Người dịch: Sunshine
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: vipTruyenGG.com
- Xì, xì...
Quần áo bị xé rách, hiện tại Lâm Phong đang lõa thể, song chưởng Vũ Mặc rung động phảng phất như có một luồng sức mạnh bám trụ lấy Lâm Phong, ở vị trí của Lâm Phong có một vòng xoáy không gian đáng sợ dường như muốn cuốn hắn vào đó.
- Ầm!
Lâm Phong đạp mạnh chân xuống đất, ổn định lại cơ thể sắp bị kéo lùi về sau. Vũ Mặc cười lạnh, bước chân khẽ di chuyển, thân thể nhào tới Lâm Phong, nhanh như chớp giật.
- Kiếm!
Lâm Phong gầm lên, hàn quang lấp loé, di chuyển thân thể, nhất kiếm tây lai, một kiếm không nhanh không chậm đang rung động tiến lên.
- Giết.
Ý sát phạt cuồn cuộn tỏa ra từ trên người Lâm Phong, kiếm khi còn cách Vũ Mặc một đoạn thì đột nhiên xuất hiện trước mặt Vũ Mặc, đâm về phía yết hầu hắn.
Nhanh đến mức khó mà tin nổi, một kiếm trong không gian thật đáng sợ.
- Xì!
Vũ Mặc giơ song chưởng lên che ở trước mắt, vòng xoáy chân nguyên khủng bố đang điên cuồng rung động tạo ra từng tiếng gào thét. Âm thanh va chạm vang lên, một kiếm kia của Lâm Phong đã đâm vào bàn tay của Vũ Mặc khiến cho sắc mặt hắn đột nhiên trở nên lạnh giá.
Chiêu kiếm này của Lâm Phong quá đột ngột, nếu như Vũ Mặc không phản ứng nhanh thì e rằng sẽ không phải đâm vào tay mà là yết hầu.
- Giết...
Một tiếng kêu đáng sợ truyền ra, tóc Vũ Mặc bay vù vù, toàn thân lộ ra một luồng sát khí đáng sợ.
Bàn tay bỗng nhiên run lên, một vòng xoáy đáng sợ đập về phía Lâm Phong, sức mạnh của vòng xoáy dâng trào rung động trên người Lâm Phong khiến hắn rên lên một tiếng, thân thể bị đẩy lùi về phía sau.
Trong lúc bạt kiếm, máu tươi tràn ra từ bàn tay Vũ Mặc, hắn nắm chặt bàn tay, bước chân lao nhanh trên mặt đất, thân thể trong nháy mắt lập tức biến mất.
- Thân pháp võ kỹ.
Vũ Mặc chắc hẳn là lấy hạt giống đổi lấy thân pháp võ kỹ, nếu không sẽ không thể nhanh như vậy.
Đâm ra một kiếm, Lâm Phong không lùi bước mà tiếp tục tiến tới, nhưng hắn cũng chỉ nhìn thấy một huyễn ảnh lướt qua trước mắt, kiếm của hắn đâm vào tàn ảnh, quần áo trên người bay phập phồng, một chưởng khủng bố đập vào phía sau đầu Lâm Phong, nếu như bị một chưởng này đập trúng thì hắn sẽ chết trong nháy mắt.
- Oanh, răng rắc!
Chưởng lực của Vũ Mặc không có đánh vào đầu Lâm Phong mà đã bị nắm đấm của hắn ngăn trở, nhưng một chưởng này lại khiến Lâm Phong cảm giác như nắm đấm của mình bị vỡ vậy, xương đã gãy mất mấy cái.
Lâm Phong cắn răng, sắc mặt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Vũ Mặc.
- Vậy mà không chết.
Vũ Mặc căm tức nhìn Lâm Phong trong giây lát rồi lại bước về phía trước.
- Giết!
Một tiếng gầm vang lên, song chưởng Vũ Mặc run lên, thân thể Lâm Phong trong nháy mắt lại bị vòng xoáy bao vây, phảng phất như lúc nào cũng có thể bị xoắn nát.
Kiếm trong tay Lâm Phong vẫn nắm chắc như cũ, tùy ý mặc cho thân thể trôi nổi.
- Ầm ầm.
Nhưng đúng lúc này một luồng khí tức khủng bố từ phía sau lao tới khiến cho Lâm Phong hơi ngạc nhiên.
- Tránh ra.
Một giọng nói lạnh lùng, thanh thúy vang lên, người phía sau dường như không có ác ý với Lâm Phong mà khí tức kia lại là nhằm vào Vũ Mặc.
Lâm Phong di chuyển sang ngang lập tức cảm giác một trận cuồng phong lướt qua bên người, một tiếng va chạm mạnh rung động màng nhĩ hắn, một luồng cương phong bá đạo phóng ra bốn phía.
- Đường U U!
Sau khi nhìn thấy rõ người va chạm với Vũ Mặc, Lâm Phong không khỏi sửng sốt một chút, vừa nãy người thình lình xuất hiện lại là Đường U U, nàng lại giúp hắn chống đỡ công kích của Vũ Mặc.
Ánh mắt Vũ Mặc cũng chăm chú nhìn Đường U U, trên người Đường U U hiện đang có bốn ngôi sao, không phải đối thủ dễ xơi khiến cho con mắt của hắn dần dần trở nên âm trầm.
Ở Đọa Thiên ma vực này, sức mạnh bị áp chế khiến Vũ Mặc cảm giác rất khó chịu, ban đầu hắn rõ ràng chênh lệch so với những người khác nhưng sau khi vào đây đều bị áp chế đến mức thấp nhất, trừ phi hắn thu thập được thật nhiều hạt giống tu luyện, sau đó đi vào miếu thần đổi lấy võ kỹ cường hãn chân chính mới có thể càng kéo dãn sự chênh lệch.
- Chúng ta đi.
Đường U U quay đầu lại nói với Lâm Phong, lập tức chậm rãi lùi về sau, Lâm Phong nhìn qua Vũ Mặc một chút, rồi rời đi cùng Đường U U.
Vũ Mặc nhìn chằm chằm bóng dáng dần khuất của hai người nhưng không đuổi theo, hắn biết nếu hai người này liên thủ thì sẽ không dễ đối phó.
- Nhìn đủ chưa.
Vũ Mặc chuyển qua nhìn về phía một người cách đó không xa khiến cho cả người người kia cứng đờ. Từ khi Đường U U xuất hiện ngăn chặn trận đấu, người này vẫn luôn ở đây không hề rời đi.
Người này lập tức bỏ chạy nhưng Vũ Mặc nhanh như gió, trong nháy mắt liền đuổi theo, bàn tay đặt sẵn trên cổ người đó, hơi uốn một cái liền truyền tới một tiếng răng rắc giòn tan, lại một ngôi sao nữa xuất hiện ở mi tâm Vũ Mặc.
Một số người sau khi xem xong náo nhiệt đã trốn đi thật xa từ sớm, bọn họ vẫn là nên suy nghĩ một chút làm thế nào để săn giết người khác.
Những người vừa mới bắt đầu đã không nắm chắc được cơ hội, về sau sẽ phát hiện theo số người chết càng nhiều, những người còn sống trở nên lợi hại hơn, khi đó muốn giết người khác thì lại càng khó khăn, bọn họ cũng chỉ có thể bảo vệ tính mạng mình thật tốt.
Lâm Phong và Đường U U đi trên một con đường gồ ghề dẫn tới sơn mạch trên cao.
Gió mát thổi qua lay động mái tóc dài của Đường U U, lộ ra khuôn mặt trắng nõn trong gió nhưng lại mang theo mấy phần lãnh diễm.
- Cảm tạ.
Lâm Phong nói một câu cảm ơn, vừa nãy nếu không phải có Đường U U ra tay thì e rằng hắn rất khó thoát được.
- Quân Mạc Tích không phải đã nói rồi sao, đều là thế lực của Long Sơn đế quốc, ta hy vọng đế quốc chúng ta có thể có nhiều người tiến vào vòng thi cuối cùng, hơn nữa với thiên phú của ngươi, tuyệt không đáng chết ở vòng một này, hạt giống tu luyện trên người ngươi có phải là chuẩn bị đi đổi võ kỹ?
Đường U U quay mặt lại, trong con ngươi bình tĩnh lộ ra mấy phần cao quý mỹ lệ, ấn tượng Lâm Phong mang tới cho người khác vẫn là quá lớn, uống rượu Phần Nguyên như nước lã, hào khí lăng vân, xác thực không đáng chết ở vòng một.
Giờ khắc này trên người Lâm Phong có bốn viên hạt giống tu luyện chưa sử dụng, nếu như dùng thì sẽ không thể kém hơn Vũ Mặc.
Hơn nữa vừa nãy, Lâm Phong cũng đã kịp chém lên người Vũ Mặc một kiếm.
- Không vội.
Lâm Phong lắc lắc đầu, nếu tích lũy càng nhiều hạt giống tu luyện thì có thể đổi được bảo vật càng tốt hơn.
- Chúng ta tổng cộng có 144 người đi vào, hiện tại có lẽ đã chết hơn bốn mươi người rồi, sẽ không tốn quá nhiều thời gian để kết thúc vòng thi đấu thứ nhất thi đấu này, có lẽ ngươi cho rằng bước vào miếu thần có thể làm cho chúng ta trở nên mạnh mẽ, sau khi ra ngoài là có thể cướp đoạt hạt giống tu luyện càng dễ dàng hơn. Nhưng số lượng người chết là cố định, đạt tới số lượng nhất định đó thì sẽ kết thúc trận đấu, điều này cũng có nghĩa là không có nhiều người như vậy để cho chúng ta đi giết, hơn nữa không phải chỉ có một mình ngươi đi cướp đoạt hạt giống tu luyện, vì lẽ đó chúng ta cần trong thời gian ngắn nhất thu thập hạt giống tu luyện đổi lấy bảo vật lợi hại nhất, đây có lẽ cũng là kỳ ngộ Tuyết Thường nói.
Đường U U nhìn Lâm Phong một chút, dã tâm Lâm Phong rất lớn, đương nhiên đâu chỉ là Lâm Phong, tám vị thiên tài lợi hại nhất không có một ai là người lương thiện, chỉ có điều mỗi người có cái nhìn khác nhau, sẽ có người cho rằng đoạt được hạt giống tu luyện thì nên lập tức dùng luôn sau đó thực lực trở nên mạnh mẽ rồi thì đi săn giết những người đã nắm giữ mấy viên hạt giống tu luyện, đây cũng là một phương pháp.
- Có thể, hiện tại đã có không ít người để ý tới ngươi.
Đường U U trầm mặc trong chốc lát rồi trả lời, Lâm Phong đang nắm giữ năm viên hạt giống tu luyện, rất có thể sẽ trở thành mục tiêu để người khác săn giết.
- Vì lẽ đó, ta cần dành thời gian.
Lâm Phong nhìn Đường U U chăm chú rồi nói:
- Giúp ta một chút có được không?
- Giúp ngươi?
Đường U U sững sờ.
- Đúng, giúp ta, mặc dù ta biết yêu cầu của ta có chút ích kỷ, ta không muốn bỏ lỡ kỳ ngộ này, ngươi tất nhiên cũng không muốn bỏ lỡ. Thế nhưng, lấy độ trong suốt của vùng không gian này mà nói, muốn săn giết người khác căn bản không thiết thực, thấy thực lực của ngươi mạnh, người khác sẽ né tránh ngươi, vì lẽ đó chúng ta cùng muốn có được nhiều hạt giống tu luyện là không thiết thực, mà khi hợp tác sẽ có thể cho một trong chúng ta nắm được kỳ ngộ lần này.
Người bước vào Đọa Thiên ma vực này đều có cơ hội nắm giữ kỳ ngộ hiếm thấy, hắn muốn có, Đường U U khẳng định cũng muốn nắm lấy, rất khó song toàn, nhưng Lâm Phong rất cần thực lực, bởi vậy lần này hắn không có khiêm nhượng, chủ động đề nghị Đường U U giúp đỡ!