Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 211 - Chương 211: Lão Lưu Manh Lạc Tử Thập Nhị (2)

Chương 211: Lão lưu manh lạc tử thập nhị (2) Chương 211: Lão lưu manh lạc tử thập nhị (2)Chương 211: Lão lưu manh lạc tử thập nhị (2)

Chẳng qua nghe nói gần đây tâm tình của Lý Bạch Sư không tốt lắm, bởi vì đạo sĩ trong thành Tương Phàn cứ như chỉ trong một đêm đều ra khỏi thành, dường như là bày ra Chu Thiên Đại Tiếu trước, đạo giáo tổ đình Long Hổ Sơn cùng phật môn lập ra đổ ước, bây giờ xem ra có lẽ là Long Hổ Sơn thua, Long Hổ Sơn có đại thiên sư như tứ đại thần tiên tọa trấn? Thất bại? Trong lúc nhất thời trên phố nổi lên lời đồn đãi mỗi người nói một kiểu, nói là một đêm kia nhìn thấy nữ Bồ Tát mặc tăng bào tuyết trắng, dẫn vạn quỷ đi ra khỏi thành, cũng có nói là Long Hổ Sơn không bại, chỉ là hơn mười năm siêu độ quân ma, các đạo sĩ cũng phải đi Long Hổ Sơn lĩnh công đức. Không biết sao lại nhắc về bạch y tăng lữ, rồi nói tới năm đó bạch y quốc sư phi ngựa nước đại, Bồ Tát sống làm cho mấy trăm ngàn người trong kinh thành cùng nhau quỳ lạy, cộng thêm tin tức Bắc Lương thế tử vào thành, những ngày qua bách tính Tương Phàn có vô số chuyện để nói, tửu quán trà phường làm ăn vô cùng náo nhiệt.

Toàn thành Tương Phàn biết Bạch Ngọc Sư Tử Lý Song Giáp, nhân tiện biết nàng có một tên nhạc công ngự dụng, là người mù trẻ tuổi, lúc đánh đàn không lộ diện.

Lúc sáng sớm, hôm qua người đánh cờ mồm đã chuyển vào Tĩnh An Vương phủ ở đi tới Bạch Ngọc Sư Tử Lâu ở giữa ngõ Tướng Quốc, không giống với cầm đàn trong màn đêm tại quá khứ, lần này hai tay trống trơn, tiểu bộc dịch quản cửa sau của hậu viện thanh lâu tỉnh ngủ mắt nhập nhèm ngồi chồm hổm ngồi trên thêm đá ở cửa, nhìn thần tiên trong lầu.

Nhạc công của Lý hoa khôi tới, lập tức nhảy người lên, nặn ra khuôn mặt tươi cười, trong khuôn mặt tươi cười càng thêm mấy phần chân thành xu nịnh tiếp khách, Lục công tử đánh đàn ở Bạch Ngọc Sư Tử Lâu, từ trên xuống dưới mấy trăm người đều biết gã tính khí kỳ tốt, khí khái cực cao, nhã khí cực phong, nói chuyện cùng bất cứ kẻ nào đều có thể tao nhã, một ít vàng ròng bạc trắng được khen thưởng, luôn chưa ra lầu đã bị Lục công tử đưa đi, chính mình chỉ chừa lại một ít tiền đồng, vì vậy tiểu tạp dịch canh cửa trước đây mắt chó coi thường người khác luôn phỉ nước bọt vào người mù, luôn tự xưng là không hòa thuận với Lục công tử, gấp đôi ân cần, dẫn câm sư mù hôm nay không mang cầm vào cửa.

Tiểu tạp dịch vui vẻ nói: "Lục công tử, lần trước cái tên cầu ngươi dạy ta viết, ta đã nhớ kỹ."

Lục Hủ mỉm cười.

Bộc dịch trẻ tuổi có khuôn mặt tuấn tú hảo tâm nói: "Các thần tiên tỷ tỷ bên Hồng Ngư quán đều thích dậy trễ, Lục công tử ngươi đến đó bên thì phair kiên trì chờ thêm một ít thời gian."

Lục Hủ tuy mù lại nhận được đường gật đầu nói: "Ta biết, ta một mình tới là được, không phải phiên Tống tiểu ca"

Bộc dịch cười lĩnh ân một tiếng, đi đường cũ trở lại.

Cầm sư mù đến trước Hồng Ngư quán, gặp gỡ rất nhiều nữ tỳ nha hoàn bắt đầu làm việc từ sáng sớm, oanh oanh yến yến đều vui vẻ kêu vài tiếng Lục công tử, bị các tiểu thư hồng bài lớn gan trong lâu bị dưỡng mập, còn trêu đùa Lục Hủ vài câu, cố ý lãnh giáo vị công tử này về "Một cây lê hoa áp hải đường" hoặc là "Hoa Nhạc sơn trước nhìn vết chưởng " rốt cuộc là giải thích thế nào, cầm sư mù chỉ đành xin tha thứ, càng rước lấy tiếng cười dịu dàng không ngừng. Vị Lục công tử nói chuyện nho nhã tính tình ôn hòa, còn thường gặp ở trong Bạch Ngọc Sư Tử Lâu như rau cải trắng hơn so với cả quan to hiển quý con em nhà giàu, vô cùng tâm thường, nếu không có Lý Song Giáp Lý đại gia mắt xanh coi trọng, ai sẽ con thèm để mắt đến? Vào năm thứ hai sau khi vào lâu, có một ngày đang đánh đàn, gã bắt gặp một nhà giàu quyền quý nổi tiếng trong thành dũng vũ lực cưỡng bức một đào kép, Bạch Ngọc Sư Tử Lâu tuy nhiều quy củ hơn một chút so với thanh lâu kỹ quán bình thường, nhưng dân không đấu với quan, một tên đào kép tâm thường mà thôi, không đáng trở mặt với địa đầu xà Tương Phàn, cái tên có tổ tiên mấy đời đều là đại lão Thanh Châu quân cưỡng bức đào kép còn non tơ ở hành lang thì cũng thôi đi, sau đó còn muốn rút đao chếm chết, cầm sư mù không để ý tới an nguy, vác đàn cổ gia truyền lập tức xông lên, không đánh được ác nhân kia, ngược lại bị thị vệ giãm ở dưới chân, làm trò khôi hài, mãi đến khi Lý Bạch Sư đích thân đứng ra biện hộ, mới đè xuống được, cứu được tính mệnh của câm sư mù từ dưới đao.

Rất nhiều người của Bạch Ngọc Sư Tử Lâu đến nay còn nhớ kỹ Lục Hủ máu me khắp người ngồi trên hành lang, trong lòng ôm thiếu nữ đáng thương đã chết, cởi bộ quần áo tồi tàn của mình, đặt lên bộ thi thể quần áo xốc xếch kia.

Hôm nay Hồng Ngư quán không biết làm sao biết được tin tức Lục Hủ sẽ tới, thiếp thân tỳ nữ của Lý Song Giáp - Kỳ Phúc sớm đứng ở cửa viện nghênh đón, thấy cầm sư mù, ôn nhu cười nói: "Lục công tử, tiểu thư đang chờ."
Bình Luận (0)
Comment