Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 617 - Kim Thân Bất Diệt

Kim Thân Bất Diệt Kim Thân Bất Diệt vipTruyenGG.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: vipTruyenGG.com

- Đi ra.

Tất cả đều nhìn chằm chằm vào bóng người đi ra kia.

Đường U U cũng lập tức đi ra, trên người không có phóng thích bất kỳ khí tức gì, chỉ đứng đó nhìn bóng lưng Lâm Phong.

Ngẩng đầu lên, Lâm Phong hơi quét mắt qua ba người trước mặt, tu vi đều là Huyền Vũ Cảnh tầng thứ bảy.

- Huyền Vũ Cảnh tầng thứ năm.

Trong ánh mắt ba người nhìn Lâm Phong đều là thần sắc tham lam, tu vi mới chỉ Huyền Vũ Cảnh tầng thứ năm mà thôi, không biết hắn có may mắn gì mà có thể lấy được tới tận tám hạt giống, vừa lúc có thể đưa tất cả cho bọn họ.

- Hả?

Đột nhiên họ nhìn về Đường U U đứng phía sau Lâm Phong, không đúng, tu vi Đường U U mạnh hơn Lâm Phong rất nhiều.

Xem ra trở ngại của bọn họ không phải Lâm Phong mà là Đường U U.

- Bốn viên hạt giống tu luyện.

Ánh mắt Lâm Phong quét qua ba người một chút, bình tĩnh nói một câu khiến cho cả ba hơi sững sờ, Lâm Phong thấy được tất cả số hạt giống tu luyện trên người bọn họ?

Lẽ nào hắn còn muốn cướp hạt giống của bọn họ hay sao?

Bước ra một bước, Lâm Phong chậm rãi đi về phía ba người, nhưng Đường U U vẫn đứng tại chỗ chỉ nhìn Lâm Phong. Ba người kia thấy cảnh này thì vui vẻ, tên này tựa hồ quá mức càn rỡ đi, lẽ nào hắn cho rằng dựa vào bảy viên hạt giống tu luyện kia đổi được thần thông lợi hại là có thể khiêu chiến người có tu vi cao hơn sao?

Hơn nữa còn muốn khiêu chiến ba người hơn những hai cấp, đây là muốn tìm cái chết mà.

- Tám hạt giống tu luyện là của ta.

Có một người thân hình như gió, trực tiếp đánh về phía Lâm Phong.

Hai người khác nhìn nhau một chút sau đó cùng bước ra hai bên trái phải, mơ hồ hiện ra tư thế giáp công hướng về Lâm Phong, đương nhiên có thể khẳng định, nếu người đi đầu kia giết được Lâm Phong thì hai người này sẽ không chút do dự giết gã.

Lâm Phong đứng thẳng, thân thể bất động như núi, ở trên người hắn, từng đạo hào quang kim sắc lấp loé, dần dần bao phủ toàn thân hắn lại, thân thể Lâm Phong hiện ra một tầng hào quang kim sắc phảng phất như một vị phật đà uy nghiêm.

- Ầm!

Chưởng lực người kia hạ xuống người Lâm Phong, đột nhiên trợn mắt hoảng hốt.

Giờ khắc này gã cảm giác mình không phải đánh vào trên người mà là đánh vào một pho tượng và không thể lay động đươc pho tượng đó.

- Đây là thần thông đạt được từ trong miếu thần?

Trong ánh mắt người kia lướt qua một tia ngơ ngác, điều này cũng không khỏi quá đáng sợ, gã so với Lâm Phong rõ ràng là mạnh hơn những hai cảnh giới, chưởng lực đánh vào người Lâm Phong vậy mà lại chẳng hề mảy may lay động thân thể hắn, sức mạnh Huyền Vũ Cảnh tầng thứ bảy của gã giờ khắc này lại có vẻ nhỏ bé, như lấy trứng chọi đá.

Đây không phải thân thể máu thịt nữa mà nó rõ ràng là thân thể bằng kim cương rồi.

- Giết!

Sắc mặt người này hung ác, vô tận chân nguyên hội tụ ở bên trên bàn tay của gã dường như muốn xé rách thân thể Lâm Phong.

Nhưng mà cỗ chân nguyên dâng trào này chỉ là phảng phất từ trên người Lâm Phong lướt qua, sau đó lập tức tiêu tán, thân thể Lâm Phong vẫn chẳng hề mảy may lay động như trước.

- Làm sao có thể có khả năng?

Gã hơn Lâm Phong những hai cảnh giới mạnh mẽ, vậy mà Lâm Phong tùy ý để gã đánh vào người lại chẳng mảy may dao động chứ đừng nói là giết hắn.

Bước chân hai người kia đều chậm lại một nhịp, họ vốn chuẩn bị vây giết nhưng nhìn thấy người dẫn đầu công kích lại chẳng khiến Lâm Phong không động đậy chút nào, trên mặt của bọn họ toàn bộ đều là kinh ngạc, khiếp sợ.

- Một viên!

Lâm Phong nhàn nhạt nói một câu, bình tĩnh mà phi thường, chậm rãi xòe bàn tay ra hướng về đầu của đối phương, bàn tay của hắn bao trùm một tầng hào quang kim sắc.

Sắc mặt của người kia liền biến đổi, giơ tay lên ngăn trở bàn tay Lâm Phong, nhưng chỉ nghe được một tiếng vang răng rắc, xương cốt cánh tay gã trực tiếp vỡ vụn, không đỡ nổi một đòn. Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, bàn tay kim sắc của Lâm Phong trực tiếp đặt trên đầu gã, sau đó bóp nát như bóp một trái cà chua vậy.

- Thật là đáng sợ.

Đường U U ở sau lưng Lâm Phong rất khiếp sợ, vừa nãy rốt cuộc Lâm Phong tu luyện công pháp mạnh mẽ gì mà có thề cường hãn đến thế, cả người tắm trong ánh sáng kim sắc, phảng phất như một vị phật tôn.

Hai tên kia hoảng hốt, nội tâm điên cuồng run rẩy, bọn họ chỉ cảm thấy hô hấp dồn dập, tim đập không đồng đều.

Khủng bố, quá khủng bố, bảy viên hạt giống tu luyện có thể đổi được năng lực thần thông cường đại đến mức độ này?

Kỳ ngộ, quả nhiên là đại kỳ ngộ, nhưng loại kỳ ngộ này mấy ai có thể nắm được.

Dù là tám thanh niên lợi hại nhất, sau khi bọn họ lấy được hạt giống tu luyện thì việc đầu tiên là tới miếu thần đổi lấy thần thông, như vậy mới có thể đứng ở thế bất bại, sau đó giết người cướp hạt giống tu luyện.

Không ai giống như Lâm Phong, mãi đến khi tập hợp được bảy viên hạt giống tu luyện mới tới miếu thần đồi lấy công pháp thần thông lợi hại nhất.

- Đến lượt các ngươi.

Ánh mắt Lâm Phong quét qua hai người kia một chút, bước về phía một người trong đó, người kia trong lòng không nhịn được run rẩy, hắn đến giờ phút này nhìn về phía Lâm Phong không còn sự tham lam, chỉ có sợ hãi.

- Đi.

Người kia không muốn tiếp tục cướp hạt giống tu luyện của Lâm Phong nữa, hắn chỉ muốn mạng sống.

- Chạy đi đâu?

Lâm Phong đánh ra một chưởng, giữa hư không xuất hiện một bàn tay to lớn kim sắc mênh mông, bàn tay bao phủ toàn bộ thân thể người nọ bên trong.

- Cút.

Sắc mặt người kia đại biến, lực lượng chân nguyên trên người gào thét, song chưởng mạnh mẽ hướng về bàn tay kim sắc.

- Boang....

Phảng phất là tiếng chuông vang lên, song chưởng người kia va chạm vào bàn tay kim sắc, chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh mạnh mẽ giáng lâm, cánh tay dường như muốn gãy vỡ, tuy nhiên vẫn ngăn cản được bàn tay kim sắc đi tới.

- Ầm!

Người kia còn chưa kịp vui mừng thì đã phun máu, lại là một bàn tay đánh giết tới, cùng bàn tay vừa nãy dung hợp lại, phát sinh tiếng vang ong ong, đánh bay gã ra ngoài.

- Đây là sức mạnh cỡ nào?

Gã khiếp sợ, giờ khắc này Lâm Phong như phật, chưởng như phật ấn.

- Phật lực lực lượng, Kim Thân Bất Diệt.

Một giọng nói bình tĩnh rơi vào trong màng nhĩ của người này, lập tức gã liền nhìn thấy một kim sắc đại thủ ấn hướng về phía mình.

- Boang...

Kim sắc phật chưởng rơi vào thân thể người nọ, thân thể lần thứ hai bị đánh bay ra ngoài, lập tức yên tĩnh nằm ở trên mặt đất, thân thể không có tổn thương gì nhưng cũng đã không có một chút khí tức.

Mà ở trên trán của gã, hai hạt giống bay về mi tâm Lâm Phong.

Giờ khắc này mi tâm Lâm Phong đã có mười một hạt giống.

- Kim Thân Bất Diệt.

Người cuối cùng lẩm bẩm, ánh mắt Lâm Phong trước sau vẫn bình tĩnh như vậy, thân thể của hắn thậm chí không chút mảy may, nhưng giờ khắc này, hai tên cường giả Huyền Vũ Cảnh tầng thứ bảy đều đã chết.

Hiện tại, chỉ còn lại một mình y.

- Có thể tha cho ta không?

Người kia hỏi một tiếng:

- Ta có thể đáp ứng ngươi bất kỳ điều kiện gì.

- Ngươi muốn hạt giống tu luyện của ta, ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho ngươi?

Lâm Phong nhìn về phía người kia, đôi mắt vẫn trong suốt như trước, chỉ là bên trong đôi mắt trong suốt còn mang theo một tia lạnh lùng.

Trong lòng người kia run lên, mặc dù biết rõ Lâm Phong sẽ không bỏ qua nhưng y vẫn có một tia hy vọng xa vời.

- Ta muốn biết ở trong miếu thần ngươi đã đạt được đến cùng là công pháp gì? Địa cấp cấp cao hay là thiên cấp công pháp? Vì sao có thể khiến ngươi trở nên cường hãn như vậy?

- Ta không có được bất kỳ công pháp nào, chỉ có một đoạn ký ức, ký ức xa xôi.

Lâm Phong nói một câu khiến đối phương nghe không hiểu, liền đó đánh ra hai đạo phật ấn, tên kia chết không kịp trăn trối, ba cường giả Huyền Vũ Cảnh tầng thứ bảy đến hiện tại đều đã chết!

Bình Luận (0)
Comment