Người dịch: Toản
Biên: Cẩuca
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
Mây đen ở trên cuồn cuộn kéo đến khiến cho bầu trời của Tuyết Nguyệt hoàng thành bị một tầng mây âm u bao phủ.
Khi người ở trong hoàng thành nhìn thấy những đám mây đen rậm rạp kia, thì đôi mắt của bọn họ đều có chút ngưng lại. Tại sao bầu trời hôm nay lại âm trầm như vậy, ngay cả ánh sáng cũng đã mất đi sức sống. Mà những cơn gió đang thổi qua, hình như mang theo một chút khí tức âm hàn, khi chạm vào cơ thể sẽ khiến cho người ta có cảm giác âm lãnh.
- Khí trời hôm nay sao lạ vậy?
Khi mọi người thấy bầu trời đang bị mây đen bao phủ, âm thầm lắc đầu. Xem ra hôm nay không phải là một ngày tốt, tại sao Lâm Phong lại chọn một ngày âm trầm như vậy để tổ chức hôn lễ.
Vào lúc này, đội ngũ đón dâu cực kỳ to lớn đang chuẩn bị xuất phát, tất cả những người chưa đi đến Đoạn Nhận thành đều tập trung ở nơi này. Phía trước đoàn đón dâu đang có một đám yêu thú mở đường, tiếng bước chân của chúng ầm ầm đạp trên mặt đất. Đám người đang quan sát ở chung quanh đều nhao nhao tránh đi.
- Không hổ là hôn lễ của Lâm Phong, thật là hoành tráng. Thế nhưng mà, vì sao ta liại không nhìn thấy Lâm Phong đâu?
- Cô gái kia là ai vậy? Sao lại có người đẹp như vậy cơ chứ!
Khi đám người chung quanh nhìn thấy một cô gái mặc một bộ váy dài thì đôi mắt của bọn họ đều lộ ra sự mê đắm, nhìn chằm chằm vào nàng ta. Thật là xinh đẹp. Tại sao trên đời này lại có người con gái thánh khiết như tiên nữ, phảng phất như không ăn nhân gian khói lửa vậy. Đặc biệt là giờ khắc này, nàng tiên nữ kia lại phủ thêm trần trang, khoác trên mình bộ váy tân nương. Vô luận là nam hay nữ, khi thấy cái dung nhan tuyệt thế kia, ánh mắt của họ đều không cách nào rời khỏi khuôn mặt đó. Khi nàng đã đi xa mà trong lòng họ vẫn không cách nào quên được bóng hình của nàng. Nhất là khi nàng mặc đồ cưới thì nàng ta giống như là một đóa hoa tuyệt đẹp khiến cho mọi đóa hoa khác đều phải cảm thấy thua sắc. Thế nhưng nàng tiên tử kia hôm nay lại phải cưới một phàm nhân. Nếu có thể lấy nàng ấy làm vợ dù cho có chết sớm 10 năm thì cũng sẽ có không ít người nguyện ý.
- Theo như những lời đồn đại, cô gái này chính là nữ nhân Lâm Phong yêu nhất. Nàng ta thật là đẹp, so với công chúa còn xinh đẹp hơn. Ta thật là ghen tị với hắn mà.
Trong lòng đám người cảm khái, nhìn đoàn đón dâu mênh mông chậm rãi trải qua. Giờ phút này, ở trong mắt của bọn họ chỉ có nàng tiên nữ kia. Nếu có thể được thì bọn họ sẽ nguyện dốc hết tất cả để đổi lấy nụ cười trên gương mặt nàng ta.
Khi Mộng Tình ngẩng đầu, nhìn thoáng qua sắc trời âm trầm kia, dừng lại một lát. Sau đó nàng lập tức nở một nụ cười, thái âm chi nhật thì sao? Hôm nay, nàng đã là thê tử của Lâm Phong, đời này kiếp này, nàng sẽ mãi mãi không hối hận!
Đám người chung quanh vẫn đi theo đón dâu đội ngũ, họ chậm rãi bước đi từng bước một. Có thể chứng kiến hôn lễ của Tuyết Nguyệt Nhân Quân là một điều may mắn, nhưng mà Lâm Phong vẫn chưa từng hiện thân khiến cho rất nhiều người nghi hoặc, nếu Lâm Phong không xuất hiện thì làm sao có thể tổ chức hôn lễ.
Hoàng cung vẫn yên tĩnh như cũ, yên tĩnh đến mức làm cho người ta có cảm giác áp lực. Bầu trời âm trầm khiến cho hoàng cung bị cũng bị bao phủ trong một tầng sương mù, mang theo vài phần hơi lạnh. Cảnh cửa lớn của hoàng cung vẫn cao lớn và uy nghiêm như trước, ngoại trừ những thủ vệ thưa thớt ở bên ngoài hoàng cung thì không hề có một bóng người nào cả. Quảng trường vô cùng mênh mông kia cũng vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có một chút đáng sợ.
- Oanh, ầm ầm!
Mặt đất có một chút chấn động nhẹ, ở phương xa đang có âm thanh của từng bước chân chậm rãi truyền đến. Những tiếng bước chân kia đánh vỡ vẻ yên tĩnh của quảng trường bao la bên ngoài hoàng cung. Quân thủ vệ ở bên ngoài hoàng không hề tỏ ra quan tâm, vẫn tập trung vào công việc của mình.
- Ầm ầm...
Mặt đất chấn động càng ngày càng kịch liệt, ở phía xa xa đang có một đoàn người đang từ từ tới gần. Ở trong đám người đó có một con Thạch Viên đi đằng trước, thân thể khổng lồ cao hơn ba mét của nó giống như tòa thành vậy. Mỗi một bước của nó đều khiến cho mặt đất rung động, đủ khiến cho bất luận kẻ nào rung sợ. Phía sau Thạch Viên là một đội ngũ đội ngũ cuồn cuộn rộng chừng vài chục thước và dài hơn vạn mét. Mà đằng sau đội ngũ đón dâu là một đoàn người khổng lồ.
Khi đoàn đón dâu đi tới cái quảng trường to lớn liền thấy ở bên trong và ngoài hoàng cung không hề trang trí bất kỳ thứ gì, chẳng giống như sắp gả công chúa. Khi thấy cảnh này, đôi mắt của mọi người đều có chút biến hóa. Những cơn gió lành lạnh vẫn thổi vào người, khiến cho họ cảm giác hơn se lạnh, phảng phất như mùa đông sắp đến.
Khung cảnh trước mắt thật là quỷ dị, hôm nay là ngày công chúa tổ chức hôn lễ, nhưng khi đội ngũ đón dâu cuồn cuộn tiến đến thì hoàng cung lại vẫn quạnh quẽ như trước. Không có nửa điểm phản ứng, cũng không có ai ra nghênh đón. Thậm chí, giống như bọn họ đã nhớ lộn ngày hay sao ấy chứ sao lại không nhìn thấy bất luận vật trang trí cho hôn lễ nào.
Những người trong đoàn đón dâu đương nhiên cũng nhìn thấy một màn quỷ dị này. Nhưng mà, Thạch Viên vẫn ổn định đi về phía trước từng bước một, những bước chân nó khiến cho đất mặt rung động. Đội ngũ đón dâu cường đại chỉ là an tĩnh đi theo nó, hình như không có ai quan tâm đến những chuyện dị thường này, thậm chí ngay cả nói nhiều một câu cũng không có. Khi toàn bộ đội ngũ đón dâu đều đã bước vào bên trong quảng trường, thì trong hoàng cung rốt cuộc đã có một tia động tĩnh. Rất nhanh, từ trong hoàng cung có một hàng người dài xuất hiện, rốt cuộc cũng có trong người của hoàng cung đi ra rồi.
Trên người những người đó đều khoác lên tuyết long bào, uy vũ bất phàm, tựa như những chiến thần có thể hoành tảo thiên quân. Tuyết Long bào và những phục sức cực kỳ uy nghiêm kia đã nói rõ thân phận của bọn họ. Bọn họ chính là Tuyết Long vệ, bọn họ chính là đội quân tinh nhuệ nhất của Tuyết Nguyệt quốc. Tất cả thành viên của Tuyết Long vệ đều là cường giả Huyền Vũ cảnh.
- Tuyết Long vệ!
Khi nhìn thấy đội ngũ Tuyết Long vệ cường đại kia, tất cả đều phải ngỡ ngàng. Từ khi Phong quật khởi, tranh đấu cùng bát đại công tử, khiến cho Xà Quỳnh, Xà Hoàn hiện thân nên Tuyết Long vệ vốn đã không còn bí mật. Tất cả dân chúng của Tuyết Nguyệt quốc đều biết ở bên trong hoàng cung có tồn tại một cỗ thế lực cường đại. Thế nhưng mà, tại sao những người nghênh tiếp đoàn đón dâu lại là Tuyết Long vệ?
Cánh cửa của Hoàng cung đã mở ra tối đa, những thị vệ canh giữ ở bên ngoài đại môn hoàng cung đều quỳ trên mặt đất, cung kính, cúi đầu, một câu cũng không dám nói. Cả quảng trường chìm vào trong sự tĩnh lặng.