Người dịch: Thy
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
Hách Bằng mang đám người đi vội, không gian mờ ảo cứ xẹt qua mắt họ nhưng vẫn không thể nhìn thấy được phần cuối của Thần Cung,
- Cái Thần Cung này rất là mênh mông a.
Ánh mắt Lâm Phong loé lên bất định, thầm nói trong lòng, đã đi lâu như vậy rồi nhưng vẫn chưa nhìn thấy được biên giới, rốt cuộc là Thần Cung này rộng lớn cỡ nào mà lại dùng cái hình thức tồn tại trên không như thế chứ?
Những điều này Lâm Phong đều nhìn không thấu, người sáng lập nên Thần Cung này mạnh bao nhiêu cũng không thể biết được.
Đúng lúc này Lâm Phong rốt cuộc đã thấy được phần cuối, đương nhiên cũng không hẳn là phần cuối vì trước mặt hắn bây giờ là một không gian bị phong bế, chỉ có một thông đạo rộng chừng 20m ở giữa, lối đi này có một cánh cửa to lớn khắc vài chứ to bên trên: Bắc Thần Cung!
- Thần Cung chia làm bốn toà, dùng tứ phương để phân chia, bốn Thần Cung là Đông Tây Nam Bắc và lấy Bắc Thần Cung là chủ đạo, hiện tại nơi ta sẽ mang các ngươi vào chính là Bắc Thần Cung, là nơi rộng lớn nhất trong Thần Cung, cho dù là Tuyết hộ pháp cũng không được bước vào nơi đây.
Hách Bằng nói xong lập tức bước chân vào bên trong Bắc Thần Cung.
Mười lăm người liền bước theo vào bên trong, ở trong Bắc Thần Cung này mới giống như một cái cung điện đúng nghĩa, càng đi càng thấy nhiều thứ, bên trong cung điện trùng điệp thỉnh thoảng có thể thấy chỗ tu luyện võ, cưỡi xe, kiếm pháp, các loại thuật pháp tu luyện...
- Còn bao lâu nữa thì tới?
Đế Lăng hỏi, đi trong Thần Cung này đã tốn không ít thời gian.
- Trước mặt là đến rồi.
Hách Bằng đáp:
- Thần Cung chính là Thiên Vực, chỉ sợ các ngươi chưa từng được chứng kiến nơi nào như vậy, lần này coi như là cho các ngươi mở rộng tầm mắt mà quan sát một phen, đây cũng là một loại lịch lãm rèn luyện để hiểu rõ thêm về thế giới to lớn, cường giả nơi này so với cường giả khác lại càng mạnh mẽ, đừng tưởng rằng mình là thiên tài của Tuyết Vực liền coi trời bằng vung, kì thật các ngươi cũng không được coi là thiên tài gì, ta đã thấy qua rất nhiều thiên tài rồi.
- Ân?
Mọi người nghe được lời nói của Hách Bằng đều không thoải mái tí nào thậm chí có thể nói là chói tai, tên đó giống như là đang nói bọn họ vô tri, trào phúng bọn họ kiến thức nông cạn nên không coi người nào trong họ ra gì.
- Ngươi ở Thần Cung thì thế nào?
Đế Lăng bị Hách Bằng trào phúng, ánh mắt liền ngưng trọng rồi mở miệng hỏi.
- Trong Bắc Thần Cung, ta có thiên tư thuộc hàng thượng đẳng.
Hách Bằng nói.
- Ngươi ở trong Thần Cung có nguyên khí thiên địa nồng nặc như này nên đương nhiên là có điều kiện tu luyện nên tu vi hiện tại.
- Thiên tư thượng đẳng cũng không hơn gì cái này.
Đế Lăng lạnh lùng nói ra, khiến lông mày Hách Bằng khẽ nhướng, quay lại nhìn hắn một cái rồi cười lạnh.
- Không biết trời cao đất rộng.
Hách Bằng thản nhiên nói, rốt cuộc trước mặt đám người đã xuất hiện một toà đại điện mênh mông, mà trước cửa có một hàng người dường như đang chờ đợi bọn họ, xem ra là hiện tại đã đến nơi cuối.
Qủa nhiên đúng vậy, chỉ thấy Hách Bằng chạy vụt đến, đáp xuống chỗ trống trước đại điện và hướng về người đứng giữa hàng ngũ nói với giọng cung kính:
- Cung chủ, người tới rồi.
- Ngươi vất vả rồi.
Người trung niên gọi là cung chủ kia đang mặc một bộ áo xanh thanh nhã trông không đẹp đẽ quý giá gì nhưng nó rất phù hợp với cái khí tức phiêu nhiên, người này thoạt nhìn không có gì đặc biệt, không hề có một khí thế sắc bén tuyệt thế nào, cũng như khí chất bá đạo của một cường giả, khiến người khác không thể cảm giác được gì, chỉ thấy mang theo một loại khí thế thâm tàng bất lộ mờ ảo.
Người này chính là cung chủ Thần Cung, không biết tu vi mạnh mẽ đến cỡ nào?
Trong lòng mọi người đều đang thầm suy đoán, ánh mắt họ đều nhìn người đàn ông trung niên kia nhưng không cách nào nhìn thấu được.
- Rất vinh hạnh khi có thể có cơ hội được mời các vị thiên tài của Tuyết Vực tỉ thí đến Bắc Thần Cung, vào đây thì các ngươi đều là khách nhân của ta, chúng ta đây có chuẩn bị tiệc tối để mời khách, sau phần dạ tiệc liền đưa mọi người đến Thần Cung Giới Vực.
Cung chủ Bắc Thần Cung không có nửa điểm ngạo khí gì cả, hắn rất bình dị gần gũi, tựa hồ rất tôn trọng bọn họ.
- Tiệc tối?
Lâm Phong khẽ thì thầm trong nội tâm, Thần Cung này còn vì bọn họ mà chuẩn bị tiệc tối, hắn càng ngày càng không rõ rốt cuộc Thần Cung đây là đang muốn làm gì.
Điều càng làm cho Lâm Phong buồn bực chính là một hàng người bên cạnh cung chủ Bắc Thần Cung có vài nữ tử dung mạo xinh đẹp, từng người một đều mang khí chất phi phàm, thiên phú cùng thực lực không kém nhưng ánh mắt quan sát của các nàng khiến cho Lâm Phong có vài phần không được tự nhiên lắm.
Hắn như thế nào lại cảm thấy Thần Cung rất cổ quái đây.
Thần Cung này rốt cuộc là muốn làm gì? Còn có Tuyết Vực tỉ thí tựa hồ cũng bị Thần Cung khống chế, vậy thì Thần Cung tổ chức Tuyết Vực tỉ thí với mục đích gì?
Chỉ đơn giản là để thấy những thiên tài xuất chúng của Tuyết Vực là người phương nào sao?
Sau lưng mọi người là từng đạo thân ảnh của các nữ tử áo trắng không ngừng di chuyển đưa lên nào là rượu, thức ăn rồi xếp thành hai hàng một cách chỉnh tề, chính giữa và đầu bàn là chủ vị.
- Tốt rồi, chư vị thiên tài của Tuyết Vực, mời vào chỗ.
Cung chủ Bắc Thần Cung chìa tay ra nói một cách khách khí, đám người lập tức nhao nhao nhìn qua xem cái gọi là tiệc tối, không nhìn thì thôi vừa nhìn liền khiến đôi mắt bọn họ loé lên tinh quang.
- Đây là tiệc tối?
Chỉ thấy bày trên cái bàn kia ngoại trừ rượu và thức ăn thì chính là linh thảo cùng đan dược.
Lấy linh thảo, đan dược làm thức ăn bày tiệc, dạ tiệc này phải chăng đã quá mức xa xỉ rồi? Hơn nữa những thứ kia đều không phải linh thảo bình thường, còn có mùi hương nhẹ nhàng của đan dược làm cho người khác cảm thấy tinh thần sảng khoái hẳn.
- Thần Cung...
Lâm Phong thở dài một cái, thế lực này vốn có tài phú cường đại, một bữa dạ yến này chính là lấy linh thảo, đan dược làm thức ăn, chuyện này người bình thường không cách nào tưởng tượng nổi.
Nhưng có lẽ, loại thực lực khủng bố này của Thần Cung chỉ cần có trưởng bối có kinh nghiệm chỉ điểm thì thế hệ sau vô cùng mạnh mẽ, tu luyện công pháp cường đại, ngẫu nhiên ra ngoài lịch lãm cũng có đan dược hay linh thảo để tu luyện, nên bọn họ hầu như đều có thể trở thành cường giả và một khi liều mạng để đạt được thành tựu thì thậm chí tu vi còn cao hơn nữa.
Cái này là khác biệt về hoàn cảnh, lúc sinh ra đã khác nhau và cảnh ngộ cũng bất đồng, chuyện này giống như kiếp trước vậy.
Đương nhiên Lâm Phong sẽ không tự coi nhẹ mình, trên con đường võ đạo có vô vàn nguy cơ trắc trở, không ngừng đào thải người ra khỏi bàn cờ, mà những người phát triển dựa trên nó đều là những tinh anh chân chính.
Nhưng Lâm Phong cũng không phủ nhận rằng có một vài thế lực cường đại bồi dưỡng ra cường giả tinh anh tuyệt đối không để họ chỉ là hoa trong nhà kính mà sẽ đưa bọn họ đi trải nghiệm cảm giác đi qua một địa ngục tu luyện chân chính.
Nói tóm lại thì việc tu luyện của người thế lực lớn tự nhiên sẽ có ưu thế hơn người khác, cần phải nhìn đến trưởng bối của bọn họ đã làm thế nào để tôi luyện ra họ.
Mà những vị cường giả dùng linh thảo cũng rất vững vàng, bước từng bước một, chỉ cần một ngày bọn họ có thể đến được đỉnh cao thì khi đó đã có được ngạo khí rồi.
So sánh với thanh niên của Thần Cung mà nói thì thiên tài Tuyết Vực giống như rễ cỏ, hiện tại Thần Cung ban thưởng kì ngộ thì bọn họ nhất định phải nắm bắt để phát triển.
- Mời.
Cung chủ Bắc Thần Cung thấy mọi người sững sờ nên mở miệng lần nữa mà nói, lúc này họ mới nhao nhao đến vị trí của mình.
Cung chủ Bắc Thần Cung ngồi ở chủ vị, những thiếu nữ xinh đẹp động lòng người ngồi ngay bên cạnh hắn, ngoài ra còn có vài tên thanh niên có thực lực cường đại của Thần Cung cũng đến bữa tiệc.
- Ta còn chưa quen thuộc lắm đối với các vị thiên tài đây, không biết các vị có thể giới thiệu bản thân một phen hay không?
Cung chủ Bắc Thần Cung thân thiệt mở miệng, hắn vẫn rất lễ độ, không hề thất nửa điểm hung hăng hống hách.
- Thương Thiên đế quốc, Đế Lăng.
Ngồi ngay bên phải cung chủ là Đế Lăng mở miệng đầu tiên.
- Thương Thiên Huyết Đế Lăng, không tệ.
Cung chủ Bắc Thần Cung khẽ gật đầu, lập tức lộ vẻ biết rõ.
- Tuyết Nguyệt quốc, Đoàn Vô Đạo.
- Thái tử Vô Đạo của Tuyết Nguyệt quốc, một nước phụ thuộc mà có thể xuất ra vị thái tử thiên tài bậc này, quả thật đáng quý.
Cung chủ tựa hồ biết rõ như lòng bàn tay đối với các thiên tài lớn.
- Hắc Vũ đế quốc, Huyết Sát.
- Ngọc Lan đế quốc, Lăng Tiêu.
Từng người một giới thiệu mình, mà cung chủ Bắc Thần Cung sau khi nghe họ nói tên liền có thể nói ra mọi thứ, đến khi Lâm Phong mở miệng lại khác.
- Tuyết Nguyệt quốc, Lâm Phong.
Lâm Phong chỉ giới thiệu đơn giản nhưng lúc này cung chủ Bắc Thần Cung không thể nói tiếp mà chỉ còn sững sờ, Lâm Phong của Tuyết Nguyệt quốc?
Theo tin tức hắn biết được thì chưa từng có một thiên tài như vậy, nói cách khác là Lâm Phong không có lọt vào mắt của Thần Cung, nhưng bây giờ lại ngồi ở đây!