Dịch: Quang.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: viptruyenfull.com
- Thật là hung hăng càn rỡ.
Ánh mắt của đám người phía dưới đều nhìn chằm chằm vào Đại Bằng công tử.
Toà tháp tu luyện này, đối với những đệ tử của học viện Thiên Nhất thì có ý nghĩa vô cùng quan trọng, nó không chỉ là địa phương mà mọi đệ tử đều khao khát được đặt chân vào, đặc biệt là tầng tháp cao nhất kia, mà nó còn là đại biểu cho sự vinh dự và kiêu ngạo của toàn thể học viện Thiên Nhất.
Vậy mà bây giờ, Đại Bằng công tử, một tên ngoại lai lại có thể dẫn theo đông đảo đệ tử của Tuyết Nguyệt thánh viện đến đây gây rối, hơn nữa hắn vữa xuất hiện đã trực tiếp đứng trên đỉnh cao nhất của tháp tu luyện. Điều này chẳng cần nói thì ai cũng biết, ý của Sở Triển Bằng là muốn đem uy nghiêm cũng như niềm kiêu ngạo của học viện Thiên Nhất toàn bộ đều dẫm đạp dưới chân hắn, đây chính là một sự khiêu khích trắng trợn về phía các đệ tử của học viện Thiên Nhất.
Chỉ một chi tiết nhỏ như vậy cũng ngay lập tức làm cho mọi người của học viện Thiên Nhất lập tức nhìn Sở Triển Bằng với con mắt đầy hận ý. Nhưng lại chẳng có ai dám tiến lên nửa bước, vì bọn họ biết không có ai ở đây là đối thủ của hắn.
Lạc Tuyết công tử cũng đứng ở giữa không trung, thân ảnh phiêu dật toát ra vẻ băng lãnh dọa người, hắn cũng giống như Sở Triển Bằng, đưa mắt về phía dưới quan sát đám người của học viện Thiên Nhất.
Còn những đệ tử khác của Tuyết Nguyệt thánh viện thì trực tiếp không thèm quan tâm tới những người của học viện Thiên Nhất, trong mắt chúng ánh lên vẻ kiêu ngạo, cao cao tại thượng.
- Nghe nói học viện Thiên Nhất của các ngươi gần đây xuất hiện mấy vị thiên tài, hơn nữa còn có hai người đã bước vào cảnh giới Huyền Vũ cảnh.
Lúc này, Sở Triển Bằng đứng trên đỉnh của tháp tu luyện mới chậm rãi mở miệng nói, trong thanh âm mang theo vài phần khiêu khích.
- Học viện Thiên Nhất các ngươi ở bên ngoài càng ngày càng càn rỡ, không coi ai ra gì, cho nên hôm nay ta cùng với Lạc Tuyết mang theo chúng đệ tử của Tuyết Nguyệt thánh viện tới đây xin được chỉ giáo vài phần, để xem thiên tài của Thánh Nhất học viện có thực lực mạnh mẽ đến cỡ nào.
Ánh mắt của Sở Triển Bằng quét qua đám người của học viện Thiên Nhất, trong con ngươi lộ ra vẻ kiêu ngạo, lúc này chính hắn mới là người không coi ai ra gì.
Hai năm trước, Sơ Triển Bằng đã tu luyện đến Huyền Vũ cảnh, sau đó dựa vào thực lực để lọt vào bát đại công tử mạnh nhất của Tuyết Nguyệt thánh viện. Trong hai năm này, hắn biểu hiện ra thiên phú tu luyện kinh người, giờ đây hắn đã là cường giả Huyền Vũ cảnh tầng ba, trong khi đó hai thiên tài của học viện Thiên Nhất là Cùng Bích Lạc và Độc Tí mới chỉ vừa bước vào cảnh giới Huyền Vũ cảnh thì lấy tư cách gì để kiêu ngạo trước mặt hắn chứ.
Còn Lâm Phong đương nhiên Sở Triển Bằng sẽ không bỏ sót được, thực ra mục đích của hắn tới học viện Thiên Nhất lần này có hơn phân nửa là liên quan tới Lâm Phong.
Ánh mắt của Sở Triển Bằng đảo qua đám người phía dưới của học viện Thiên Nhất rồi bất ngờ động thân, một hư ảnh Đại Bằng khổng lồ dang cánh trong không trung, chỉ trong nháy mắt đã đáp xuống mặt đất, sau đó mang theo một thiếu nữ một lần nữa lại bay về vị trí cũ trên đỉnh cao nhất của tòa tháp tu luyện.
Nếu Lâm Phong có mặt tại đây thì sẽ ngay lập tức nhận ra thiếu nữ này chính là Lâm Thiên.
Giờ khắc này, khi mà Lâm Thiên cũng đứng trên đỉnh cao nhất của tháp tu luyện, nhìn xuống những đệ tử phía dưới khiến cho nàng có cảm giác vinh dự không thôi. Điều này làm cho nàng nhớ lại những kiêu ngạo trước đây mà mình có được, nhưng rồi Lâm Phong xuất hiện, hắn cướp hết những gì đáng ra lên thuộc về nàng.
Mặc dù thiên phú của nàng không bằng Lâm Phong thì đã làm sao, thực lực của Lâm Phong mạnh mẽ hơn nàng rất nhiều thì sẽ như thế nào? Chỉ cần có người đàn ông mạnh mẽ bên cạnh này thì Lâm Phong cũng sẽ nhanh chóng bị dẫm bẹp mà thôi.
- Yên tâm đi, những gì ta đã hứa với ngươi thì nhất định sẽ làm.
Sở Triển Bằng lãnh đạm nói một tiếng, Lâm Phong, khi có cơ hội hắn nhất định phải tìm cách tiêu diệt.
Còn nhớ khi hắn ở Vân Hải tông, Lâm Phong trong mắt hắn chẳng khác nào con sâu cái kiến, vậy mà dám không coi hắn ra gì, sớm đã đáng chết rồi. Bây giờ thực lực của Lâm Phong đã không còn yếu như xưa, được đám đệ tử của học viện Thiên Nhất xưng tụng là đệ nhất thiên tài, lại còn có nhị hoàng tử Đoàn Vô nhai chống lưng phía sau. Cho nên lần này hắn muốn dùng Lâm Phong để lấy lại uy nghiêm cho danh hiệu Đại Bằng công tử.
- Tại sao không có người nào lên tiếng, học viện Thiên Nhất không có người nào dám đứng ra hay sao?
Trong ánh mắt của Sở Triển Bằng lộ ra ý giễu cợt, khiến cho những đệ tử của học viện Thiên Nhất hiện lên vẻ đầy căm tức, nhưng rốt cục cũng không có ai dám lên tiếng phản bác.
Sở Triển Bằng, một trong bát đại công tử uy danh hiển hách không phải là người mà bọn họ có thể dây vào, vạn nhất chọc giận đối phương thì không phải là muốn tìm đến cái chết à.
Tuy nhiên đúng lúc này, từ phía xa lần lượt có vài bóng người lấp loé bay đến, tốc độ thật nhanh, khí tức vô cùng cường đại. Những người này đều là lão sư của học viện Thiên Nhất, cường giả Huyền Vũ Cảnh, nếu như là ngày thường thì rất ít khi thấy họ xuất đầu lộ diện, thế nhưng người của Tuyết Nguyệt thánh viện bây giờ đang đến để gây chuyện thì bọn họ sao có thể không xuất hiện cho được.
Sở Triển Bằng cùng Lạc Tuyết công tử khi thấy những người này lăng không bay dến thì trong ánh mắt của hai người vẫn rất bình tĩnh, không hề có nủa điểm gợn sóng, cơ bản là không có để ý tới.
Lúc này, một cường giả của Thiên Nhất đứng trong không trung, quay về phía Sở Triển Bằng cùng với Lạc Tuyết công tử đang đứng trên đỉnh tháp tu luyện hỏi.
- Đại Bằng công tử cùng Lạc Tuyết công tử dẫn người đến học viện Thiên Nhất của chúng ta là có ý gì?
- Sở mỗ nghe nói học viện Thiên Nhất nhân tài xuất hiện lớp lớp, ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay dắt theo một số đệ tử của thánh viện đến đây mong được lĩnh giáo một phen, hi vọng các vị có thể làm chủ để các đệ tử của quý học viện cho chúng ta được mở rộng tầm mắt.
Sở Triển Bằng cười lạnh nhạt nói một tiếng, trong lời nói của hắn không hề che giấu ý đồ là lần này hắn đến là để khiêu chiến với học viện Thiên Nhất.
- Tuyết Nguyệt thánh viện cùng học viện Thiên Nhất đều là đại học viện của Hoàng thành, giao lưu với nhau cũng là chuyện hết sức bình thường, chắc là học viện Thiên Nhất các vị sẽ không từ chối chứ?
Lạc Tuyết công tử cũng mở miệng nói, trong thanh âm lộ ra vài phần khí tức băng lãnh.
Điều này làm cho các lão sư của học viện Thiên Nhất lập tức chau mày, Đại Bằng công tử cùng Lạc Tuyết công tử này đều là những nhân vật vô cùng nổi tiếng, thực lực hai người hiện tại đã không biết mạnh đến mức nào, trong đám đệ tử của học viện Thiên Nhất làm gì có ai là đối thủ của bọn họ.
- Đại Bằng công tử cùng Lạc Tuyết công tử muốn chỉ giáo như thế nào?
- Nếu là hai đại học viện luận bàn, đương nhiên là chọn ra một số nhân thủ rồi tỉ thí theo từng cặp với nhau, phân ra thắng bại. Còn nếu như học viện Thiên Nhất muốn tất cả cùng xông lên thì đệ tử Tuyết Nguyệt thánh viện bọn ta cũng chẳng ngại.
Sở Triển Bằng đáp lại một cách kiêu ngạo.
Ánh mắt của các vị cường giả Huyền Vũ Cảnh bên phía học viện Thiên Nhất lập tức ngưng trọng, tuy rằng học viện Thiên Nhất đã có lịch sử lâu đời nhưng nếu so sánh với Tuyết Nguyệt thánh viện thì căn bản vẫn là kém xa. Các đệ tử của Tuyết Nguyệt thánh viện đều là những nhân tài của các đại gia tông môn chọn lựa ra để bồi dưỡng, thực lực của bọn chúng đều là bất phàm. Cho lên bất luận là đơn đấu hay là quần ẩu thì học viện Thiên Nhất đều không có khả năng giành phần thắng.
- Nếu là học viện Thiên Nhất lo lắng thất bại thì có thể tuyển chọn ra thiên tài mạnh nhất của các ngươi, cùng với ta và Lạc tuyết tỉ thí một trận.
Sở Triển Bằng trào phúng nói.
Trong lòng chúng đệ tử của học viện Thiên Nhất thầm mắng vô sỉ, Sở Triển Bằng cùng với Lạc Tuyết công tử các ngươi đều là cao thủ thành danh từ lâu, ai có thể là đối thủ của các ngươi, ngay cả Cùng Bích Lạc e rằng cũng không thể đấu lại được bọn họ.
Tựa hồ lần này học viện Thiên Nhất không có cơ hội nào để giành phần thắng.
- Được, đã vậy thì học viện Thiên Nhất bọn ta sẽ cử ra hai người để so đấu cùng với các ngươi.
Đột nhiên một vị cường giả Huyền Vũ cảnh của học viện Thiên Nhất mở miệng đáp ứng, khiến cho toàn bộ mọi người cảm thấy bất ngờ.
Sở Triển Bằng cảm thấy sửng sốt, đây không phải là học viện Thiên Nhất đang tự tìm đường chết sao.
- Nhưng mà không phải là bây giờ.
Vị cường giả Huyền Vũ Cảnh kia bổ sung thêm một câu, sau đó tiếp tục nói:
- Ta nghĩ không lâu nữa Hoàng thành sẽ tổ chức một cuộc tỉ thí quy mô lớn, tin chắc rằng ngươi cùng với Lạc Tuyết công tử sẽ tham gia lần đại hội này. Như vậy đi, khi đó chúng ta sẽ cử ra hai đệ tử cùng với các ngươi phân tài cao thấp một phen.
Trong mắt Sở Triển Bằng lập tức lóe lên một tia kì dị, không ngờ đối phương lại nghĩ ra đối sách này. Thiên tài đại hội lần này của Hoàng Thành, hắn cùng với Lạc Tuyết thân là hai trong số bát đại công tử tất nhiên sẽ không thể vắng mặt.
Đối phương rõ ràng là đang kéo dài thời gian đến ngày tổ chức đại hội, không biết học viện Thiên Nhất đang có âm mưu quỷ kế gì.
- Đây là điều kiện duy nhất của ta, nếu không học viện Thiên Nhất sẽ từ chối xuất chiến.
Vị cường giả của học viện Thiên Nhất dõng dạc tuyên bố.
Sở Triển Bằng con ngươi lấp loé, hắn cùng với Lạc Tuyết công tử hai mắt nhìn nhau, sau đó cả hai cùng gật đầu. Nếu có thể tại đại hội của Hoàng Thành đánh bại người của học viện Thiên Nhất thì điều đó cũng đủ để bọn chúng cảm thấy kiêu ngạo.
- Được, ta đáp ứng ngươi.
Sở Triển Bằng gật đầu nói.
- Hy vọng học viện Thiên Nhất các ngươi sẽ không đưa ra hai tên phế vật khiến chúng ta cảm thấy thất vọng. Nếu vậy sẽ trở thành trò cười cho mọi người trong đại hội thiên tài của Hoàng Thành lần này.
Sở Triển Bằng phát ra lời nói trào phúng, hắn lập tức phất tay áo, hóa thành thân ảnh yêu thú Đại Bằng, hai cánh vỗ xuống làm cho cuồng phong nổi lên, sau đó bay lên không trung, nhảy vào mây xanh rồi hướng về phương xa mà đi.
- Đi thôi.
Lạc Tuyết công tử lãnh đạm nói một tiếng, bước chân trực tiếp đạp vào những cánh tuyết đang bay trên trời, giống như là đang tản bộ ở trong không trung, bóng người vô cùng tiêu sái.
Nhìn thấy hai người rời đi, những đệ tử khác của Tuyết Nguyệt thánh viện lập tức kéo nhau ra về. Tuy nhiên lần này bọn chúng kéo đến, không nghi ngờ chính là một loại sỉ nhục đối với học viện Thiên Nhất, hơn nữa chuyện này nếu đồn ra ngoài thì sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của học viện Thiên Nhất.