Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 639 - Mục Quang Sở Tại

Mục Quang Sở Tại Mục Quang Sở Tại viptruyenfull.com

Người dịch: Thy

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

Ở những trận đấu kế tiếp thì thực lực của hai bên không chênh lệch gì lớn lắm, bởi vì bọn họ đều là những người có thứ hạng giữa nên chiến đấu vô cùng kịch liệt.

Có tình huống người xếp hạng cao thắng nhưng cũng có người xếp hạng thấp thắng, thẳng đến khi ba mươi hai trận đấu đều đã chấm dứt.

Sáu mươi bốn người ban đầu đã có ba mươi hai người bị đào thải.

Những người bị đào thải đều lộ ra vẻ tiếc nuối, nhưng khi ý thức được tài năng của mình không đủ lớn thì lập tức buông tha.

Đương nhiên chỉ cần còn sống thì sẽ còn hy vọng, trong số ba mươi hai người bị đào thải thì đã có hai người chết trận và một người thì chạy trốn, điều đáng tiếc là bọn họ ngay cả cơ hội chiến đấu với những cường giả kia cũng không có, nếu được vậy thì đã có thể lĩnh ngộ được sự cường đại của cường giả rồi, ít nhất trong lòng sẽ ngộ ra một vài thứ, hơn nữa tuy bại nhưng Thần Cung vẫn sẽ dành cơ hội ban thưởng cho bọn họ.

Thần Cung thần bí mà ban thưởng thì sẽ có chỗ tốt cho bọn họ, có thể khiến cho tu vi tăng lên vài phần.

Những thứ này đều là hy vọng của bọn họ, đương nhiên nghĩ như vậy cũng là một sự an ủi dành cho bản thân mà thôi, dù sao thì bọn họ cũng đã từng rất tự tin, có chí khí, đã từng nghĩ đến thắng lợi cho đến vòng chiến đấu cuối cùng, có thể trở thành nhân vật gây chói mắt người khác, tồn tại đến cuối, nhưng hiện thực và mộng tưởng luôn khác biệt.

Tuyết Vô Thường nhìn những thiên tài này, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, mở miệng nói:

- Nghỉ ngơi nửa canh giờ để chuẩn bị cho trận chiến thứ hai đi.

Đa số nghe nói thế đều nhắm mắt dưỡng thần ngay hoặc vận công khí pháp và bắt đầu tu luyện để khôi phục lực lượng chân nguyên đã bị tiêu hao.

Nhưng cũng có một số người đi vào giữa gia tộc hoặc là thế lực tông môn của bọn họ thương lượng, bắt đầu nghiên cứu thảo luận xem vòng tiếp theo nên chọn ai để chiến đấu.

Bọn Lâm Phong thì ngược lại, vô cùng thanh nhàn, ngồi ở chỗ cũ nói chuyện phiếm, lộ ra một vẻ đặc biệt tiêu dao.

Lâm Phong nhìn Lâm Phi Dương đối diện, hỏi:

- Vân Phi Dương, nói cho ta biết ngươi có còn ẩn giấu tu vi nữa không?

Tên Vân Phi Dương này rất khác thường, lần thứ nhất nhìn thấy hắn là tu vi Huyền Vũ cảnh tầng bốn nhưng khi đến Long Sơn đế quốc thì rất nhanh đã đến Huyền Vũ cảnh tầng năm.

Sau đó là sau khi đi ra từ vòng thứ nhất Đọa Thiên Ma Vực, tu vi của Vân Phi Dương đã biến thành Huyền Vũ cảnh tầng sáu, thay đổi qua từng bước một một cách mạnh mẽ, hơn nữa cái tốc độ thay đổi này tựa hồ hơi nhanh rồi.

Còn có một điều làm cho Lâm Phong hơi buồn bực là gia hoả này vậy mà lại có ngộ tính rất cao cùng với năng lực khiêu chiến vượt cấp, nhưng tại sao hắn lại là người thứ năm mươi bước ra khỏi Giao Long Động, lại là gần sát nút mới bắt được ngọc bài thứ năm mươi.

Điều đó làm cho Lâm Phong không khỏi suy đoán, tên Vân Phi Dương này phải chăng là có thực lực không chỉ dừng lại ở Huyền Vũ cảnh tầng sáu mà có khả năng còn cao hơn không?

- Ngươi đoán xem!

Vân Phi Dương không trực tiếp trả lời mà nói lấp lửng.

- Ta không có cách nào nhìn ra, nhưng ta có cảm giác có lẽ ngươi còn mạnh hơn nữa.

Lâm Phong thầm nói, nhìn về phía Quân Mạc Tích và Đường U U, hỏi:

- Hai người các ngươi cảm thấy như thế nào?

- Ta không biết.

Đường U U đáp.

Đôi mắt Quân Mạc Tích loé lên, khi nhìn về Vân Phi Dương mang theo vài phần kinh dị, Vân Phi Dương cũng giống như Lâm Phong vậy, thuộc loại người nhìn qua thì rất tầm thường và không bá đạo hay hung hăng càn quấy, vẫn luôn lạnh nhạt yên bình, loại người không thu hút sự chú ý của người khác chút nào nhưng thời điểm thực lực của bọn hắn chính thức bùng nổ thì sẽ khiến cho người khác cảm thấy chấn động mạnh mẽ.

- Hai người các ngươi đều không có lấy kẻ tốt đẹp.

Quân Mạc Tích đùa giỡn, xem ra hắn đã đồng ý với lời nói của Lâm Phong, nhưng chính bản thân Quân Mạc Tiêu cũng là đang che giấu thực lực trước mặt Lâm Phong đó thôi.

- Có quan hệ gì tới ta chứ.

- Đúng, không có quan hệ với ngươi, tu vi của Huyền Vũ cảnh tầng năm có thể lấy được ngọc bài thứ nhất và là người đi ra Giao Long Động trước nhất, trước cả người tu vi Huyền Vũ cảnh tầng tám hay thậm chí là tầng chín.

Quân Mạc Tích thì thầm, khiến cho Lâm Phong nhếch miệng cười, tựa hồ như hắn cũng nhận ra mình thật sự khác thường nha!

Nửa canh giờ chỉ như một cái nháy mắt mà trôi qua rất nhanh.

- Tốt rồi, đã đến giờ.

Tuyết Vô Thường nhàn nhạt tuyên bố khiến cho những người kia lại nhao nhao bước lên Giao Long Động chuẩn bị cho trận chiến kế tiếp, trận chiến thứ hai rất nhanh liền bắt đầu, lúc này đây ba mươi hai người lại phải một lần nữa đào thải bớt đi một nửa, sẽ chỉ còn lại mười sáu người.

Chỉ có mười sáu người mới có thể tấn cấp tiếp theo.

Đợi đến các vòng về sau này lại tái chiến một lần, mười sáu còn tám, cũng chính là top mười, nói cách khác là mỗi người bọn họ chỉ cần thắng hai trận là sẽ có cơ hội bước vào top tám rồi.

Sân khấu của Tuyết Vực tỉ thí là nơi mà các thiên tài lợi hại nhất của mười ba nước trong Tuyết Vực phô diễn hết tài năng, cơ hội một đường thắng lợi để có thể bước vào top 8 là rất nhỏ, chuyện này là cỡ nào vinh quang, đủ để khiến cho quốc gia bọn họ tự hào, cũng khiến cho thế lực tông môn cảm thấy vinh dự, đồng thời đối với bọn họ mà nói thì là một sự rèn luyện sâu sắc, khẳng định sẽ có lợi ích to lớn cho việc tu luyện sau này, nó giúp cho bọn họ càng thêm tự tin, ý chí cứng cỏi hơn.

Đương nhiên hết thảy những chuyện này đều không nói tới, điều đầu tiên bọn họ phải làm được là thắng liên tiếp hai trận, mà chuyện này tuyệt đối không đơn giản.

Số người còn lại ngoại trừ Lâm Phong và Vân Phi Dương không bình thường ra thì cũng chỉ còn lại một tên tu vi Huyền Vũ cảnh tầng sáu, hai mươi chín người khác toàn bộ đều có cảnh giới từ Huyền Vũ cảnh tầng bảy trở lên mà thôi.

Đối thủ thực lực bực này mà muốn thắng liên tiếp hai trận sao có thể nói dễ vậy được chứ, ngoại trừ thực lực thì còn phải dựa vào vận khí để không bị những người mạnh nhất chọn trúng.

- Lâm Phong, đến ngươi.

Ánh mắt Tuyết Vô Thường lại rơi lên người Lâm Phong, lại đến phiên người đứng nhất chọn đối thủ rồi.

Lâm Phong khẽ gật đầu, bước chân ra, lần thứ hai đứng trên trung tâm chiến đài, đối mặt với ba mươi mốt cường giả khác.

Bây giờ Lâm Phong sẽ lựa chọn ai để chiến đây?

Tu vi của Vân Phi Dương hơi yếu một chút nhưng hắn có cỗ khí thế kia thật đáng sợ, hơn nữa Vân Phi Dương vốn là bằng hữu của Lâm Phong nên có lẽ là không thể nào.

Không phải Vân Phi Dương thì chỉ còn lại một người khác có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng sáu rồi.

Trong một khoảnh khắc, toàn bộ ánh mắt đều rơi trên người tên Huyền Vĩ cảnh tầng sáu kia, nếu Lâm Phong muốn thuận lợi giành được thắng lợi thì lựa chọn tên này là thích hợp nhất.

Người đó cảm nhận được ánh mắt của mọi người đều rơi trên người mình, ánh mắt lập tức ngưng trọng, cảm giác có một cỗ áp lực nhàn nhạt rơi vào người mình.

- Chiến với Lâm Phong sao, cũng tốt.

Người này thầm nghĩ trong lòng, sau Lâm Phong còn có mấy người đáng sợ hơn, hắn không thể đối mặt được với họ, có lẽ chiến một trận với Lâm Phong là kết cục tốt nhất rồi.

Ánh mắt Lâm Phong cũng rơi trên người hắn, khiến cho đôi mắt hắn loé lên phong mang, không chút nào né tránh việc đối mặt với Lâm Phong, nói:

- Chiến đi!

Một cỗ chiến ý từ người hắn bay lên.

Nhưng vượt ngoài dự liệu của hắn là Lâm Phong đột nhiên nhìn đi chỗ khác, mục tiêu của Lâm Phong không phải là người này sao?

Chuyện này khiến cho hắn nhẹ nhàng thở ra nhưng lập tức lại cảm thấy có áp lực, Lâm Phong không chọn hắn mà cường giả ở phía sau Lâm Phong chọn thì hắn vẫn không có cơ hội như thường thôi.

Xem ra hắn nhất định là bị đào thải rồi.

Mọi người thấy Lâm Phong dời mắt đi cảm thấy có chút ngoài ý muốn, tên đó là người có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng sáu, là thực lực yếu nhất ở đây rồi, bởi vì Lâm Phong là người có quyền chọn lựa đầu tiên nên mới có cơ hội tốt như vậy nhưng bây giờ chẳng lẽ Lâm Phong lại muốn bỏ qua sao?

Chỉ thấy Lâm Phong chậm rãi nhìn qua, ban đầu rơi trên người Đệ Nhất Sứ Niếp Vân, sau đó là Vu Thanh nhưng cũng không có chọn, Lâm Phong tựa hồ có chút do dự.

- Chẳng lẽ Lâm Phong lo lắng không thắng được?

Đám người thầm suy đoán, Tuyết Vô Thường cũng không có thúc giục Lâm Phong mà để hắn tuỳ ý lựa chọn.

- Có một số việc có lẽ phải chấm dứt.

Lâm Phong thở ra một hơi, thầm nghĩ một tiếng, lập tức nhìn thẳng vào Nguyệt Thiên Mệnh.

Sắc mặt Nguyệt Thiên Mệnh ngưng trọng, chẳng lẽ Lâm Phong muốn lựa chọn mình hay sao?

Lâm Phong tựa hồ như hoàn toàn không có lí do để chọn mình mới đúng!

- Xuống đây đi.

Lâm Phong mở miệng khiến cho Nguyệt Thiên Mệnh hơi trì trệ, hắn không có cảm giác sai, Lâm Phong quả nhiên lựa chọn hắn, thế nhưng Nguyệt Thiên Mệnh có chút không hiểu, tu vi của hắn là Huyền Vũ cảnh tầng bảy, người xếp phía sau không ít, hơn nữa trước kia hắn cũng không có gây thù hận gì cho Lâm Phong vậy mà sao tên này lại chọn trúng hắn?

Không chỉ có Nguyệt Thiên Mệnh mà ngay cả Nguyệt Thanh Sơn cũng sững sờ, vì sao mà Lâm Phong lại chọn Nguyệt Thiên Mệnh đây?

Bình Luận (0)
Comment