Người dịch: Nga
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
Lâm Phong cưỡi trên Cùng Kỳ bay rất nhanh, bây giờ ở trên lưng Cùng Kỳ chỉ còn lại có bốn người, hắn, Hàn Man, Phá Quân cùng với Tiêu Nhã.
Lâm Phong đứng trên lưng Cùng Kỳ chắp hai tay lại, có hơi phiền muộn.
- Lâm Phong.
Nhưng vào lúc này, xa xa có một đạo thanh âm quen thuộc truyền đến, khiến Lâm Phong không tự chủ được ngừng lại, quay đầu nhìn nữ tử xinh đẹp đang đuổi nghi hoặc hỏi:
- U U, làm sao vậy?
- Cha ta bảo ta tới đưa cho ngươi một ít rượu.
Đường U U uyển chuyển mỉm cười, sau đó vươn tay ra, lập tức có một cái thạch giới trữ vật rơi vào trong tay Lâm Phong.
- Hợp ý ta.
Lâm Phong mỉm cười với Đường U U, phụ thân nàng bảo nàng đến sao? Phụ thân nàng cũng không biết hắn thích rượu này.
- Ta đi đây.
- Ừ, cẩn thận một chút.
Đường U U khẽ gật đầu, sau đó gió gào thét qua, Lâm Phong rời đi, rất nhanh liền không thấy thân ảnh.
Bay ở độ cao ngàn mét trong không trung, Lâm Phong khoanh chân ngồi xuống, dùng ý thức xâm nhập vào trong chiếc nhẫn, có rất nhiều rượu, đa số là rượu Phần Nguyên.
- Hàn Man, Phá Quân, huynh đệ chúng ta cùng uống vài chén nào.
Lâm Phong lấy ra từng bình Phần Nguyên Liệt Tửu.
- Được, rượu mạnh, ta thích.
Hai mắt Hàn Man sáng lên, Phần Nguyên Liệt Tửu này uống rất đủ vị.
- Đến.
Phá Quân mở một bầu rượu, nâng chén với hai người, lập tức ba người đồng thời uống cạn rượu mạnh, rất nhanh bọn họ liền cảm giác trong bụng như có hỏa diễm đang thiêu đốt.
Có rượu mạnh tương bồi, thời gian trôi qua cũng nhanh hơn một chút. Lúc này, thân ảnh yêu thú Cùng Kỳ xuyên qua núi non sông ngòi, đã cách rất xa phạm vi thế lực của Long Sơn đế quốc.
Gió mạnh thổi vào người, xua tan cảm giác say trên người Lâm Phong, còn Hàn Man và Phá Quân nằm trên lưng Cùng Kỳ, toàn thân hai người đỏ bừng, nóng như lửa, rượu này quá mạnh, bọn họ không chịu nổi quá nhiều.
- Hả?
Lâm Phong nhíu mày, gầm lên:
- Ai?
Vừa rồi, hắn rõ ràng cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn trộm, nhưng sau đó, ánh mắt này lại biến mất không thấy đâu.
- Thiên nhân hợp nhất!
Vừa rồi hắn không có khả năng sinh ra ảo giác, nếu như đối phương có thể trốn thoát ý thức của hắn, thì chỉ có thể kẻ đó đã ở thiên nhân hợp nhất cảnh, hơn nữa, tu vi của người đó có khả năng cao hơn hắn.
Như vậy, rất có thể là có cường giả Thiên Vũ cảnh đang theo dõi hắn.
- Ha ha, rượu này không tệ, theo ngươi lâu như vậy cuối cùng cũng có chút lợi ích.
Đúng lúc này, ở trong hư vô, có một đạo thanh âm truyền đến, lập tức, ở trên không trung vạn mét, mây mù quay cuồng hai bên không thôi, từ trong đó, có một đạo thân ảnh bước ra.
Người này tai to mặt lớn, lộ ra vài phần khí cường giả, rất không cân đối, ánh mắt hắn nhìn Lâm Phong mang theo vài phần hàn khí.
Là địch, không phải bạn!
- Ngươi là người phương nào?
Lâm Phong nhìn về phía người kia, hắn không quen biết đối phương, nhưng tựa hồ đối phương đã theo dõi hắn rất lâu rồi, vậy mà hắn không phát hiện được chút nào.
- Ta từ Tuyết Vực Mê Thành, một mực đi theo các ngươi đến Long Sơn đế quốc, hiện tại đã đến nơi đây, ngươi đoán xem ta là ai?
Người kia lộ ra một cỗ tà khí, nhìn một cái liền biết hắn không phải là người lương thiện gì.
- Ngươi một mực theo dõi từ Tuyết Vực Mê Thành đến đây?
Lâm Phong kinh hãi, hắn ở Mê Thành đã đắc tội không ít người và thế lực cường đại, ví dụ như một trong bốn thế lực lớn ở Mê Thành - Thái Thúc gia tộc, lại ví dụ như Vũ Mặc bị hắn giết, thậm chí cánh tay của Lăng Tiêu cũng bị hắn chặt đứt, cho nên những cường giả có quan hệ với bọn họ cũng có thể sẽ tìm hắn tính sổ.
- Đúng vậy, Mê Thành nằm trong phạm vi thế lực của Thần Cung, ta giết không được ngươi, cũng không dám giết ngươi, vì thế một mực theo dõi ngươi đến khi ngươi rời khỏi Long Sơn đế quốc mới hiện thân, để ta theo lâu như vậy, ngươi chết cũng có thể nhắm mắt rồi.
Người này chậm rãi rút đao từ trên lưng ra, đao này giống như huyết đao, phía trên đao lộ ra từng đạo khí tức vong hồn, sau đó một cỗ đao ý đáng sợ bùng nổ trong hư không, bao phủ đám người Lâm Phong ở trong đó, mà lúc này thân thể yêu thú Cùng Kỳ run lên, ở dưới cỗ đao ý đáng sợ kia, nó giống như muốn nằm rạp xuống.
- Ngươi lui xuống trước đi.
Thân thể Lâm Phong vượt lên trước, để Cùng Kỳ lui về phía sau, sau đó hắn rút Ẩm Huyết Kiếm ra, hiện tại, đã đến lúc tự mình lĩnh hội thực lực cường giả Thiên Vũ cảnh rồi.
- Có can đảm, đáng tiếc, chênh lệch giữa Huyền Vũ cảnh và Thiên Vũ cảnh không phải gan dạ sáng suốt là có thể bù đắp.
Đao trong tay người kia hơi gập lại, tựa như có một vòng ánh sáng huyết sắc đâm vào đôi mắt của Lâm Phong, đao gào thét chém về phía Lâm Phong, cực kỳ bá đạo và tà dị.
- Kiếm.
Lâm Phong rùng mình, không dám có một chút bất cẩn, kiếm đạo ý chí tầng năm điên cuồng phóng thích, bên trong hư không đều là kiếm khí đáng sợ tung hoành gào thét.
- Chậc chậc, kiếm đạo ý chí tầng năm còn cường đại hơn đao đạo ý chí của ta, đáng tiếc, ngươi chưa tiến vào Thiên Vũ, uy lực ý chí của ngươi không cách nào so sánh với ta.
Người kia nở nụ cười lạnh lùng, lập tức cuồng đao bay lượn, sau đó một đao vô cùng bá đạo xuyên không chém xuống, một đao này giống như trực tiếp bổ không khí ra, không hề có lực cản, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
- Giết!
Lâm Phong gầm lên, toàn bộ kiếm đạo ý chí bùng nổ trong một kiếm này. Huyết sắc kiếm quang phóng lên trời, nhưng kiếm đạo ý chí của hắn lại giống như bị cỗ đao ý chí kia bao vây lại, đao ý chí khi dung hợp với lực lượng ý chí thiên địa sẽ tạo thành đại ý chí, mà kiếm ý chí của hắn dưới sự áp chế của đại ý chí giống như bị trói buộc.
- Xuy xuy!
Kiếm đạo ý chí tầng năm tuy rằng cường đại, nhưng vẫn bị cỗ đại ý chí xé rách, giống như những gì đối phương nói vậy, chưa tiến nhập Thiên Vũ, ý chí của Lâm Phong mặc dù mạnh mẽ, nhưng lại phát ra uy lực không bằng đối phương, đây chính là chênh lệch giữa Huyền Vũ cảnh và Thiên Vũ, trừ đó ra, Huyền Vũ cảnh ngự không cần dùng chân nguyên chèo chống, mà cường giả Thiên Vũ chỉ cần ý niệm khẽ động, dung hợp ý chí thiên địa, trực tiếp lăng không vững vàng giống như đi trên đất bằng, không cần tiêu hao lực lượng chân nguyên. Cái này nhìn như khác biệt cực kỳ nhỏ, nhưng vẫn có thể ảnh hưởng đến một trận chiến đấu.
- Cút cho ta.
Lại là một huyết sắc kiếm quang đáng sợ trùng thiên phóng ra, sau đó Lâm Phong lập tức lui về phía sau, nhìn thấy một màn đao kia chém xuống, chém tới trên mặt đất, phát ra tiếng nổ ầm ầm. Lúc này, ở trên mặt đất ngoài ngàn mét xuất hiện một đạo khe hở cực sâu.
- Không có tác dụng đâu, Huyết Đồ ta thích nhất việc giết thiên tài.
Người kia cầm lấy thanh đao đi về phía Lâm Phong, lại là một đao chém tới trước mặt Lâm Phong.
- Ầm!
Trên bầu trời, tiếng sấm đột ngột vang lên, một đạo lôi điện thô dày màu xanh da trời từ thiên không đánh xuống, trực tiếp bổ vào ánh đao kia, trong nháy mắt, ánh đao kia tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Lôi điện ý chí.
Huyết Đồ kinh ngạc, ngẩng đầu lên, hắn liền thấy một hán tử khỏe mạnh mình trần từ hư không bay xuống, toàn thân đều chìm trong hào quang lôi điện kinh khủng.
- Lôi Mãng!
Huyết Đồ kinh hãi nhìn người mới tới.
- Ngươi theo dõi hắn đã lâu, ta cũng theo dõi ngươi lâu rồi, Lâm Phong sẽ đại biểu cho Thần Cung ta tiến vào bí cảnh, ngươi cho rằng ra khỏi Thần Cung thì ngươi có thể giết hắn sao, đúng là tự tìm đường chết.
Thanh âm Lôi Mãng như sấm động, trên tay xách một Lôi Xử to lớn, hắn đứng ở đó giống như Lôi Thần vô cùng bá đạo.
- Huyết Đồ, ngươi ở Mê Thành chuyên làm chuyện cướp gà trộm chó, có thể bước vào Thiên Vũ coi như ngươi may mắn, hiện tại chuẩn bị chịu chết đi.
Lôi Mãng bước một bước, Lôi Xử to lớn chém ra, từng đạo ánh sáng lôi điện kinh khủng chiếu sáng cả bầu trời, khắp thiên địa đều hóa thành màu xanh của lôi điện.
Sắc mặt Huyết Đồ vô cùng khó coi, đại đao trong tay điên cuồng đánh vào từng đạo lôi điện tráng kiện kia, nhưng mà lôi điện này vô cùng vô tận, đánh mãi không hết. Đột nhiên thanh âm ầm ầm truyền ra, một đạo ánh sáng lôi điện trực tiếp đánh vào đỉnh đầu của hắn như ngũ lôi oanh đỉnh, trong nháy mắt, Huyết Đồ phun ra một ngụm máu tươi.
- Giết.
Tốc độ của Lôi Mãng cực nhanh, bước một bước liền tới trước người Huyết Đồ, hai tay cầm Lôi Xử đánh xuống, giống như lôi điện đánh vào thùng nước, Huyết Đồ nâng đao chống cự, thế nhưng thùng nước kia căn bản không thể chống đỡ được lôi điện. Tiếp đó, một tiếng ầm vang lên, trong nháy mắt thân thể Huyết Đồ cháy đen rồi rơi xuống mặt đất.
Cường giả Thiên Vũ cảnh đã chết!
Lâm Phong nhìn thấy một màn trước mắt, chỉ cảm thấy tâm thần rung động, lôi điện thật đáng sợ, tuy rằng cùng là Thiên Vũ cảnh, thế nhưng thực lực và ý chí chênh lệch lại có thể để một cường giả Thiên Vũ cảnh dễ dàng giết chết một kẻ Thiên Vũ cảnh khác, giống như Lâm Phong đối phó với Huyền Vũ cảnh tầng tám bình thường vậy, đơn giản liền có thể giết chết trong nháy mắt.