Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 634 - Top 10 Ở Chung Một Chỗ

Top 10 Ở Chung Một Chỗ Top 10 Ở Chung Một Chỗ viptruyenfull.com

Người dịch: Tài

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

- Rượu mạnh thì thích hợp cho nam nhân uống hơn.

Lâm Phong nhìn sắc mặt đã ửng đỏ của Đường U U, hắn lại có cảm giác động tâm, nữ nhân này quả thật rất đẹp.

- Có lẽ là vậy.

Đường U U thấp giọng đáp, đầu cúi hơi thấp, tựa hồ như có chút không yên lòng.

Đám người bên ngoài nhìn sang hai người đang ngồi cùng nhau bên này liền im lặng một hồi, hai người này nhìn thật nhẹ nhàng, vòng tỷ thí chung cuộc của Tuyết Vực rất nhanh sẽ bắt đầu mà bây giờ bọn họ còn có tâm tình mà ngồi đây uống rượu với nhau.

Nhưng Lâm Phong và Đường U U là hai người được ngọc bài vị trí thứ nhất và thứ hai nên áp lực nhỏ hơn rất nhiều, lí do là vì chỉ có bọn họ lựa chọn đối thủ để chiến đấu chứ không ai có quyền lựa chọn họ cả.

Với thực lực của Đường U U thì rất có khả năng để bước vào top 10 người cuối cùng nhưng tu vi của Lâm Phong chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng năm nên sẽ có chút khó khăn, dù sao khi bắt đầu chiến đấu thì những kẻ yếu sẽ bị đào thải dần, thực lực của người có thể vào được vòng trong sẽ càng ngày càng mạnh, khi đó cho dù Lâm Phong có nắm giữ quyền chọn lựa người khác mà một người cũng không thể chiến thắng thì nó có ích lợi gì chứ.

Đương nhiên là đám khán giả mà thấy được biểu hiện của Lâm Phong khi ở trong Giao Long Động, nhìn xem hắn làm thế nào để thông qua cửa ải thì sẽ không còn suy nghĩ hay nói ra lời như vậy nữa.

Tuy nói Lâm Phong có thể thông qua vòng hai hẳn là có phần vận khí nhưng không quá quan trọng, nếu như không có thực lực thì hắn làm sao có thể là người đầu tiên bước ra, hơn nữa làm sao lại còn có thể một đường đi qua bao nhiêu khó khăn, thử thách được chứ.

Đến được nơi này cũng nhờ có Đường U U giúp một tay, nhờ vậy Lâm Phong mới bắt được ngọc bài thứ nhất, nói đúng hơn không có những việc Lâm Phong làm ở những chặng trước thì cũng không có khả năng bắt được cái ngọc bài thứ nhất.

- Có rượu sao lại không gọi ta đây chứ.

Một đạo thanh âm trong trẻo truyền đến, Lâm Phong vốn đang điên cuồng uống rượu chợt ngẩng đầu nhìn, hắn liền thấy Quân Mạc Tích đang đi về phía bên này một cách chậm rãi.

Quân Mạc Tích là người thứ năm đi ra, hắn bắt được cái ngọc bài thứ năm, hắn cũng vô cùng kinh ngạc, bản thân mình vậy mà lại đi ra sau bốn người, Lâm Phong cùng Đường U U chiếm hai vị trí đầu, bên cạnh đó còn có Đoàn Vô Đạo chiếm thứ tư, như vậy là Long Sơn đế quốc đã chiếm ba vị trí, hơn nữa còn có hắn ở vị trí thứ năm, tổng cộng là bốn, xem ra lần Tuyết Vưc tỉ thí này, Long Sơn đế quốc thật sự muốn toả sáng một phương rồi.

- Ngươi cũng tới rồi.

Lâm Phong đáp lại, Quân Mạc Tích không khách khí nữa, trực tiếp đi thẳng đến bên cạnh bên nguời Lâm Phong ngồi xuống,cầm một bình rượu lên bắt đầu uống.

- Oanh!

Một cỗ sát khí đáng sợ bùng nổ trong hư không, lại có một thân ảnh xuất hiện tại cửa ra, đó chính là Huyết Sát.

Huyết Sát là người thứ sáu đi ra, nhưng khi hắn vừa ra đến bên ngoài liền phóng sát khí lạnh như băng khắp nơi, nhìn thân ảnh của Quân Mạc Tích một cách gắt gao.

- Ân?

Đám người bên ngoài khi thấy một màn này liền sửng sốt, Huyết Sát vừa ra tới thì đã nhìn chằm chằm vào Quân Mạc Tích, điều này không khỏi làm cho bọn họ phải suy nghĩ một hồi, tưởng tượng xem rốt cuộc là ban nãy ở bên trong đó đã xảy ra chuyện gì.

- Xem ra tên Huyết Sát này hẳn là đã bị thua thiệt trên tay của Quân Mạc Tích a.

Tất cả âm thầm đoán, lúc Quân Mạc Tích đi ra có một bộ dáng vô cùng tự nhiên, toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái, không có nửa điểm dị thường gì, nhưng khi Huyết Sát bước ra thì lại không được tốt như vậy, sắc mặt lạnh băng và tóc có hơi mất trật tự, đặc biệt là gương mặt trắng nõn nhìn lạnh lùng dị thường, hắn nhìn chằm chằm Quân Mạc Tích, điều này làm cho người khác phải đánh giá lại Quân Mạc Tích.

Có thể khiến cho Huyết Sát bị thua thiệt thì xem ra tên Quân Mạc Tích này cũng không đơn giản, làm cho mọi người có cảm giác thật là thâm tàng bất lộ.

Khiêm tốn không nhất định là có tu vi yếu, hơn nữa phong độ của Quân Mạc Tích một mực làm cho ngừơi khác phải khắc sâu, gặp bất cứ chuyện gì cũng không kiêu, không nóng nảy, không vội cũng không chậm, một bộ dạng của thiên tài đi du ngoạn khắp nơi.

- Ngươi đã làm trò gì với người khác rồi?

Lâm Phong nhìn thấy Huyết Sát vừa đi ra liền nhìn chằm chằm Quân Mạc Tích, trên mặt liền loé lên một tia thú vị, không khỏi tò mò mà hỏi Quân Mạc Tích.

- Thời điểm hắn đang bận tranh đấu cùng với Vũ Mặc thì ta len lén âm thầm cho hai người họ một chưởng.

Quân Mạc Tích trả lời ngay, quả nhiên Vũ Mạc cũng theo sát Huyết Sát đi ra, sắc mặt khó coi không kém tên kia, hắn nhìn chằm chằm vào hai người Quân Mạc Tích cùng Huyết Sát, hắn là người thứ bảy bước ra, đương nhiên là bắt được ngọc bài thứ bảy.

- Ách....

Lâm Phong sau khi nghe được lời nói của Quân Mạc Tích liền sững sờ, len lén mà cho Huyết Sát cùng Vũ Mặc một chưởng?

- Gia hoả này....

Vừa rồi bọn họ có cảm giác Quân Mạc Tích rất phong độ, nhưng không nghĩ tới chỉ trong chốc lát sau hắn đã nói ra một chuyện bất nhã như vậy, nó khiến cho sắc mặt của đám người ở đây ngày càng cổ quái, tên Quân Mạc Tích này quả nhiên là một người thú vị mà.

- Ngươi làm chuyện ta muốn làm, rượu này có muốn uống thêm không đây.

Sau một hồi sửng sốt thì Lâm Phong liền cười nói sảng khoái, ánh mắt Huyết Sát và Vũ Mặc ngưng trọng, toàn bộ đều nhìn về phía Lâm Phong, đây là chuyện gì xảy ra?

Lâm Phong vậy mà lại ra ngoài trước cả bọn họ sao?

- Cái hắn bắt được hẳn là ngọc bài thứ hạng sau?

Huyết Sát ngẩng đầu nhìn Tuyết Vô Thường đang ở trong hư không, trực tiếp hỏi.

- Cái hắn bắt được là ngọc bài thứ nhất.

Tuyết Vô Thường đáp lại, điều này làm cho sắc mặt của Huyết Sát và Vũ Mặc bắt đầu trở nên khó coi.

Lâm Phong đã lấy được ngọc bài thứ nhất?

Ngọc bài thứ nhất nắm giữ quyền chọn lựa đối thủ, điều này cũng có nghĩa là chỉ cần Lâm Phong không muốn đụng đến bọn họ thì ngay cả cơ hội va chạm với Lâm Phong bọn họ cũng chả có, như vậy thì càng khỏi nói đến việc họ phải giết Lâm Phong rồi.

Sắc mặt hai người rét lạnh, Lâm Phong rốt cuộc là làm sao mà bắt được ngọc bài thứ nhất đây, điều này bọn họ nghĩ mãi cũng không ra.

- Tốt nhất là không nên để ta có cơ hội ra tay.

Huyết Sát để lại một câu, sau đó ngay lập tức tiến đến một góc ngồi xuống, Vũ Mặc cũng không thấy hứng thú gì nên liền tiến đến ngồi xuống bên cạnh tên kia.

- Xem ra khi phải chờ đợi một cách nhàm chán thì có rượu uống là khá tốt.

Quân Mạc Tích vui vẻ, so với trước kia thì Lâm Phong phát hiện hắn càng ngày càng thả lỏng hơn, có lẽ điều này là do có liên quan đến địa vị.

Trước kia người của Long Sơn đế quốc đều tụ tập cùng một chỗ, Quân Mạc Tích là một tên thiên tài bí ẩn nên không hoà hợp với nhũng người khác, vậy mà hôm nay hắn đã trở nên khá thân thuộc với Lâm Phong và Đường U U cũng nên đương nhiên là ít nhiều gì cũng sẽ thả lỏng ra mấy phần, không cần cố ý che giấu gì nhiều, có thể làm việc một cách thoải mái tự do, chỉ cần không gây thù oán gì là được.

- Đáng tiếc, rượu này còn thấy hơi thiếu.

Lâm Phong khẽ thì thầm.

Đường U U quay sang, trừng mắt nhìn Lâm Phong một cái sau đó ném ra một cái nhẫn trữ vật:

- Bên trong này có tất cả các loại rượu, nếu như ngươi muốn uống thì cứ tuỳ ý.

- Hắc hắc.

Lâm Phong sờ đầu, lúng túng mỉm cười, cái việc đòi rượu để uống này đúng là không tốt lắm.

Quân Mạc Tích nháy mắt ra dấu với Lâm Phong, tựa hồ như là đang khen hắn, gia hoả này thật thú vị, vậy mà rất hiểu mình.

Ấn kí trên nhẫn trữ vật này đã bị Đường U U xoá sạch rồi nên ý thức của Lâm Phong có thể dễ dàng xâm nhập vào trong đó mà tuỳ ý lấy rượu ra.

Chỉ trong nháy mắt trên mặt đất đã xuất hiện thêm nhiều bình rượu hơn rất nhiều, điều này khiến cho chỉ cần là người hơi mê uống là có thể ngửi thấy hương rượu bay xa cả mười dặm, rượu này tựa hồ rất ngon.

- Lâm Phong, ngươi đoán thử xem nguời thứ tám bước ra sẽ là ai?

Đế Lăng uống một hớp rượu, quay sang Lâm Phong hỏi.

- Ta đoán sẽ là Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu.

Lâm Phong mở miệng đáp.

- Vì sao ngươi lại nói như vậy?

- Cảm giác mà thôi, đương nhiên nó cũng không chắc là thực tế.

Lâm Phong uống vào một ngụm rượu mạnh, nói

- Có lẽ sẽ như vậy.

Quân Mạc Tích nhìn Lâm Phong nói:

- Ai đi ra trước cũng không đại biểu cho thực lực mạnh hay yếu cả, bên trong đó còn có rất nhiều tính ngẫu nhiên, dù sao thì lĩnh vực am hiểu của mọi người đều không giống nhau, lại nói đến Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu là một kiếm giả đương nhiên sẽ thiên về công và công kích của hắn rất cường hãn, tuy rằng ta đi ra trước nhưng không nhất định là ta lợi hại hơn hắn.

- Ngươi đi ra sau Đế Lăng nhưng cũng không nhất định là Đế Lăng lợi hại hơn ngươi.

Lâm Phong khiến cho Quân Mạc Tích sững sờ, sau đó hắn liền nở nụ cười.

Ngay lúc này liền có một cỗ khí tức sắc bén, chính xác thì đó chính là kiếm ý, cùng lúc đó có hai đạo thân ảnh dắt tay nhau đi ra, đúng như Lâm Phong suy đoán, trong hai người bước ra lần này có một người là Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu, mà ngừơi còn lại là Lục Dục Cầm Vũ Tiêu Tiêu.

- Hai người bọn họ là tình lữ?

Lâm Phong hỏi Quân Mạc Tích.

- Nghe nói Thất Tình Kiếm có tình ý với Vũ Tiêu Tiêu nhưng hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, chân tướng cụ thể là như thế nào thì ta cũng không rõ lắm.

- Ân.

Lâm Phong gật đầu, Thất Tình Kiếm Lăng Tiêu bắt được ngọc bài thứ tám còn Vũ Tiêu Tiêu là thứ chín.

Rất nhanh sau đó thì người thứ mười cũng ra ngoài, đó là Khô Yêu Đồng Khô Mộc, đến bây giờ thì tám người thực lực mạnh nhất của tứ đại đế quốc của Tuyết Vực đều đã đi ra rồi và tất cả đều giữ vị trí từ thứ ba đến thứ mười.

Chỉ có vị trí thứ nhất và thứ hai là không nằm trong dự đoán của mọi người, đó vậy mà là thứ hạng của Lâm Phong và Đường U U.

- Người kế tiếp cũng có thể là người của Long Sơn đế quốc ta.

Quân Mạc Tích nhìn tựa hồ rất tự tin, điều này khiến cho Lâm Phong hơi kinh ngạc, ánh mắt hướng về phía lối ra hang đá, sự thật chứng minh Quân Mạc Tích đã suy đoán đúng, không bao lâu sau khi hắn nói thì Thanh Mộng Tâm với vẻ mặt đang mỉm cười đi ra, trên mặt tràn đầy vẻ mị hoặc đủ để khiến cho người khác thần hồn điên đảo.

Bình Luận (0)
Comment