Dịch: Thư.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: vipTruyenGG.com
Học viện Thiên Nhất lúc này khá là náo nhiệt, rất nhiều người đang tụ tập, bọn họ đều ngẩng đầu lên nhìn vào trong không trung.
Trên trời, từng con yêu thú uy nghiêm đang phóng thích khí tức dã tính, đôi mắt lạnh lẽo, trên lưng yêu thú xuất hiện từng đạo thân ảnh.
Tổng cộng có mười hai người, toàn bộ đều là người của Vạn Thú Môn, hơn nữa có tám người trong đó đều khá trẻ tuổi, hẳn là đệ tử của Vạn Thú Môn.
- Những năm gần đây Vạn Thú Môn quả nhiên phát triển rất nhanh, thực lực khủng bố, chỉ có nơi này đã xuất hiện tám vị đệ tử Huyền Vũ Cảnh, toàn bộ Vạn Thú Môn gộp lại, đệ tử đột phá Huyền Vũ Cảnh có lẽ cũng gần hơn hai mươi người.
Đám người học viện Thiên Nhất âm thầm hoảng sợ, Vạn Thú Môn không hổ là một trong những tông môn mạnh nhất của Tuyết Nguyệt, số lượng đệ tử Huyền Vũ Cảnh trong đó so với Hạo Nguyệt Tông, Lạc Hạ Tông, Băng Tuyết sơn trang gộp lại còn muốn nhiều hơn, đặc biệt là những năm gần đây tựa hồ là thời đại của thiên tài, có người nói chỉ trong một năm này, Vạn Thú Môn đã có bảy, tám người bước vào Huyền Vũ Cảnh.
Tựa như là đang nghênh tiếp thời đại thiên tài sắp đến.
- Quy tắc của thế giới võ đạo quả nhiên là huyền diệu.
Có mấy người thầm than trong lòng, Tuyết Nguyệt quốc cứ mười năm sẽ xuất hiện một thời đại mới, rất nhiều thiên tài giáng thế, tiến vào một thời đại thuộc về người trẻ tuổi.
Hơn nữa, cứ mười năm khi những thiên tài này xuất hiện, có rất nhiều người sẽ chết, số người còn lại đến cuối cùng không được bao nhiêu, thậm chí là chỉ còn một người thống trị một thời đại, là thiên tài tuyệt đỉnh chân chính.
Càng trùng hợp hơn chính là thời đại thiên tài của Tuyết Nguyệt cùng thời điểm với thi đấu Tuyết Vực, mỗi lần đều ăn khớp, vừa đến thời hạn thi đấu Tuyết Vực mười năm một lần, mười ba quốc gia trong Tuyết Vực đều sẽ xuất hiện vài thiên tài, Tuyết Nguyệt quốc cũng vậy.
Hiện tại, cách ngày thi đấu Tuyết Vực chỉ còn hơn một năm, thời gian hiện tại vừa vặn trước lúc thời đại thiên tài đến, quả nhiên, Tuyết Nguyệt quốc tựa hồ lại không ngừng có những thanh niên có thiên phú xuất chúng xuất hiện như măng mọc sau mưa.
- Khoảng chừng hai mươi năm trước, Tuyết Nguyệt quốc cũng có xuất hiện một vài thiên tài, nhưng cuối cùng trải qua mấy lần chiến đấu đau khổ, thiên tài còn lại cuối cùng chỉ có bốn người chói mắt nhất, bốn người kia sau đó đã trở thành nhân vật quan trọng nhất của Tuyết Nguyệt quốc.
Những người có chút kiến thức phi phàm đột nhiên nhớ tới chuyện năm đó, trong lòng cảm khái, bốn người kia trải qua tầng tầng thử thách, dẫm đạp lên vô số thiên tài để tỏa sáng, chính là bốn người mười tám, mười chín năm trước làm cho cả Tuyết Nguyệt quốc đều long trời lở đất, một người trong đó có nghe nói đã bị phong ấn tu vi, một người từ đó không tiếp tục sử dùng kiếm, còn có một người thành lập Tương Tư Lâm, tới giờ vẫn chưa hiện thân, người cuối cùng chính là người thống trị thời đại kia, người trở thành thiên tài cuối cùng, hiện tại người đó đang bên trong ở hoàng thất, sau này vẫn cứ ở mãi trong nơi tầng tầng màn che đó, hờ hững quan sát phồn hoa lạc tẫn.
- Chúng ta nhiều người như vậy đi đối phó với một cô gái yếu đuối cảm thấy rất mất mặt, chính ngươi tự đoạn tâm mạch tự sát đi, để cái chết còn có chút tôn nghiêm.
Lúc này, một thanh âm truyền ra giữa hư không đem tâm tư của mọi người kéo về.
Ánh mắt của rất nhiều người đều nhìn trên mặt đất, ở nơi đó có một thân ảnh yểu điệu đang đứng, áo trắng như tuyết tựa như tiên tử thánh khiết.
Mặc dù giờ khắc này những người đàn ông trong không trung kia muốn nàng chết, muốn nàng tự sát, nhưng đôi mắt bình tĩnh lạnh lùng của nàng vẫn không có nửa điểm gợn sóng, phảng phất như thế gian này không có bất cứ chuyện gì có thể làm cho trái tim của nàng gợn sóng, ngoại trừ một người.
Người đó đương nhiên là Lâm Phong, chỉ có Lâm Phong mới có thể làm cho trái tim Mộng Tình gợn sóng.
Đoàn người đương nhiên muốn nhìn Mộng Tình, khí chất của Mộng Tình quá xuất chúng, phảng phất như tiên tử từ trên trời hạ xuống trần gian, không dính khói bụi trần gian, chỉ có điều bọn họ cảm thấy có khuyết điểm chính là vì không nhìn thấy khuôn mặt của Mộng Tình, rất nhiều người đều hận không thể kéo xuống lớp lụa trên mặt che đi dung nhan của nàng.
Mộng Tình không để ý đến đám người trong không trung, khi ngẩng đầu lên nhìn bọn chúng, trong đôi mắt của Mộng Tình vẫn chỉ có lạnh lùng và lạnh lùng.
Tên vừa nói chuyện kia cau mày, có vẻ có mấy phần khó chịu, bọn họ nhiều người như vậy tới đây để đối phó với Mộng Tình, một là vì nghe nói thực lực của Mộng Tình không yếu, cường giả Huyền Vũ Cảnh phổ thông căn bản không phải đối thủ của nàng, còn có một nguyên nhân khác chính là muốn hù dọa, nói cho tất cả mọi người, đắc tội Vạn Thú Môn bọn họ phải chịu hậu quả nặng nề, cũng giống như Lâm Phong vậy, chỉ cần người có quen biết với hắn đều phải bị giết, bị liên lụy.
Vạn Thú Môn muốn nói cho tất cả mọi người biết bọn họ mạnh mẽ đến đâu, cứu vãn lại thể diện ngày ấy bị mất ở Quan Kiếm Phong.
Mười hai cường giả Huyền Vũ Cảnh, đội hình cường hãn này đủ để lay động toàn bộ học viện Thiên Nhất.
- Ta đã nói với ngươi, ngươi không nghe sao, ta lại cho ngươi một cơ hội, đoạn tâm mạch tự sát đi, chết một cách tôn nghiêm, nếu chúng ta ra tay thì ta bảo đảm ngươi phải sẽ chết rất thê thảm.
Người vừa rồi nói chuyện lại mở miệng uy hiếp.
Mộng Tình lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, không nói gì, không có bất cứ động tĩnh gì.
Coi thường, Mộng Tình triệt để coi thường đối phương.
- Ngươi muốn chết!
Sắc mặt người kia khó coi, hai lần mở miệng mà Mộng Tình đều không để ý đến hắn, làm sao có thể không phẫn nộ.
- Yến Bạch, ngươi lên giết nàng ta, không nên khiến người ta nói Vạn Thú Môn chúng ta ỷ đông người bắt nạt một cô gái yếu đuối.
Ánh mắt người kia rơi vào trên người một đệ tử, Yến Bạch, thực lực Huyền Vũ Cảnh tầng một, tuy nhiên tu vi của hắn xem như là trong các đệ tử Huyền Vũ Cảnh tầng một lợi hại nhất, có thể thấy được người nói chuyện chọn đệ tử này đi chiến đấu với Mộng Tình cũng không phải là chọn bừa.
- Vâng, trưởng lão.
Yến Bạch đáp một tiếng, trong đôi mắt của hắn lộ ra một tia hưng phấn
Những năm này, hắn một mực yên lặng một chỗ để tu luyện, cuối cùng bước vào Huyền Vũ Cảnh, trở thành thiếu niên thiên tài, bây giờ rốt cục đã đến lúc hắn tỏa ra hào quang, hắn sẽ làm tất cả mọi người đều nhớ kỹ cái tên Yến Bạch.
- Ta không muốn người khác nói Yến Bạch ta bắt nạt phụ nữ, ngươi động thủ trước đi.
Yến Bạch bước tới một bước, thân thể hạ xuống trên mặt đất, cô gái này rất đẹp, nếu không phải bởi vì Vạn Thú Môn muốn tạo uy nghiêm thì hắn thật sự không nỡ giết Mộng Tình.
Mộng Tình không hề đáp lời của đối phương, thân thể nàng nhẹ nhàng uyển chuyển tựa như đang nhảy múa tấn công về phía đối phương.
- Lấy tốc độ như thế này ngay cả cơ hội chạm vào ta cũng không có chứ đừng nói chi là chiến đấu.
Yến Bạch nhìn thấy tốc độ của Mộng Tình thì lắc đầu, Mộng Tình thực sự quá chậm, hắn ngay cảnh tránh cũng lười né tránh.
Bàn tay Mộng Tình nhẹ nhàng vung ra ngoài, vẫn không nhanh như trước, ngọc thủ đánh ra một chưởng tựa như không có chút uy hiếp nào.
- Ha ha, quá yếu.
Yến Bạch thản nhiên cười, nhưng khi tiếng nói của hắn vừa phát ra thì nụ cười liền trở nên cứng ngắc. Một luồng hàn ý xâm nhập cốt tủy đột nhiên tỏa ra trong không gian, lạnh đến mức làm người ta run sợ.
Yến Bạch biến sắc, thú khí trên người ngay lập tức đánh về cỗ hàn ý kia, nhưng quỷ dị chính là, thú khí khi chạm vào cỗ hàn ý đó đều sẽ lùi về sau, tựa hồ rất sợ hãi.
- Lùi!
Yến Bạch cuối cùng cũng tỉnh ngộ, thực lực của Mộng Tình rất khủng bố, cỗ hàn ý này quá mạnh mẽ tựa như muốn đông cứng thân thể của hắn.
- Răng rắc...
Tiếng vang lanh lảnh truyền tới, băng giá đang phong ấn vùng không gian này.
Yến Bạch cuồng mãnh lui về phía sau, trong miệng Mộng Tình vào lúc này phun ra một chữ.
- Phong!
Dứt lời, thân thể Yến Bạch lập tức bị đóng băng, tình cảnh này khiến ánh mắt tất cả mọi người đều sững lại, cường giả Huyền Vũ Cảnh vậy mà lại trực tiếp bị phong ấn ở trong băng.
Thân hình Mộng Tình vẫn không dừng lại, bóng người thánh khiết tung bay, lại tung ra một chưởng, đánh về phía Yến Bạch đang bị đóng băng.
- Ngươi dám?
Một tiếng gầm truyền ra, một cường giả Huyền Vũ Cảnh cưỡi yêu thú từ trên trời giáng xuống, chưởng phong cuồng mãnh bá đạo nhắm thẳng về phía Mộng Tình.
- Cút ngay.
Một thanh âm già nua truyền tới, chỉ thấy ở trong đám người dưới đất có một thân ảnh đang đi ra, hỏa diễm lượn lờ trong tay đánh về phía bóng người vừa mới hạ xuống từ trên không trung.
- Ầm ầm ầm!
Một tiếng nổ to lớn rung động trong không gian, chỉ thấy thân thể người đang bay trên trời bị đánh bay ngược trở về, còn người công kích hắn thì vẫn không hề nhúc nhích.
- Răng rắc!
Âm thanh lanh lảnh truyền đến, khối băng đóng băng Yến Bạch chia năm xẻ bảy, Yến Bạch đã chết, bị một chưởng của Mộng Tình giết chết.