Dịch: Muỗi
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên.
Nguồn: viptruyenfull.com
Lâm Phong đã rất lâu không có kiêng kỵ mà phóng thích ngọn lửa chân nguyên của mình.
Rượu vẫn mãnh liệt như trước, lực lượng Cửu Chuyển Phật Ma cùng với chân nguyên hỏa diễm đồng thời điên cuồng lưu chuyển.
- Xèo, xèo...
Từng bóng yêu thú phủ xuống, che kín bầu trời, trên đỉnh đầu Lâm Phong đều hóa thành màu đen, khí tức áp bức của yêu thú toàn bộ hướng về trên người Lâm Phong.
Đồng thời những cường giả cưỡi trên người yêu thú kia, từng người đều cầm trong tay cây trường thương, lực lượng chân nguyên hóa thành từng đạo từng đạo trường long muốn nuốt trọn Lâm Phong.
- Thật sảng khoái!
Lâm Phong ném bầu rượu đi, khuôn mặt đỏ bừng bừng, trên người toàn là mùi rượu, thậm chí còn lộ ra vẻ hồng hào của hỏa diễm.
- Toàn bộ đều cút hết cho ta.
Lâm Phong gầm lên một tiếng, song quyền cùng nhau oanh kích, một cơn lốc khủng bố gào thét ầm ầm, lực lượng Phật Ma trấn áp tất cả va chạm với yêu thú, tiếng va chạm truyền ra khiến thiên địa như cũng muốn rung động theo.
Hắn hé miệng, phun ra một ngụm chân nguyên, chân nguyên này có chứa hỏa diễm, ầm một tiếng nổ vang, cả yêu thú cùng người ngồi trên đó đều bị cháy, cuốn vào trong ngọn lửa.
- Oanh, oanh...
Đám lửa bùng cháy cao ngất trong nháy mắt thiêu đốt những con yêu thú khiến chúng điên cuồng gào thét, người cưỡi trên lưng yêu thú muốn dập tắt đám lửa nhưng bọn họ phát hiện dù có làm thế nào cũng không dập tắt được. Mặt trời xuyên thấu qua hư không chiếu vào khiến ngọn lửa càng cháy mạnh thêm, chỉ trong chốc lát trên người bọn họ đã bị bao phủ bởi ngọn lửa hừng hực.
- A...
Từng tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra, công kích của Lâm Phong khiến cho toàn bộ cả người lẫn yêu đều bị đốt cháy, cho đến khi tất cả hóa thành tro bụi.
Mà Lâm Phong vẫn vững vàng đứng sừng sững trên mặt đất, lông tóc không tổn hại chút nào.
- Thật đáng sợ.
Tất cả nhìn về Lâm Phong với ánh mắt kính nể, người này thật là ghê gớm, sử dụng hỏa diễm giết được nhiều yêu thú và cường giả như vậy, lợi hại, đáng sợ hơn chính là khí tức trên người hắn có lẽ cũng chỉ khoảng chừng Huyền Vũ Cảnh tầng hai, nhìn như có thể mặc người ức hiếp nhưng dưới cơn nóng giận thì tro cốt những người dám ức hiếp hắn hiện tại đang bay đầu trời.
- Lợi hại.
Vân Phi Dương cũng kinh ngạc thốt lên, đây mới là thực lực của Lâm Phong, lực lượng cú đấm vừa rồi cùng với hỏa diễm khủng bố đều rất cường đại, người có tu vi Huyền Vũ Cảnh tầng sáu đứng trước mặt Lâm Phong căn bản là không chịu nổi một chiêu.
Hơn nữa lực lượng chân nguyên hỏa diễm tuy rằng không có uy thế bằng trước khi Lâm Phong mất tích, thế nhưng tựa hồ như càng mạnh hơn.
Điểm này Lâm Phong đương nhiên cũng phát hiện ra, thực lực của hắn tuy rằng chưa khôi phục lại đỉnh cao như trước nhưng hắn cảm giác được Đại Nhật Phần Thiên Kinh lợi hại hơn xưa, dương hỏa chân nguyên cũng càng thêm mạnh mẽ, chỉ cần hỏa diễm chạm vào người nếu thực lực đối phương không đủ mạnh thì căn bản không thể nào dập tắt được ngọn lửa, chỉ có thể nhìn hỏa diễm bao phủ toàn bộ cơ thể và cuối cùng là chết.
Đại Nhật Phần Thiên Kinh, Thái Dương Công Pháp, tu dương hỏa chân nguyên lấy thái dương hỏa diễm, nếu như chân chính tu luyện tới đỉnh cao thì khi đó mỗi một kích đều là thái dương hỏa diễm chân chính, không gì có thể diệt trừ, hiện tại nó đã bắt đầu phát huy uy lực cường hãn thiêu cháy vạn vật.
Giữa hư không, hồng y nữ tử cùng với những cường giả bên cạnh đều kinh ngạc đến ngây người, khí tức của Lâm Phong rõ ràng chỉ mới vừa bước vào Huyền Vũ Cảnh mà thôi, thậm chí còn kém xa Vân Phi Dương bên cạnh nhưng chỉ cần một đòn mà hắn đã tiến hành công kích giết sạch toàn bộ những người kia, một đòn này quá mức khủng bố.
- Giết, giết hắn.
Hồng y nữ tử điên cuồng gào thét.
Người bên cạnh thiếu nữ trở nên trầm ngâm, khẽ gật đầu, tâm thần hơi động, yêu thú tiếp tục hạ xuống nhưng lần này bọn họ không có bay thẳng tới mà là bay xung quanh người Lâm Phong, ánh mắt lạnh lùng, nghiêm túc.
Tên này tựa như cũng chẳng phải người dễ đối phó, cẩn tắc vô ưu.
- Đến giết ta đi còn đứng ngây ra đó làm gì?
Lâm Phong châm chọc, ngẩng đầu lên nhìn thiếu nữ trong hư không, trào phúng nở nụ cười:
- Ngươi cho rằng địa vị của mình là cao quý nên coi tính mạng người khác là giun dế sao? Quá ti tiện.
Dứt lời, tâm thần Lâm Phong hơi động, trong tay lần thứ hai xuất hiện một bầu rượu, chậm rãi uống mấy hớp rượu mạnh, rất sảng khoái.
Uống rượu Phần Nguyên để rung động chân nguyên, kích phát chiến đấu, Lâm Phong phát hiện dược hiệu áp chế chân nguyên trong cơ thể hắn giải trừ càng nhanh hơn một chút, rất sảng khoái. Nếu nữ nhân này muốn giết thì đến đi, đã lâu không được thống khoái như vậy.
Thiếu nữ nghe được Lâm Phong mắng mình thì sắc mặt lập tức cứng đờ, khó coi đến cực hạn.
- Giết, không giết được hắn thì các ngươi không cần trở về nữa, ai giết hắn sẽ được khen thưởng một bộ địa cấp trung phẩm thần thông võ kỹ.
Giọng nói của cô gái lộ ra mấy phần điên cuồng, thân là thiên kim gia tộc Thái Thúc, nàng chưa từng bị người khác nhục nhã, tên này đúng là muốn chết.
Những người kia nghe được lời nói của thiếu nữ, trong mắt lập tức lóe lên tinh mang.
Địa cấp trung phẩm thần thông võ kỹ? Thứ này với bọn họ mà nói quá có sức hấp dẫn, đạt được võ kỹ này ít nhất có thể khiến cho sức chiến đấu tăng lên một cấp độ.
- Ầm!
Phía sau Lâm Phong đột nhiên truyền tới một âm thanh, một tên cường giả Huyền Vũ Cảnh tầng sáu nhảy xuống khỏi yêu thú, bay thẳng xuống xông tới đánh giết Lâm Phong.
Nhưng mà chiêu đánh lén này làm sao hữu dụng với hắn được, dựa vào ý thức mạnh mẽ của mình, tất cả mọi thứ xung quanh hắn đã được thu vào trong đầu từ lâu, bất kỳ một biến hóa dù là nhỏ bé đều chạy không thoát được ý thức của Lâm Phong.
- Phong!
Thân thể nhẹ nhàng hơi động, như ảnh tùy phong, thân thể Lâm Phong trong nháy mắt phiêu lãng, người kia trực tiếp đánh vào trên mặt đất tạo ra một hố to, bụi đất mù mịt.
Bước chân Lâm Phong run lên, tiếp tục phiêu động như gió nhưng lần này là hướng về phía trước, trong nắm đấm của hắn ẩn chứa năm ngàn Phật Ma Lực.
Người kia xoay người phóng ra toàn bộ lực lượng chân nguyên, dùng thương đâm thẳng tới Lâm Phong.
- Giết.
Lâm Phong khẽ quát một tiếng rồi đấm ra một quyền, lực lượng Phật Ma va chạm với chân nguyên trên thương của đối phương khiến cây thương vang lên một tiếng răng rắc, trực tiếp gãy đôi.
Sắc mặt người kia hơi cứng lại, thương vậy mà lại gãy đôi dưới một quyền của Lâm Phong, lực lượng này không khỏi cũng quá mức đáng sợ đi.
Ngẩng đầu lên, tên này thấy Lâm Phong đang lao đến, gã lập tức quăng trường thương về phía hắn đồng thời nhanh chóng lùi lại phía sau.
Sau đó, không có sau đó. Tên này còn có thể đi được sao?
Thân thể Lâm Phong hơi chấn động, tránh né đoạn thương đang lao đến, chớp mắt đã tới bên cạnh tên kia, một tiếng ầm ầm nhẹ vang lên, ánh mắt của cường giả Huyền Vũ Cảnh tầng thứ sáu cứng ngắc, con ngươi như muốn lòi ra, ngũ tạng gã đã bị một cú đấm này làm cho dập nát.
Sau đó thân thể của người này chậm rãi ngả về sau, nằm xuống đất, gã đã chết!
Giết Huyền Vũ Cảnh tầng thứ sáu bình thường đối với Lâm Phong lúc này đúng là dễ như ăn cháo.
- Sức mạnh của hắn quá mạnh, không nên đánh cận chiến, chúng ta có thể thử du chiến trên không trung.
Có người tự cho là thông minh cho ý kiến, nguồn sức mạnh trên tay Lâm Phong rất đáng sợ, chạm vào chắc chắn sẽ chết.
- Ta biết các ngươi đang mong chờ thứ gì, ta để các ngươi đi giết hắn, giết được hắn ta không tiếc tất cả.
Thiếu nữ lạnh lùng nói, sau đó liếc qua Vân Phi Dương và Tiêu Nhã đang đứng phía sau Lâm Phong:
- Nếu không giết được hắn vậy thì giết con bé kia trước đã, xem hắn làm sao có thể bảo vệ được nó không.
Tiếng nói của nàng vừa dứt, Lâm Phong lập tức ngẩng đầu, trong mắt hắn phát ra một tia sát phạt, ý chí sát phạt lại tái hiện, phóng thẳng lên trời.
Thiếu nữ bị cỗ khí tức sát phạt đáng sợ này bao phủ, người lập tức cứng đờ, trong lòng nàng sinh ra một luồng tâm ý sợ hãi mãnh liệt.
- Ngươi dám làm như vậy, ta sẽ giết ngươi.
Lâm Phong hăm dọa, đi tới phía dưới thiếu nữ, đạp xuống mặt đất, thân thể của hắn lao lên nhanh như sét đánh.
- Bảo vệ Tiểu Nhã giúp ta.
Lời này đương nhiên là nói với Vân Phi Dương.