Dịch: Muỗi
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: viptruyenfull.com
Một màn rung động này trực tiếp lật đổ ấn tượng của đám người đối với Đoàn Vô Đạo, bóng dáng Đoàn Vô Đạo cũng dần dần thay đổi rõ ràng trong đầu bọn hắn.
Ai nói thiên tài của Tuyết Nguyệt quốc không bằng mấy người của đế quốc kia, thực lực của Đoàn Vô Đạo thật đáng sợ, dù gì Địch Long cũng là cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu, hơn nữa là rất cường đại trong số Huyền Vũ Cảnh tầng sáu, nhưng ở trước mặt Đoàn Vô Đạo thì không là gì cả, vừa thử một lần với hắn thôi mà đã đem đầu của người ta chà đạp dưới chân.
- Đoàn Vô Đạo, bá đạo vô đạo, người thuận thì sống, người nghịch thì chết.
Rất nhiều người nghi ngờ lời đồn đại về Đoàn Vô Đạo, lập tức công nhận, Đoàn Vô Đạo này quả nhiên người cũng như tên.
Lâm Phong đứng ở giữa đám người cũng quan sát Đoàn Vô Đạo, lần trước trong đêm trăng tròn trên dòng Tương Giang, sau khi hắn rời đi Đoàn Vô Đạo mới xuất hiện, lần này chính là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thái tử Tuyết Nguyệt uy danh hiển hách, mặc dù không có bái kiến qua nhưng Lâm Phong đã nghe được tin tức về hắn nhiều lần rồi.
- Quả thật là rất khủng bố, không thể cứ như vậy mà khẳng định những thiên tài xuất chúng của đế quốc khác yếu nhược được.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, Bá Vương Thương Địch Long ở Long Sơn đế quốc cũng coi như là thanh danh không tồi, xếp hạng thứ bảy nhưng so sánh với Đoàn Vô Đạo thì gã thật sự là kém quá xa, căn bản không thể chịu được một kích, Đoàn Vô Đạo nếu như muốn giết hắn là điều rất dễ dàng, Địch Long dám miệt thị thái tử Tuyết Nguyệt, không thể nghi ngờ chính là tự rước lấy nhục, đả kích như vậy đoán chừng tâm chí Địch Long đều phải bị ảnh hưởng.
Bảy vị thiên tài nhất xuất chúng đứng ở giữa quảng trường cũng nhìn chằm chằm Đoàn Vô Đạo, lợi hại, Đoàn Vô Đạo đúng là có tư cách nổi danh cùng bọn họ, như vậy mới đặc sắc, lần Tuyết Vực tỷ thí này tuyệt đối sẽ không n quá tịch mịch.
Mà lúc này ai nấy cũng đều lộ ra vẻ đặc biệt hưng phấn, nhiệt huyết sôi sục. Lần này người tham gia Tuyết Vực tỷ thí có thực lực rất mạnh, như vậy mới đáng để nhiều người không ngại vượt ngàn dặm xa xôi mà đến, chỉ có thiên tài quyết đấu với thiên tài mới càng có thể kích phát nhiệt huyết trong lòng bọn họ, kích phát sự truy cầu võ đạo.
- Đoàn Vô Đạo, chúng ta lại gặp mặt.
Đế Lăng nhìn Đoàn Vô Đạo, trên người lộ ra một cỗ chiến ý ngạo thị thiên hạ, lăng lệ ác liệt.
Lại gặp mặt?
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, thì ra Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo đã từng gặp nhau, khó trách Đế Lăng vừa đến đã hỏi Đoàn Vô Đạo ở đâu, xem ra, Đế Lăng rất xem trọng Đoàn Vô Đạo.
- Đúng vậy, lại gặp mặt, lần Tuyết Vực tỷ thí này vị trí thứ nhất sẽ là của ta.
Đoàn Vô Đạo dù đứng trước Đế Lăng vẫn bá đạo như trước, ngay trước mặt mọi người nói vị trí thứ nhất Tuyết Vực tỷ thí là của hắn.
- Có ta ở đây, vị trí thứ nhất vĩnh viễn không tới lượt các ngươi.
Đế Lăng cũng không yếu thế chút nào, hắn đến chỉ vì vị trí thứ nhất Tuyết Vực tỷ thí, thiên tài đứng đầu Tuyết Vực là thứ duy nhất hắn truy cầu.
- Các ngươi coi chúng ta là không khí sao?
Một âm thanh yêu dị vang lên, người nói chuyện là Huyết Sát Thiên Sát tông của Hắc Vũ đế quốc, chỉ thấy trong đôi mắt của hắn lộ ra một tia huyết sắc yêu dị.
Thiên Sát tông vốn quỷ dị, tu luyện sát khí tà ác kinh khủng thậm chí có thể thôn phệ huyết nhục của người người khác.
Lời của Huyết Sát cũng chính là ý của những người còn lại, Đoàn Vô Đạo và Đế Lăng phải chăng đã quá không coi ai ra gì rồi, tự cho là có thể đoạt được vị trí đệ nhất Tuyết Vực tỷ thí, vậy bọn họ thì tính là gì.
- Ngươi?
Đế Lăng liếc mắt nhìn qua Huyết Sát, tự tin tuyên bố:
- Top 5 còn có hi vọng.
- Top 5?
Huyết Sát cười lạnh, Đế Lăng lại nói hắn chỉ có thể đứng trong top 5 của Tuyết Vực tỷ thí lần này, quá buồn cười.
- Rồi ngươi sẽ thấy.
Huyết Sát hừ lạnh một tiếng, thân hình khẽ run liền biến mất tại chỗ.
Huyết Sát trực tiếp rời khỏi đây, hắn đã thấy sức uy hiếp của bảy người này, họ đều rất mạnh, chính xác là hoàn toàn có thể uy hiếp được hắn, hiện tại điều hắn cần phải làm chính là nâng cao tu vi, con đường võ đạo không có cuối cùng chỉ có không ngừng leo lên cảnh giới mới với tu vi cao hơn.
Lần Tuyết Vực tỷ thí này không chỉ là một cuộc tỷ thí mà còn có rất nhiều kỳ ngộ, chỉ cần hắn có thể nắm bắt được những thứ kỳ ngộ này thì tu vi trước khi quyết chiến sẽ đột phá, như vậy vị trí thứ nhất Tuyết Vực tỷ thí sẽ không huyền niệm chút nào.
Đương nhiên điều này cũng không chỉ là ý nghĩ của riêng một mình Huyết Sát mà những người còn lại đều có suy nghĩ này, bảy người khác từng người một rời khỏi quảng trường.
Thấy tám người này đều nhao nhao rời khỏi, đám người cũng không có ở lại nơi này, dần dần giải tán.
- Cảm thấy thế nào?
Lúc này, một âm thanh vang lên bên tai Lâm Phong, Vân Phi Dương đi tới bên cạnh Lâm Phong hỏi.
- Tám người kia đều rất mạnh, mỗi người họ đều có thể dễ dàng đánh thắng ta.
Lâm Phong thản nhiên nói ra, hắn rất rõ ràng thực lực của mình, tám người này quả thật rất khủng bố, bọn họ đều mạnh hơn hắn rất nhiều, hắn cảm thấy áp lực trên lưng thật lớn.
Đoạn Vô Nhai muốn hắn đoạt được vị trí top 9 Tuyết Vực tỷ thí đúng là không dễ dàng, huống chi còn muốn chiến thắng Đoàn Vô Đạo, thái tử Tuyết Nguyệt quốc với thực lực càng khủng bố, người vừa mạnh miệng muốn đoạt vị trí đệ nhất Tuyết Vực tỷ thí.
- Đừng vội, chỉ cần Tuyết Vực tỷ thí còn chưa chính thức bắt đầu thì vẫn còn có cơ hội.
Ánh mắt Lâm Phong chậm rãi chuyển qua nhìn về phía Vân Phi Dương:
- Như vậy là có ý gì?
- Tuyết Vực tỷ thí, ngoại trừ chọn thiên tài từ đế quốc bên ngoài còn có thể chọn một số thiên tài của vài nước phụ thuộc, ngươi cũng biết thiên tài nước phụ thuộc thường không bằng thiên tài của đế quốc nhưng vì sao đế quốc vẫn muốn chọn như vậy, chia mười vị trí cho mỗi nước phụ thuộc?
Lâm Phong trầm mặc, khẽ lắc đầu, đối với vấn đề này hắn quả thực khó hiểu, hắn hoài nghi đế quốc làm như vậy là có ý gì đó, dụng tâm thật kín đáo.
- Bởi vì Tuyết Vực tỷ thí cũng không phải là một cuộc chiến đấu đơn thuần, nó phân ra mấy giai đoạn, trong mấy giai đoạn này người chính thức có được tiềm lực thiên phú còn có thể đạt được cơ duyên của mình, thực lực đột phá cao hơn một tầng, thậm chí đã từng có người tại Tuyết Vực tỷ thí liên tục đột phá, không ngừng đứng ở vị trí trụ lại lâu nhất trên võ đài Tuyết Vực tỷ thí, như vậy không chỉ có người nắm giữ thực lực mạnh ngay từ đầu mà kẻ có thiên phú đáng sợ cũng có thể lên võ đài.
Vân Phi Dương nói một câu khiến nỗi nghi ngờ trong lòng Lâm Phong càng ngày càng lớn, hắn hoàn toàn không biết quy tắc của Tuyết Vực tỷ thí.
- Không cần phải gấp, đến lúc đó ngươi tự khắc sẽ hiểu rõ hết thảy, dùng thiên phú của ngươi, tu vi chắc sẽ tiến lên thêm một bước.
Vân Phi Dương nói, ánh mắt nhìn Lâm Phong lộ ra thâm ý.
- Có vẻ như ngươi biết rất nhiều.
Vân Phi Dương đột nhiên hiện thân Tuyết Nguyệt quốc, ban đầu là ở Đoạn Nhận thành rồi chính thức xuất hiện ở Tương Giang, hơn nữa mỗi một lần đều mang đến điều ngoài ý muốn cho người khác, ví dụ như cuộc chiến đấu không lâu trước đó tại hoàng thành Long Sơn đế quốc, Vân Phi Dương có thể dễ dàng đánh bại Huyền Vũ cảnh tầng năm, hôm nay tu vi Vân Phi Dương lại tiến thêm một bước, chiến lực cũng mạnh hơn, càng khiến Lâm Phong kinh ngạc chính là y tựa như biết rõ rất nhiều chuyện mà hắn không biết.
Ngay cả Tuyết Vực tỷ thí mà Vân Phi Dương cũng có vẻ hiểu rất rõ.
- Lâm Phong, Tuyết Vực Mê thành được xưng còn cổ xưa hơn cả Tuyết Vực, ba người chúng ta đi xem một chút đi.
- Được.
Lâm Phong khẽ gật đầu, ba người chầm chậm bước vào bên trong cổ thành, hô hấp bầu không khí của Tuyết Vực Mê thành khiến Lâm Phong cảm giác toàn thân vô cùng khoan khoái dễ chịu.
- Ca, nguyên khí thiên địa tòa thành này đúng là đậm đặc.
Tiêu Nhã đứng bên cạnh Lâm Phong chợt phát biểu, Lâm Phong và Vân Phi Dương đều khẽ gật đầu, không khí trong tòa thành này ẩn chứa nguyên khí thiên địa nồng đậm hơn so với Long Sơn đế quốc và Tuyết Nguyệt quốc. Rất thần kỳ nhưng đây là sự thật, trong Mê thành tốc độ tu luyện nhanh hơn so với ở Long Sơn đế quốc và Tuyết Nguyệt đế quốc.
Hào quang lóe lên, trong tay Lâm Phong xuất hiện một cái hồ lô, Lâm Phong mở miệng hồ lô ra, rót vào miệng một hớp rượu lớn, lập tức một cỗ lực lượng hỏa diễm điên cuồng tán loạn trong cơ thể khiến cho lực lượng chân nguyên của hắn điên cuồng, gương mặt có chút vàng vọt đỏ hơn vài phần.
- Vẫn là rượu này tốt.
Lâm Phong cười, uống liền ba ngụm, nói với Vân Phi Dương:
- Có muốn mấy bầu hay không?
- Không cần, rượu này hữu dụng với ngươi, ta không nên chiếm phần.
Vân Phi Dương lắc đầu, Lâm Phong hỏi Đường U U muốn rượu này khiến Vân Phi Dương cho rằng Lâm Phong không chỉ là muốn uống rượu đơn giản như vậy, có lẽ cũng có liên quan tới việc Lâm Phong mất tích mấy ngày, đương nhiên đây là chuyện của hắn, Vân Phi Dương cũng sẽ không hỏi nhiều.
- Giá, giá...
- Tránh ra.
Lúc này, từ nơi rất xa truyền đến một âm thanh, Lâm Phong và Vân Phi Dương quay đầu lại chỉ thấy bụi đất tung bay, một con tuấn mã chạy như điên trên con đường lớn, những nơi nó đi qua đều khói bụi mịt mù.
Mà người ngồi trên tuấn mã là một nữ tử khoác trên vai áo choàng màu đỏ rực, quần áo bay múa, giơ roi quất mông ngựa, lộ ra tư thế hiên ngang.
- Cút ngay.
Một tiếng quát lạnh lùng truyền ra, có một người lui ra muộn liền bị nàng ta trực tiếp quất cho một roi, roi dài quất lên người người kia, lập tức da tróc thịt bong, người kia kêu thảm một tiếng, bị đánh bay ra ngoài.
- Ca ca, nữ nhân này thật bá đạo vô lễ.
Tiêu Nhã thấy một màn này rất khó chịu, nữ tử này có hơi quá đáng.
Lâm Phong không nói gì, nữ tử này quả thực quá phận, nhưng thiên hạ rộng lớn, giết người đoạt mệnh cũng là chuyện thường gặp, thế giới võ đạo tàn nhẫn ở chỗ này.
Tu vi nữ tử này không kém, đạt tới Huyền Vũ cảnh, hơn nữa phía sau nàng còn có kỵ sĩ đi theo, hiển nhiên là có gia cảnh, địa vị không tồi.
- Làm càn.
Một tiếng trách mắng truyền đến, tuấn mã chạy như điên tới chỗ Tiêu Nhã, roi dài lượn lờ. nếu như Tiêu Nhã bị quất trúng thì đương nhiên sẽ bị thương nặng.
Nữ nhân này hiển nhiên là đã nghe được lời Tiêu Nhã vừa mới nói nàng bá đạo vô lễ.
Thấy roi dài hỏa sắc đánh tới, trong mắt Lâm Phong hiện lên một tia lạnh lùng, bước về phía trước một bước, chắn trước người Tiêu Nhã.