Dịch: Muỗi
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: viptruyenfull.com
- Hô...
Ngay khi Lâm Phong đang chờ đợi xem người ở Hoàng thành có đến hay không thì ở nơi xa xăm trên bầu trời truyền đến tiếng gào thét đáng sợ gào.
Giương mắt lên nhìn thì thấy một chùm hào quang đen nhánh lóe lên khiến mọi người phải nheo mắt.
Sát khí, sát khí nặng nề, đứng từ xa nhìn chùm tia hắc quang, Lâm Phong có cảm giác sát khí kia như muốn ảnh hưởng đến tâm chí con người.
Rất nhiều người đều ngẩng đầu lên nhìn về không trung, rất kinh ngạc, sát khí trùng thiên, quả thực là quá mạnh mẽ.
- Quan tài, đó là quan tài.
Những đám mây đen nhánh dần dần tán đi lộ ra thứ đằng sau nó khiến đồng tử đám người đột nhiên run lên, thứ mà mây đen bao phủ lại là một cái quan tài vô cùng to lớn.
- Hắc Vũ đế quốc, người tới là Thiên Sát tông.
Quan tài đúng là biểu tượng của Thiên Sát tông, rất hiển nhiên chính là người của Thiên Sát tông tới, người Hắc Vũ đế quốc đã đến rồi.
- Thiên Sát tông, chúng ta lại gặp mặt.
Lâm Phong thì thào, trước kia, khi hắn ở trong thành cổ Thiên Lạc tranh giành Cửu Thiên Thương Long Đỉnh thìcó người của Thiên Sát tông từ Hắc Vũ đế quốc ngàn dặm xa xôi đi tới Tuyết Nguyệt quốc, những người lúc đó cũng đều ngồi quan tài đến.
Chỉ thấy chiếc quan tài trên bầu trời bay trên không nơi quảng trường rồi lập tức dừng lại, sau đó rơi xuống đất.
- Ầm ầm!
Một tiếng vang kinh khủng truyền ra, quan tài rơi xuống, đập mạnh vào quảng trường, hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của mọi người. Nhưng sau khi quan tài rơi xuống đất lại không có động tĩnh gì, chỉ có sát khí lượn lờ xung quanh.
- Huyết Sát huynh, nếu như đã tới sớm hơn một bước thì huynh còn trốn trong đó làm gì, người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Trong hư không truyền đến một âm thanh từ nơi rất xa xôi, đám người ngẩng đầu lên thì thấy một bóng người tiều tụy trong hư không chậm rãi bước đến, bộ pháp của hắn nhìn tưởng như chậm rãi nhưng mỗi một bước đều vượt qua ngàn mét, chỉ trong nháy mắt đã tới nơi.
- Một người kỳ quái.
Toàn thân người này lộ ra khí tức cô quạnh, tĩnh mịch giống như cây cối bị héo rũ.
Vừa rồi hắn gọi người trong quan tài là Huyết Sát.
Người của Hắc Vũ đế quốc, đệ tử mạnh nhất Thiên Sát tông, Huyết Sát.
Như vậy người trong hư không là Khô Yêu Đồng, Khô Mộc!
Nghĩ vậy, rất nhiều người đưa ánh mắt về phía Khô Mộc, hắn héo rũ, tĩnh mịch, phảng phất như ngay cả khí tức sinh mệnh cũng không có, đôi đồng tử khiến người ta không dám nhìn thẳng.
- Răng rắc, răng rắc...
Chỉ thấy chiếc quan tài trên quảng trường chậm rãi mở ra, hô hấp mọi người như muốn ngừng lại, nhìn chằm chằm vào quan tài kia, Huyết Sát của Thiên Sát tông không biết sẽ là người như thế nào.
- Ầm ầm!
Trong lúc đó, một tiếng vang truyền ra khiến tim cả đám nhảy nhót lên xuống, sát khí trùng thiên kinh khủng, toàn bộ trung tâm quảng trường đều bị sát khí màu đen bao phủ, dần dần theo sát khí tiêu tán, một người thanh niên xuất hiện ở chỗ đó.
Đây là một thanh niên anh tuấn nhưng cỗ nét anh tuấn đó lại lộ ra yêu dị, sát khí và cả yêu khí.
Cặp đồng tử kia cũng cực kỳ đáng sợ, lộ ra một phần huyết sắc.
- Huyết Sát của Thiên Sát tông, Khô Yêu Đồng Khô Mộc.
Ngọc Lan đế quốc một có hai người đi ra, một nam một nữ, trên lưng người nam tử đeo bảy chuôi cổ kiếm, Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu, trên lưng nữ tử đeo đàn cổ, Lục Dục Cầm Vũ Tiêu Tiêu.
Mỗi người đều là thiên tài, thiên tài chói mắt nhất Tuyết Vực.
Thấy Huyết Sát và Khô Mộc, Lăng Tiêu và Vũ Tiêu Tiêu, không kìm được, phải đi ra.
Ngược lại Quân Mạc Tích có chút lạnh nhạt, đứng ở một bên của quảng trường không có tụ họp cùng bốn người kia.
Tiếng gió gào thét cực kỳ kịch liệt, ánh sáng mặt trời bị che lại, trên bầu trời xuất hiện rất nhiều quan tài, toàn bộ đều toát ra sát khí đáng sợ, người của Thiên Sát tông cũng theo Huyết Sát đến.
Hơn nữa phía sau những quan tài này còn có rất nhiều người cưỡi yêu thú đến, người Hắc Vũ đế quốc hàng lâm Mê thành.
Long Sơn đế quốc, Ngọc Lan đế quốc cùng với Hắc Vũ đế quốc lần lượt đến, kế tiếp chỉ còn lại Thương Thiên đế quốc thôi.
- Nghe đồn, Đế Lăng của Thương Thiên đế quốc nắm giữ Thương Thiên huyết mạch, thực lực cường đại vô biên, không ai có thể chống đỡ, không biết hắn sẽ là nhân vật chói mắt nhường nào!
Có người xì xào bàn tán nói ra nói vào, Đế Lăng Thương Thiên Huyết uy chấn Thương Thiên đế quốc, rất nhiều người của quốc gia còn lại đều đã nghe tới uy danh của hắn, cực kỳ lợi hại.
- Còn có Bát Quái Nhãn Vũ Mặc nghe nói thực lực cũng vô cùng kinh khủng, vì thế hai người này đã nắm chắc vị trí trong tám hạng đầu của Tuyết Vực tỷ thí.
Tuy rằng Tuyết Vực tỷ thí còn chưa tổ chức nhưng cảm xúc rất nhiều người ở chung quanh quảng trường đều đã sôi sục.
Bọn họ rốt cuộc cũng có cơ hội được một phen tận mắt nhìn thấy thiên tài chói mắt nhất của tứ đại đế quốc rồi, nhất là tám người này đều là thiên tài tuyệt đỉnh chân chính, nổi tiếng toàn bộ Tuyết Vực, có thể nói tám người này sau khi rời khỏi Tuyết Vực thậm chí sẽ trở thành cường giả Cửu Tiêu đại lục, truy cầu cảnh giới vô thượng.
Không lâu nữa, bọn họ sẽ thấy những thiên tài này tranh đấu với nhau.
Lâm Phong chưa từng rời khỏi quảng trường, ánh mắt hắn quét qua những người đứng trên võ đài, đôi mắt lóe ra tinh mang.
Những người này đúng là thiên tài chân chính, trong lòng hắn nảy sinh một cỗ khát vọng, một cỗ hào khí muốn tranh đấu cùng những người này để được tỏa sáng, được mọi người biết đến.
Dựa vào cái gì mà bọn họ có thể đứng trên võ đài được hàng vạn người nhìn chăm chú, kính ngưỡng, mà hắn lại phải đứng ở dưới sân khấu này không có tiếng tăm gì, không có ai biết, thậm chí còn phải ngụy trang để tránh bị đuổi giết.
Đoàn Vô Đạo nổi danh cùng với những người này, người được liệt vào bát đại công tử chí cường của Tuyết Vực, những thứ này, khi ở Tuyết Nguyệt quốc Lâm Phong căn bản là không biết, sau này khi ra ngoài hắn mới biết được sức ảnh hưởng của Đoàn Vô Đạo khủng bố nhường nào, không nói mẫu quốc Long Sơn đế quốc mà ngay cả rất nhiều người của các quốc gia Tuyết Vực khác đều biết đến uy danh Đoàn Vô Đạo.
Cho dù thế nào thì hắn cũng phải giẫm nát Đoàn Vô Đạo dưới chân, nhưng bây giờ Đoàn Vô Đạo rất nổi tiếng ở Tuyết Nguyệt mà hắn lại không có tiếng tăm gì, Lâm Phong còn cần đi đến một đoạn lộ trình mang tên con đường cường giả.
Mà cũng vào lúc này, tại lối vào của Mê thành có hai con bảo mã bước vào trong Mê thành.
Hai con ngựa này toàn thân màu đỏ như máu, mà kỵ sĩ trên ngựa người lại phong trần, mặc giáp nhẹ, trên mặt bọn họ đều mang một chiếc mặt nạ màu đồng lộ ra sự dữ tợn dễ khiến người khác chú ý.
- Đã đến Tuyết Vực Mê thành, không biết Phong ca và người của Long Sơn đế quốc có tới không.
Hai người này nhìn người trong Mê thành thì trong mắt lộ ra thần sắc hưng phấn, bọn hắn cưỡi Xích Huyết bảo mã đến đây, trải qua thời gian một tháng, ngày đêm lên đường, cuối cùng cũng từ Tuyết Nguyệt quốc tới được Tuyết Vực Mê thành, thật may vẫn chưa muộn, Tuyết Vực tỷ thí còn chưa bắt đầu.
- Có lẽ đã đến rồi.
Giọng nói một người khác vang lên có vài phần trầm ổn, cặp mắt dưới mặt nạ bằng đồng xanh quét qua đám người.
- Tuyết Vực Mê thành, cho dù là người bản thổ nơi này hay là người ở ngoài thì thực lực cũng không yếu, Linh Vũ cảnh cao giai ở Tuyết Nguyệt chúng ta đã được coi là vô cùng mạnh mẽ, Huyền Vũ cảnh là cường giả chân chánh lợi hại mà ở đây Linh Vũ cảnh quá nhiều, Huyền Vũ cảnh thì đi đầy đường.
- Đúng, Hàn Man, tuy rằng chúng ta đã tiến nhập Huyền Vũ cảnh nhưng ở chỗ này vẫn không tính là gì.
- Ha ha, Phá Quân, đây mới là cái ta muốn xem đấy, tướng quân cho ta tới đây mục đích đại khái là khiến chúng ta hiểu rõ, gặp nhiều cường giả mới khiến chúng ta tràn ngập khát vọng, thay đổi càng mạnh hơn nữa, không biết hiện tại thực lực Phong ca thế nào rồi, hắn tham gia Tuyết Vực tỷ thí thì thấp nhất cũng phải là Huyền Vũ cảnh trung cấp à.
Hàn Man sang sảng cười to.
Ngàn dặm xa xôi, cuối cùng đã tới Tuyết Vực Mê thành, Liễu Thương Lan để cho bọn họ tới đấy, vừa để họ gặp Lâm Phong đồng thời cũng tích lũy thêm kiến thức.
Liễu Thương Lan khiến bọn họ hiểu sâu sắc đạo lý, chớ làm ếch ngồi đáy giếng, đại lục này quá lớn, đi ra ngoài mới khiến bản thân có hy vọng.
Co đầu rút cổ tại Tuyết Nguyệt thì vĩnh viễn không có ngày nổi danh, nhìn không tới thế giới bên ngoài bao la, rộng lớn bao nhiêu, không nhìn thấy những cường giả khác có bao nhiêu lợi hại, khủng bố đến mức độ nào.
- Đi, chúng ta đi tìm Phong ca.
- Rầm rập...
Tiếng vó ngựa như sét đánh, Xích Huyết bảo mã chạy nhanh như một cơn gió trên đường lớn Mê thành, lao nhanh về phía trước.