Người dịch: Sunshine
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
Lâm Phong ở trong miếu thần đoạt được xác thực chỉ có một đoạn ký ức, là ký ức về phật và ma.
Nếu như trước đó Lâm Phong không có tu luyện Cửu Chuyển Phật Ma Công, dựa vào ngộ tính mạnh mẽ, hắn vẫn có thể từ trong ký ức này chậm rãi ngộ ra công pháp thần thông lợi hại nhưng không thể nhanh như vậy mà phá ràng buộc, đánh vỡ quy tắc Đọa Thiên ma vực. Sau khi vận chuyển vài chu thiên, Lâm Phong bây giờ đã có 6,300 Phật Ma lực, chỉ đơn thuần là sức mạnh thân thể thì có thể miểu sát Huyền Vũ Cảnh tầng thứ sáu.
Điều này cũng mang ý nghĩa, Lâm Phong đứng yên, không dùng tới bất kỳ sức mạnh gì, một tên Huyền Vũ Cảnh tầng thứ sáu phổ thông mạnh mẽ, một quyền đánh vào trên người Lâm Phong sẽ không thể lay động được cơ thể hắn.
Hơn nữa Lâm Phong từ trong ký ức ngộ ra Kim Thân Bất Diệt, cả người hóa thành phật tôn, người Lâm Phong chính là phật thể, dù là chưởng lực của cường giả Huyền Vũ Cảnh tầng thứ bảy kia cũng không thể lay động được hắn, mà phật ấn của hắn có thể dễ dàng giết đối phương.
Lĩnh ngộ tu hành trong tòa miếu thần này khiến sức chiến đấu Lâm Phong tăng vọt.
Bây giờ chỗ mi tâm Lâm Phong đã có 12 ngôi sao, hơn nữa lại còn bốn viên hạt giống tu luyện có thể dùng để đổi lấy thần thông.
- Chúng ta đi.
Lâm Phong nói với Đường U U, bay thẳng xuống sơn mạch, thân hình nhanh như chớp, không hề có một chút ẩn giấu.
Lâm Phong đương nhiên đã phát hiện ra sự khác thường bên ngoài, tất cả đều đã khôi phục tu vi, thế nhưng hiện tại lại không nhìn thấy ngôi sao nữa, không ai có thể định vị người khác ở đâu.
Lâm Phong còn cần hạt giống tu luyện, hắn muốn vào lại tòa kiếm miếu thần.
Trong Đọa Thiên ma vực này, mỗi một gian miếu thần đều có thuộc tính đặc biệt.
Đường U U theo sát Lâm Phong.
Bên dưới sơn mạch có rất nhiều người không ngừng lục tục bước vào, rất nhiều người bắt đầu chú ý đến Lâm Phong, bọn họ muốn cướp được hạt giống tu luyện của hắn.
Khi đoàn người nhìn thấy chỗ mi tâm Lâm Phong thì hai mắt liền toả sáng, Huyền Vũ Cảnh tầng thứ năm có mười hai ngôi sao, điều này cũng có nghĩa, chỉ cần bọn họ giết Lâm Phong là có thể đạt được mười hai viên hạt giống tu luyện, mười hai viên hạt giống tu luyện đủ để bọn họ đổi lấy bảo vật bất kỳ trong miếu thần, thậm chí còn thừa hạt giống tu luyện đi tới miếu thần thứ hai.
Điều Lâm Phong muốn làm bây giờ cũng chính là đi tới miếu thần thứ hai.
- Chạy đi đâu?
Lúc này, một tiếng quát lạnh lùng đột nhiên vang lên, hàn quanh kiếm ảnh không có bất kỳ dấu hiệu nào trực tiếp muốn lấy mạng Lâm Phong.
- Cút...
Lời Lâm Phong phun từ trong miệng ra đều là ký tự kim sắc giống như tiếng Phạn.
- Ầm!
Kiếm chém trên ký tự tiếng Phạn bị kim quang bao vây quấn quanh, Lâm Phong đánh ra một quyền, trong chớp mắt lại có một ngôi sao bay vào mi tâm hắn, lại giết một người, bây giờ chỉ còn thiếu hai viên hạt giống tu luyện là Lâm Phong lại có bảy viên hạt giống tu luyện có thể đổi được thần thông tốt nhất trong tòa miếu thần thứ hai.
- Còn thiếu hai viên.
Lâm Phong nhún xuống mặt đất, sau đó thân thể của hắn bay lên trời, trên người phảng phất như có một hào quang kim sắc này bao phủ, trong nháy mắt liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt ở phía xa.
- Mười ba viên hạt giống tu luyện!
Đoàn người nhìn thấy chỗ mi tâm Lâm Phong có mười ba ngôi sao, lập tức kinh hãi, mười ba ngôi sao, thật là một con số đáng sợ.
Nhất định phải giết người này, đạt được hạt giống tu luyện của hắn.
Khi đoàn người nhìn thấy Lâm Phong thì đồng thời ánh mắt Lâm Phong cũng quét về phía đoàn người, bây giờ hắn muốn làm là đi tìm những người khác sau đó cướp hạt giống tu luyện của họ.
- Thật là to gan.
- Người này rốt cuộc là ai, thật cuồng vọng.
Những người ở bên ngoài cảm thán, Lâm Phong quả là quá ngông cuồng
Ánh mắt Lâm Phong quét qua một vòng, cuối cùng dừng lại trên một người, người hắn nhìn thấy chính là người của Thiên Phong quốc, thù mới nợ cũ đã đến lúc nên tính.
- Hai ngôi sao, thật là vừa vặn.
Lâm Phong không hề do dự chút nào, hắn nhảy lên không trung chính là vì muốn tìm hai viên hạt giống tu luyện hơn nữa hắn còn muốn tìm với tốc độ nhanh nhất bởi thời gian bây giờ đã không cho phép hắn lãng phí.
Người của Thiên Phong quốc vừa ngẩng đầu lên thì đã thấy Lâm Phong đến trước mặt y, nói động thủ liền động thủ. Nhất thời y hơi kinh ngạc, rõ ràng tu vi Lâm Phong không quá cao, vậy mà vì cái gì lại có thể đạt được nhiều hạt giống như vậy, chỗ mi tâm đều là ngôi sao óng ánh.
- Thiên Đường có lối không đi, Địa Ngục không cửa...
Người kia chậm rãi mở miệng, ánh mắt nhìn về Lâm Phong mang theo vài phần ý cười trào phúng, hạt giống tu luyện trên người Lâm Phong toàn bộ đều sẽ là của y.
- Giết!
Lời nói người kia còn chưa dứt, trong lòng vẫn còn đang ảo tưởng, lại nghe thấy giọng nói lạnh lùng truyền vào màng nhĩ, lập tức y liền nhìn thấy một bàn tay to lớn kim sắc đánh về phía mình, áp bức khiến y nghẹt thở.
- Thật là thuật thần thông đáng sợ.
Khuôn mặt y trong nháy mắt không còn chút máu, Lâm Phong sao lại mạnh như thế, hơn đây còn mới chỉ là một đòn hắn tùy ý vung ra.
Người kia dùng hết chân nguyên chống lại, nhưng mà chưởng ấn kim sắc ở trước mặt lại khiến sức mạnh cường hãn của y trở nên có vẻ vô cùng nhỏ bé.
- Oanh, oanh...
Chưởng ấn rơi vào cơ thể, trong nháy mắt làm cho người này dường như muốn nổ tung, thống khổ không thể tả, máu tươi không ngừng tuôn ra.
- Chết đi.
Nương theo một tiếng gầm lại là một bàn tay kim sắc, trực tiếp đánh nát thân thể đối phương, Lâm Phong lại giết một người, thu thập được mười lăm ngôi sao, hắn rốt cục lại có bảy viên hạt giống có thể dùng.
- Lâm Phong, nơi này không thể lại ở lại lâu, chúng ta nhất định phải mau chóng rời đi.
Sắc mặt Đường U U hơi đổi một chút, Lâm Phong vừa nãy bá đạo ngự không mà đi đã hấp dẫn quá nhiều người chú ý, hiện tại, trong không gian xung quanh đã vang lên từng tiếng hô, tất cả đều đến tìm Lâm Phong, hắn chỉ là Huyền Vũ Cảnh tầng thứ năm, rất nhiều người đều coi Lâm Phong là miếng mồi ngon.
- Hai vị cần gì phải vội vã rời khỏi đây.
Một giọng nói lạnh lùng truyền tới, chỉ thấy nơi bầu trời xa xăm xuất hiện một thanh niên anh tuấn, tuy có đôi chút tà dị.
Thanh niên đi tới chính là Vũ Mặc, hắn vô cùng bá đạo, ngông cuồng đi về phía Lâm Phong.
Tu vi đã được khôi phục, hắn không còn bất kỳ kiêng kỵ gì.
Hai người Lâm Phong và Đường U U lại dám đối phó với hắn, đúng là muốn tìm chết mà.
Đặc biệt là tên Lâm Phong kia, lại dám dùng kiếm đâm vào tay của hắn, đáng ghét, quá đáng ghét, hôm nay người này nhất định phải chết trong Đọa Thiên ma vực.