Người dịch: Toản
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
Hôm nay cái chuyện nhỏ ấy lại mang đến cho Vạn Thú môn tai họa ngập đầu.
Tất cả chỉ là vì lúc trước bọn hắn không chịu buông tha việc Lâm Phong nhặt mấy khối nguyên thạch mà thôi, có lẽ chuyện này mà nói ra sẽ khiến người khác cảm thấy rất buồn cười nhưng sự thật đúng là buồn cười như thế, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Nếu như có thể được lựa chọn lần nữa, Đằng Vu Yêu cùng với người Vạn Thú môn đương nhiên sẽ thả cho Lâm Phong đi, nhưng nhân sinh không có khả năng được chọn lại, có chút chuyện nhất định sẽ khiến ngươi hối hận cả đời.
- Chiến đi.
Đằng Vu Yêu chật vật hét lên một tiếng rồi phóng xuất ra một luồng khí tức vô cùng cuồng dã, Vũ Hồn hiển hiện, Vu Yêu Hồn cực kỳ tà ác, loại vũ hồn này giống như u minh Quỷ Hồn vậy, cực kỳ yêu dị.
- Chiến ư, vậy thì chết đi.
Từng đạo kiếm ý cuồng bá trên người Lâm Phong bùng nổ mà ra, ý chí kiếm đạo kinh khủng bao phủ không gian xung quanh, tâm thần của tất cả những người của Vạn Thú môn ở trong phạm vi bao trùm của kiếm ý đều run rẩy mãnh liệt, luồng kiếm ý này giống như muốn thôn thiên diệt địa vậy.
- Giết!
Kiếm khí vô tận vọt tới phía Đằng Vu Yêu, kiếm khí đáng sợ ngưng tụ lại cùng một chỗ hóa thành một đạo kiếm quang vô cùng khủng bố, trong hư không dường như hình thành một vết kiếm chém thì phải.
- Rống!
Đằng Vu Yêu điên cuồng gào thét, cả người hắn phóng xuất ra khí tức vô cùng cuồng dã, hắc sắc thủ chưởng to lớn vung vẩy trong hư không giống như là bàn tay của cự hùng ẩn chứa lực lượng vô cùng lớn đánh tới kiếm quang.
- Xùy!
Kiếm khí dễ dàng xé rách cự chưởng sau đó tiếp tục giết tới Đằng Vu Yêu, trên lưng Đằng Vu Yêu đột nhiên sinh ra một đôi cánh hư ảo, đôi cánh hơi run lên thì thân thể hắn liền lăng không bay lên vô cùng nhanh chóng.
- Môn chủ Vạn Thú môn đúng là có rất nhiều thủ đoạn nha.
Lâm Phong bước nhẹ một bước rồi vươn tay tạo ra kiếm khí xoay tròn hội tụ lại hóa thành một chuôi cự kiếm bắn về phía đối phương.
- Giết!
Lực lượng của ý chí kiếm đạo tầng năm được phóng thích trong khoảnh khắc, đạo kiếm quang này trực tiếp xé rách thiên địa, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi xẹt qua hư không đuổi theo kẻ địch.
Đôi cánh Đằng Vu Yêu vẫn chớp động nhưng không còn kịp nữa rồi, đôi cánh và một cánh tay của hắn trực tiếp bị xé xuống.
Đằng Vu Yêu nổi giận gầm lên định liều mạng một lần nhưng thứ hắn nhận được lại là một kiếm khác, cánh tay còn lại rốt cục cũng bị chém rụng khiến mưa máu nhuộm đỏ hư không.
Người Vạn Thú môn thấy tình cảnh của tông chủ thì hai con ngươi bọn họ trở lên đỏ thẫm, lúc này môn chủ làm gì còn dáng vẻ của chủ một phái nữa, bị Lâm Phong hành hạ đến chết đi sống lại thậm chí hai cánh tay cũng bị hắn trảm xuống rồi.
- Giết, cùng nhau lên giết hắn đi.
Có người đột nhiên quát lên khiến mấy môn đồ Vạn Thú môn lập tức xông lên chém giết Lâm Phong.
- Tự tìm cái chết.
Một đạo kiếm quang từ trên trời chém xuống, những người kia căn bản không thể đến gần Lâm Phong đã trực tiếp bị mạt sát rồi.
Lâm Phong hơi di chuyển hướng về phía Đằng Vu Yêu tiếp cận, từng đạo kiếm khí rít gào quanh quẩn bên trong hư không, Vũ Hồn Cửu Long Thiên Phệ xuất hiện sau lưng Lâm Phong, Thương Long tám đầu trong đó một cái có hình dạng Vu Yêu hiện ra, đúng là hắn đã từng thôn phệ qua Vu Yêu Hồn nên mới có cái đầu Vu Yêu kia.
- Ta sẽ thu nhận vũ hồn của ngươi.
Lâm Phong bước lên trên đầu Đằng Vu Yêu, Thương Long chỉ cần một ngụm đã trực tiếp nuốt mất Vu Yêu vũ hồn.
Đằng Vu Yêu kêu thảm một tiếng, khi Vũ Hồn của hắn bị cắn nuốt thì trên không trung đồng thời có một đạo kiếm quang từ trên cao chém xuống,chỗ mi tâm của hắn xuất hiện một đạo huyết sắc mờ nhạt.
Thấy đạo kiếm quang kia hạ xuống thì toàn bộ người Vạn Thú môn ngây ngẩn cả người, ngay sau đó bọn họ thấy thân thể Đằng Vu Yêu rơi xuống, một đời môn chủ Vạn Thú môn kết thúc ở đây.
Cửu Long Thiên Phệ Thú điên cuồng gào thét trong hư không giống như nó cảm thấy vô cùng khoan khoái dễ chịu vậy, gương mặt Vu Yêu thay đổi rõ ràng hơn, càng thêm ngưng thật hơn, Vũ Hồn Cửu Long Thiên Phệ thôn phệ vũ hồn của người khác hòa vào vũ hồn của mình làm lớn mạnh chính nó.
Ánh mắt lạnh lẽo của Lâm Phong quét n xuống dưới, bước chân của hắn lập tức bước tới trước mặt một con huyền yêu, Vu Yêu vũ hồn trực tiếp nhìn chằm chằm vào con yêu thú kia khiến ánh mắt nó trực tiếp thay đổi thành vẻ ngốc trệ, thời điểm Vu Yêu vũ hồn thôn phệ, Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được hắn cùng yêu thú kia có một tia liên hệ, mới vừa rồi con yêu thú này còn gào thét điên cuồng nhưng trong nháy mắt đó nó đã thay đổi thành vô cùng ôn thuận.
Thân hình Lâm Phong không ngừng lóe lên, trong Vạn Thú môn nuôi nhốt rất nhiều yêu thú, thậm chí nơi đây còn có một ít huyền yêu nữa, rất nhanh, tất cả huyền yêu đều bị Lâm Phong khống chế.
Người Vạn Thú môn đều chính mắt nhìn thấy hết thảy, những thứ huyền yêu cường đại này do họ rất vất vả mới thu phục nhưng bây giờ lại bị Lâm Phong bằng vào việc cắn nuốt Vũ Hồn của môn chủ bọn họ mà dễ dàng khống chế toàn bộ yêu thú, yêu thú bị hắn điều khiển tụ tập ở trên hư không.
Người Vạn Thú môn nhìn thấy tất cả sự việc phát sinh nhưng không dám ngăn cản, cũng không ngăn cản được, thậm chí ngay cả trốn chạy họ cũng không dám, thần thức của Lâm Phong thật là đáng sợ, hắn vậy mà bao phủ trọn Vạn Thú môn ở bên trong, vô luận là ai muốn chạy trốn đều bị một đạo kiếm quang trảm sát.
- Ầm ầm, ầm ầm!
Tiếng vó ngựa cuồn cuộn không ngừng vang lên, trên hư không phía xa xa, rất nhiều người gào thét bay đến mang theo sát khí kinh khủng, những người này chính là người của Vân Hải tông vừa tiêu diệt Vũ gia xong chạy lại đây.
Kiếm khí tung hoành trong hư không, phàm là người có cảnh giới Huyền Vũ tầng năm trở lên đều bị Lâm Phong mạt sát, làm xong hết thảy việc ở đây thì Lâm Phong cũng không có bất kỳ lý do gì để dừng lại nữa mà trực tiếp rời đi.
- Diệt Vạn Thú môn.
Tiếng nói của Lâm Phong truyền vào tai người Vân Hải tông khiến họ lập tức hiểu mình phải làm như thế nào rồi.
Ngày xưa Vạn Thú môn tham dự sự kiện diệt Vân Hải tông thì hôm nay Lâm Phong cũng ăn miếng trả miếng.
Lâm Phong rời đi chỉ dẫn theo Cùng Kỳ mà thôi, một vài yêu thú thu phục được hắn đều để lại, thuận tiện nói cho đám người Vân Hải tông một tiếng, sau đó thân ảnh Lâm Phong liền biến mất giống như chưa từng xuất hiện qua vậy, chuyện kế tiếp tự nhiên không cần hắn đến xử lý nữa, Vân Hải tông biết nên làm thế nào cho tốt nhất rồi.
Khu vực ngoại vi Cửu Long sơn mạch có không ít người Tuyết Nguyệt quốc đến đây mạo hiểm, có người đến săn giết yêu thú, cũng có người đến tìm kiếm linh thảo bảo vật các loại.
Nhưng lúc này hư không trên đầu bọn họ đột nhiên có một đạo thân ảnh xẹt qua, ngẩng đầu nhìn đạo thân ảnh màu đỏ kia khiến trong lòng bọn họ đều khẽ run lên.
Người này thật to gan, hắn dám ngự không trực tiếp nhảy vào Cửu Long sơn mạch, tên này quá kiêu ngạo rồi, chẳng lẽ hắn không sợ gặp phải huyền yêu đáng sợ hay sao.
Cửu Long sơn mạch rất là kinh khủng, không ai biết bên trong có bao nhiêu yêu thú lợi hại cho nên tất cả mọi người mạo đều khiêm tốn khi vào đây.
Thân ảnh đỏ thẫm bay vào Cửu Long sơn mạch kia đương nhiên là hung thú Cùng Kỳ cùng với Lâm Phong cưỡi trên người nó rồi.
Cùng Kỳ vừa bước vào sơn mạch đã trực tiếp chọn phương hướng sâu nhất trong sơn mạch mà đi, không thèm dừng lại dừng một chút nào.
Bên ngoài Cửu Long sơn mạch căn bản không cách nào gặp được yêu thú lợi hại, thứ Lâm Phong cần lúc này lại đúng là yêu thú lợi hại dùng để trấn tông, đồng thời hắn còn muốn hôn lễ của mình có một đàn yêu thú cùng rống, như vậy sẽ rất náo nhiệt.
Tốc độ của Cùng Kỳ rất nhanh, Lâm Phong ngồi ở trên lưng nó chỉ việc cảm nhận vị trí của yêu thú mà thôi.
- Hỏa Điểu, đúng là huyền yêu, ngươi đi đi.
Thân thể Lâm Phong bay lên không trung, Cùng Kỳ tự nhiên hiểu ý của Lâm Phong nên trực tiếp xông về phía trước nổi giận gầm lên một tiếng, nó mở ra cái miệng toàn máu trực tiếp nuốt huyền yêu Hỏa Điểu xuống, quang mang màu đỏ trên người nó không ngừng lưu chuyển, khí tức lớn mạnh hơn vài phần.
Lâm Phong hài lòng nhẹ gật đầu, Cùng Kỳ chính là thượng cổ hung thú nên yêu thú cùng cấp khác gặp phải nó căn bản không dám chống cự lại.
Cùng Kỳ trở lại bên người Lâm Phong, cả hai tiếp tục hướng về phía trước bay đi.
- Đợi một chút.
Đúng lúc này, Lâm Phong để Cùng Kỳ dừng lại, trong ý thức của hắn có một con yêu thú toàn thân được bao phủ bởi bộ lông màu đen xuất hiện, đó là một con hắc sắc cự viên to lớn.
- Thạch Viên!
Khóe miệng Lâm Phong lộ ra vẻ mỉm cười vì đây là huyền yêu cấp bảy Thạch Viên, thân thể như cự thạch, cứng rắn như sắt thép không gì có thể xuyên thủng.
- Đi.
Thân thể Lâm Phong lao đi như gió, rất nhanh liền xuất hiện ở trước mặt Thạch Viên, con Thạch Viên này cao tới ba mét, hai chân đứng thẳng giống như một tòa cự tháp vậy, đôi mắt to lớn của nó nhìn chằm chằm Lâm Phong, nó đương nhiên đã nhận ra sự hiện diện của Lâm Phong.
- Thạch Viên, ngươi đi theo ta nhé? Lâm Phong mở miệng nói ra.
- Ngao!
Thạch Viên nghe được lời nói của Lâm Phong thì nó há to cái miệng của mình ra điên cuồng hét lên giận dữ làm cho phiến không gian này bị run rẩy, hai tay của nó điên cuồng đánh vào bộ ngực của mình, tên nhân loại này vậy mà muốn hắn trở thành nô yêu, thật đáng giận mà.