Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 638 - Thiên Địa Hữu Thế

Thiên Địa Hữu Thế Thiên Địa Hữu Thế viptruyenfull.com

Người dịch: Thy

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

- Ân?

Đám người nhìn thấy Vân Phi Dương bước lên chiến đài một cách thản nhiên thì đều kinh ngạc, Vân Phi Dương cho người ta cảm giác không giống trước.

Khí chất chiến đấu không giống như người khác, những người bị nhóm cao thủ xếp hạng cao chọn làm đối thủ đều lộ ra vẻ mặt hơi sợ hãi, có chút khiếp nhược, cũng không quá tự tin như hắn.

Nhưng tên Vân Phi Dương này lại không giống vậy, ánh mắt hắn vẫn sáng ngời, lạnh nhạt, trong đôi mắt trong veo còn mang theo vài phần nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy, nhìn qua rất yên bình.

Người có thứ hạng thứ năm mươi nhưng nhìn qua không thấy hắn mang tâm trạng sợ hãi gì, hắn không lo lắng cho việc mình bị loại hay sao?

Đối thủ của Vân Phi Dương rất kinh ngạc, nhìn Vân Phi Dương, mở miệng hỏi:

- Tu vi của ta cao hơn ngươi một cảnh giới, hơn nữa thứ hạng tại vòng thứ hai cũng cao hơn ngươi mười mấy hạng, nếu như cùng ta chiến đấu thì ngươi sẽ không có bất kì cơ hội nào đâu, vậy nên ta khuyên ngươi vẫn nên tự buông tha thì hơn đi.

Chiến đấu đương nhiên là sẽ có chuyện xảy ra, nếu như chiến đấu kịch liệt thì rất có thể sẽ bị thương rất nặng.

Nếu muốn thăng cấp Tuyết Vực tỷ thí hôm nay thì sẽ không chỉ dừng lại ở một trận đấu vì vậy nên nếu có thể không chiến thì bọn họ cũng sẽ tình nguyện lựa chọn không phải chiến đấu, nhẹ nhõm hơn được một ít và có thể giữ lại lực lượng để ứng phó các trận đấu kịch liệt hơn về sau.

- Tại sao ta phải buông bỏ mà không phải là ngươi đây?

Vân Phi Dương nói một tiếng khiến cho ánh mắt đối phương ngưng lại, nhìn hắn đáp:

- Tu vi của ta cao hơn ngươi mà ngươi lại kêu ta buông tha?

- Tu vi đôi khi không thể biểu đạt được tất cả.

Vân Phi Dương nhàn nhạt phun ra một câu, cước bộ của hắn lập tức nhanh hơn, một đạo tiếng vang ầm ầm truyền đến, một bước này của hắn đã khiến không gian bị rung động, điều này cũng khiến cho lòng mỗi người ở đây bị chấn động theo.

- Chuyện gì vừa xảy ra?

Mắt của khán giả ngưng trọng, nhìn Vân Phi Dương một cách kì dị và kinh ngạc, một bước này của hắn khiến cho tâm của bọn họ rung động, cái này....tựa hồ có chút quỷ dị rồi.

Ngay đối thủ đứng đối diện Vân Phi Dương cảm thấy sửng sốt, tâm của người này cũng bị rung động theo từng bước chân của Vân Phi Dương, thậm chí còn rung lợi hại hơn cả những người khác.

- Cảnh giới của tu vi đúng là một loại lực lượng nhưng đối với việc vận dụng thì lực lượng của bản thân lại hữu dụng hơn.

Vân Phi Dương vừa dứt lời liền bước chân ra một lần nữa, tiếng vang ầm ầm lại truyền ra, khí thế từ người hắn bùng nổ, lấy hắn làm trung tâm mà tạo ra một cỗ hào quang hư hư thực thực xung quanh không gian.

Đồng thời cũng có một cỗ khí tức bay tới người đối diện Vân Phi Dương.

- Thiên địa hữu thế, lúc võ đạo sơ thành, tụ thế, dẫn thế nhập vi, cuối cùng là bước vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất, những thứ này chính là tiểu thế.

Vân Phi Dương chậm rãi mở miệng, cước bộ của hắn cũng vẫn chậm rãi như trước, một một bước chân rơi xuống là một cỗ khí thế mênh mông vô tận, nó lấy hắn làm trung tâm mà mạnh mẽ tràn ra xung quanh, hướng về phía cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy đối diện, khiến cho đối phương cảm nhận được một cỗ lực lượng lợi hại đang chèn ép mình.

Thanh âm của Vân Phi Dương cứ vang vọng trong tai của tất cả, mang theo vài phần huyền diệu như một hồi chuông, nhưng gọi là nghe lọt tai thì lại khó nói.

- Thiên địa hữu thế, lúc võ đạo tiểu thành đã từ tiểu thế hoá thành vận thế, thế cũng có thể trở thành ý chí cho ta sử dụng.

Vân Phi Dương vừa lên tiếng, bước chân lại nhanh hơn, tiếng vang ầm ầm tiếp tục truyền ra, tâm của đám người càng ngày càng run rẩy, khí tức trên người Vân Phi Dương tựa hồ lại tăng lên, sôi sục vô cùng.

Lâm Phong kinh ngạc Vân Phi Dương, giờ phút này Vân Phi Dương cho hắn một cảm giác không giống như lúc trước, tên này ngày càng mạnh rồi.

Khí chất của Vân Phi Dương biến đổi cực lớn, đã lột xác, hắn giờ giống như đã biến thành một người khác.

- Thiên địa hữu thế, lúc võ đạo tiểu thành có thể vận thế!

Vân Phi Dương tựa hồ lĩnh ngộ đối với võ đạo và thế giới rất sâu sắc.

Đối thủ Vân Phi Dương cứng ngắc đứng yên một chỗ, lúc này tên đó vậy mà không hề có tâm tư mà chiến đấu, cũng không hề có ý chí chiến đấu gì, phảng phất như ý chí của hắn đã bị ăn mòn, tự tin cũng đã bị tước đoạt.

Hiện tại tâm của hắn cứ luôn run rẩy mạnh mẽ, bên trong tai hắn vẫn luôn bị thanh âm của Vân Phi Dương quanh quẩn quấn lấy.

- Thiên địa hữu thế, lúc võ đạo đại thành tự ngộ được khí thế thiên địa, công kích và lực lượng của bản thân có thể hoá thành khí thế thiên địa, mà thế thiên địa này là ý chí bí truyền.

Đây là bí truyền, ý chí chung cực, sau ý chí tầng chín đúng là ý chí bí truyền, điểm ấy thì tất cả mọi người đều tinh tường.

Nhưng đến thời khắc này, sau khi đám người nghe thấy lời nói của Vân Phi Dương thì phảng phất như sự hiểu biết về ý chí bí truyền càng thêm sâu sắc.

Hiện tại ngay cả ánh mắt của Tuyết Vô Thường cũng đã thay đổi trở nên đặc biệt sắc bén hơn, ánh nhìn khoá chặt tại nơi Vân Phi Dương đứng.

- Tên này là một thiên tài!

Tuyết Vô Thường thầm nghĩ trong lòng, Vân Phi Dương khiến ông ta cảm thấy khiếp sợ, thanh âm phối hợp với cước bộ của hắn tựa như có một cỗ ma lực, loại tiết tấu này cùng với loại quy luật đặc thù đem lại cho người khác cảm giác khiếp sợ.

Vân Phi Dương lại có thể ngộ ra lực lượng bậc này, đúng là có thiên phú siêu cường đến tuyệt vời mà.

- Tuyết Vực tỷ thí này quả là nơi ra đời của thiên tài.

Trên mặt Tuyết Vô Thường lộ ra nụ cười vui vẻ vô cùng, tên Vân Phi Dương này nhất định phải sống thật tốt, loại thiên tài như vậy vậy chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.

Lúc này đã có rất nhiều người có suy nghĩ khác đi, bọn họ thậm chí đã không còn cho Vân Phi Dương là một tên yếu ớt nữa, phảng phất như người chiến thắng trận chiến này là một người không ngờ đến, hẳn là người có tu vi yếu ớt Vân Phi Dương.

- Đương nhiên, thiên địa hữu thế nhưng thế cũng có cuối cùng, lực lượng của con người là vô tận, đại đạo 3000 đều có thể thông thiên được.

- Oanh!

Bước chân Vân Phi Dương cũng giống như vừa rồi, chậm rãi mà bước, bước chân rất nhẹ, không có dùng lực lượng quá lớn nhưng hết lần này tới lần khác đều nhẹ nhàng như thế lại khiến cho tâm đám người hung hăng mà run rẩy.

Đại đạo 3000, Vân Phi Dương đang nghiên cứu và lĩnh ngộ, mỗi một bước đều ẩn chứa uy lực mạnh mẽ trong đó.

Giờ phút này khí thế thậm chí đã hình thành nên một cơn lốc điên cuồng, bao bọc thân thể đối phương bên trong nó.

- Lực lượng quá mạnh mẽ cũng không thể đại diện hết thảy, mấu chốt vẫn là làm thế nào để mà vận dụng được cỗ lực lượng này.

Ánh mắt của đám người không tụ chủ được mà bị bước chân của Vân Phi Dương hấp dẫn, vậy mà họ lại nhìn theo từng động tác, không tự chủ được bị cỗ khí thế kia của Vân Phi Dương dẫn dắt đi.

Tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy đối diện Vân Phi Dương cũng giống vậy, cũng bị hắn dẫn dắt đi.

Vân Phi Dương lúc này đây không dừng lại, một bước lại một bước bước ra, một tiếng nổ vang ầm trời, khí thế thiên địa khủng bố không ngừng phun ra, toàn bộ đều hướng đến người đối diện hắn.

- Oanh!

Bị một cỗ lực lượng đáng sợ đánh vào, tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy kia như bị uy áp của thiên địa oanh kích vậy, thân thể nặng nề bị đánh bay ra ngoài ngay lập tức.

Thanh âm thân thể rơi xuống mặt đất đặc biệt thanh thuý, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào người kia, thất bại, cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy vậy mà thất bại rồi.

Vân Phi Dương chỉ có tu vi của Huyền Vũ cảnh tầng sáu nhưng đến cả tay hắn cũng không thèm động mà chỉ với vài bước chân đã có để đánh bại đối phương, đánh bay cường giả tu vi Huyền Vũ cảnh tầng bảy ra ngoài.

Một màn này, không cách nào bọn họ có thể quên được, trong đầu bọn họ, chuyện này giống như vẫn còn đang tái hiện lại.

Một màn vừa rồi thật quá mức rung động.

Sau khi Vân Phi Dương đánh bại đối phương, sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh như trước, giống như biểu cảm vừa rồi thôi, không hề có nửa điểm đắc ý hay kiêu ngạo gì.

Vân Phi Dương không vũ nhục đối phương mà chỉ hỏi:

- Còn muốn chiến không?

Người kia bò dậy từ dưới đất, khoé miệng vẫn còn lưu lại một vết máu đỏ tươi, lắc đầu:

- Không cần, ngươi thắng được là điều đương nhiên, ta vẫn cần phải cố gắng tu luyện lại, ta cũng muốn cảm ơn ngươi về bài học vừa rồi.

- Ngươi quá khiêm nhường rồi, cáo lui thôi.

Vân Phi Dương nhẹ gật đầu với đối phương, mũi chân điểm nhẹ lên mặt đất liền về lại vị trí cũ trên.

- Cái tên này ẩn dấu quá kĩ rồi.

Lâm Phong mỉm cười với Vân Phi Dương, gia hoả này quả thật đã mang đến kinh hỉ cho hắn, hơn nữa còn là một bất ngờ thật lớn, hiện tại trong đầu của hắn vẫn còn quanh quẩn bốn chữ thiên địa hữu thế thật to.

Cái loại thế cùng quy luật này dẫn dắt tâm của tất cả mọi người ở đây, ánh mắt của mọi người nhìn Vân Phi Dương đều đã thay đổi không giống với trước kia, gia hoả này là một thiên tài tuyệt thế chân chính.

- Cái này cũng gọi là che dấu sao?

Vân Phi Dương nhún đáp lại.

Trận chiến này kết thúc với thắng lợi dành Vân Phi Dương, người có vị trí thứ năm mươi nhưng tất cả mọi người đều có một ý nghĩ giống nhau, Vân Phi Dương thắng là một điều đương nhiên!

Bình Luận (0)
Comment