Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 715 - Ngày Tổ Chức Hôn Lễ Lâm Phong

Ngày Tổ Chức Hôn Lễ Lâm Phong Ngày Tổ Chức Hôn Lễ Lâm Phong viptruyenfull.com

Người dịch: Toản

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

- Lâm Phong, ngươi hãy bảo binh sĩ của Đoạn Nhận thành chuẩn bị đi. Ta sẽ nhờ Côn Bằng Thuỷ tổ mang các ngươi đến Tuyết Nguyệt.

Vân Phi Dương mở miệng nói với Lâm Phong. Lâm Phong gật đầu, hắn lập tức nhìn về phía tướng sĩ của Đoạn Nhận thành:

- Ba quân tướng sĩ có nguyện cùng ta đến hoàng thành một chuyến không? Những người muốn đòi công đạo cho ba vị tướng quân mau lên trên Côn Bằng, còn ai không muốn thì hãy rời khỏi nơi đây.

- Đi, đương nhiên là muốn đi. Thù của ba vị tướng quân há có thể không báo.

Ba quân tướng sĩ của Đoạn Nhận thành sục sôi, tất cả bọn họ dắt chiến mã lao nhanh về phía Côn Bằng. Trên người bọn họ lúc này đều tràn ngập hàn ý lạnh thấu xương.

- Lâm Phong thiếu gia, còn thi thể của ba vị tướng quân, chúng ta nên như xử lý thế nào đây.

Một người hỏi Lâm Phong. Lâm Phong đi đến trước thi thể của Liễu Thương Lan, nhìn Liễu Phỉ đang ngồi xổm, ôm thân thể của phụ thân nàng. Lâm Phong không biết nên nói gì nữa? Sau một lúc, Lâm Phong mở lời:

- Ngươi chuẩn bị an bài di thể của ba vị thúc thúc như thế nào?

Liễu Phĩ là con gái của Liễu thúc nên nàng có quyền quyết định.

- Phụ thân và hai vị thúc thúc đã vì Đoạn Nhận thành kính dâng cả đời. Ta chuẩn bị mang thi thể của cha ta và hai vị thúc thúc hỏa táng ở Đoạn Nhận Thiên Nhai. Sau đó sẽ mang tro cốt của họ rãi khắp Đoạn Nhận Thiên Nhai. Để họ nhìn thấy nơi mình đã từng bảo vệ.

Trong mắt Liễu Phỉ lộ ra một tia bi thương nồng đậm, an táng ở Đoạn Nhận Thiên Nhai chính là di nguyện khi còn sống của phụ thân nàng. Lâm Phong tự nhiên sẽ không phản đối Liễu Phỉ, hắn gật đầu:

- Ta sẽ lưu một ít người ở lại với ngươi, chờ sau khi giải quyết xong xuôi mọi chuyện ở Tuyết Nguyệt, ta sẽ về Đoạn Nhận Thiên Nhai, bái tế ba vị thúc thúc.

- Ngươi không cần phải lo cho ta, cứ đi đi.

Liễu Phỉ cố nở một nụ cười với Lâm Phong, nhưng trong khóe mắt nàng vẫn có vài giọt nước mắt. Lâm Phong thở dài, người thiếu nữ có một chút táo bạo ngày xưa đã trưởng thành rồi. Lâm Phong xoa đầu Liễu Phỉ khiến nàng khẽ run lên.

Lâm Phong không dám trì hoãn quá lâu, hắn lập tức hạ lệnh cho mấy tên Huyền Vũ cảnh mang thi thể của ba vị tướng quân đưa đến Đoạn Nhận Thiên Nhai. Sau đó hắn bước lên lưng Cùng Kỳ, trực tiếp cho nó đáp xuống lưng Côn Bằng.

Cái âm mưu này hình như đang nhắm về phía hắn, mà ngày tổ chức hôn lễ của hắn cũng sắp đến rồi. Lâm Phong nhất định phải chạy về hoàng thành Tuyết Nguyệt. Trong lòng Lâm Phong bây giờ có chút bất an, phảng phất như sắp có chuyện lớp sắp sửa xảy ra. Đôi cánh của Côn Bằng mở ra, thân thể khổng lồ của nó chậm rãi bay lên không. Sau đó bay thẳng vào trong tầng mây cách mặt đất mấy vạn mét. Mỗi khi đôi cánh của nó vỗ đều khiến cho bầu trời xao động. Thượng cổ yêu thú Côn Bằng mang theo mấy vạn tướng sĩ đang hướng về phía Tuyết Nguyệt quốc.

Sau khi Vân Phi Dương đi cùng Lâm Phong đến Tuyết Nguyệt, quân đội của Ma Việt quốc theo mệnh lệnh của Vân Phi Dương mà quay về Ma Việt quốc. Sau đó không lâu, Liễu Phỉ cùng với vài tên Huyền Vũ cảnh do Lâm Phong để lại mang theo thi thể của ba vị tướng quân đi Đoạn Nhận Thiên Nhai hạ táng.

Rất nhanh, sắc trời dần dần mờ đi, sơn mạch to lớn bát ngát chỉ còn một phiến tĩnh mịch và những du hồn chưa tiêu tán phiêu đãng trong hư không. Bầu trời càng ngày càng tối, dù bây giờ có ai đó thò tay ra nhìn cũng không thấy năm ngón tay đâu. Nhưng đúng vào lúc này, bên trên tĩnh mịch sơn mạch đột nhiên vang lên một tiếng động rất nhỏ. Lập tức, một đạo thân ảnh mặc áo đen từ trong không trung hạ xuống.

Toàn thân đạo thân ảnh kia đều được bao phủ trong bóng tối, tựa như cùng bóng đêm hòa làm một thể. Nếu không phải là đôi mắt của đạo thân ảnh kia còn ngẫu nhiên lóe lên một tia sáng thì chắc chắn không có ai biết đó là người. Người đó trực tiếp lơ lửng trong hư không, từ trên người hắn có một cỗ khí tức cực kỳ tà ác lập tức bùng nổ. Bên cạnh hắn xuất hiện một cái vòng xoáy, khi cái vòng xoáy kia xuất hiện, vô số thi khí cùng du hồn trong sơn mạch điên cuồng lao về phía vòng xoáy kia. Có lẽ là bởi vì số lượng du hồn tập trung ở đó quá lớn nên có vô sô tiếng khóć nức nở nghẹn ngào, cực kỳ đáng sợ vang lên.

Trong sơn mạch vừa mới có vô số người tử thương, nên có rất nhiều thi thể và oan hồn bay loạn khắp nơi. Người này không hề cố kỵ, điên cuồng cắn nuốt vô số thi khí cùng với du hồn.

- Thoải mái!

Một đạo yêu tà thanh âm vang lên trong bóng đêm. Chắn chắn là những thi khí và du hồn mà đạo thân ảnh kia cắn nuốt nãy giờ rất bổ dưỡng với hắn nên hắn mới cảm thấy thỏa mãn như vậy.

Qua một lúc, khi gần như tất cả thi khí và du hồn ở bên trong sơn mạch đã bị người áo đen nuốt vào trong cơ thể, người áo đen cũng đã cảm thấy thỏa mãn hoặc là hắn không có cách nào tiêu hóa được nữa, nên hắn bước đi. Một lúc sau, thân ảnh của người áo đen đã hoàn toàn chìm vào trong bóng tối, biến mất vô ảnh vô hình, phảng phất như chưa từng xuất hiện vây.

...

Sáng sớm ở Tương Tư lâm, đang một cơn gió mát thổi qua từng hàng lá trúc, phát ra tiếng kêu xào xạc. Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà lúc này đang cùng nhau ngẩng đầu nhìn bầu trời. Trong đôi mắt của họ phảng phất như có một tia lo lắng. Hôm nay chính là ngày tổ chức hôn lễ của Lâm Phong.

- Tiểu Phong còn chưa có trở về, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Nguyệt Mộng Hà thì thào. Hôn lễ của Lâm Phong đã sớm chiếu cáo thiên hạ, hai người bọn họ sẽ đi đến hoàng cung đón dâu vào ngày hôm nay. Tất cả mọi người đã chuẩn bị tốt, nhưng mà Lâm Phong đi đến Đoạn Nhận thành vẫn chưa trở về. Lông mày của Lâm Hải có chút nhíu lại, tình hình mấy ngày gần đây đều rất yên bình, nhất là bên hoàng cung, ngay cả nửa điểm gợn sóng cũng không có. Điều này làm cho Lâm Hải ngửi được một tia bất thường, một ngày trọng đại như ngày công chúa kết hôn tại sao lại có thể tĩnh lặng như vâỵ.

- Cứ tiếp tục tổ chức hôn sự đi, Lâm Phong sẽ trở về kịp lúc mà.

Lúc này, Mộng Tình đang mặc một váy dài khiến cho nàng có thêm vài phần mộng ảo cùng xinh đẹp. Trên gương mặt nghiên nước nghiên thành của nàng đã được trang điểm tỹ mĩ.

- Dù chàng chưa có trở về, hôn lễ của chàng với con và Hân Diệp vẫn sẽ diễn ra như bình thường.

Khi Nguyệt Mộng Hà nhìn thấy nụ cười sáng lạn trên mặt Mộng Tình, bà lắc đầu thở dài. Tuy rằng con trai của bà rất ưu tú, nhưng không biết hắn tu được duyên phận gì mà lại có hai vị thê tử hoàn mỹ như thế. Ngay cả một điểm để cho mẹ chồng là bà bắt bẻ cũng không có.

- Lâm Hải, ông đi chuẩn bị đi.

Nguyệt Mộng Hà ra lệnh cho Lâm Hải, Lâm Hải gật đầu. Lập tức chuẩn bị đón dâu.

Hoàng cung hôm nay vẫn bình tĩnh như mọi khi, nhưng bầu không khí trong hoàng thành lại cực kỳ náo nhiệt. Trong tất cả quán rượu và khách sạn đều chật ních người, ngay cả phố lớn ngõ nhỏ cũng đầy người đi tới đi lui. Đặc biệt là con đường từ Tương Tư lâm đến hoàng cung, hôm nay đã kín hết chỗ, toàn bộ đều bóng người. Ánh mắt của đám người đó không ngừng nhìn về phía Tương Tư lâm, phảng phất như đang mong đợi một cái gì đó.

Hôm nay chính là ngày quán quân Tuyết Vực tỉ thí Lâm Phong thành hôn với công chúa Đoàn Hân Diệp nên có rât nhiều người đứng xem trên con đường mà đoàn đón dâu bắt buộc đi qua.

- Lâm Phong thật là lợi hại, hắn đã đoạt quán quân của Tuyết Nguyệt tỷ thí và được phong làm Nhân Quân. Hôm nay, hắn lại cưới công chúa điện hạ mỹ lệ. Ngày sau, Tuyết Nguyệt quốc chắc chắn sẽ là thiên hạ của Lâm Phong.

Người qua đường xì xào bàn tán, Lâm Phong chính là thần tượng của bọn họ. Tất cả đều hi vọng có một ngày họ cũng có thể như Lâm Phong, từ một tên tiểu nhân vật ơ một cáỉ tiểu thành thị, lột xác thành đệ nhất thiên tài của Tuyết Nguyệt quốc.

- Cần gì sau này, hôm nay Lâm Phong đã được phong làm Nhân Quân, lại là tông chủ của Vân Hải Tông. Cha và mẹ đều là tứ đại thiên tài của hai mươi năm trước, hơn nữa bản thân hắn lại có thiên phú vô cùng khủng bố. Hôm nay, Tuyết Nguyệt đã là thiên hạ của Lâm Phong, chỉ cần vài năm nữa là không ai có thể áp chế được hắn rồi.

Lại có một người khác nói, nhưng vào lúc này, có một thanh niên mắc hắc y đang một mình uống rượu trong quán rượu nghe được như thế, không khỏi chen lời.

- Theo như các ngươi nói thì các ngươi cho rằng vị đại nhân vật trong hoàng cung còn có thể để yên cho Lâm Phong ư?

Lời nói của thanh niên mặc hắc ý đó khiến cho ánh mắt của đám người đang bàn luận hơi ngưng lại. Trước kia bọn họ chưa từng nghĩ đến chuyện này. Liệu vị đại nhân vật trong hoàng cung có thể để yên cho Lâm Phong không?

Bình Luận (0)
Comment