Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Bản Dịch)

Chương 244 - Chương 244: Xuân Thân Đồng Dao (2)

Chương 244: Xuân Thân đồng dao (2) Chương 244: Xuân Thân đồng dao (2)Chương 244: Xuân Thân đồng dao (2)

Một lúc lâu sau, Lý Thuần Cương xoay người vén rèm lên liếc nhìn, tiểu tử này vạt áo đã ướt đẫm, tất cả đều là máu loãng, thân thể vẫn đang run rẩy kịch liệt, không ngừng vang lên những tiếng nổ bạo liệt như đậu tương rang cháy. Vào lúc giữa trưa, lão đầu nhi nhìn lại một chút, Từ Phượng Niên cuối cùng cũng may mắn đã có dấu hiệu giữ lại được mạng sống. Đến lúc hoàng hôn Lý Thuần Cương chọn một chỗ non xanh nước biếc dừng xe ngựa lại, ngày hôm nay đoán chừng sẽ phải ngủ đêm tại rừng núi hoang vắng rồi, đoàn xe ngoại trừ Ngụy Thúc Dương cùng Thư Tu, Dương Thanh Phong ba gã tùy tùng, Doanh chữ Phượng đuổi kịp có hơn sáu mươi đầu bạch mã nghĩa tòng, do Viên Mãnh dẫn đầu, số Khinh ky binh còn lại theo đại kích Ninh Nga Mi suất lĩnh xử lý hậu sự phía sau, xem như là đi đoạn hậu, ứng đối để chặn lại trọng ky Thanh Châu đuổi giết. Bất quá Chử Lộc Sơn rất nhanh có thể sẽ tới hỗ trợ, tin tưởng dù có sáu trăm trọng ky Thanh Châu cũng không nổi lên được sóng gió gì, hà khắc tàn khốc trứ danh hậu thế, Chử Lộc Sơn làm việc, âm ngoan tự nhiên không cần phải nhiều lời, làm người càng là cẩn thận, bằng không lấy miệng bô lô ba la của y, đã chết sớm cả trăm nghìn lần, đã chọc cho người người oán giận trách móc, không có nửa điểm công phu bảo mệnh cùng thực lực nơi tay, y kiên quyết không dám rời đi khỏi Bắc Lương nửa bước.

Tĩnh An Vương Phi, số phận chưa biết thế nào, dọc theo đường đi, ngồi cùng xe với Khương Nê và Ngư Ấu Vi, một thân áo xanh nữ tỳ đều đã dính máu khô thâm đen xì chiếm cứ phần lớn không gian trong thùng xe, là một người ưa thích sạch sẽ Bùi Vương Phi cố nhẫn nại khổ cực vạn phần, thật vất vả mới chờ đến khi xe đỗ nghỉ chân, lập tức nhảy xuống xe, phụ cận có hơn mười khinh ky binh lập tức đê phòng, nàng không dám bỏ đi xa, sợ bị những ky tốt Bắc Lương, đã từng thản nhiên liều chết ương bướng chiến đấu, một đao chém đầu, chết trong tay những kẻ này còn không bằng trở thành vong hồn dưới đao của Bắc Lương Thế tử, ít nhất hắn có một đôi đao cực kỳ xinh đẹp, có không phải? Bùi Vương Phi nhìn thoáng qua yêu nữ mà Thế tử điện hạ gọi là Thư Tu, trùng hợp Thư Tu cũng đưa ánh mắt nhìn qua đây, Thư Tu cười nhẹ ra vẻ nghiên ngẫm, nhìn Bùi Vương Phi như nhìn một con cừu con đợi làm thịt, ở bãi cỏ lau truyền đến tai bí sự đã khiến trong lòng của Vương phi đầy kinh sợ, không dám đối diện, bèn quay đầu sang chỗ khác nhìn về lão thần tiên khoác áo da cừu đang ngôi trên thành mã xa, hắn lúc này đang làm cái gì?

Ai cũng đoán không ra Từ Phượng Niên đang ở Quỷ Môn Quan dạo một vòng, nếu minh giới là thật có ngưu đầu mã diện câu hồn, nói vậy nhất định sẽ ghê tởm và mang thù tên thế tử chết không chết hẳn, sống không sống hẳn này.

Người duy nhất biết được chân tướng là Lý Thuân Cương lại đang nhắm mắt dưỡng thần, giống như kẻ đối triều mà luyện kiếm có xuất thân hèn mọn Lữ Tiền Đường, đến giờ vẫn không thích đồng thời không hiểu nổi Từ Phượng Niên, tên thế tử độc nhất vô nhị này, cuộc đời này của Lý Thuần Cương, 40 năm về trước dùng trường kiếm hoành hành vô địch khắp thiên hạ, cũng không hiểu biết nhiều về tâm tư của con cháu đế vương, luôn suy nghĩ sự tình này chẳng đáng phải trả giá bằng sinh mệnh, luôn cảm thấy... này nê dựa vào phúc ấm của tổ tông và gia tộc che chở cho hậu duệ quý tộc quần áo lụa, võ công là thứ không đáng giá nhắc tới, khó mà chuyên tâm tu luyện, không chịu được khổ, tiếc mệnh sợ chết, vì vậy ở trên phương diện võ đạo thường thường sẽ thua kém hơn người bình thường xuất thân thảo mãng long xà, chớ đừng nhắc tới việc so vai đối kháng với Ngô Lục Đỉnh những người thiên tài có gia học uyên thâm về võ thuật, ở Thính Triều Đình, Bắc Lương lúc biết được tiểu tử này muốn luyện đao, suýt chút nữa đã cười đến rụng răng, Lão Kiếm Thần nhẹ nhàng tự quyết định: "Nếu như tiểu tử này có một phần vạn thực sự tẩu hỏa nhập ma, lão phu thật cam lòng cho vứt bỏ hai, ba phần mười tu vi chỉ vì giúp hắn dẫn động chân khí đang cuộn trào mãnh liệt kia vận chuyển theo công pháp Đại Hoàng Đình sao?”

"Linh đan sản thái hư, cửu chuyển nhập trọng lô."

"Nhất triều ngộ liễu trường sinh lý,

Nhất bát thanh liên đóa đóa khai" Dịch thơ: "Một sáng ngộ ra đạo trường sinh,

Một bông sen trắng dần nở rộ."

Không người nào có thể nhìn ra nơi mi tâm của Từ Phượng Niên là ấn ký màu tím rạng ngời rực rỡ.

Từ các khiếu huyệt của Từ Phượng Niên trồi lên những sợi khí màu tím quanh quẩn tràn ngập trong thùng xe, khi ánh mặt trời vừa khuất núi, hắn rốt cuộc trợn to mắt, hiểu được tỉnh túy tử khí đông lai của Đại Hoàng Đình, mỉm cười nói: "Quá khứ thân tiên hưởng, bây giờ mới đến ta."
Bình Luận (0)
Comment