Dịch: Quang.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: viptruyenfull.com
Ánh mắt của Lâm Phong hết sức chăm chú nhìn vào đóa hắc liên trước mặt.
- Khí tức thật là khủng bố
Lâm Phong thầm đánh giá uy lực của đóa hắc liên này, đóa hắc liên sinh ra từ hỏa diễm hắc ám do chính lực lượng chân nguyên của Lâm Phong ngưng tụ thành, còn hình dáng của nó lại do tâm niệm của hắn trong vô thức tạo ra, có thể nói đây là một tác phẩm hoàn toàn được một mình Lâm Phong tạo nên.
Màu đen của hắc liên giống như đến từ địa ngục, nó mang một nguồn sức mạnh thôn phệ cùng hủy diệt vạn vật.
Ý niệm vừa động, những cánh sen màu đen chậm rãi nở ra, những đoàn hỏa diễm từ giữa đóa hắc liên liền hừng hực bốc lên, hỏa diễm màu đen càng thiêu đốt càng tỏa ra khí tức cường đại, mạnh mẽ đến kinh người.
Lâm Phong một lần nữa thay đổi ý nghĩ, đóa hắc liên liền khép lại, trở về trạng thái như ban đầu.
Sau nhiều lần thử đi thử lại, cuối cùng Lâm Phong cũng đã sử dụng thành thạo đóa hắc liên này. Chỉ cần ý niệm của hắn vừa động là có thể dễ dàng lấy ra hoặc thu vào đóa hắc liên này, nhưng không biết uy lực công kích của nó thì sẽ ra sao.
Vừa có suy nghĩ như vậy, Lâm Phong liền phóng xuất ra một đoàn hỏa diễm có khí tức không hề yếu kém, đoàn hỏa diễm này chính là Yêu thú hỏa diễm mà khi ở trong thành cổ Thiên Lạc, hắn đã đoạt được từ trong tay của Băng Nguyên. Từ đó đến nay hắn vẫn chưa có cơ hội lấy ra sử dụng.
Yêu thú hỏa diễm lơ lửng ở giữa không trung, thấy vậy Lâm Phong liền khống chế hắc liên khiến những cánh sen của nó mở ra, vô số hắc ám hỏa diễm từ đó bay ra bao vây lấy yêu thú hỏa diễm kia.
- Cắn nuốt cho ta!
Lâm Phong quát lên một tiếng, những cánh sen của đóa hắc liên liền bao phủ lấy yêu thú hỏa diễm kia, sau đó khép lại, trực tiếp thôn phệ đám hỏa diễm này. Những tia khí tức hắc ám từ bông sen không ngừng rung động, càng ngày những ngọn lửa màu đen càng trở lên mạnh mẽ hơn, khí tức nồng đậm hơn.
Lâm Phong cảm thấy ngạc nhiên, dù sao thì yêu thú hỏa diễm này được lấy từ huyền thú Thất Vĩ Yêu Hồ, vậy mà lại bị đóa hắc liên kia cắn nuốt một cách dễ dàng như vậy. Điều đó chứng tỏ sức mạnh của đóa hắc liên này là vô cùng đáng sợ, giống như nó là vua của mọi loại hỏa diễm, không có thứ hỏa diễm nào trên đời này là nó không thể cắn nuốt được vậy.
Qua một đoạn thời gian, Lâm Phong liền gầm lên một tiếng:
- Thu về cho ta.
Lời nói vừa dứt, đóa hắc liên lập tức bay về phía của Lâm Phong lúc này đang đứng ở trên vách núi, sau đó đóa hắc liên dần hóa thành những đốm lửa màu đen nho nhỏ, cho đến khi hắc ám hỏa hoàn toàn tiêu tán thì trên người Lâm Phong lại xuất hiện những đoàn Thái Dương hỏa có màu sắc kim quang óng ánh. Nhưng lúc này những ngọn lửa thái dương trên người Lâm Phong lại phát ra những luồng ánh sáng mạnh mẽ hơn so với lúc trước, có vẻ ngọn lửa này đã mạnh lên không ít.
U Minh hỏa có thể luyện hóa những loại hỏa diễm khác, vừa rồi thông qua việc U Minh hỏa cắn nuốt yêu thú hỏa diễm kia thì phẩm chất của ngọn lửa đã được tăng lên.
Mặt trời trên cao vẫn không ngừng chiếu những ánh nắng chói chang xuống phía dưới, còn Lâm Phong thì nở một nụ cười ở trên khóe môi. Lần này hắn đúng là trong họa có phúc, đại nạn tại Tương Tư Lâm mà không chết, hơn nữa lại mở ra được một trang mới của thiên thư, thu về U Minh hỏa. Càng bất ngờ hơn là U Minh hỏa này lại có tác dụng vô cùng lớn trong việc tu luyện Đại Nhật Phần Thiên Kinh của hắn.
- Thiên Chiếu Vũ Hồn này rốt cuộc là loại Vũ Hồn gì? tại sao lại xuất hiện ở trên người của mình?
Lâm Phong lẩm bẩm tự hỏi chính mình, hắn không thể tưởng tượng được là thứ Vũ Hồn mà hắn có được trong đêm mưa đó, thứ Vũ Hồn làm cho hắn phải chịu đựng vô vàn đau đớn mới có được kia lại đem đến cho hắn nhiều kinh hỷ đến vậy. Từ Chiến Thần kiếm cho đến U Minh hỏa, không biết tiếp theo sẽ là bảo bối gì nữa?
Hắn không có tiếp tục suy nghĩ nữa bởi vì hắn biết con đường tu luyện vẫn còn chặng đường dài phía trước, chỉ có không ngừng nỗ lực mới có thể tạo ra thành tựu cho bản thân.
Hỏa diễm trên người hắn nhanh chóng biến mất, sau khi trầm ngâm đứng đó một lúc, Lâm Phong xoay người một cái, thân hình hắn chợt lóe lên rồi biến mất ngay sau đó. Trả lại đỉnh Đông Lăng trở về với vẻ u tĩnh vốn có.
......
Mọi chuyện phát sinh tại Tương Tư Lâm đều không được truyền ra ngoài, giống như là đã có người cố ý phong tỏa tin tức. Những việc xảy ra có liên quan tới người của Nguyệt gia, Vũ gia và đặc biệt là nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai cho nên không một ai dám hé răng ra nửa lời.
Ngoại giới vẫn yên bình giống như thường ngày, nhưng đó chỉ là bề ngoài mà thôi. Những tin tức mà đám người từ Tương Tư Lâm đem về khiến cho các đại gia tộc cao tầng trong Tuyết Nguyệt đế quốc được một phen rung động. Đặc biệt là Vũ gia, mọi người đều hiểu rằng gia tộc này hiện giờ đang không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Vũ Thiên Hành cùng với hai vị cường giả Huyền Vũ Cảnh của Vũ gia đều bị Lâm Phong liên tiếp lấy mạng, Vũ Tam gia Vũ Cừu thì bị cường giả của Tương Tư Lâm phế đi tu vi, sau đó thì bị người của nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai giết chết.
Lần này Vũ gia tổn thất nhiều người như vậy, hơn nữa lại còn liên quan đến Lâm Phong, người của Tương Tư Lâm cùng với Đoàn Thiên Nhai thì họ sao có thể bình tĩnh cho được.
Nhưng mọi người tại học viện Thiên Nhất sẽ không hề biết đến những chuyện này. Những ngày này tại học viện Thiên Nhất chỉ có Cùng Bích Lạc là tiêu điểm duy nhất được mọi người bàn tán.
Cùng Bích Lạc sử dụng Bích Lạc Vũ Hồn để đánh bại Độc Tí một cách dễ dàng, điều này đã khiến cho mọi người trong học viện Thiên Nhất được một phen chấn động. Mọi người lúc này đều cho rằng Cùng Bích Lạc mới là thiên tài số một tại học viện Thiên Nhất.
Còn theo ý kiến của một số người khác thì tại học viện Thiên Nhất, người có thiên phú võ học cao nhất phải là Lâm Phong, nếu có một trận đấu giữa hai người họ xảy ra thì người chiến thắng sẽ là Lâm Phong. Nhưng tất cả đều chỉ là suy đoán của mọi người.
Lúc này, tại trung tâm diễn võ trường của học viện Thiên Nhất, tháp tu luyện vẫn như ngày thường, tụ tập rất nhiều người, rất là náo nhiệt.
Ánh mắt của mọi người đều dừng ở trên tầng cao nhất của tháp tu luyện, bọn họ đều có cảm giác sùng bái với hâm mộ đối với người được tu luyện bên trong đỉnh tháp đó.
Bọn họ đều hy vọng sẽ có một ngày mình được bước lên trên đó, và được tu luyện trong tầng tháp cao nhất.
Nhưng vào lúc này, từ phía xa vang đến những tiếng thét vô cùng chói tai, phảng phất như là tiếng của những cơn gió bị xé rách.
Khi mọi người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời thì chỉ thấy xuất hiện một vệt trắng xóa vừa bay qua, một đạo khí tức như cuồng phong ập tới làm cho bọn họ cảm thấy rét run.
- Hả?
Đoàn người phía dưới liền chăm chú quan sát, đột nhiên trong mắt họ xuất hiện một thân ảnh khổng lồ đang phiêu lãng bay trong không trung.
Thân ảnh đó mang một đôi cánh khổng lồ, mỗi lần đôi cánh đó đập xuống sẽ lập tức làm cho không gian rung chuyển, cuồng phong nổi lên, phát ra một luồng ánh sáng mơ hồ màu bạc.
- Yêu thú Đại Bằng!
Trên bầu trời của học viện Thiên Nhất lại có thể xuất hiện một đầu yêu thú mạnh mẽ như vậy, điều này khiến cho mọi người cảm thấy vô cùng lo sợ.
- Không đúng, đó không phải yêu thú mà là người.
Một tiếng nói được truyền ra làm cho mọi người rung động.
Thân ảnh càng lúc càng gần, đến lúc này thì ai cũng đều nhìn ra thân ảnh khổng lồ với đôi cánh uy mãnh kia không phải yêu thú mà lại là một con người. Đại Bằng khổng lồ đó không ngờ lại là một hư ảnh, điều đó nói lên đây chính là Vũ Hồn, một Vũ Hồn vô cùng cường đại, Đại Bàng Vũ Hồn.
- Đó là Đại Bằng công tử!
Khi nhận ra đó là Đại Bằng Vũ Hồn, thì mọi người liền nghĩ ngay đến một người, người đó chính là Đại Bằng công tử, một trong bát đại công tử uy danh vô cùng hiển hách mà ai ai cũng biết. Phía sau hư ảnh Đại Bằng, vô số những bông tuyết trắng xóa tung bay đầy trời, một luồng hàn khí vô cùng lạnh lẽo tràn ngập thiên địa.
Khí trời lúc này vẫn còn đang nóng lực, mặt trời trên cao vẫn chiếu rọi vậy mà giữa không trung lại ngập tràn hoa tuyết lạnh lẽo vô cùng, điều này khiến cho mọi người kinh ngạc không thôi.
- Lạc Tuyết công tử!
Cũng không biết là lời của ai nói ra, nhưng lần này đã làm cho mọi người thực sự khiếp sợ. Hai thân ảnh trong không trung, Đại Bằng cùng băng tuyết, không nghi ngờ gì nữa người đến chính là Đại Bằng công tử cùng với Lạc Tuyết công tử.
Tám đại công tử thì đã có hai người xuất hiện tại đây, điều này thật không bình thường.
Kì lạ không chỉ dừng lại tại đó, theo sau thân ảnh của hai vị công tử xuất hiện liền có vô số thân ảnh khác từ phía cửa ngoài của học viện Thiên Nhất xông thẳng về phía giữa sân của diễn võ trường. Những người mới tới này trên người đều mặc một loại đồng phục, có vẻ là đều từ một học viện khác mà tới.
- Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?
Tất cả mọi người đều không hiểu chuyện gì, nhìn những người mới đến này thì bọn họ ngay lập tức nhận ra đây đều là người của Tuyết Nguyệt thánh viện. Những người này đều có thực lực không thấp, hơn nữa ánh mắt của bọn họ đều tỏa ra một tia sắc bén.
Những người này đồng thời xuất hiện bên trong học viện Thiên Nhất, hơn nữa còn là đi theo hai đệ tử xuất sắc nhất của Tuyết Nguyệt thánh viện, Đại Bằng và Lạc Tuyết công tử, hai trong bát đại công tử nổi tiếng của Tuyết Nguyệt thánh viện.
- Xem ra thì lần này sẽ có chuyện chẳng lành xảy ra rồi.
Mà giờ khắc này thì Đại Bằng công tử cũng đã hiện thân, vừa xuất hiện thì hắn đã lăng không bay đến, trực tiếp đáp xuống đỉnh của tòa tháp tu luyện ở giữa diễn võ trường. Cảnh tượng này chẳng khác nào biểu tượng cho sự vinh dự nhất ở học viện Thiên Nhất lúc này đã bị Đại Bằng công tử trực tiếp dẫm đạp ở dưới chân của hắn.
Tình cảnh này khiến cho mọi ánh mắt của đám người học viện Thiên Nhất đều ngưng trọng đổ dồn về hắn!