Người dịch: Thy
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
Tay Lâm Phong khẽ run lên, chín thanh ma kiếm dung hợp thành kiếm ma đạo nằm ngang ở đằng kia, lúc này Lâm Phong hóa thành ma tôn, đồng tử yêu dị lạnh như băng, nhìn không ra bất kỳ cảm xúc gì.
Kiếm khí của Ma kiếm Lãnh Huyết tựa hồ đang không ngừng ăn mòn tâm chí hắn.
Ma kiếm nắm giữ tánh mạng và ý chí của mình, có thể ảnh hưởng đến võ tu, hiện tại, hắn hóa thành ma tôn mà vẫn bị ma kiếm làm ảnh hưởng, nếu như hắn chỉ là một người bình thường thì làm sao có thể trốn thoát được sự ăn mòn của ma kiếm.
- Đi.
Tay Lâm Phong hướng phía hư không, lập tức một chùm sáng hắc ám ma đạo xẹt qua hư không, khiến cho thiên địa như muốn bị bổ ra, phát ra tiếng vang ầm ầm, ma kiếm trong tay Lâm Phong hóa thành hư vô, thân kiếm bắt đầu nhập vào thân hắn, cỗ lực lượng đáng sợ kia dần tiêu tan theo thời gian.
Lúc này, Lâm Phong đang đi trên mặt đất, cảm thấy bản thân đã trở lại như ban đầu, tất cả những thứ này giống như một giấc mơ, cái cảm giác khống chế được sức mạnh tràn ngập. Trong tương lai, rồi sẽ có một ngày, hắn có thể hóa thân thành thiên địa phật ma, phật có thể trấn áp tất cả, ma có thể tàn sát tới tận trời xanh.
Kiếm trong tay có thể chém phá bầu trời.
Thực sự được trải nghiệm qua cảm giác cường đại này, Lâm Phong chỉ cảm thấy toàn thân đều vô cùng khoan khoái dễ chịu, tựa như sau này tu luyện, hắn đều có được nắm được phương hướng, tựa hồ có một thứ gì đó ở sâu xa đang chỉ dẫn cho hắn.
- Ầm ầm!
Đột nhiên, Giới Vực ầm ầm chấn động, một mực không ngừng rung lên, không có cách nào dừng lại được.
Lâm Phong khẽ chau mày, cái Giới Vực đệ nhất này tựa hồ chẳng vững chắc cho lắm, mọi người không có cách nào ở đây trong thời gian quá dài, bằng không, người Thần Cung sẽ chẳng phải có thể thường xuyên bước vào Giới Vực tiến hành tu luyện sao, nói như vậy, thiên tài Thần Cung tuyệt đối sẽ không giống như Hách Bằng, có lẽ sẽ đáng sợ hơn rất nhiều.
Ở bên trong Giới Vực một ngày, ở một mức độ nào đó mà nói, nó có thể trợ giúp ngộ đạo, thậm chí có thể ngang ngửa người tu luyện bình thường một năm, hay mười năm.
Nếu như cả đời ngươi không cảm nhận được cảm giác này, thì cảnh giới sẽ không đột phá, tu vi cũng không có cách nào mạnh hơn nữa, còn nếu tiến vào bên trong Giới Vực, tuyệt đối có thể để đột phá bình cảnh, đánh vỡ gông cùm xiềng xích, khiến tu vi càng mạnh hơn nữa.
- Ầm ầm!
Một đạo âm thanh truyền đến khiến Lâm Phong kinh ngạc, sau đó quay đầu lại, hắn liền thấy một cái bóng mơ hồ đang đi về phía hắn.
- A!
Đôi mắt của Lâm Phong run lên, chuyện gì xảy ra vậy, bên trong Giới Vực làm sao còn có người khác?
Đây là đệ nhất Giới Vực, đáng lẽ Thần Cung không nên cho phép loại chuyện này phát sinh mới đúng, thế nhưng hắn không nhìn rõ bóng mơ hồ kia, cũng không biết đến cùng xảy ra chuyện gì.
- Lui.
Lâm Phong thấy tàn ảnh cấp tốc đi về phía chính mình, tựa như muốn bước đến trước mặt của mình, khiến hắn không ngừng lui về phía sau, giống như một ngọn gió.
Nhưng mà không có tác dụng, tốc độ của đối phương quá nhanh.
- Không ổn rồi.
Trong mắt Lâm Phong lóe lên kinh hãi, quá nhanh, nhanh đến mức không cách nào ngăn cản nổi.
- Vù...
Thân thể cứng đờ, ở chỗ mi tâm của Lâm Phong xuất hiện một ngón tay, khiến thân thể của hắn mãnh liệt run lên, con mắt trực tiếp nhắm lại, tựa như lâm vào giấc ngủ say.
Thiên địa nguyên khí ở xung quanh đột nhiên điên cuồng lên, theo một ngón tay kia hóa thành một đạo vòng xoáy, điên cuồng tràn vào cơ thể Lâm Phong.
Cỗ thiên địa nguyên khí đáng sợ này tiến vào trong thân thể của Lâm Phong, tự mình điên cuồng vận chuyển, khiến khí tức của hắn dần dần thay đổi trở nên cường đại, tu vi dần dần tịnh tiến.
- Yên tâm, ta dùng Thể Hồ Quán Đỉnh thần thông đánh vỡ gông cùm xiềng xích của bản thân ngươi, mang thiên địa nguyên khí rót vào trong cơ thể của ngươi, cảnh giới của ngươi mạnh mẽ bao nhiêu thì có thể thu nạp thiên địa nguyên khí bấy nhiêu, thẳng đến khi tu vi của ngươi đuổi kịp cảnh giới mà ngươi đang nắm giữ mới thôi, cho nên không cần chống cự, cứ thuận theo tự nhiên là được.
Một giọng nói mơ hồ vang lên trong đầu Lâm Phong, tựa như có một cỗ ma lực, khiến ý thức vốn mơ hồ của Lâm Phong buông tha một tia ý chí chống cự cuối cùng, thuận theo tự nhiên, hoàn toàn rơi vào giấc ngủ say, để tùy ý cỗ thiên địa nguyên khí đáng sợ kia điên cuồng tràn vào thân thể.
Thời gian không biết trôi qua bao lâu, đạo thân ảnh mơ hồ đứng trước mặt Lâm Phong đã sớm biến mất không thấy, mà Lâm Phong lại đang ngồi khoanh chân dưới đất, Đại Nhật Phần Thiên Kinh tự hành vận chuyển, quanh thân đều khí tức hỏa diễm nóng bỏng cuồn cuộn, khiến độ ấm không gian xung quanh giống như tăng lên vài phần.
Ở trên người Lâm Phong xuất hiện một đạo đồ án thái dương, trong không gian xuất hiện một mặt trời hư ảo, hào quang rơi xuống trên người Lâm Phong, hòa lẫn vào thân thể hắn, khiến cỗ hỏa diễm đang đốt cháy kia càng ngày càng mãnh liệt.
- Oanh!
Một cỗ hỏa diễm đáng sợ bốc cháy lên, thân thể Lâm Phong tựa như bị ngọn lửa nhen nhóm, hỏa diễm ngập trời.
Hơn nữa, cỗ hỏa diễm đáng sợ kia thiêu đốt không gian, lấy Lâm Phong làm trung tâm, toàn bộ đều là hỏa diễm vô tận.
Chậm rãi đứng lên, mắt Lâm Phong vẫn nhắm như cũ, bước một bước, thân thể lăng không, một cỗ hỏa diễm thiêu đốt từ mặt đất lên đến không trung, thiêu đốt cả không gian.
Lâm Phong hơi ngẩng đầu lên, hai tay vươn ra, ở trong tay của hắn đang có hai vầng mặt trời.
Ở trong hư không, từng vầng mặt trời hư ảo chậm rãi xuất hiện, một rồi hai cho đến khi chín cái mặt trời bay lên, chín mặt trời thẳng hàng, ánh nắng chiếu nghiêng xuống, chiếu rọi trên người Lâm Phong, lúc này, Lâm Phong đã có được Dương Hỏa Chân Nguyên vô tận, cuối cùng hắn có thể dùng mặt trời sinh ra hỏa diễm, sinh ra chân nguyên.
- Phần thiên.
Toàn thân Lâm Phong tràn ngập hỏa diễm, một cỗ hỏa diễm đáng sợ thiêu đốt thiên địa.
Ở trong không gian hoang vu, hỏa diễm bắt đầu cháy rừng rực, khắp nơi đều là lửa, cuối cùng không gian hóa thành hỏa diễm.
Lâm Phong mở mắt ra, trong tròng mắt hiện lên một đoàn hỏa diễm, Đại Nhật Phần Thiên Kinh chính là Thái Dương Công Pháp chân chính, mặt trời đốt cháy tất cả, dẫn sức mạnh của mặt trời cho bản thân sử dụng.
- Oanh, ầm ầm!
Toàn bộ Giới Vực hoang vu run rẩy càng thêm kịch liệt, tựa như tùy thời đều có thể sụp xuống, nhưng sau đó, ánh mắt hắn chùng xuống, bảy ngày đã đến.
Hắn rất muốn ở chỗ này thêm một chút nữa, bây giờ mỗi một ngày đều rất quý giá, thậm chí có thể vượt qua lĩnh ngộ một năm.
Đáng tiếc điều đó không có khả năng, Giới Vực này quá nghịch thiên, bảy ngày đã là cực hạn rồi.
Lúc này, ở bên ngoài Giới Vực, trừ Lâm Phong ra, mười bốn người khác đều ở trong Giới Vực chạy ra, trên mặt họ đều có phần toả sáng, giống như tu vi đều tịnh tiến hơn vài phần.
Bọn họ đều không rời đi, giương mắt lên nhìn, nhìn đệ nhất Giới Vực, Lâm Phong đã lấy được đệ nhất ngọc bài, bước chân vào trong này, hiện tại không biết tình huống như thế nào?
- Cái đệ nhất Giới Vực này rất ổn định, nên có thể ở lâu nhất trong các giới vực, mà tài nguyên của giới vực này cũng phong phú hơn giới vực của chúng ta rất nhiều, cho nên Lâm Phong ở bên trong đó ngây người bảy ngày, mặc dù tu vi không thay đổi nhiều, nhưng cảnh giới khẳng định mạnh hơn vài phần.
Đường U U nhìn đệ nhất Giới Vực, kỳ thật Lâm Phong là người duy nhất có thể ở bên trong Giới Vực bảy ngày.
Ngoài hắn ra, không ai có thể ở trong đó lâu như vậy, ngay cả Đường U U ở trong Giới Vực thứ hai cũng chỉ có sáu ngày, mà sáu ngày này đã để cho nàng thu được lợi ích không nhỏ.
- Cảnh giới cao, tu vi tăng lên cũng là chuyện sớm muộn, lần tỉ thí Tuyết Vực này, dù Lâm Phong lấy không được vị trí tốt nhất cũng không có vấn đề gì, bởi vì những gì hắn cần đều đã đạt được rồi, về sau trên con đường võ đạo sẽ càng thêm thông thuận, rồi hắn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đuổi kịp và vượt qua đám người chúng ta.
Quân Mạc Tích thấp giọng nói, Vũ Mặc nghe được hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm trầm, trong lòng hắn khó chịu. Lâm Phong ở trong đệ nhất giới vực lại có thể ở bảy ngày, mà Giới Vực hắn ở có tính ổn định phải kém hơn rất nhiều so với đệ nhất giới vực, hắn đó không tới năm ngày.
Đúng vào lúc này, không gian đệ nhất Giới Vực kia rốt cuộc bắt đầu chuyển động, bên ngoài Giới Vực, mây mù quay cuồng, cửa Giới Vực mở ra, một đạo thân ảnh trực tiếp bước ra ngoài, từ trên hư không bước xuống.
Khí chất tựa hồ có chút khác biệt.
Nhưng mà cảnh giới vẫn như cũ không đổi, Huyền Vũ cảnh tầng năm!
- Huyền Vũ cảnh tầng năm?
Cung chủ Bắc Thần Cung nhìn tu vi của Lâm Phong thì sững sờ, lập tức trong ánh mắt lóe lên một đạo phong mang, bỗng nhiên khóe miệng của hắn tươi cười, thầm nghĩ trong lòng:
- Tiểu gia hỏa này lại giở trò rồi!
Nếu không phải là tu vi của hắn mạnh hơn Lâm Phong rất nhiều thì suýt nữa đã bị bí pháp che giấu của Lâm Phong lừa gạt!