài. Hơn nữa người này cũng cực kì ghét người khác quấy nhiễu mình tĩnh tâm, cho lên nơi đây đã trở thành cấm địa người khác không dám bước chân vào.

Sắc mặt Nguyệt Thiên Thần lập tức khó coi, Nguyệt Thiên Thần chính là người của Nguyệt gia, hắn đương nhiên biết chủ nhân củaTương Tư Lâm là ai, người như vậy làm sao có thể ra tay phá hủy chuyện tốt của hắn mà cứu lấy tính mạng của Lâm Phong được.

Chỉ thiếu chút nữa là Lâm Phong đã phải bỏ mạng, nhưng trong thời khắc mấu chốt lại xuất hiện bốn người trực tiếp xuống tay với Vũ Cừu. Điều này chứng tỏ đã có người ra tay cứu lấy tính mạng của Lâm Phong.

Rốt cuộc thì ở đây đang xảy ra chuyện gì vậy?

Thời khác này chỉ có Đoàn Vô Nhai là hiểu rõ đã có chuyện gì phát sinh, và chỉ có hắn mới biết ý nghĩa sâu xa trong đó. Người đó cuối cùng thì cũng đã chịu ra tay.

Mọi việc có vẻ đều như hắn suy đoán vậy, hơn nữa kế hoạch của hắn cũng đã coi như là thành công.

Lâm Phong giết chết Vũ Thiên Hành cùng với hai cường giả Huyền Vũ Cảnh của Vũ gia, vì vậy mà Vũ Cừu muốn giết chết Lâm Phong để báo thù. Xem ra Vũ gia cùng với Lâm Phong lúc này đã kết thành mối thù sinh tử, như vậy thì Lâm Phong cũng chỉ có một con đường chết. Thế nhưng đó là suy nghĩ của người khác, còn Đoàn Vô Nhai lại hiểu rất rõ, tính mạng của tên Lâm Phong này tạm thời vẫn chưa có gì nguy hiểm.

Mười tám năm trước, Đoàn gia từng có một vị thiên tài tuyệt diễm, trông toàn Tuyết Nguyệt gần như không có đối thủ trong cùng độ tuổi. Giờ đây vị đó đã là cao thủ cao tầng của Đoàn gia, rất ít khi lộ diện ra ngoài ánh sáng mà chỉ ngồi sau màn che chủ trì đại sự.

Bây giờ thực lực của thực lực của người đó không biết đã khủng khiếp đến mức độ nào.

Ngoài ra còn có trượng phu của nàng cũng có thực lực vô cùng khủng khiếp, nhưng đáng tiếc đã bị cao thủ của Đoàn gia phong ấn, bằng không trong mười tám năm này thì một Vũ gia nho nhỏ chỉ là một trò hề mà thôi.

Giữa hư không, vô số sợi tơ nhỏ rực rỡ đã biến mất một cách vô thanh vô tức, khối cầu tinh quang phát sáng kia không còn vây khốn Vũ Cừu.

Mà giờ khắc này Vũ Cừu trước mắt đã không phải là Vũ Cừu cực kì bá đạo, tìm mọi cách để chém giết Lâm Phong vừa nãy nữa.

Cả người của Vũ Cừu hiện ra vô số vết thương lớn nhỏ, khí tức trở lên yếu ớt. Trong đôi mắt của hắn hiện lên vô số mờ mịt cùng với một tia không cam lòng.

Mờ mịt là bởi vì hắn đến bây giờ cũng không biết đã chọc giận gì đến đối phương mà khiến cho bốn vị cường giả đồng thời ra tay với hắn. Còn hắn không cam lòng, bởi vì hắn đường đường là tam đệ của gia chủ Vũ gia, cao thủ Huyền Vũ cảnh tầng bốn mà hiện giờ tu vi cả đời đã bị phế bỏ toàn bộ.

Ngay cả nguyên nhân cũng không biết mà đã bị người ta phế bỏ toàn bộ tu vi...

Lúc này Vũ Cừu cảm thấy một luồng không cam tâm mạnh mẽ dâng lên trong nội tâm, hắn rốt cuộc đã làm sai việc gì?

Trên người của Vũ Cừu vẫn còn lưu lại bốn sợi tơ màu sắc rực rỡ, khóa hai tay hai chân hắn lại. Sau đó chỉ thấy bàn tay của bốn nàng khẽ rung lên, trực tiếp ném thân thể của Vũ Cừu ra xa, đồng thời bốn đạo thanh âm băng lãnh truyền ra.

- Từ hôm nay, người của Vũ gia không được phép bước vào Tương Tư Lâm nửa bước, kẻ nào vi phạm, giết không tha!

Dứt lời, bốn người cùng nhau bay thẳng về phía bên trong rừng trúc, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng bốn người đâu nữa. Những sợi tơ óng ánh sắc màu cũng đột nhiên biến mất theo các nàng, giống như các nàng chưa từng xuất hiện tại đây vậy.

Từ nay về sau, Tương Tư Lâm đối với người của Vũ gia đã là cấm địa!

Lời nói cuối cùng đã thể hiện rõ thân phận của bốn vị nữ tử, họ chính là người đại diện cho Tương Tư Lâm, bọn họ đến để truyền lệnh cấm đối với người của Vũ gia.

Không chỉ có Vũ Cừu là bị phế mất tu vi mà toàn bộ người của Vũ gia cũng đều bị liên lụy. Sau này người của Vũ gia khó mà bước chân vào Tương Tư Lâm được nữa.

- Ầm ầm!

Thân thể của Vũ Cừu sau khi bị ném ra liền đập xuống đất, máu tươi từ cơ thể hắn không ngừng trào ra, cả người đều đã bị vỡ nát.

Nhìn những bóng người mờ mịt trong không trung dần biến mất, Vũ Cừu nổi giận gầm lên một tiếng:

- Tại sao?

- Tại sao?

Sẽ không có ai vì hắn mà giải đáp bởi vì tất cả mọi người ở đây cũng không hiểu tại sao người của Tương Tư Lâm lại ra tay với hắn và còn cấm túc đối với người của Vũ Gia.

Lẽ nào bởi vì Vũ Cừu đã gây sự ở Tương Tư Lâm?

Nhưng mà Lâm Phong mới chính là người đã gây ra náo động khi giết chết Vũ Thiên Hành. Nếu có trừng phạt thì Lâm Phong đáng ra cũng phải chịu trừng phạt chứ.

Nhưng lúc này Lâm Phong vẫn đang nhắm mắt đứng giữa không trung, dường như hắn cũng không hề hay biết đã có chuyện gì xảy ra. Tất cả mọi người đều có cảm giác khó hiểu, không lẽ những người vừa ra tay có quan hệ với Lâm Phong?

Bình Luận (0)
Comment