Người dịch: Sunshine
Biên: Cẩu ca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
Những người của Thiên Phong quốc vốn dĩ đã chuẩn bị tản đi hết giờ lại không đi nữa, từng người từng người đều đứng ở một bên cười trên sự đau khổ của người khác, tựa như chuẩn bị xem trò cười của Lâm Phong và Vân Phi Dương.
- Ta biết rất rõ các ngươi vẫn đang ở đây vậy mà vẫn dám trốn không xuất hiện, hãy chuẩn bị hứng chịu lửa giận của gia tộc Thái Thúc chúng ta đi.
Người vừa nãy hỏi cầm cây trường thương chỉ về Đường U U, trong lời nói lộ ra một tia uy hiếp lạnh lẽo.
Sắc mặt Đường U U rất khó coi, người thái tộc Thái Thúc là một trong tứ đại thế gia của Mê thành, quả nhiên đủ hung hăng ngông cuồng.
Lâm Phong nhìn về phía Đường U U, vừa nãy nàng giúp mình, giờ đây cũng bị liên lụy.
Đường U U nhìn hắn gật đầu, Lâm Phong lập tức hiểu ý sau đó liếc nhìn về phía Vân Phi Dương.
Những người này là đội ngũ tiên phong của gia tộc Thái Thúc đi tìm kiếm, bây giờ mới chỉ bao vây chưa động thủ, hiển nhiên là bọn họ đang đợi những cường giả trong gia tộc đến, khi đó đối với bọn họ sẽ lại càng bất lợi.
- Thực lực, thực lực...
Lâm Phong hò hét trong lòng, hy vọng có thể bức thiết khiến cho sức mạnh của dược hiệu có thể phát huy toàn bộ, giải trừ chân nguyên đang cầm cố hắn, như vậy hắn mới không có cảm giác bị người khác điều khiển như bây giờ.
Tâm hơi động, bầu rượu Phần Nguyên xuất hiện trong tay, ngẩng đầu lên, Lâm Phong đặt bầu rượu bên miệng không ngừng rót vào bụng.
- Ùng ục, ùng ục...
Không ngừng rót Phần Nguyên Liệt Tửu vào bụng, lần này Lâm Phong trực tiếp một hơi uống sạch toàn bộ số rượu còn lại trong bầu khiến cho sắc mặt của hắn trở nên đỏ bừng trong nháy mắt.
Mọi người vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Phong, gia hỏa này coi Phần Nguyên Liệt Tửu là đồ bổ ư.
Vung tay một cái, bầu rượu bị quăng vào không trung, miệng Lâm Phong lập tức có chút tê, ngửa đầu nhìn không trung, lạnh nhạt nói:
- Ta iết tiểu thư của các ngươi vì cô ta muốn lấy mạng ta, vì lẽ đó ta chỉ có thể giết. Các ngươi cũng muốn lấy mạng ta, ta không chết vậy thì ta chỉ có thể đi giết các ngươi thôi.
Lâm Phong nói một câu, sau đó mở miệng phun ra một luồng hỏa diễm khủng bố, phóng lên trời.
Ầm ầm!
Hỏa diễm đáng sợ như một con hỏa long đang phẫn nộ vậy, người vừa nói chuyện muốn né tránh nhưng vì tốc độ của đám hỏa diễm này quá nhanh nên đã lan đến người con yêu thú hắn đang cưỡi.
- Hống...
Yêu thú run rẩy, cỗ hỏa diễm đáng sợ kia lan đi quá nhanh, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ cơ thể to lớn của hắn và cả yêu thú ở bên trong.
Người trên lưng yêu thú đạp chân xuống, thân thể bay vút lên trên không, con yêu thú thét lên rồi chết chìm trong ngọn lửa hừng hực.
- Thật là một luồng hỏa diễm đáng sợ.
Người kia nhìn chằm chằm vào yêu thú mình vừa cưỡi đang bị chết chìm trong hỏa diễm khủng bố kia trong lòng sợ hãi, nếu như vừa nãy hắn chỉ chậm một chút nữa thôi thì sẽ bị ngọn lửa bén vào người, lúc đó chạy cũng không kịp.
Cỗ hỏa diễm này tuyệt đối không phải là lửa tầm thường.
- Giết.
Lâm Phong gầm lên một tiếng, đạp chân xuống đất, năm ngàn Cửu Chuyển Phật Ma lực lượn lờ trong một quyền của Lâm Phong bay thẳng đến một bóng người đang định xông lên.
Người kia bước xuống khỏi lưng yêu thú, hừ lạnh một tiếng, đón trước Lâm Phong một bước, trường thương đâm về phía Lâm Phong.
Oanh.
Trường thương dưới sức mạnh của năm ngàn Phật Ma Lực trong nháy mắt gãy đôi, Lâm Phong giương nắm đấm lên, theo đó là một tiếng nổ ầm ầm truyền ra, năm ngàn Cửu Chuyển Phật Ma lực rơi trên người đối phương, chỉ với một quyền liền giết chết đối phương.
Khi Lâm Phong động thủ thì Vân Phi Dương cũng không đứng yên, ngưng tụ chân nguyên sau đó cất bước trong không trung, bước chân của hắn rất chậm rãi nhưng mỗi lần bước ra đều phảng phất như ẩn chứa một lực lượng của đại địa mang theo một uy thế khủng bố.
Ngoài hai người bọn họ thì Đường U U cũng động thủ, thân thể di chuyển nhẹ nhàng như bướm, bay qua bay lại trong không trung, chưởng lực linh động bồng bềnh nhìn lực tưởng như chậm nhưng khi rơi vào người nào thì chỉ trong nháy mắt có thể khiến người đó đứt tâm mạch rồi chết.
Người của gia tộc Thái Thúc hiển nhiên không ngờ được rằng mấy người Lâm Phong lại động thủ trước như vậy, hơn nữa mấy người đó thực lực cũng không hề kém, đặc biệt là cô gái kia giống như mị ảnh lấp lóe trong không trung, chuyển động nhẹ nhàng mà nhanh đến mức khó mà tin được, chưởng lực đánh ra mạnh mẽ đến đáng sợ, một đòn liền có thể giết chết người khác.
Loạn rồi, không trung trong nháy mắt trở nên hỗn loạn, không ngừng sát phạt.
Người của Long Sơn đế quốc ai nấy đều lấp loé, thi đấu Tuyết Vực còn chưa bắt đầu mà bọn họ đã xảy ra mâu thuẫn lớn với thế lực mạnh mẽ của Mê thành.
Quân Mạc Tích đương nhiên không muốn nhìn thấy những điều này nhưng đối với một số kẻ có lòng dạ khó lường mà nói thì lại rất tình nguyện nhìn thấy mâu thuẫn chuyển biến xấu đi, nếu như đám người Lâm Phong tử trận thì sẽ bớt đi người cạnh tranh với họ.
- Đường U U, trong ba người chúng ta thì thực lực của ngươi là mạnh nhất, những người này nhất định phải mau chóng giết sạch hết nếu không lát nữa có đám cường giả tới hỗ trợ thì sẽ bất lợi với chúng ta.
Vân Phi Dương quay về nói với Đường U U.
Đường U U đương nhiên cũng hiểu, chỉ thấy trong con ngươi lãnh diễm kia lướt qua một tia lạnh lẽo, gầm lên một tiếng:
- Thiên Ảnh Như Mộng.
Dứt lời, thân thể Đường U U phảng phất như hóa thành trăm nghìn bóng dáng, như một cơn lốc xoáy bao phủ toàn bộ thế giới vào trong đó, toàn bộ không trung đều là bóng dáng Đường U U như mộng ảo, ngàn ảnh như mộng.
Oanh, oanh...
Nương theo từng chưởng lực mềm nhẹ là từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra, chỉ thấy lần lượt từng bóng người một rơi xuống từ trong không trung.
Thiên Ảnh Như Mộng, một trong những thần thông võ kỹ của trấn tộc Đường gia, hóa thân thành ngàn vạn hình bóng công kích như mộng ảo, không phân thật giả, mỗi một cái đều là chân thân, cực kỳ đáng sợ.
- Lợi hại.
Lâm Phong tán dương, Đường U U không hổ là nhân vật đứng thứ ba Long Sơn đế quốc, nén giận ra tay, thây chất đầy đồng, trong nháy mắt một nhóm cường giả đã bị loại trừ.
- Chết đi.
Phía sau Lâm Phong truyền đến một tiếng hét, sắc mặt Lâm Phong vẫn không thay đổi chút nào, xoay người vung ra một quyền khiến người kia chết ngay tức khắc.
Dựa vào sức mạnh mạnh mẽ của thân thể mình, Lâm Phong không sợ va chạm với yêu thú.
Ầm ầm.
Sức mạnh kinh khủng va vào người Lâm Phong khiến cho chân nguyên trong cơ thể hắn lập tức sôi trào nhưng Lâm Phong không chỉ không có cảm giác khó chịu mà ngược lại rất sảng khoái.
- Trở về.
Lâm Phong ngạo cười một tiếng, đạp bước trong không trung, thân thể như một cơn gió, Phật Ma Lực hòa vào trong một quyền sau đó vung ra, yêu thú gào thét thê thảm, bị một quyền đó làm cho trọng thương.
- Giết.
Người cưỡi trên lưng yêu thú cầm trường thương lao về phía Lâm Phong như Độc Long, trường thương nhanh như chớp giật xoay tròn một vòng mang theo một luồng lực lượng xuyên thấu đến đáng sợ, mặc dù Lâm Phong có lực lượng dám mạnh mẽ cũng không dám chống đỡ trường thương tới ám sát này.
Trường thương xuyên quần áo khiến cho áo trước ngực Lâm Phong bị rách thành mảnh vụn.
Tay Lâm Phong trực tiếp nắm chặt trường thương trước ngực, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người đang lao về phía mình, phun ra một hơi, hỏa diễm đồng thời đi ra theo luồng rượu mạnh, trong nháy mắt thân thể đối phương bị thiêu đốt.
- A...
Ngọn lửa này cực kỳ bạo ngược, chân nguyên lượn lờ vây quanh người kia, muốn tiêu diệt cỗ hỏa diễm này nhưng sức mạnh đáng sợ của hỏa diễm lại khiến chân nguyên yếu đi muôn phần, chỉ trong chốc lát, tiếng kêu thảm thiết vang lên rồi dần dần yếu đi, sau đó thì tắt lịm, người kia đã không còn hơi thở nữa.
- Không nghĩ tới Lâm Phong còn ẩn giấu năng lực như vậy, lẽ nào hắn uống Phần Nguyên Liệt Tửu là có thể phun ra sức mạnh hỏa diễm lợi hại này?
Những người ở phía dưới nhìn cường giả bị chết trong ngọn lửa hừng hực kia thì âm thầm suy đoán, chỉ bằng chút năng lực này của Lâm Phong cũng đã đủ uy hiếp bọn họ rồi, xem ra bọn họ đã có chút xem nhẹ Lâm Phong.
Xa xa truyền tới tiếng kêu lớn, con ngươi Lâm Phong hơi nheo lại, lộ ra mấy phần lạnh lùng.
Trong tay lại lần nữa xuất hiện bầu rượu, Lâm Phong ngửa đầu lên một hơi uống cạn toàn bộ Phần Nguyên Liệt Tửu vào bụng, bây giờ một trăm bầu rượu Phần Nguyên Liệt Tửu của hắn cũng chỉ còn sót lại một bầu cuối cùng này.
- Gia hỏa xa xỉ, còn mang theo rượu bên người nữa, vậy ngươi uống thỏa thích đi.
Đường U U nhìn Lâm Phong uống Phần Nguyên Liệt Tửu tốt như vậy, sảng khoái ném một cái thạch giới cho Lâm Phong, Hắn nhận lấy rồi xâm nhập ý thức vào trong đó, quả nhiên bên trong đều là rượu, xem ra Đường U U ra ngoài cũng mang theo rất nhiều rượu ngon.
- Ta chỉ uống Phần Nguyên Liệt Tửu.
Lâm Phong hào hiệp trả lời, không chút khách khí lấy toàn bộ Phần Nguyên Liệt Tửu ra để vào trong thạch giới của mình, sau đó vứt trả lại thạch giới cho Đường U U.
- Nơi này không thể ở lại lâu được, chúng ta đi.
Lâm Phong uống sạch bầu rượu trong tay sau đó quăng sang một bên, sau đó quay về mặt đất kéo Tiểu Nhã chạy nhanh về phía xa xa.
Đường U U và Vân Phi Dương cũng đều gật đầu, bay nhanh rời khỏi nơi này.