Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 595 - Đến Để Trả Thù

Đến Để Trả Thù Đến Để Trả Thù viptruyenfull.com

Dịch: Muỗi

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: viptruyenfull.com

- Cút!

Cô gái kia liếc qua Lâm Phong một chút, thấy khí tức Lâm Phong vẫn chưa tới Huyền Vũ Cảnh, trong mắt lộ ra vẻ trào phúng.

Lâm Phong vung tay lên, nhìn chằm chằm vào cái roi, trực tiếp nắm chặt trong tay, lập tức roi đang vung vẩy lập tức không nhúc nhích.

- Hả?

Chân mày hồng y nữ tử cau lại, một luồng hỏa diễm theo roi chạy ra ngoài lan đến tay Lâm Phong, đồng thời lực lượng chân nguyên truyền vào trên roi khiến nó vùng vẫy dữ dội.

Nhưng roi vẫn bị Lâm Phong nắm gắt gao như cũ, không hề mảy may động đậy, cỗ hỏa diễm kia cũng trực tiếp biến mất.

- Lên.

Lâm Phong dùng lực, nhất thời một luồng sức mạnh đáng sợ theo roi truyền tới, thân thể hồng y nữ tử trực tiếp bị kéo lên vào không trung khiến cho nàng giật mình.

- Dừng tay.

Xa xa, tiếng quát lạnh lẽo truyền tới, chỉ thấy một đạo huyễn ảnh đập về phía Lâm Phong, một luồng sức mạnh kinh khủng rơi xuống người hắn.

- Cút.

Lâm Phong vẫn đứng im không nhúc nhích, Vân Phi Dương bước ra một bước, trường bào tung bay, hơi thở bá đạo bao phủ toàn thân nương theo đó là một tiếng ầm ầm nổ vang, khói bụi mù mịt, thân thể của đối phương trực tiếp bị đánh lui về phía sau.

- Cút.

Lại một chữ "cút" được thốt ra, trong tay Lâm Phong đã nắm sẵn roi sau đó vung thật mạnh trong hư không, thân thể hồng y nữ tử kia bị quật theo roi mà bay ra ngoài, bước chân lảo đảo, lùi về sau rất nhiều bước mới ổn định được cơ thể.

Đứng vững gót chân, ánh mắt hồng y nữ tử nhìn chằm chằm Lâm Phong, hỏi:

- Ngươi dám ra tay với ta?

- Ta bảo ngươi cút.

Lâm Phong lạnh lùng quát, trong mắt không còn nụ cười thuần phác nữa mà đã lộ ra từng đợt từng đợt hàn ý rét lạnh.

- Ngươi đây là đang tìm cái chết.

- Ba!

Lâm Phong bước chân về phía trước khiến cho sắc mặt thiếu nữ cứng đờ.

- Hai!

Bước thêm một bước, Lâm Phong lại phun ra một chữ, hàn ý trên người càng ngày càng mãnh liệt.

- Tiểu thư, chúng ta trở về thôi.

Hộ vệ của hồng y nữ tử nhìn Vân Phi Dương đang đứng trước mặt, người này có vẻ khó đối phó.

Sắc mặt hồng y nữ tử khá khó coi, huýt sáo một tiếng, tuấn mã lập tức lao nhanh về phía này.

- Còn muốn tiếp tục gieo vạ cho người khác sao!

Lâm Phong nhìn thấy con ngựa lao về phía thiếu nữ, há miệng phun ra một ngụm rượu, mùi rượu từ miệng Lâm Phong phụt ra lan tràn khắp không gian, trong nháy mắt bay thẳng đến con ngựa kia.

- Ầm ầm!

Một luồng khí tức bạo ngược truyền đến, ánh lửa hiện lên, con ngựa lập tức hí vang, chỉ thấy ngụm rượu mà Lâm Phong vừa phun ra hóa thành hỏa diễm, bắt đầu cháy rừng rực thiêu đốt con ngựa của hồng y nữ tử.

- Ngươi...

Thiếu nữ nhìn thấy con ngựa mình yêu thích bị Lâm Phong thiêu chết, sắc mặt rất khó coi, nhìn chòng chọc vào Lâm Phong.

- Một!

Lời nói vừa dứt, Lâm Phong bước nhanh về phía cô gái.

- Đi.

Chỉ thấy tên hộ vệ lóe lên rồi hóa thành huyễn ảnh mang theo thiếu nữ rời đi, cực kỳ nhanh lẹ.

Nhìn bóng người đi xa, Lâm Phong không có đuổi theo.

- Ngươi chờ đó cho ta.

Xa xa truyền đến một âm thanh phiêu đãng, cô gái kia hiển nhiên không dự định cứ quên đi như thế.

Con ngươi Lâm Phong hơi nheo lại mang theo từng đợt từng đợt hàn ý, đã từng trải qua Ma Kiếm phản phệ sau đó lại cảm ngộ thiên địa tự nhiên trên núi nên tâm Lâm Phong hiện tại càng thêm khó dò, khí tức lạnh lùng trên người giảm xuống, nụ cười trong mắt dần trở nên sạch sẽ thuần phác.

- Lâm Phong, xem ra phải cẩn thận một chút, Mê thành này nguy hiểm hơn so với ở Tuyết Nguyệt nhiều lắm, thực lực một gã hộ vệ cũng đã ở Huyền Vũ Cảnh tầng thứ tư, khẳng định không phải thế lực bình thường.

Vân Phi Dương đi tới bên cạnh nhắc nhở Lâm Phong một tiếng, Lâm Phong khẽ gật đầu, có một số việc mình không tìm nó nhưng không tránh khỏi nó tự tìm tới cửa.

- Ca, có phải ta đã gây sự rồi không?

Tiêu Nhã le lưỡi một cái, có vài phần hổ thẹn.

- Không liên quan đến muội.

Lâm Phong vò đầu Tiêu Nhã khiến Tiêu Nhã phải trợn mắt nhìn hắn một cái, tránh ra một bên, vuốt lại tóc của mình.

Lâm Phong thấy dáng vẻ dễ thương của Tiêu Nhã thì cười một tiếng, lại đặt hồ lô rượu lên khóe miệng, uống một hớp đầy.

- Hô...

Phun ra một ngụm rượu nóng rực, sắc mặt Lâm Phong càng ngày càng đỏ, cô gái kia sợ rằng sẽ quay lại trả thù, hắn vẫn nên sớm hóa giải dược lực, khôi phục lại lực lượng chân nguyên mới được.

Rượu Phần Nguyên kích thích chân nguyên có thể làm cho hắn khôi phục lại như cũ nhanh hơn, lúc này Lâm Phong hắn đã nắm giữ lực lượng chân nguyên khoảng chừng Huyền Vũ Cảnh tầng hai, chỉ là hắn đã áp chế lại bằng phương pháp ẩn nấp nên không khiến người ta nghi ngờ.

Đúng như Lâm Phong suy đoán, việc này xác thực không kết thúc nhanh như vậy.

Không lâu sau khi Lâm Phong vẫn đang ở khu vực này, yêu thú đã vây quanh không trung.

Ba người Lâm Phong ngẩng đầu lên liền nhìn thấy hồng y nữ tử đang ngồi trên một con yêu thú, ánh mắt dò xét không ngừng hướng về phía dưới, cuối cùng con mắt của nàng rơi trên người Lâm Phong.

Nhìn thấy Lâm Phong, thiếu nữ lập tức trở nên lạnh giá, quát lên:

- Hắn ở nơi đó.

Tiếng nói của nàng vừa dứt, nhất thời những con yêu thú đang xoay quanh lập tức vây lại thành vòng tròn khóa chặt thân ảnh ba người Lâm Phong.

- Thật nhiều cường giả, tu vi của họ đều là Huyền Vũ Cảnh tầng bốn trở lên.

Ánh mắt Lâm Phong và Vân Phi Dương quét qua đám người trên bầu trời, trong những người này thậm chí còn có không ít cường giả Huyền Vũ Cảnh tầng sáu, đúng như Vân Phi Dương suy đoán, thế lực này không đơn giản.

Những người đứng xung quanh ba người Lâm Phong khi nhìn thấy đoàn người trong hư không đều lập tức tránh ra thật xa, cảm thấy quái lạ mà sợ hãi nhìn ba người Lâm Phong.

Ba người này lá gan thật lớn, thậm chí ngay cả người của gia tộc Thái Thúc cũng dám trêu chọc.

Chẳng lẽ bọn họ không biết, ở Mê thành này chỉ cần là người có vài phần thế lực thì không thể trêu chọc.

Trong đó có một thế lực là gia tộc Thái Thúc, là một trong bốn gia tộc lớn nhất Mê thành.

Mê thành là một toà thành thị rộng lớn không có hoàng thất, chỉ có năm thế lực mạnh nhất, tứ đại gia tộc là chúa tể ở bốn khu vực lớn của Mê thành.

Mấy người Lâm Phong trêu chọc vào người gia tộc Thái Thúc chính là đang tìm cái chết.

- Bây giờ ngươi đã có cảm giác hối hận và sợ hãi hay chưa?

Cô gái kia ngồi trên yêu thú, quan sát Lâm Phong đang bị đông đảo cường giả vờn quanh, có cảm giác như cao cao tại thượng.

Vốn dĩ hôm nay nàng đang rất có hứng thú cưỡi ngựa đi chơi nhưng không lại nghĩ rằng sẽ đụng tới đám người này, hơn nữa lại còn bị hắn thiêu chết con ngựa yêu quý của mình, quả thực là gan to bằng trời.

- Hối hận, sợ hãi?

Lâm Phong lặp lại, hắn hối hận cái gì? Hối hận đã ngăn cản thiếu nữ này ra tay với Tiêu Nhã? Không để cho nàng quất một roi lên người cô bé?

Còn sợ hãi, lâu nay “sợ” đã không còn trong từ điển của Lâm Phong.

- Ta xác thực có chút hối hận.

Lâm Phong mở miệng nói:

- Hối hận không có mạnh mẽ đánh cho ngươi hai cái bạt tai.

Sắc mặt thiếu nữ ngày càng trầm xuống, đáng ghét, gia hỏa này thật sự quá không biết điều, lúc này mà vẫn còn dám nói những lời nhục mạ khiến cho nàng cảm giác phải chịu sự nhục nhã đến cực điểm.

- Bây giờ nếu ngươi quỳ xuống nói hối hận thì vẫn còn kịp.

Thiếu nữ muốn nhìn thấy Lâm Phong nằm rạp dưới chân nàng, trong mắt nàng thì Lâm Phong là người rất đáng ghét.

- Xem ra để ngươi cút đúng là quá lợi cho ngươi rồi.

- Đã như vậy, các ngươi đều chết hết đi.

- Giết bọn họ.

Phất phất tay, thiếu nữ lập tức truyền đạt sát lệnh.

Vù, vù...

Cánh chim lấp lóe, một con yêu thú đáp xuống, lao tới Lâm Phong, đôi cánh kia bay thẳng đến đầu hắn rồi chụp xuống.

- Nghiệt súc.

Lâm Phong đạp chân xuống mặt đất, một quyền tung lên trời, nhất thời một cơn lốc gào thét bay thẳng đến đánh về phía con yêu thú.

- Ầm ầm!

Yêu thú dưới một quyền của Lâm Phong trực tiếp bị văng ra.

- Grào...

Con Huyền Yêu cấp ba gào thét một tiếng, rơi cái bịch xuống đất, không còn cử động được nữa.

- Hả?

Những người đó khác sững sờ, sức mạnh người này thật là khủng khiếp, không chỉ đối kháng trực tiếp mà còn đánh chết được yêu thú.

- Giết, giết hắn.

Thiếu nữ quát lên chói tai, lập tức từng con yêu thú dù sợ hãi nhưng vẫn phóng xuống tấn công Lâm Phong, toàn bộ đất trời đều trở nên lờ mờ.

Vân Phi Dương đạp mạnh xuống đất, một luồng áp lực thiên địa lập tức được phóng thích.

- Để ta tới.

Nhưng vào lúc này, Lâm Phong lại thốt ra một câu khiến khí thế Vân Phi Dương hơi ngưng lại, lập tức cỗ uy thế khủng bố tiêu tan, nếu Lâm Phong đã muốn tới vậy thì để hắn tới đi.

Lực lượng chân nguyên lưu động trong người Lâm Phong, khi yêu thú vừa đáp xuống thì Lâm Phong ngửa đầu, từng ngụm từng ngụm rượu mạnh không ngừng bị hắn nuốt vào bụng, nhất thời chân nguyên lưu chuyển càng ngày càng mãnh liệt.

Cả người Lâm Phong phảng phất như được bao phủ bởi một tầng ánh sáng chân nguyên.

Bình Luận (0)
Comment